Trùng Nhiên

Chương 797: Thời thế thay đổi rồi.

Ngày hôm sau trên diễn đàn, Khương Vi Cầm vẫn có bài phát biểu, thể hiện quyết tâm của trung ương thúc đẩy sản nghiệp chip điện tử, nhưng trong bài phát biểu đó không nhắc tới Quốc Tâm số 1 là thành tựu lớn nhất cô thúc đẩy, sau khi phát biểu xong cũng lấy cớ có việc đột xuất hủy bỏ cuộc gặp gỡ với đội ngũ của Trần Dược.

Thấy lãnh đạo phía trên của Trần Dược không ngờ bỏ cuộc gặp gỡ quan trọng nhất, chuyển sang đi tới địa phương hỗ trợ giảm nghèo, thông tin ẩn sau việc làm đó khiến các phe cảm giác được hướng gió đang thay đổi.

Còn Trần Dược và đội ngũ của hắn thì sắc mặt cực kỳ khó coi, mặc dù giải thích là Khương Vi Cầm có chuyện đột suất phải rời đi, sau đó cũng có lãnh đạo cao tầng khác thay thế, phối hợp với chính phủ Nam Châu cùng mấy trăm chuyên gia, học giả, doanh nghiệp tương quan triển khai đối thoại về Quốc Tâm, song điều này rõ ràng không bình thường.

Có lẽ người bình thường không nhận ra có gì khác lạ ở hội nghị này, nhưng với người mẫn cảm về chính trị biết đây là bước ngoặt không tầm thường.

Nhiều người suy đoán, Khương Vi Cầm rút lui rất có khả năng do áp lực từ bên trên, hạng mục Quốc Tâm là vinh dự quá lớn, không thể đặt lên người cô.

Càng thêm nhiều tin tức hơn truyền tới.

Khương Vi Cầm bị người ta cướp thành quả rồi.

Sự kiện này dẫn tới đồn đoán việc Khương hệ thất thế ở cao tầng, thậm chí không còn đủ sức giữ thành quả của bản thân, đây là tín hiệu nguy hiểm cho cả hệ phái vì Khương Vi Cầm là nhân vật trụ cột của Khương hệ.

Tiếp đó trong tháng hai còn có hội nghị dày đặc khác, nhưng mỗi lần bắt tay hiệp đàm với Trần Dược đã không còn là Khương Vi Cầm như trước kia nữa, bóng dáng của cô trong hạng mục này hoàn toàn biến mất.

Hạng mục Quốc Tâm lúc này đã chính thức đưa vào kế hoạch 863, Trần Dược bay tới thủ đô, Thâm Quyến, mỗi nơi đều có lãnh đạo cấp cao an bài tiếp xúc với doanh nghiệp tập đoàn trọng yếu, tới Đài Loan thăm các công ty sản xuất chíp hàng đầu ... Về nước được tiếp kiến lãnh đạo quốc gia.

Đầu tháng ba, có quan viên bộ ủy tới đại học Trung Nam, bắt tay với Trần Dược, chuẩn bị cùng hắn thúc đẩy cơ sở sản xuất chip.

Vốn Khương Vi Cầm đột nhiên rút lui làm Trần Dược lo lắng, nhưng thay thế bằng lãnh đạo có tiếng nói hơn, xem ra tin đồn là có thật, Khương Vi Cầm bị người ta cướp đào rồi. Chứng tỏ Trần Dược hắn đã trở thành cái bánh thơm phưng phức để người ta giành giật.

Trần Dược nhấp một ngụm rượu vang, cảm thụ khoái cảm rượu hảo hạng chảy qua môi.

Sự tồn tại của Khương Vi Cầm ở chuyện này không cần thiết nữa, cho nên biến mất là tất nhiên thôi, một nữ nhân mà, rốt cuộc tài giỏi đến mấy thì thành tựu cũng có hạn, nhận một công trạng lớn thế này rốt cuộc không thể thăng tiến có phải phí công không?

Phải thế nhường cho người khác là tất nhiên.

Cũng có lẽ là Khương Vi Cầm chủ động nhường ra để đổi lấy lợi ích khác, cũng có lẽ là bị người ta cướp mất, đều không quan trọng, ai tranh ai đoạt thì trọng tâm vẫn là phải nâng đỡ hắn, hắn có thể đứng ở chỗ an toàn nhất ngắm bão tố sầm rền.

Giờ hắn thậm chí không phải tự thân vận động nữa, hắn cần gì khác nút thắt tự cởi bỏ, đèn tự chuyển màu xanh. Còn về phần cấp quyền của ARM, có tiền thì việc gì không làm được, khác nhau chỉ là ít hay nhiều tiền mà thôi.

Giờ thì hắn phải lo tới tiền nữa sao, có quốc gia hỗ trợ, có xí nghiệp trung ương đặt hàng, có nhu cầu của quân đội ...

Muốn bao tiền chẳng có.

Sau khi Khương Vi Cầm rút khỏi hạng mục Quốc Tâm đã gây ra một loạt phản ứng dây chuyền, tới giờ vẫn còn tiếp tục, tin đồn về Khương hệ thất thế trong đấu tranh chính trị khiến nhiều kẻ đục nước béo cò, chèn ép sản nghiệp của họ, ý đồ bất chính.

Liễu Cao thời gian qua suốt ngày ở tổng bộ công ty xử lý sự vụ nội bộ, liên tục cách chức thay đổi mấy cao tầng, gây ra chấn động không nhỏ.

Sau khi kết thúc đại hội toàn thể tập đoàn, hai vợ chồng Liễu Cao gặp nhau trong phòng làm việc.

Triệu Nguyệt ở bên cạnh nhìn Liễu Cao liên tục uống rượu hóa giải áp lực hội nghị mang tới, mày nhíu lại.

Mặc dù cuối cùng Liễu Cao thể hiện năng lực khống chế toàn cục của mình, dựa thêm vào sự chống lưng của Lục gia, trấn áp mấy thế lực đang thừa cơ trỗi dậy trong tập đoàn, nhưng nội bộ dao động, đấu tranh luôn để lại hậu quả.

Nhưng so với việc ở Khương gia thì thì chưa đáng là gì, Triệu Nguyệt đứng ngồi không yên: “ Chị họ anh đúng là thời vận không tốt, một cơ hội lớn như thế mà bị gạt sang lề, đem lợi ích tới tay dâng lên. Rất nhiều người trong nhà có ý kiến, ông cụ cũng đang nghe ngóng, vì không rõ chiều hướng ra sao, họ muốn biết hiện có thể tiếp tục đầu tư không?”

“ Bọn họ chỉ biết đến thế mà thôi. “ Liễu Cao hừ một tiếng, phong ba lần này không làm hắn sụp đổ mà còn khiến hắn tự tin hơn, vì hắn tìm được chỗ dựa lớn hơn rồi, hắn không còn phải quá mức để ý tới thái độ của chị họ nữa: “ Đầu tư tiếp thì không thành vấn đề, vài trăm vạn tới một nghìn là cùng, nhiều hơn thì thôi, giờ tình thế phía chị Vi Cầm không rõ ràng, không thể đặt hết trứng vào một giỏ. Nói thẳng ra, nếu chị Vi Cầm còn chủ trì hạng mục Quốc Tâm, đa số còn nể mặt chúng ta, giờ chỉ ấy rút rồi, ai gửi tiền cho chúng ta đầu tư vào đó nữa, không có sự bảo hộ của chị ấy, tối đa có được 5% hoa hồng, chẳng bỏ bèn gì. Long tham là không đáy, sau này có biến cố chẳng ai che chở được.”

Triệu Nguyệt không lo lắng về lợi nhuận, bọn họ xưa nay kinh doanh là dựa vào quyền lực bảo hộ thu lấy lợi ích xám, chỉ cần quyền lực đó còn tồn tại, được mất nhất thời không đáng bận tâm:” Rốt cuộc là sao, vì sao chị họ anh lại xảy ra chuyện, chẳng lẽ sức ảnh hưởng của ông cụ không còn đủ nữa à? Nếu thực sự là như vậy ... Chúng ta phải sớm có tính toán.”

“ Tuy anh không rõ rốt cuộc chị Vi Cầm xảy ra chuyện gì, anh có hỏi song chị ấy trả lời không rõ ràng ... Nhưng chị ấy liên tiếp xảy ra sự cố như vậy, điều này cho thấy chiều hướng đi xuống của Khương hệ rồi, phải quyết định sớm thôi. “ Liễu Cao uống ngụm rượu nữa: “ Phải chuẩn bị đường lui.”

“ Thế nào? “ Triệu Nguyệt giỏng tai lên nghe:

Sau khi xác định chị Vi Cầm rút khỏi hạng mục Quốc Tâm, người thay thế thúc đẩy hạng mục này là Ôn Kiệt, người này lai lịch không nhỏ, về tư lịch càng hơn chị Vi Cầm, thích hợp làm việc này. Chỉ vì chị Vi Cầm làm việc quá cường thế, một khi chen ngang sẽ là cục diện trở mặt một mất một còn, nhưng giờ chị ấy rút lui, vậy thay thế là điều hiển nhiên.”

“ Ôn Kiệt ... Vậy, Lục gia chính thức tham dự rồi?”

Liễu Cao gật đầu, từ đầu tới giờ Lục gia luôn thao túng hạng mục Quốc Tâm, bọn họ đã bố cục trước cả năm, nhưng không trực tiếp ra mặt, vì tương lai chưa rõ ràng, không muốn đặt cược chính trị vào đó, mà nhận lấy lợi ích ngoại vi.

Kỳ thực Khương Vi Cầm gặp được Trần Dược là sắp xếp khéo léo của Lục Khai Nguyên, ông ta hiểu Khương Vi Cầm tời chân tơ kẽ tóc.

Quả nhiên Khương Vi Cầm hết lòng thúc đẩy hạng mục này, nếu hạng mục thành công, với cố cục trước đó của Lục gia, bọn họ sẽ thành bên được lợi lớn nhất, khi đó hai nhà Lục Khương vì hạng mục này sẽ triển khai hợp tác toàn diện.

Lúc đó chuyện thông gia càng thuận lợi.

Nếu Khương Vi Cầm thất bại, vậy không cần nói nữa rồi, Khương hệ mất đi đầu tàu, đả kích nặng nề, chỉ có thể dựa vào Lục gia thôi.

Mãi tới gần đây Liễu Cao mới hiểu rõ tính toán này của Lục Khai Nguyên, trong lòng không khiếp sợ người này, tính toán cỡ đó, bố cục cỡ đó, mười Liễu Cao hắn cũng không bằng.

Hắn đồng thời cũng lo sợ ngày mình bị vứt bỏ, lời Trình Nhiên hôm đó ở Mỹ vẫn văng vẳng bên tai, hắn không muốn làm con chó bị Lục gia đá đi.

“ Lục gia và Khương gia hai nhà có quan hệ sau xa, chị Vi Cầm rút lui, Lục gia thay thế thuận lợi hơn nhà khác, ít nhất ở chuyện bàn giao sẽ nhanh gọn hơn, tránh một dự án vào giai đoạn trọng điểm thiếu đi người lãnh đạo mà trì hoãn. Kỹ thuật chip điện tử liên quan tới gốc của quốc gia, hiệu ứng kéo theo thế nào, Lục gia nhân cơ hội này quy tụ người xung quanh mình, bù đắp vào chỗ thiếu của họ xưa nay là cơ sở không đủ, hiện Lục gia chủ đạo có thể an bài người mình, có thể đẩy người lên. Một phương diện khác là chúng ta và Trần Dược ....”

Triệu Nguyệt sáng mắt: “ Có tiến triển rồi à?”

Một kẻ chuyên ăn bám quyền lực như Liễu Cao làm sao có thể không tranh thủ, hòng thu lợi nhuận cao nhất chứ? Triệu Khai Nguyên có tính toán của Triệu Khai Nguyên, hắn cũng có trí tuệ sinh tồn của hắn.

Liễu Cao mỉm cười đắc ý, hắn chẳng quan tâm tới hạng mục kia, hắn có cách kiếm tiền khác: “ Chúng ta đầu tư một nửa, huyện một nửa, ở đó có tòa nhà nghiên cứu chip của Trần Dược, giá trị mảnh đất sẽ tăng lên vồn vọt, đợi tu sửa xong chính thức chuyển hạng mục tới đó, giá trị khó đong đếm, vụ mua bán lợi như thế sao không làm. Phía Nam Châu cũng vậy, vài hạng mục cùng tiến hành một lúc, thu lợi cực lớn. Vì thế dù tập đoàn chúng ta phải điều chỉnh hướng nghiệp vụ, giảm bớt nhân viên, song vụ đầu tư ngoài này giúp chúng ta đứng ở thế bất bại.”

“ Có phải Trần Dược sắp thành viện sĩ không? “ Triệu Nguyệt mừng khấp khởi hi vọng, thêm tầng bảo đảm này thì không phải lo ảnh hưởng từ chuyện xấu Khương gia nữa:

“ Gần như thế, một hai năm nữa thôi, hắn sẽ thành viện sĩ trẻ nhất, đây chính là lần đầu tư tốt nhất của chúng ta ... “ Liễu Cao kéo cô vợ trẻ hơn mười mấy tuổi vào lòng, bàn tay hoạt động trên lẫn dưới: “ Khi đó anh có thể nghỉ hưu sớm cũng được, chúng ta đi du lịch thế giới một vòng ...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận