Trùng Nhiên

Chương 727: Nói thêm về Hội Thiên Hành đi. (2).

“ Anh, tình hình cái hạng mục đó giờ thế nào, anh lại còn chưa rõ hay sao? Nếu như nghiên cứu của mọi người có phương hướng rõ ràng thì đành đi. Nhưng nó chỉ là một khẩu hiệu, một phương án rõ ràng cũng không có, nay thay mai đổi, chẳng khác gì dùng đại bác đi bắn con muỗi cách đó 500 mét, hoàn toàn là bắn bừa rồi hi vọng là trúng. Mà mỗi lần thay đổi phương hướng lại hao tổn không biết bao nhiêu tâm huyết. Trần Dược chỉ biết ra ngoài kia ăn to nói lớn, chụp ảnh bắt tay lãnh đạo, quay về quất roi mọi người, mọi người mỗi lần như thế lại phải dốc sức liều mạng. Nhưng chính mọi người cũng biết, hi vọng rất mong manh. Anh, cha nói rồi, làm việc phải chắc chắn thực tế, nhưng anh xem chúng ta đang làm cái gì cũng không biết .... “ Nhiếp Xuyên hạ thấp giọng, nhưng không che giấu được sự bất mãn:

Nhiếp Vân đặt thìa cơm xuống: “ Anh có lựa chọn khác sao?”

Đúng thế, rất nhiều người không thể tự quyết, đều là vì "không có lựa chọn", Nhiếp Xuyên dứt khoát: “ Nếu viện trưởng Trần đã ra lệnh làm cái này thì không được làm cái khác, vậy thì em rút.”

Nhiếp Vân không khuyên nữa, tiếp tục ăn: “ Thế cũng tốt, hai anh em mình không nên treo cổ trên cùng một cái cây. Nếu anh không làm ra được gì cả, thất bại rồi thì còn có em. Em nhìn anh mà rút kinh nghiệm.”

“ Em không nghe theo Trần Dược, liệu có ảnh hưởng gì tới anh không?”

“ Tác dụng của em không nhiều, hắn ta không làm quá đâu. Hắn ta thanh thế lớn, song gốc rễ trong trường không sâu, chưa một tay che trời được, hoặc em chọn một giáo sư có tiếng trong trường mà theo, hắn làm gì nổi? Nhưng mà tỏ rõ thái độ rồi, thế nào hắn cũng gây khó dễ, sau này em phải cố gắng nhiều hơn.”

Nhiếp Xuyên gật đầu.

Nhiếp Vân cười rất hiền: “ Cứ làm chuyện em muốn làm đi, em còn tự do, hưởng thụ một chút cuộc sống sinh viên cũng không tệ đâu, anh liên lụy em nhiều rồi.”

“ Oa oa, biết ngay mà cậu làm gì chịu yên phận học đại học chứ, giờ thì lập cả hiệp hội làm chủ tịch rồi à?”

Trình Nhiên gọi điện trò chuyện với Khương Hồng Thược, cập nhật cho cô nghe chuyện xảy ra xung quanh mình gần đây, đột nhiên linh hồn tà ác trỗi dậy trong lòng: “ Đúng là thế đấy ... Gọi một tiếng chủ tịch đại nhân đi.”

“ Không gọi ... Cái giọng cậu nghe biến thái lắm, rõ ràng không có ý nghĩ lành mạnh. “ Khương Hồng Thược đi guốc vào bụng Trình Nhiên rồi: “ Yale có Skull and Bones, Oxford có Bullingdon Club, Harvard có Porcellian Club, còn Đại học Trung Nam có Hội Thiên Hành ... Nghe thật hấp dẫn.”

Đừng quên cô gái bên kia đầu điện thoại không có chút kháng cự nào với những thứ thú vị.

Thế là nửa sau cuộc điện thoại đó, Trình Nhiên chỉ còn phận ngồi nghe Khương Hồng Thược thao thao bất tuyệt nói: “ ... Nếu là mình mà viết lời tuyên truyền, mình sẽ viết thế này, thế giới này không phải người người bình đẳng, có một nhóm người, họ cống hiến trí tuệ và sức mạnh của mình, tạo nên một tổ chức, ẩn mình trong thế tục.”

“ Thành viên của tổ chức vì thân phận địa vị đặc thù, nắm được chân tướng của thế giới, họ biết bí mật của nhân loại, quy tắc của vũ trụ. Thế lực của bọn họ rốt cuộc mạnh tới mức nào? Không ai biết.”

“ Chúng ta chỉ biết rằng, bọn họ ngồi cùng nhau mở cuộc hop, là có thể quyết định hướng đi của thị trường, quyết định sự bắt đầu hoặc kết thúc của một cuộc chiến, thậm chí thay đổi lịch sử của nhân loại. Thế cục của thế giới này kỳ thực đều trong sự khống chế và thao túng của họ.”

“ Trong số bọn họ, có nhà khoa học lưu danh thiên cổ, có chính khách hoặc lãnh tụ quốc gia, có đầu não đế quốc thương nghiệp, có đại minh tinh ảnh hưởng toàn cầu ....”

“ Thế nào, thế nào, nghe hấp dẫn không, có thấy nhiệt huyết trào dâng không?”

Viết thế có mà in thành sách sà? Trình Nhiên vẫn phải phụ họa với cô bạn gái đang dào dạt hứng chí: “ Quá tuyệt, Hội Thiên Hành thiếu bạn đúng là mất đi một viên đại tướng.”

“ Có thể để vị trí cho mình mà, hiệp hội của các bạn có vị trí thư ký trưởng gì đó không, để lại cho mình đi. “ Khương Hồng Thược nhiệt tình vô cùng:

Trong đầu Trình Nhiên chỉ nghe thấy hai chữ "thư ký", con quỷ tà ác gật đầu ngay: “ Được, được ... Nhân danh chủ tịch hiệp hội, tôi Trình Nhiên tuyên bố, bạn Khương Hồng Thược từ giờ trở đi là thư ký trưởng của Hội Thiên Hành. Ví trí này sẽ giữ lại cho bạn đấy, có thể tới nhậm chức bất kỳ lúc nào.”

Ở Đại học Trung Nam cũng có mấy chục học sinh cũ của Thập Trung, thế nên chuyện Trình Nhiên lập Hội Thiên Hành tất nhiên là được đưa lên nhóm chat Thập Trung. Mới đầu còn có nhiều người nhắn tin qua CQ hỏi Trình Nhiên kiểu nửa đùa nửa thật, bạn học Thập Trung tham gia có ưu đãi không? Y và vô tình đăng nhập không để chế độ ẩn danh là có người nhảy vào hô "chủ tịch Trình". Cũng có lúc Trình Nhiên lén lút vào nhóm chat xem dư luận bàn tán gì về mình, cảm giác tự hào ra phết.

Hai người nói chuyện điện thoại không chú ý, bị bọn bạn xấu trong phòng nghe được, thế là trong phòng đột nhiên có đoạn giao lưu "hơi lớn tiếng".

“ Các cậu nói xem Trình Nhiên giờ làm chủ tịch có lợi dụng quyền lực tuyển thư ký gì đó không?”

“ Khả năng cao đấy, gần đây thấy đám nữ sinh trong lớp đang bàn tán báo danh ... Không ít em gái tố chất cao, không biết Trình Nhiên lựa chọn thế nào.”

“ Tất nhiên phải ưu tiên ngực nở mông cong rồi, thân hình cân đối rồi, cái cần có phải có, dưới C cúp là loại ...”

Trình Nhiên không kịp che điện thoại, vo viên một tờ giấy ném vào mấy tên kia.

Quả nhiên Khương Hồng Thược giọng lạnh tới kết băng: “ Trình Nhiên, đi đánh chết bọn họ đi ...”

Kỳ thực do lệch múi giờ, mà Khương Hồng Thược là con ong chăm chỉ, lúc nào cũng bận rộn, cho nên cơ hội hai người nói chuyện điện thoại với nhau không nhiều, chủ yếu là để lại tin nhắn qua CQ, nhưng giao lưu như thế không có cảm giác, nên chỉ để lại vài dòng ngắn ngủi.

Vì thế hiếm có một lần trò chuyện điện thoại, cả hai đều lưu luyến mãi không muốn cúp máy, nói hết chuyện cuộc sống thường nhật cho nhau nghe thì nói sang phong hoa tuyết nguyệt, nói cả bài tập và game, nói tới ký ức chung, đường Hoàn Hồ, quán nhỏ vên đường, chiếc xe buýt nhỏ.

Trình Nhiên cảm thụ được sự nhung nhớ ở bên kia điện thoại.

Xem ra không cần lo thằng con trai phương Tây dẻo miệng nào đó với giọng Anh quyến rũ lừa mất bạn gái rồi.

Nói một hồi lâu, Khương Hồng Thược lại quay về chuyện Hội Thiên Hành, cô cực kỳ nuối tiếc vì không thể ở đó cùng Trình Nhiên sáng lập lên hiệp hội này:” Rốt cuộc cậu thấy lời tuyên truyền của mình thế nào, nếu mang dùng, chắc chắn thu hút thêm người gia nhập đấy.”

Trình Nhiên đính chính” Mình thấy bạn hiểu sai rồi, Hội Thiên Hành không có ý định trở thành một tổ chức tinh anh, không giống như ở Yale, Harvard, phải có thân phận cao mới được gia nhập, không phải tập đoàn muốn lũng đoạn các mạch máu của xã hội. Hàm nghĩa của Thiên Hành là, thiên hành kiện, quân tử tự cường bất tức. Nhấn mạnh ở đây là sự tự cường, thành người bản thân muốn trở thành, muốn khai quật tính chủ động của cá nhân, đột phá bản thân, giải phóng tiềm năng.”

“ Thế nào là đột phá bản thân? Điều này hàm nghĩa rất rộng, nhưng nói đơn giản là, cố gắng mỗi ngày đều làm tốt hơn. Ví dụ như hôm qua mình thức đêm tận 2 giờ mới ngủ, vậy hôm nay có thể tiến bộ hơn một chút, 1 giờ sẽ đi ngủ, rồi mai 12 giờ, dần dần ổn định ở 11 giờ. Đó cũng là đột phá của bản thân, không theo đuổi thứ gì quá lớn lao, mà thay đổi thế giới bằng cách dần thay đổi nhỏ ở bản thân. Hội Thiên Hành lấy người làm gốc rễ, đó là ý nghĩa thực sự.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận