Trùng Nhiên

Chương 276: Vẫn phải ác chiến.

Khi Từ Lan lần nữa xuất hiện ở cửa sổ, nhìn Trình Nhiên ngồi ngay ngắn trên ghế, bàn học bày ra đống sách vở, cô mới yên tâm về phòng, cô cũng biết đây là cái tuổi biết chú ý tới bạn khác giới rồi, khó mà cấm cản được nên lo con mình vì thế phân tâm.

Chẳng nhẽ nó không thích Dương Hạ nữa sao? Hình như đâu phải, chúng nó thân thiết với nhau lắm mà, sáng sớm số lần Trình Nhiên đi học cùng Dương Hạ còn nhiều hơn đi cung Du Hiểu. Đôi khi cô bắt gặp Trình Nhiên và Dương Hạ đuổi nhau trên đường đi học về, hết sức thân thiết, không có vẻ gì là có thay đổi.

Chỉ là chuyện này Từ Lan tất nhiên không hỏi, nếu không khác gì vẽ đường cho hươu chạy, ngầm quan sát là được rồi.

Trong phòng Trình Nhiên.

Bây giờ đối với đề số học của kỳ thi chuyển trường Trình Nhiên đã có thể hoàn thành trong thời gian quy định, hơn nữa còn đảm bảo tỉ lệ chính xác tới 80 đến 90%.

Đó là thành quả hơn nửa năm nỗ lực không ngừng.

Không có nghĩa là sức học của học sinh Thập Trung đều biến thái tới thế, mà là vì đề thi biến thái, học sinh Thập Trung mà cho làm đề thi chuyển trường này, tuyệt đại đa số cũng đánh mất niềm tin vào bản thân.

Giống như các trường đỉnh cấp khác, Thập Trung không chào đón học sinh chuyển trường, nhưng chính sách không cho phép họ không nhận, cũng chẳng thể ngăn cản người khác muốn thi vào, thế nên mới lập ra kỳ thi này làm chùn chân người khác, ngược đám thi sinh.

Vì có một cái cuối tuần thoải mái một chút, Trình Nhiên không làm mấy bài thi môn tự nhiên, quá tốn tế bào não, mỗi lần làm xong đều cảm giác tiêu hao hết trí lực cùng bụng đói meo.

Nên hôm nay Trình Nhiên lấy môn ngữ văn ra khai đao.

Mở tài liệu năm 1995, được công nhận là năm có đề thi khó nhất.

Vừa mới liếc sơ qua đề đã trố mắt.

“ Ba Kim trong tác phẩm "Ánh đèn của Ái Nhĩ Khắc" chỉ ra trưởng bối quan tâm con cháu nên thể hiện ở ...? “

Trời đó có phải phần trọng tâm của tác phẩm đâu, hỏi thế sao không hỏi trang 5 của tác phẩm có mấu dấu chấm câu luôn đi, các người quá đáng lắm.

“ Kim Lăng thập nhị thoa trong Hồng Lâu Mộng cụ thể là những cô gái nào, có những đặc sắc gì?”

Trình Nhiên muốn hộc máu lần hai, câu này hỏi Du Hiểu thì chắc nó thao thao bất tuyệt rồi, hỏi y thì là chuyện đau khổ, y nhớ tên 12 cô gái này, nhưng nói đặc điểm mỗi người, tối đa nhớ được một nửa, số còn lại xuất hiện vài dòng, ai mà nhớ.

Vốn tưởng vật lý và số học mới là điên đầu nhất, giờ xem ra môn thế nào cũng thế cả, chứng minh độ biến thái của đối phương thật kinh người.

Nhưng chẳng có cách nào khác, người ta trên tư liệu đã liệt kê một đống phạm vi ra để rồi, câu hỏi đặt ra vẫn trong nội dung đó, còn hỏi vặn vẹo biến thái thế nào là của người ta.

Xem ra tiếp theo vẫn phải ác chiến liên miên.

Điều ấy không có nghĩa là hai ngày cuối tuần, Trình Nhiên chỉ biết cắm đầu vào học, y vẫn bỏ thời gian ra ngồi trước ti vi xem thời sự.

Trước kia thời gian xem ti vi của Trình Nhiên bị khống chế nghiêm ngặt, nhưng mà theo thành tích của y thay đổi, Từ Lan và Trình Phi Dương dần dần nới lỏng tự do cá nhân cho y. Chỉ là Từ Lan lấy làm lạ, Trình Nhiên không xem phim ảnh hay các tiết mục giải trí thịnh hành, cùng lắm là khi ăn hoa quả hay đồ ăn vặt thì Trình Nhiên mới xem mấy thứ đó cùng vợ chồng họ, chứ thường ngày chỉ có thời sự là Trình Nhiên không bỏ qua, Từ Lan cho rằng con trai trưởng thành hiểu chuyện rồi.

Ngoài xem thời sự trên ti vi, Trình Nhiên mỗi ngày đều xem báo của cha mình.

Trình Phi Dương biểu dương con trai:" Báo chí và phân tích thời sự có lợi cho con rèn luyện tư duy, nhìn rõ thế giới và xã hội, đây cũng là một loại rèn luyện."

Thực ra Trình Nhiên chỉ quan tâm tới động tĩnh của mấy sự kiện lớn năm 1998 thôi.

Tháng 3 năm 1998, đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc khóa 9 diễn ra, bộ bưu điện và bộ công nghiệp điện tử đã thành quá khứ, chức năng do bộ sản nghiệp thông tin và cục bưu chính quốc gia mới thành lập thay thế. Sau đó ở hội nghị cấp bộ phận của bộ sản nghiệp thông tin tổ chức ở Bắc Kinh, Trình Phi Dương công bố hệ thống tự động gọi điện và tiền đồ ứng dụng của nó.

Hạng mục này được chủ trì bởi Lý Minh Thạch đồ đệ Trình Phi Dương, tên gọi đầy đủ là Hệ thống L-12121 tín hiệu 120 ôm.

Đáng tiếc khi Trình Phi Dương báo cáo hệ thống này, ông lớn các phương diện không chú ý.

Dù sao Phục Long là công ty ở một cái góc nhỏ Tây Nam, đặt trước mặt đám ông lớn sản nghiệp mỗi năm tiêu thụ cả tỷ thậm chí chục tỷ, căn bản như con sâu cái kiến thôi.

Chỉ có phương diện Bối Thác là coi công ty mới quật khởi này như con muỗi khó chịu, vì họ nhận ra con muỗi này đang vo ve quanh thị trường Thành Đô. Có điều chưa chắc khiến công ty lớn phải ứng phó, mà ứng phó cũng không dễ, một cú đấm làm sao đánh chết muỗi.

Quan trọng hơn nhiều cao tầng Bối Thác hoàn toàn không coi Phục Long là uy hiếp, con muỗi vo ve thì khó chịu thật, ai lại coi là uy hiếp? Cho rằng chỉ cần nâng cao chất lượng dịch vụ và thăng cấp thiết bị là có thể ép chết cái công ty nhỏ này rồi.

Cho nên khi Phục Long báo cáo thành quả với các cấp lãnh đạo, các công ty lớn chỉ coi là "trò vặt vãnh". Nhà cung cấp thiết bị viễn thông cũng không coi trọng quy mô thị trường quả nhỏ của thiết bị này, đối với họ mà nói, vài chục vạn mà cũng đâm đầu nghiên cứu thì chỉ công ty nhỏ mới làm.

Thế nhưng Trình Nhiên sau khi biết Phục Long làm ra thiết bị này thì quy hoạch lại cho nó, thay đổi mục đích sử dụng, không phục vụ cho sản nghiệp điện tử viễn thông nữa. Được Tạ Hậu Minh làm cầu nói, hệ thống này được đưa vào văn phòng bộ chỉ huy phòng lũ kháng hạn quốc gia.

Phó tổng chỉ huy Tần Văn Nghĩa của văn phòng này là bạn học cũ của Tạ Hậu Minh, được Tạ Hậu Minh giới thiệu, Trần Văn Nghĩa gặp Trình Phi Dương, sau khi được thấy hệ thống này thì rất hứng thú, đưa về văn phòng nghiên cứu.

Khi đó hệ thống đó còn có tên chung chung là "hệ thống gọi điện tự động", sau tối ưu hóa đổi tên thành "Hệ thống cảnh báo dự phòng thiên tai."

Đến tháng 4, thủ tướng chủ trì mở hội nghị toàn thể phòng chống thiên tai lần thứ nhất, trong hội nghị này phân tích xu thế lũ hạn toàn quốc dự báo năm 1998 khả năng phát sinh lũ lớn ở Trường Giang, hội nghị bố trí công tác phòng lũ.

Trong hội nghị này, hệ thống cảnh báo dự phòng thiên tai của Phục Long tiến vào tầm mắt các phương.

Kỳ thực từ tháng 5 năm 1997 đã phát sinh sự kiện El Nino lớn nhất thế kỷ, mà sau El Nino thường sẽ là La Nina,

Liên tục chặt phá rừng, lấn chiếm lòng sông, thêm vào hoạt động khác thường của khối áp thấp nhiệt đới trên Thái Bình Dương, khí lưu ở vĩ độ trung bình sớm dự báo sẽ có trận hồng thủy lớn cuối cùng của thế kỷ.

Mọi người đều đã dự đoán được hồng thủy tới, thậm chí tích cực tiến hành hiểm tra công trình kháng lũ, các công tác chuẩn bị đâu vào đó, thế nhưng vẫn là ... Quá lạc quan.

Không ai ngờ tới được dưới một loạt nhân tố gộp lại trận hồng thủy đó tới nhanh như thế, khiến cho mọi người mấy chục năm nhớ lại vẫn còn như ngay trước mắt, khiếp sợ trong lòng.

Trình Nhiên tất nhiên không thể xoay chuyển được gì cả, đối diện với thiên nhiên, ai cũng nhỏ bé như hạt bụi.

Nhưng y không thể bỏ mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận