Trùng Nhiên

Chương 408: Nhân sinh vô thường. (1)

Bối Thác Thành Đô vẫn chưa ngoan ngoãn chịu thua, sau giai đoạn choáng váng ban đầu đang tổ chức phản kích, một số nhà máy nhận đơn hàng thay cho Phục Long thời gian qua liên tục bị bang Lôi Vĩ quấy nhiễu và lừa gạt. Những nhà máy đó vốn phục vụ cho ngành này, trước kia do Bối Thác lũng đoạn thị trường, bọn họ bị Vương Lập Cương khống chế, kêu khổ không thôi, mảng sản xuất hộ này của Thành Đô không phát triển lắm cũng liên quan hành động của Vương Lập Cương.

Phục Long nhảy vào, phá vỡ rào cản trói buộc cố hữu, các nhà máy không khác gì nắng hạn gặp mưa rào, cho nên chấp nhận mạo hiểm chuyển qua sản xuất cho Phục Long, không phải nhìn mặt Vương Lập Cương nữa.

Tôn chỉ của Phục Long là cùng hợp tác cùng cường đại đi vào lòng người, vì người ta nói là làm, ứng trước 30% tiền cho đối tác sản xuất.

Phía Bối Thác thì đẩy hết nguy hiểm cho đối tác, bọn họ chỉ thanh toán khi nhận hàng, hơn nữa còn thanh toán 60%. Một khi gặp phải tình huống không thu được tiền hàng, lấy đó làm cớ, biến mình thành kẻ bị hại, chuyển tổn thất cho phía nhà máy.

Càng có trường hợp quá đáng hơn, một số nhà máy làm công cho Bối Thác, Vương Lập Cương yêu cầu phải vay tiền Bối Thác mới cho đơn đặt hàng. Giờ Vương Lập Cương lợi dụng khoản lãi cao này, ép nhà máy kia ngừng chuỗi ứng cho Phục Long.

Vì cuộc đại chiến giữa Bối Thác và Phục Long, khiến có rất nhiều nhà máy sản xuất thiết bị tương quan ở tây nam rơi vào hỗn loạn.

Cao tầng Phục Long vẫn giữ thói quen cũ tới nhà Trình Phi Dương bàn việc, nên Trình Nhiên biết ít nhiều, chỉ là giờ mẹ theo sát quá, đuổi vào phòng nên chỉ biết tình hình chung vậy thôi. Tới khi nghe nói một sự kiện ở Thập Trung mới cảm thụ được tác động của cuộc đại chiến đó.

Tin tức lan đi trong trường học vào buổi chiều hôm đó, Trình Nhiên vào lớp thấy đám Trương Bình, Hách Dịch vẫn như mọi khi tụ tập trò chuyện, chỉ là vẻ mặt ai đấy đều rất ngạc nhiên.

Có giọng nói loáng thoáng truyền tới: “ Thật à, không ngờ nhà cô ấy lại giàu có như vậy.”

“ Ừ, nhưng chỉ là bề ngoài thôi, Trương Lỗi nói, nhà cậu ấy và nhà Tần Thiên có nghiệp vụ qua lại nên biết, nhà cô ấy giờ gặp khó khăn, cha cô ấy muốn bán xe trả nợ ...”

Trương Bình đợi Trình Nhiên vừa ngồi xuống một cái liền nói ngay, giọng cấp bách lắm: “ Trình Nhiên, cậu biết chưa, nhà máy của nhà Tần Thiên nguy rồi, nghe nói làm thiết bị đúc gì đó, bây giờ thị trường có vấn đề, lại còn vay lãi suất cao, bị lưu manh xông cả vào nhà đòi nợ rồi.”

“ Bảo sao gần đây trông cô ấy cứ thất hồn lạc phách, có lần như đã khóc, chào cô ấy, cô ấy cũng phản ứng gì ... Không ngờ trong nhà gặp biến cố lớn như thế.”

Rất nhiều học sinh vì chuyện này có cảm thụ sâu sắc về câu nhân sinh vô thường.

Ngay người bên cạnh mình, thậm chí là người quen thuộc, đột nhiên trong nhà phát sinh biến cố lớn, khiến cho tính cách thay đổi, hoặc là biến mất, nhiều năm sau mọi người tụ họp nghe được tình hình, có lẽ chỉ còn biết thở dài hoặc buồn bã than một câu nhân sinh vô thường.

Danh tiếng của Tần Thiên ở trường rất cao, phàm là có cuộc biểu diễn văn nghệ ở Trường, cô chắc chắn là bóng dáng xinh đẹp được mọi người mong đợi xuất hiện trên sân khấu nhất. Xinh đẹp, đa tài, gia cảnh ưu việt, hiếm có nhất là không vì thế mà ngạo mạn, chơi cùng bạn bè rất thoải mái, tiêu pha cũng rộng rãi, trong mắt nhiều nam sinh, cô chính là hình tượng của sự hoàn mỹ.

Đem so với Khương Hồng Thược lúc nào cũng bận bịu việc nọ việc kia, tiếp xúc được vội cô toàn là nhân vật phong vân trong trường, chẳng khác gì nữ thần trên cao, thì Tần Thiên gần gũi với bạn bè hơn rất nhiều.

Nhưng sự hoàn mỹ kỳ thực chỉ là tưởng tượng mỹ hảo một chiều thôi.

Dù gì cũng là con người, ai là không chịu ảnh hưởng của cơm áo gạo tiền.

Nhà máy của cha Tần Thiên xảy ra vấn đề, phải bán tài sản trừ nợ, còn bị người ta liên tục quấy nhiễu.

Tin tức thì truyền bá xôn xao toàn trường, một bộ phận thì thực sự thương xót với cảnh ngộ của cô, một số tiếc nuối vì thứ hoàn mỹ bị đánh vỡ, cũng không thiếu kẻ ghen ghét đồn thổi suy đoán đủ kiểu.

Chỉ có một người thực sự ngạc nhiên là Trình Nhiên, nếu quả đúng như lời Trương Bình nói, khả năng nhà Tần Thiên xảy ra chuyện vì liên lụy bởi cuộc đại chiến giữa Phục Long và Bối Thác, đây có thể tính là một mắt xích trong hiệu ứng cánh bướm mà mình gây ra không?

Chuyện liên quan tới gia đình Tần Thiên đều từ những cha mẹ học sinh có liên quan tới cha cô truyền ra, còn bản thân cô, không thấy có mấy thay đổi.

Vì ngại thể diện bạn bè, cho nên dù đám học sinh có bàn tán xôn xao, nhưng ở trước mặt Tần Thiên thì không ai mở miệng hỏi. Song Viên Tuệ lúc nào cũng ở bên cạnh thì tâm sự trùng trùng.

Tần Thiên mặc dù không muốn nói ra, nhưng là người bạn thân nhất, cũng hiểu cô nhất, Viên Tuệ làm sao có thể không cậy miệng cô tìm hiểu ngọn nguồn.

Chính nhờ Viên Tuệ mới dần biết được toàn cảnh sự việc, thì ra cha Tần Thiên có máy gia công thiết bị, vì như cầu thị trường thăng cấp, muốn nhập về máy tiện tốt hơn, mở rộng nhà máy, cho nên vay một khoản, khoản vay này tới từ đối tác quen thuộc là Bối Thác, cha cô xưa nay chủ yếu là sản xuất thiết bị cho Bối Thác, thế nên không thành vấn đề.

Gần một năm qua có một công ty tên là Phục Long quật khởi mạnh mẽ, chính sách đưa ra cũng tốt, không có chuyện lấy đơn đặt hàng ra uy hiếp nhà máy, lại còn ứng trước cả tiền hàng. Cha Tần Thiên lén lút nhận một phần đơn hàng của Phục Long, không ngờ Bối Thác nắm được. Bối Thác một mặt lấy lý do nghiệp vụ có vấn đề mà áp khoản tiền hàng của cha cô xuống, một mặt đòi nợ khoản vay trước kia.

Vì mong muốn nắm bắt thời đại mới để phát triển, cha Tần Thiên vay một khoản tiền lớn của công ty tài chính phía dưới Bối Thác, nếu không có đơn đặt hàng của Bối Thác, khoản vay lãi suất cao kia như sợi dây thừng, đã từng bước siết chết nhà máy.

Tập đoàn Bối Thác có vẻ cũng muốn giết gà dọa khỉ, để cho những nhà máy kia nhìn thấy hậu quả của việc làm công cho Phục Long, nên quyết tâm lấy cha Tần Thiên ra khai đao.

Nghe nói trong chuyện này còn có cả xã hội đen Thành Đô tham gia, cha Tần Thiên dù là thương nhân có mấy chục nhân viên, có năng lực và gia sản nhất định, nhưng dính vào đám người kia, làm sao đối phó được.

Không chỉ bị xã hội đen uy hiếp đòi nợ, ngay cả mẹ cô ở nhà liên tục nổ ra tranh cãi với cha cô, trách cha cô nhận đơn đặt hàng của Phục Long, khiến Bối Thác tức giận mới dẫn hỏa thiêu thân.

Viên Tuệ khi biết mấy chuyện đó mới hiểu hiện Tần Thiên đang gánh chịu áp lực lớn cỡ nào, thậm chí hàng ngày không muốn về nhà nữa, vì trong nhà suốt ngày không cha mẹ cãi vã thì xuất hiện những kẻ nhìn là biết không phải loại tử tế.

Chỉ nghe kể thôi Viên Tuệ cảm giác như trong khí bị đổ vào bê tông, đè lên người không thở được, nhưng đây là chuyện mà ngay cả cha mẹ Tần Thiên đều không thể giải quyết được thì cô cũng chỉ có thể ôm lấy cô bạn đã khóc tới sưng mắt vào lòng an ủi thôi.

“ Mọi chuyện rồi sẽ qua thôi. “ Viên Tuệ khe khẽ vỗ lưng Tần Thiên, đó là chuyện lớn nhất mà cô có thể làm được, cũng là lời duy nhất cô có thể nói:

Tần Thiên có được người tâm sự, vơi bớt phần nào, lau nước mắt gượng cười: “ Mình không sao, cha mẹ mình nói đó là vấn đề của người lớn, bảo mình đừng lo.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận