Trùng Nhiên

Chương 799: Rút lui vẫn kịp.

Sắp hành động rồi, việc đầu tiên là Trình Nhiên gọi điện về nhà báo với cha mình toàn bộ tình huống, chuyện này sẽ là quả bom nguyên tử, rung chuyển cả xã hội, những người xung quanh y sẽ gặp phải ảnh hưởng nặng nề.

“ Quay đầu nhìn lại, thoắt một cái thằng nhóc nghịch ngợm năm xưa đã lớn rồi, cha muốn dặn dò con vài câu cũng thấy thừa ... “ Làm cha mẹ chắc lúc hạnh phúc nhất đồng thời hụt hẫng nhất chính là nhận ra con mình đã hoàn toàn trưởng thành, không cần tới mình hỗ trợ nữa:

Con chim nhỏ năm xưa núp dưới cánh, giờ có thể tung mình bay lên một cách đẹp đẽ hướng tới phương trời xa xôi, lúc đó cha mẹ chỉ có thể nói bảo trọng mà thôi.

“ Mẹ con chắc là cuống lên đấy, nhưng đừng lo, cha giúp con. “ Thoáng qua chút thất vọng, Trình Phi Dương lấy lại uy nghiêm của người cha: “ Hãy làm chuyện con thấy cần làm đi, cha luôn làm hậu thuẫn cho con.”

Ngày hôm sau Tương Chu tới Đại học Trung Nam, báo cáo hắn đã an bài xong kế hoạch khuếch trương ở khu vực khác, đợi nghiệp vụ bên này đi vào quỹ đạo mới tiếp tục triển khai, hiện đang ở giai đoạn nghỉ ngơi, nên tới chỗ Trình Nhiên hưởng thụ cuộc sống đại học mà trước kia do bận bịu làm thuê bỏ lỡ. Trình Nhiên đành giới thiệu với bạn bè Tương Chu là anh họ xa, mở một cái hiệu máy tính gần trường.

“ Tôi thuê một cái cửa hiệu gần Đại học Trung Nam, mở hiệu sửa máy vi tính thật đấy, ở chỗ cậu hay đi qua, có chuyện gì đều nhìn thấy.“ Tương Chu cho tới bây giờ vẫn tự đặt mình ở vị trí đại tổng quán ở Trình Nhiên, hắn không phải là người có tham vọng, hiện trạng với hắn là quá đủ rồi, hắn biết chỉ cần Trình Nhiên ổn thì mình cũng sẽ ổn: “ Có chuyện gì chỉ cần gọi cú điện thoại là có người tới ngay, đội trưởng Trần bộ phận bảo an mấy hôm trước điều tới trung tâm nghiên cứu phát triển từng ăn cơm với tôi.”

Đáng lẽ Lý Tĩnh Bình ổn định lại là sẽ điều động Trình Bân tới Nam Châu, kết quả vì Quốc tâm số 1 ra đời, mô hình khu nam bị chất vấn, Trương Tùng Niên bị điều tra, Lý Tĩnh Bình cũng bị chú ý, nên chuyện này gác lại.

Nếu không vấn đề an toàn của Trình Nhiên không cần Tương Chu phải bố trí nhiều phương án như vậy.

Đương nhiên Trình Nhiên ở trong trường khó xuất hiện vấn đề gì, so với việc nói lo lắng vấn đề an toàn, Trình Nhiên càng để ý tới người sắp gặp.

Người tới là Cố Tiểu Quân, sau khi cùng "Anh Tiểu Quân" gặp mặt, Trình Nhiên lại hẹn gặp Vương Ngọc Lan.

Vương Ngọc Lan hiện giờ là phó tổng biên tập báo Báo cáo Kinh Tế, tính cách hơi hấp tấp, nghe Trình Nhiên nói muốn gặp, hưng phấn tới ngay quán cà phê: “ Sao, lại có hoạt động gì hả? Tin tức phía cậu hay phía trường cậu, trường cậu giờ là miếng bánh thơm phức đấy ...”

“ Chuyện là thế này. “ Đối diện với đôi mắt rực lửa tìm kiếm chân lý lẫn bản tính hóng chuyện của Vương Ngọc Lan, Trình Nhiên đưa ra một cuốn sổ nhỏ:

“ Gì thế?”

“ Trước khi nói với chị, tôi phải nói cho chị biết hậu quả, nó có thể khiến toàn bộ thành tích chị đạt được ở toàn báo sẽ tan thành bọt nước, thậm chí tòa báo cũng có khả năng gặp nguy hiểm, báo chị có dám đăng không?”

Vương Ngọc Lan nghe vậy thì hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cân nhắc vấn đề, cuối cùng gật đầu: “ Cậu nói đi, tờ Báo cáo Kinh tế này thành lập vốn để quan sát và khai phá vấn đề trong nghề. Về vấn đề nguy hiểm, làm báo tiết nhiên có biện pháp khống chế nguy hiểm, còn tôi, nếu như sợ hậu quả mà không dám nói lên sự thực thì tôi không theo đuổi nghề này rồi. Có cậu tôi ở đó, tôi kiếm công việc nhàn nhã lương cao để làm khó gì chứ, nếu đã dân thân theo nghề thì còn có gì phải ngại, huống hồ thế này đã là gì, còn có những người đang ở chiến trường, chẳng biết khi nào có quả lựu đạn lăn tới dưới chân, hay có viên đạn lạc bay qua, nếu thế này đã sợ thì kém quá rồi.”

Trình Nhiên giơ ngón cái tán thưởng, xem ra phải nhìn bà chị đanh đá này con con mắt khác: “ Vậy nếu tôi nói với chị rằng, cái thứ gọi là Quốc tâm số 1 đang được cả nước tung hô kia chỉ là thứ đồ ăn trộm, lấy mã nguồn của chúng tôi, lừa đời trộm danh, chị có dám viết không?”

Vương Ngọc Lan giật mình, phản ứng đầu tiên của cô là không tin, ngờ vực nói:” Đối phương là viện trưởng học viện vi điện tử, còn sắp được phong hàm học giả Trường Giang, ông ta đi trộm đồ của các cậu á, có chứng cứ không?”

“ Lấy chứng cứ ở mặt sở hữu trí tuệ thiết kế chịp rất khó khăn, hơn nữa chuyện này chưa từng có tiền lệ trong nước, ông ta dám làm là vì nhận định như thế. Thứ đến danh tiếng ông ta hiện giờ cực lớn, nên ông ta không lo. Kiểm tra rất dễ, đem chip Trần Dược công bố so sánh với chip chúng tôi phát triển, dễ dàng nhận ra chỗ giống nhau, kiểm tra dấu vết thời gian sẽ thấy trình tự trước sau, chuyện ăn cắp sẽ được chứng thực. Nhưng khó khăn là ở giám sát lấy chứng cứ, cần phải có lực lượng hành chính thúc đẩy.”

“ Nên cậu muốn thông qua báo của chúng tôi để tạo thế à?”

Trình Nhiên hỏi ngược lại: “ Có phải chị thấy chuyện này từ đầu tới cuối hoang đường lắm phải không?”

Vương Ngọc Lan vỗ vỗ ngực mấy lần, chuyện này nghe thôi đã thấy điên mà: “ Tôi tin rằng nếu cậu không phải bị thần kinh thì tuyệt đối không đi vu khống một vị viện trưởng trứ danh. Vì nếu không phải sự thật, cậu mạo hiểm lớn làm chuyện này làm gì, vì thế tôi thấy khả năng đáng tin là cao.

“ Nhưng mà vì sao cậu không thông qua trình tự phản ánh lên trên, cậu muốn làm gì? ... “ Nói tới đó cô há miệng ra, lại lần nữa không tin: “ Cậu không làm thế vì muốn làm lớn chuyện, chuyện càng lớn, thành quả của cậu thu được càng lớn, cậu sẽ cướp hết hào quang của Trần Dược trong một lần? Cậu điên rồi ... Thế này nguy hiểm quá lớn. Cậu có biết sẽ gây ra phong ba lớn cỡ nào không?”

Trình Nhiên mỉm cười: “ Một con người nếu như không đích thân đặt vào hoàn cảnh nào đó, cảm thụ không sâu sắc, xã hội này tệ nạn nhiều như thế, nếu làm cải cách mà dè dặt tránh cái nọ né cái kia thì còn nói gì tới thay đổi. Phải đau, phải choáng thì người ta mới tỉnh được. Tất nhiên mức độ rất khó nắm bắt, thao tác thế nào tránh tổn thương gân cốt là một vấn đề, có nguy hiểm rất lớn. Nhưng chuyện là thế, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị tốt nhất để ứng phó với biến cố thôi, còn làm thì nhất định phải làm.”

Vương Ngọc Lan áp chế chấn động trong lòng, giờ cô hiểu vì sao với thân phận của cậu mình mà lại coi trọng Trình Nhiên như vậy, chàng trai này thật đặc biệt.

“ Phải nói cậu tìm tới tôi là có nhãn quang đấy, nếu là nhà khác không dám cho đăng đâu. Nếu như đúng như cậu nói, thông qua chuyện này đánh một đòn đau, cho xã hội này tỉnh ngộ, từ đó dẫn tới chuyển biến, thì đây là chuyện chính xác để làm .... “ Giọng Vương Ngọc Lan hơi run lên vì phấn khích, vung tay vung chân: “ Tôi theo cậu, nhất định sẽ theo tới cùng.”

Nếu đã có câu trả lời rồi, Trình Nhiên liền giới thiệu Cố Tiểu Quân cho Vương Ngọc Lan, để thuận tiện hành động, Cố Tiểu Quân lái chiếc xe của văn phòng Phục Long Nam Châu. Đợi Vương Ngọc Lan vào xe, Trình Nhiên giới thiệu hai người với nhau.

Trình Nhiên chẳng lo mình có uy hiếp hay phiền phức gì, vì y chủ yếu ở trong trường, bao quanh y là thành viên Hội Thiên Hành, nhưng Vương Ngọc Lan rất có thể gặp phải nguy hiểm, nên Trình Nhiên phải giao cô cho người y tin tưởng nhất.

Khi xem giấy tờ của Cố Tiểu Quân, Vương Ngọc Lan không khỏi cảm thán trong lòng, cái thằng nhóc này thực sự không ngừng làm người ta bất ngờ: “ Cậu chuẩn bị nhiều như vậy, sợ tôi đánh trống lui quân à?”

Trình Nhiên thành thực nói: “ Nếu kéo chị vào chuyện này rồi thì tôi phải đảm bảo an toàn cho chị chứ, nếu không Phi Bạch không tha cho tôi. Nhưng đúng là nguy hiểm vậy đấy, chị rút lui vẫn còn kịp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận