Trùng Nhiên

Chương 733: Cậu đừng đi.

Thế là tiếp sau đó mọi người đi bộ ra quán cá nướng ngoài cổng bắc trường, vì đông người, phải ghép hai bàn lại với nhau. Tần Thiên hết sức tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Trình Nhiên, cổ thiên nga, eo liễu, da như ngọc, vô cùng hút mắt.

Dọc đường đi mọi người trò chuyện không ít, biết Tần Thiên chỉ là bạn học của Trình Nhiên mà thôi, không phải là bạn gái chính thức của y, đám con trai càng trở nên ân cần.

Mà khen ngợi Tần Thiên nhiều nhất không ngờ là đám bạn cùng phòng của Trương Tĩnh, khen cô múa đẹp, khen vở vũ kịch xuất sắc, làm người ta rơi lệ.

Qua một đoạn ngắn giao lưu không khó nhận ra Tần Thiên không phải là loại nữ sinh có tâm kế, khá chân thành, hỏi gì đáp nấy.

Đương nhiên vẫn còn chút nghi ngờ, một nữ sinh xinh đẹp và một nam sinh thuộc hàng soái ca, nếu hoàn toàn không có gì cả thì trừ khi cả hai bên đều không bình thường. Liễu Văn Tinh khéo léo gài một câu nửa đùa nửa thật hỏi quan hệ của bọn họ.

Tần Thiên trả lời: “ Thực ra tôi có một quãng thời gian sa sút, đó là thời khắc cuộc đời u ám, gia đình xảy ra vài biến cố ... Là Trình Nhiên giúp tôi thoát khỏi giai đoạn đó, nếu không lúc này không biết cuộc đời trôi đi đâu rồi.”

Nói về chuyện này, ánh mắt Tần Thiên liếc về phía Trình Nhiên càng thêm dịu dàng, mới đầu cô còn tức giận vì lời lẽ cay độc, xúc phạm của Trình Nhiên, sau này lại nghĩ y làm thế là có ý đồ, rồi nhận ra Trình Nhiên có ý tốt.

Thay đổi của Tần Thiên khi đó dần dần từng chút một, nhưng thực sự chỉ khi lên đại học, phải xa nhà, một mình đối diện với rất nhiều chuyện, cô mới càng cảm nhận được ý nghĩa việc làm của Trình Nhiên khi đó lớn thế nào.

“ Không phải khi đó cả hai vẫn chỉ là học sinh cao trung thôi sao? “ Hách Thiến tranh thủ cơ hội đi sâu hơn: “ Cậu ấy làm gì thế?”

Chuyện này thì Tần Thiên chỉ cười khẽ không nói gì cả.

Rõ ràng thái độ của cô đang nói, đó là bí mật giữa bọn họ, người khác hâm mộ cũng chẳng được.

Lý Duy trêu ghẹo: “ Chuyện này không tầm thường, Trình Nhiên có chuyện này, giao tình hai người khỏi nói sâu tới mức nào, tôi mà có đoạn quá khứ đó thì tốt rồi.”

“ Đúng thế ... “ Tần Thiên chớp chớp hàng mi dài, giọng như hát: “ Tiểu nữ tử không gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân hứa hẹn ... Thế nhưng cậu ấy dứt khoát không chịu.”

“ Phụt. “ Trình Nhiên phun bia ra ngoài kinh ngạc nhìn Tần Thiên, hết Dương Hạ lại đến cô, mấy cô gái này lên đại học đều thành cái gì rồi, y cảm thấy mình có tiến bộ lớn, vậy mà không theo kịp.

Mặc dù Tần Thiên nói với giọng đùa cợt, nhưng vẫn làm bữa ăn khuya hôm đó của mọi người rung động tới tận tâm can. Điều nên hỏi cũng hỏi rồi, chuyện cần tìm hiểu cũng nắm tương đối, chuyện người ta không muốn nói có lẽ là vết thương lòng, mọi người không nhắc nữa.

Chỉ là thêm một cảm giác, Trình Nhiên cứ như một câu đố vậy, trước đó suy đoán về cậu ta có lẽ quá đơn giản phiến diện rồi.

Hơn nữa Tần Thiên xinh đẹp là vậy, Trình Nhiên có cơ hội tốt thế lại không lợi dụng, vậy chỉ trích cậu ta có ý đồ lợi dụng Trương Tĩnh không phải vớ vẩn à?

Ăn xong trên đường về, Hách Thiến hít một hơi không khí lạnh buốt, cảm thấy vẫn cần nói: “ Tĩnh Tĩnh, mình xin lỗi vì những lời trước đó, xem ra chuyện của Trình Nhiên thực sự cậu ấy không có ý gì.”

Liễu Văn Nghi thì do dự: “ Nhưng mà điều ấy cũng chứng tỏ, cậu ấy thực sự có bạn gái đấy.”

Trương Tĩnh trong gió đêm lồng lộng khẽ vuốt lại sợi tóc rối: “ Vậy thì sao?”

Hai cô gái cùng đứng lại, kinh ngạc "hả" một tiếng, bị gió đưa đi thật xa.

Buổi tụ hội kết thúc, Vương Tân Bác đưa bạn gái tới kí túc xá nữ, Tần Thiên đi theo đoàn, phía Đại học Trung Nam có an bài rồi, nhà khách Quế Uyển, nơi chuyên dùng tiếp đãi chuyên gia giáo sư tới tham gia các loại hoạt động. Vì thế mỗi người một nơi, Trình Nhiên đưa Tần Thiên về nhà khách.

Trên đường đi, Tần Thiên nghẹo đầu qua, mắt lấp lánh: “ Hội Thiên Hành à, thú vị nhỉ, mình vẫn nhớ lời cậu nói đấy nhé, Thiên Hành đạo quán luôn mở cửa chào đón mình, vậy bây giờ mình cuốn gia nhập.”

Mấy cô gái đúng là giỏi bóp mép lời người khác theo ý mình, Trình Nhiên thấy sau này mình ăn nói cần cẩn thận: “ Gia nhập thế nào chứ?”

“ Phân đà Thanh Hoa, mình là đà chủ.”

“ Không được, đám sinh viên Thanh Hoa mà biết sẽ nổi điên đấy, bọn họ làm gì chịu ở dưới trường khác chứ.”

“ Không cần biết, mình muốn gia nhập. “ Tần Thiên rất ương bướng:

Trình Nhiên có thể hình dung ra được nếu Tần Thiên ở Thanh Hoa dựng cờ phân đà hội Thiên Hành, thế lời cô nói qua thư giao lưu hai người ứng nghiệm rồi, y rốt cuộc cũng họa hại Thanh Hoa của người ta, xuống nước nói:” Nếu thực sự muốn làm thì có thể thử, nhưng thao tác cụ thể thì chúng ta phải bàn đã.”

“ Được.” Tần Thiên ngoan ngoãn như con sóc vừa được cho quả thông vậy:

Đi được một quãng, Trình Nhiên mới nhận ra, Tần Thiên đi không được tự nhiên, cô nhón chân rất nhẹ, như sợ bị đau vậy:” Chân bạn làm sao thế, lúc biểu diễn bị thương à?”

“ Không sao đâu, không phải do biểu diễn, do huấn luyện cường độ cao, viêm mắt cá, bình thường không sao, chắc ở ngoài lâu, gió lạnh thổi, cho nên đau một chút. “ Tần Thiên bị phát hiện ra rồi, không cố gắng nữa, ngồi xuống bồn hoa bên cạnh: “ Ngồi chút là ổn.”

Trình Nhiên từng nghe nói những nghệ sĩ múa ba lê hầu hết đều bị chấn thương chân với mức độ khác nhau nên tuổi nghề rất thấp, nghề nào cũng có cái giá của nó, nhìn về phía nhà khách Quế Uyển gần đó, như nghĩ ra điều gì, hỏi: “ Bạn ở tầng mấy?”

“ Tầng bốn ...”

Thời đó nhà khách của Đại học Trung Nam còn chưa có thang máy, nhà khách cao 5 tầng thôi, bình thường đi bộ cũng không phải là vấn đề gì, nhưng mà Tần Thiên lúc này rõ ràng không được.

Trình Nhiên nhìn Tần Thiên ngồi đó xoa chân nhỏ, mặt đáng thương như mèo con đi lạc, đành nói: “ Nào, mình cõng bạn.”

“ Được! “ Tần Thiên gật đầu rất nhanh:

“ Có đau thật không vậy? “ Trình Nhiên đột nhiên sinh nghi:

“ Người ta đau thật mà. “ Tần Thiên trề môi dưới, giọng tủi thân:

“ Được rồi, lên đi. “ Trình Nhiên đi tới ngồi xổm trước mặt Tần Thiên, gọi cô ngồi lên lưng mình:

Vóc dáng Tần Thiên rất cao, 1 mét 72, còn cao hơn cả hồi ở Thập Trung một chút, nhưng nữ sinh học vũ đạo, xương nhỏ tinh tế, cõng lên nhẹ như bông vậy.

Trình Nhiên đan hai tay ra sau lưng, nâng mông Tần Thiên lên, mặc quần jean bó không có lợi máu lưu thông, nên cô mặc quần dài vài bông, cảm thụ của Trình Nhiên vì thế vô cùng rõ ràng, mềm mềm thịt thịt, còn có, gờ quần lót ....

Mình nghĩ cái gì vậy chứ?

Ngược lại, Tần Thiên hết sức thoải mái áp hẳn người lên lưng Trình Nhiên, vòng tay ra phía trước ôm cổ y, tức thì toàn bộ dây thần kinh xúc giác trên người Trình Nhiên đều tụ về phía đó, y không chỉ cảm nhận được sự co dãn mà cả hình dáng của nó, khiến một cơn rùng mình chạy thẳng từ chân lên đỉnh đầu, tê cả da đầu.

Trình Nhiên chỉ hai lần cõng con gái, trước đó là Dương Hạ, nhưng cả Dương Hạ cũng chưa bao giờ nằm thoải mái trên lưng y như thế.

Xua đuổi hết lòng hươu dạ vượn, Trình Nhiên cõng Tần Thiên tới nhà khách, suốt dọc đường không nói gì, trông coi cửa là một bác gái, mí mắt không thèm nhướng lên lấy một cái, thái bộ tam bất quản.

Đừng mong nhờ người ta giúp đỡ.

Vì thế đành cõng Tần Thiên về tận phòng.

Đoàn nghệ thuật được tiếp đãi với quy cách rất cao, mỗi người một tầng riêng, đây là đãi ngộ cấp chuyên gia.

Rốt cuộc cũng tới phòng rồi, Trình Nhiên đặt Tần Thiên ngồi xuống giường, thầm thở phào, người đã lấm tấm mồ hôi, định nói mình đi đây thì mép áo bị một cánh tay trắng trẻo giữ lại, Tần Thiên làm vẻ mặt hết sức tội nghiệp thủ thỉ: “ Trình Nhiên, đừng đi, vừa rồi bạn cùng phòng của cậu kể rất nhiều chuyện ma quỷ ở Đại học Trung Nam, mình sợ lắm ... Đợi mình tắm xong hẵng đi được không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận