Trùng Nhiên

Chương 373: Thành Đô tháng 10.

Quá trình cùng Lý Minh Thạch làm ra phần mềm nhắn tin tức thời kỳ thực từ lúc Trình Nhiên đề xuất ra, cho tới khi hoàn thành phiên bản đầu tiên cũng chỉ 10 ngày ngắn ngủi mà thôi.

Trình Nhiên nhìn cái icon trên màn hình vi tính, hiển thị đây là phần mềm chưa tới 1 "mê-ga-bai", có thể thông qua bất kỳ đĩa mềm 3.5 inch nào hoặc là diễn đàn trực tuyến tải về. Nó đơn giản, dễ truyền bá, dễ dàng bay tới mỗi một chiếc máy vi tính trong muôn nhà muôn hộ.

Trên màn hình phân giải chỉ có 800 600, thậm chí Trình Nhiên thậm chí có thể nhìn thấy nốt rỗ trên icon, vẫn có cảm xúc khó tả.

Ngày phát hành sơ bộ được định vào 23 tháng 11.

Khi thảo luận tên gọi cho nó, Lý Minh Thạch liền đặt là "Phần mềm nhắn tin trên mạng tiếng Trung", đó là loại tư duy kiểu dân kỹ thuật. Cái gọi là tin nhắn tức thời ở niên đại đó chỉ như máy nhắn tin trên mạng, thậm chí người dùng khi gắn số máy nhắn tin vào, có thể nhắn từ máy tính. Còn tên chính thức tiếng Anh là "CQ", với người ngoài, C có thể coi là China, cũng phù hợp với ý mạng tiếng Trung.

Nhưng mà chỉ hai người mới hiểu, kỳ thực C chính là họ của Trình Nhiên.

Thứ chính tay mình sáng tạo ra, có ai không muốn nó mang dấu ấn cá nhân trong đó.

“ Trước tiên phát số trong nội bộ, 5 con số, số nhân viên nội bộ bắt đầu từ 10001 đi, số của anh là 00001, số của em là 10101 là được, không cần biết ai là người đầu tiên, chủ yếu là dễ nhớ, sáng tạo 101 mà.”

Sáng tạo có ma lực vậy đấy, chuyện có lẽ sau này người ta dựng bia ghi nhớ, chỉ là một quyết định tùy ý ngày hôm nay.

Thậm chí Trình Nhiên còn xấu bụng suy tính, hay là giữ lại 1000 số đầu tiên, sau này đem ra bán đấu giá từng số một ... Nhìn đời sau những số tài khoản mạng này hơi chút bán được sáu số, đúng là tượng trưng cho thân phận địa vị.

Đương nhiên loại ý nghĩ này chỉ là nghĩ trong đầu mà thôi, là người sáng tạo, Trình Nhiên phải giữ nguyên tắc công bằng, số tài khoản 10101 đã ngầu lắm rồi.

Vì đây không phải là phần mềm dựa vào lượng tiêu thụ kiếm tiền, cho nên chẳng cần phải tổ chức hoạt động công bố phát hành hay là truyền thông gì cả. CQ chỉ là phần mềm mang tính công năng, nó cần phổ cập với tốc độ nhanh nhất, cần được tải về trong mỗi máy vi tính.

Cho nên Lý Minh Thạch định phát hành miễn phí trên các diễn đàn, bản thân hắn là con mọt trong nghề thông tin này, nên quen biết các quản trị viễn các diễn đàn, các bbs của trường cao đẳng đại học, phổ biến thứ này không phải vấn đề lớn. Cơ bản chưa tới 10 vạn là thông qua các diễn đàn chủ yếu, thêm vào liên hệ với nơi bàn máy tính để họ cài đặt sẵn CQ. Dù sao chỉ là cái phần mềm nhỏ, không thể nào mở miệng đòi nhiều tiền được, có nơi riêng bằng vào thân phận lão làng trên mạng của Lý Minh Thạch, mở miệng nhờ một câu là xong.

Cách mỗi một khoảng thời gian, mấy tên bán đĩa lậu thường tới diễn đàn công nghệ thông tin tìm kiếm phần mềm thông dụng mới nhất, sau đó làm thành đĩa tổng hợp đem bán. Bởi thế căn bản không cần chuyên môn đem bán, ở cái thời kỳ đĩa lậu tràn lan này, bọn họ sẽ giúp phổ biến nó.

Sách lược đã quyết định xong, vạn sự đủ cả, chỉ đợi gió đông thôi.

Khởi đầu nho nhỏ này chẳng thể thành toàn bộ công tác của Lý Minh Thạch, qua nhiệt tình ban đầu, hắn lại tham gia hạng mục hợp tác của Phục Long rồi. Còn với cái phần mềm nhỏ này, Trình Phi Dương cũng chẳng mấy để ý, chỉ coi là Lý Minh Thạch theo Trình Nhiên phát một thứ chơi chơi vậy thôi, Phục Long có thể thông qua nâng đỡ hạng mục này lấy 20% cổ phần, nhưng tiền bỏ vào không nhiều, cuộc họp nghiên cứu tương quan quyết định đầu tư tối đa 20 vạn.

Trình Nhiên không để ý tới khoản tiền hỗ trợ khởi đầu nhỏ nhoi đó, phục vụ hậu kỳ, Phục Long sẽ dựa theo giá trị của nó mà quyết định.

Kỳ thực lúc này ICQ đã thịnh hành ở Mỹ, nhưng ở trong nước chưa mấy người coi trọng, đại bộ phận giống Trình Phi Dương, phán đoán dựa theo kinh nghiệm chủ nghĩa, coi đây là công cụ nho nhỏ.

Công ty phần mềm lớn không hứng thú với nó, vì nó không có đường nào đem lại lợi nhuận. Làm thứ này ở trong nước, bản thân cũng là ném đá dò đường, luận tới năng lực thu lợi căn bản là không đánh giá cao, thuộc loại phần mềm phần mềm mà người ném ra năm bảy một lúc, xem phản ứng thị trường là chính.

Vì thế chọn tháng 11 ra mắt cũng vừa vặn.

Một phương diện khác khiến Trình Phi Dương không rảnh để ý tới Trình Nhiên, đó là vì tỉ lệ tăng trưởng tiêu thụ của Phục Long hai tháng qua liên tiếp sụt giảm rồi.

Tháng này so với tháng trước đã giảm 20%, mặc dù nhìn chỉnh thể thì lượng tiêu thụ của Phục Long vẫn đang tăng lên, cùng với việc tiêu thụ sản xuất đi vào giai đoạn tăng tốc ổn định, hai tháng khác biệt này rất bắt mắt.

Dựa theo lượng tiêu thụ mà tính, Phục Long mất đi đơn đặt hàng trị giá gần 4000 vạn.

Không cần nói cũng biết bộ phận đơn đặt hàng này bị ai cướp mất.

Từ khi Bối Thác coi Phục Long là cái gai trong mắt tới nay, hai bên đã nhiều lần có va chạm trực diện, cùng nhau tranh đoạt hạng mục nào đó, Bối Thác dù không có lợi nhuận cũng tổ chức kháng chiến chống lại sự mở rộng của Phục Long.

Mặc dù cách chơi này hơi vô lại, còn lưỡng bại câu thương, nhưng cùng với việc năm nay bưu điện cải cách, tăng cường kiến thiết cơ sở, đổi mới nâng cấp trang thiết bị, nhu cầu cao, thị trường tương lai ngày càng lớn. Hiện giờ tạm thời thua lỗ, đánh bại đối thủ cạnh tranh, nhìn từ góc độ lâu dài vẫn là có lợi. Hai bên đều đang cạnh tranh nhau cao điểm chiến lược, ai bước lên được, đối phương sẽ phải chấp nhận bị áp chế trong thời gian dài.

Đây là chiến trường không khói súng, ở trung tâm nghiên cứu phát triển, hai bên so bì năng lực sản phẩm, lấy sản phẩm của đối thủ ra phân tích, đối phương đạt tới quy cách nào, mình nghiên cứu thứ tốt hơn.

Ở tiền tuyến, nhân viên tiêu thụ của hai bên tranh giành khách hàng, tới mức không từ thủ đoạn rồi, vì % hoa hồng, bọn họ là thành phần hiếu chiến nhất.

Mặc dù tình hình rất nghiêm trọng, Trình Nhiên thấy trạng thái của cha rất tốt, giống như chiến binh đang hung phấn sẵn sàng nghênh chiến.

Nhìn tòa nhà Phục Long sáng rực trong đêm, Trình Nhiên đánh răng xong là chui tọt vào trong chăn, cuộn mình lại như con mèo, y chẳng lo lắng tẹo nào.

Tạ Phi Bạch gọi điện thoại cho Trình Nhiên, nói ra thì từ sau khi nhà Trình Nhiên chuyển lên Thành Đô, hai người chỉ giao lưu với nhau qua điện thoại chứ chưa từng gặp nhau, không biết đối phương đang làm gì. Mà tên này tỏ ra rất thần bí, nói với Trình Nhiên, hắn đang làm một việc, đợi khi làm xong sẽ rủ Trình Nhiên đi chơi.

Nghe ngữ khí ấy, có chút cao thâm mạc trắc trong đó, Trình Nhiên đâm lo, không biết thằng đó bày trò gì đây.

Tháng 10 rồi, thời tiết Thành Đô vào thời gian khó ở nhất trong năm, có khi trưa nóng tới hai mấy 30 độ, đến chiều nổi gió một cái, nhiệt độ tụt luôn xuống dưới 20, làm người ta trở tay không kịp. Đã thế thỉnh thoảng có cơn mưa bất chợt, mưa ào một cái, mở cặp lấy áo mưa ra mặc được lên thì cũng tạnh luôn, như trêu ngươi người ta vậy.

Tam Quốc Sát lưu hành đã lan tới cả Thập Trung, thi thoảng giờ ra chơi, Trình Nhiên thấy một số học sinh tụ tập dưới tán cây lớn chơi bài. Mà Khương Hồng Thược trùng tên với nhân vật trong trò chơi, một dạo thành tranh chấp trong trường.

Có người cố ý nói lớn khi Khương Hồng Thược đi ngang qua: “ Tôi chọn Khương Hồng Thược, không ai được tranh với tôi đâu đấy.”

“ Vớ vẩn, Khương Hồng Thược là của tôi, tôi thích lâu rồi.”

Đợi Khương Hồng Thược quay đầu nhìn, đám nam sinh vờ vịt, "Tên nhân vật trong Tam Quốc Sát ấy mà ...".
Bạn cần đăng nhập để bình luận