Trùng Nhiên

Chương 813: Thục Sơn Luận Kiếm. (1)

Nào là sự kiện Quốc Tâm, nào là tiểu thiên hậu lạc phàm trần, đủ các loại dư luận va chạm kịch liệt, khiến tháng 5 năm 2002 ấy trở nên khó quên.

Cuối tháng 5, khi mà những đợt không khí lạnh hiếm hoi cuối cùng kéo xuống, chẳng đủ giảm nhiệt là bao, may ra chỉ làm rơi vài giọt nước mưa ở phương nam, trời vẫn nóng hầm hập.

Triển lãm quốc tế tây bộ Trung Quốc lần thứ ba do hội xúc tiến thương mại, văn phòng các vấn đề nước ngoài của quốc vụ viện liên hợp chính phủ nhân dân tỉnh Tứ Xuyên tổ chức.

Khai mạc.

Một trong bốn chủ đề trọng tâm của cuộc triển lãm năm nay là sản nghiệp Công nghệ thông tin, cùng với sự phồn vinh của mạng internet.

Chủ đề này do ông chủ Mã, nhân vật trang bìa của tạp chí Forbes Mỹ hiệu triệu tổ chức.

Sản nghiệp internet đang dần hồi sinh sau sự sụp đổ của Nasdaq, đại hội được người trong nghề gọi là "Thục Sơn Luận Kiếm" này rất có khả năng thành kim chỉ nam cho hướng đi mạng internet Trung Quốc sau này, được tổ chức ở nhà khách quốc gia dưới chân núi Nga Mi, cách Thành Đô 200 ki-lô-mét.

Tiếc nuối là Thục Sơn Luận Kiếm kỳ thực được lên ý tưởng từ năm 2000, được cả giới internet mong đợi, được dư luận trông chờ, nhưng vì nhiều sự cố, tới nay mới diễn ra.

Bị trì hoãn tới gần 3 năm, mượn gió đông của triển lãm quốc tế tây bộ chính thức diễn ra, lúc này vũ đài càng lớn hơn, tiền đồ càng rộng mở hơn.

Tới tham dự có Tổng giám đốc Lý Minh Thạch của CQ, CEO Tạ Càn của Thông Lãng, Trương Siêu Dương của SOHU, Lý Hoành của Baidu, Trình Tề của Liên Chúng ... Tổng cộng hơn 100 lãnh đạo các công ty internet trong nước, gần 30 đại diện các công ty internet đỉnh cấp thế giới.

Anh hào các nơi.

Tề tụ ở Thục Sơn.

Triển lãm quốc tế mở màn, Chương Ngư của phần mềm Hoa Chương cũng có được vị trí khách quý, đồng thời cũng được mời tham dự Thục Sơn Luận Kiếm.

Sau đó Lâm Hiểu Tùng mang tới cho Chương Ngư một tin tức bất ngờ: “ Anh chuẩn bị đi, chúng ta gặp ông chủ lớn.”

Ông chủ lớn Trần Lôi.

Chương Ngư chỉ vẻn vẹn biết mỗi cái tên ông chủ lớn mà thôi, còn nhiều thông tin hơn nữa thì ngay cả với năng lực của Chương Ngư bây giờ không tra nổi. Hắn tìm ra có hai phú hào gốc Hoa trùng tên một ở Mỹ, một ở Singapore, đều là người sống kín tiếng, phù hợp với hình tượng ông chủ lớn. Nhưng một tung hoành trong lĩnh vực sắt thép năng lượng, một lại tham gia y dược địa ốc, nên Chương Ngư phán đoán khó có khả năng là ông chủ lớn.

Mà rất có thể Trần Dược chỉ là biệt danh thôi, dù sao một nhân vật như vậy nhất cử nhất động sẽ liên quan tới nhiều phương diện, tất nhiên không muốn người ta tra ra động tác.

Người này từ cách dùng người, tầm nhìn, khí phách khiến Chương Ngư mường tượng ra một nhân vật đầy sức hút cá nhân.

Hắn luôn khao khát được thực sự gặp mặt vị Bá Nhạc này của mình.

Triển lãm quốc tế 2002, hắn đợi được thời cơ đó.

Lâm Hiểu Tùng dẫn đường, Chương Ngư đứng đối diện với cảnh cửa văn phòng dày, lòng kích động và biết ơn.

Trước kia hắn chỉ là giáo viên nghèo, đầu óc sơ cứng cố chấp, chính nhờ gặp ông chủ lớn mà được bước vào cả thế giới hoàn toàn mới.

Quay đầu nhìn lại quá khứ, Chương Ngư muôn vàn cảm xúc, hắn làm người chồng thất bại, là giáo viên không hợp cách, giờ mới hình như miễn cưỡng thành nhà quản lý đạt tiêu chuẩn, tất cả do người này ban cho.

Bởi thế hôm nay gọi là gặp mặt, chẳng bằng nói là tới thể hiện ngưỡng mộ biết ơn.

Có bốn người đứng ở hành lang, trông qua rất bình thường, Chương Ngư có thể cảm nhận ánh mắt họ lướt qua mình như có sát khí, hẳn là bảo vệ của ông chủ lớn rồi, làm hắn bất giác căng thẳng hơn mấy phần. Cửa mở ra, đây là văn phòng của Lâm Hiểu Tùng, ở ghế sô pha cạnh bàn trà, Chương Ngư nhìn thấy một người quen, hắn bất ngờ lắm: “ Em không ở Nam Châu à?”

Chuyện ầm ĩ liên quan tới Quốc Tâm và phòng thí nghiệm của Trình Nhiên thì tất nhiên cũng tới tai hắn, hắn biết mới đầu đây là hạng mục do Khương Vi Cầm thúc đẩy phụ trách, về sau đổi chủ. Chưa biết phía bên đó xảy ra chuyện gì thì phòng thí nghiệm của Trình Nhiên lên tiếng tố cáo, sau đó chuyện mỗi ngày một lớn đến giờ không ai biết có thể tạo thành ảnh hưởng thế nào, sẽ kết thúc thế nào?

Nói ra quan hệ giữa hắn và Trình Nhiên luôn có khoảng cách, cho nên hai bên tiếp xúc không nhiều, không nghĩ tới hôm nay gặp ở đây.

Trình Nhiên đặt tờ báo xem dở xuống: “ Đột xuất thôi, em đâu nhất định phải cứ ở Nam Châu mãi.”

Là thầy giáo cũ, Chương Ngư quan tâm hỏi: “ Một hạng mục lớn như Quốc Tâm liên quan tới nhiều nhân vật tai to mặt lớn, vạch trần tệ nạn của nó sẽ sinh ra nhiều phiền phức, em chống nổi không?”

“ Thì cũng phải liều chết mà chống thôi ạ.”

“ Cuộc sống và học tập có bị ảnh hưởng lớn không, có gì khó khăn cần tôi giúp không? “

Trình Nhiên lắc đầu cười nhẹ, Chương Ngư thay đổi rồi, ít nhất không còn kiểu nói chuyện như cả thế gian này nợ tiền mình nữa :” Cám ơn thầy, giờ tạm thời em không cần, lúc cần em nhất định sẽ lên tiếng.”

Hai người cứ thế ngồi đó, Chương Ngư thầm như sao ông chủ lớn mà Lâm Hiểu Tùng nói còn chưa tới, một mặt thắc mắc Trình Nhiên ở đây làm gì, chẳng lẽ có liên quan tới ông chủ lớn.

Rất có khả năng, nói không chừng được ông chủ lớn chủ ý rồi, có lẽ đang cần hỗ trợ gì đó, hiện giờ áp lực dư luận như thế, tất nhiên sứt đầu mẻ trán chạy khắp nơi cầu ông này vái bà nọ.

Chương Ngư đợi một lúc, không còn gì nói thêm nữa, đánh mắt với Lâm Hiểu Tùng dò hỏi, tên đó chỉ cười chẳng có phản ứng gì.

Sắc mặt Chương Ngư dần dần nghiêm túc, hết nhìn Trình Nhiên lại nhìn Lâm Hiểu Tùng, đột nhiên nói: “ Tôi ra ngoài một chút.”

Mở cửa phòng, Chương Ngư đi ra ngoài hành lang, bóp cằm mấy lần, đi qua đi lại hai vòng, càng đi càng thấy chân nhũn ra, kiếm cái ghế miễn cưỡng ngồi xuống, hai tay đặt lên đầu gối, chân run bần bật.

Chốc lát sau Lâm Hiểu Tùng đi ra.

Chương Ngư ngẩng đầu nhìn hắn, hồn vía như bay đâu mất rồi, miệng vì cơ thịt kích động quá đổ mà run lẩy bẩy: “ Ông chủ lớn …”

“ Anh gặp rồi đấy, ông chủ lớn nói anh làm rất tốt, sau này không cần lo lắng cho anh nữa rồi. “ Lâm Hiểu Tùng khẽ gật đầu:

Chương Ngư như trúng sét đánh ngồi chết lặng.

Núi Nga Mi, nhà khách quốc gia, đêm trước đại hội Thục Sơn Luận Kiếm.

Trăng sáng sao dày, khách sạn 5 sao ẩn mình trong rừng thông phát ra ảnh đèn không thuộc về núi rừng yên tĩnh, khách khứa đang vào nhà khách, cười nói chào hỏi rộn ràng.

Tin tức làm đại hội này oanh động nhất là cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton sẽ diễn giảng ở hội nghị, khi tin này mới công bố, trong chớp mắt đốt cháy mạng internet, ngay cả sự kiện Quốc Tâm cũng bị tạm thời áp xuống một chút.

Càng gần tới đại hội Thục Sơn Luận Kiếm, sức nóng của sự kiện này càng cao.

Chuyện liên quan tới vị cựu Tổng thống Mỹ này và internet, mọi người nghĩ tới ngay mấy năm trước báo cáo điều tra tung ra trên mạng, tổng thống và thực tập sinh nhà trắng Monica Lewinsky có quan hệ tình ái, từng gây oanh động toàn cầu.

Công ty Alibaba có thể mời cựu tổng thống Mỹ tới phát biểu vô cùng đáng tự hào, cho nên chính phủ tỉnh Tứ Xuyên cũng vì đại hội này mà chuẩn bị rất nhiều.

Trước khi Bill Clinton tới, hơn 100 phóng viên truyền thông trong ngoài nước đã tụ tập ở cửa sân bay quốc tế Thành Đô, hơn mười chiếc xe chuyên dụng, vô số cảnh sát, đội ngũ vệ sĩ tư nhân xếp thành hàng ngũ chờ đợi.

7 giờ tối, Bill Clinton từ Ô Mộc Lỗ Tề tới sân bay Thành Đô, ngồi vào trong chiếc xe Lincoln màu đen, theo đội ngũ xe bảo vệ từ từ lái ra khỏi sân bay, khiến vài nữ phóng viên ngoại vi hét chói tai.

Tỉnh Tứ Xuyên đang toàn lực xúc tiến đầu tư, tạo nên nền tảng mậu dịch ngoại giao mở, nếu như có thể tổ chức đại hội Thục Sơn Luận Kiếm này thành công, tạo ra ảnh hưởng sâu rộng, nó sẽ là cảnh cửa dẫn tới cơ hội trong tương lai.

Công tác an toàn vì thế cũng nghiêm ngặt nhất, bất kể là khách khứa được mời hay là các phóng viên, đều phải trải qua quá trình thẩm hạch tư cách của cơ quan công an, trước khi vào nơi tổ chức phải gửi lại toàn bộ hành trang, phải đi qua cổng kiểm tra an ninh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận