Trùng Nhiên

Chương 627: Không hẹn hò gì hết.

Lô Anh làm sao cũng không thể ngờ được mình vừa mới kết thúc chuyến hành trình Thành Đô vẻn vẹn một tuần, lại lần nữa bôn ba tới Thành Đô, cô từng cho rằng lần sau gặp lại người CQ sẽ là ở Trung Hải khi đối phương giương cờ trắng đầu hàng, tới ký hòa ước dâng thành.

Mọi chuyện không như ý nguyện.

Cô không biết rốt cuộc trong lá thư kia viết cái gì, tóm lại phản ứng của Cát Linh vào lúc đó, cô chưa từng thấy, mặc dù Cát Linh không nói, nhưng làm trợ lý ba năm, cô biết bà chủ mình bị kích động rồi.

Văn phòng CQ, Thành Đô.

Lô Anh nở nụ cười nghề nghiệp nói với Lâm Hiểu Tùng: “ Tổng giám đốc của chúng tôi muốn nói chuyện với ông chủ thực sự của các anh, cũng chính là người viết lá thư.”

Lâm Hiểu Tùng vốn muốn phủ nhận, nhưng nhìn dáng vẻ khắc định của Lô Anh, kiếm cái cớ ứng phó trước, sau đó gọi điện cho Trình Nhiên, chuyện này phải có ý kiến của Trình Nhiên mới được.

Đợi được câu trả lời của Trình Nhiên, Lâm Hiểu Tùng không tin vào tai mình: “ Cậu chắc chứ?”

Lâm Hiểu Tùng đi vệ sinh về, Lô Anh đặt cốc cà phê xuống, làm ra vẻ rửa tai lắng nghe, làm hắn thấy hơi khó mở lời với cô gái xinh đẹp này: “ Ừm ông chủ của chúng tôi nói rồi ...”

“ Vâng?”

“ Không gặp.”

Nụ cười của cô gái cứng lại.

Kỳ thực hắn ngại không chuyển nguyên văn lời của Trình Nhiên.

Nguyên văn à.

Bà chị, chúng ta không hẹn hò gì hết.

“ Ha ha ha ha.”

Phòng hội nghị nhỏ chưa tới 20 mét vuông của CQ, cả đám người phát ra tràng cười khoan khoái.

“ Thực sự là cậu ấy yêu cầu anh nói như thế á? “ Trần Ngọc Trung lau nước mắt hỏi lại lần nữa:

Lâm Hiểu Tùng gật đầu: “ Chứ còn sao nữa, tôi nghe cũng choáng luôn, lời như thế làm sao tôi nói ra khỏi miệng được. Thế nên tôi nói một đoạn ... Nếu nói hết đoán chừng người hất nước thẳng vào mặt tôi như phim ấy. Nhìn mặt cô ấy khi đó, tôi dám chắc cô ấy muốn làm thế, nhưng tôi không cho cơ hội, anh không biết tôi nhịn cười tới nội thương.”

Từ Chấn cũng cười chảy nước mắt: “ Anh nên nói, không chừng người ta hẹn hò thật, cô Lô cũng xinh đẹp lắm.”

Lâm Hiểu Tùng vẻ mặt cổ quái: “ Đâu phải hẹn trợ lý Lô, lúc đó mà hẹn bà Diệt Tuyệt sư thái Pháp thì toi.”

Lý Minh Thịch cũng tham gia: “ Thì hẹn hò luôn chứ sao.”

“ Được rồi, được rồi, không đùa nữa. “ Lâm Hiểu Tùng thấy cả đám háy mắt gian manh vội lảng đi:

“ Xem tin tức chưa, Báo Vi Tính nói, Ngự Bích sáng làm tối sửa, đối với công ty lớn như vậy mà nói thực sự hiếm có, có thể nói lần trước điều chỉnh nhân sự của Ngự Bích đã gây ra chấn động không nhỏ với họ ...”

Báo Vi Tính là tạp chí có lượng phát hành lớn nhất trong mảng máy vi tính, bao gồm cả kỹ thuật, thương nghiệp, có thể nói uy tín cũng thuộc hàng đầu trong nước. Năm xưa Tam Quốc Sát cũng quảng cáo trên Báo Vi Tính đầu tiên, thông qua kênh phát hành của Báo Vi Tính, đưa Tam Quốc Sát ra toàn quốc.

“ Chơi đẹp lắm.”

“ Báo Tin tức công nghệ suy đoán là do hai bên hợp tác đều có ý đồ riêng, Ngự Bích lo lắng Phổ Chính chơi hai mặt, toàn suy đoàn bừa, không biết nguyên nhân mà phân tích như thật.”

“ Một lá thư của giám đốc Tiểu Trình đã khiến Ngự Bích loạn thế trận, lần trước còn tự tin hợp tác với Phổ Chính sẽ áp đảo toàn bộ nhà phân phối. “ Từ Chấn còn nhờ mối thủ bị cướp người: “ Dựa vào cái danh Ngự Bích tới đào người của chúng ta, thằng khốn đó đợi mà xem rồi hối hận.”

Lý Minh Thạch cười với Lâm Hiểu Tùng: “ Lần này phục rồi chứ?”

Vì Lâm Hiểu Tùng lúc mới tới CQ cho rằng Lý Minh Thạch quá tin tưởng vào Trình Nhiên, một số quyết định của Trình Nhiên làm hắn thấy quá lý tưởng hóa, quá cảm tính, nói trắng ra thì hắn không tới làm việc cho CQ, mà mục đích là làm bàn đạp bước vào Phục Long.

Còn bây giờ Lâm Hiểu Tùng giơ ngón cái lên: “ Phục rồi.”

Lý Minh Thạch lại nói: “ Thực ra tôi thấy anh có thể hẹn hò một phen, tôi thấy trợ lý Lô được đấy chứ, hai nhà mà thành thông gia chẳng phải lợi cả đôi đường à?”

Thế là văn phòng lại rộ lên tiếng cười, Lâm Hiểu Tùng đỏ mặt tía tai rống: “ Cút xéo.”

Trình Nhiên trực tiếp gửi một phong thư cho bên Ngự Bích, công khai kế hoạch chiến lược của CQ, làm thế liệu có lộ cơ mật? Kỳ thực không phải lo, thứ nhất thông qua mảnh đất quán net để tạo ra hệ thống tiêu thụ của mình, chỉ cần làm một cái là cơ bản không tồn tại bí mật gì nữa, bản thân ở lĩnh vực này ai làm thì người khác ùn ùn học theo thôi, lại chẳng thể cấm được người ta.

Vấn đề là người khác có theo được hay không, theo rồi có làm tốt hơn không?

Lấy CQ ra mà nói, có gì mới mẻ đâu, chẳng qua là học theo ICQ của Mỹ mà thôi, Trình Nhiên chỉ sửa đổi cho phù hợp với thị trường Trung Quốc. Số phần mềm bắc chước ICQ trong nước còn ít à, thậm chí công ty đầu tư dưới trướng của Liễu Cao còn đầu tư vào hai phần mềm tương tự, đi trước CQ.

Bây giờ những phần mềm đó đang vật lộn tồn tại và giữ người, còn độ hot của CQ ngày một tăng, đã qua mốc lớn 100 vạn người dùng, ảnh hưởng lập tức có ngay, các trang web khác cũng hành động, nào là UC của Thông Lãng, IM của Sưu Hồ ... Mọi người không thể ngờ được, một cái phần mềm tin nhắn tức thời, không chỉ hoàn thành công năng gửi tin nhắn, mà khi quy mô đạt tới mức độ nhất định, nó biến đổi về chất, tạo thành mạng lưới xã giao.

Con người không thể thoát ly mạng lưới xã giao tồn tại độc lập, anh có dùng IM hay UC đi chẳng nữa khi bạn bè người thân cùng CQ thì anh cũng sẽ dùng CQ thôi.

Đây là thế cục mà kẻ thắng ăn hết.

Hệ thống thanh toán quán net cũng vậy, một khi công bố ra, ai ai cũng bắt chước được, nhưng mà không có nhiệt độ hạch tâm duy trì mà học theo chỉ hao người tốn của thôi.

Linh Vực lớn mạnh, kênh phân phối truyền thống dưới sự tác động của game internet xuất hiện bất cập, bị nhà phát hành kiểm soát, người chơi không thể tiếp cận nhanh chóng, giờ có thể mua thẻ ngay ở quán net, khác nào nắng hạn gặp mưa rào.

Chủ các quán net cũng có lợi, thứ bọn họ dựa vào bán thẻ CQ để thu hút người chơi Linh Vực tới quán của mình, thứ hai là lại được chia phần từ bán thẻ, lợi đơn lợi kép mà chẳng mất gì, chỉ cần cài thêm phần mềm "Thuyền cứu nạn" của CQ.

Đồng thời không giống như kênh phân phối truyền thống, chẳng sợ ai gây sức ép, Ngự Bích lớn hơn nữa thì cũng chẳng làm gì được họ.

Lợi ích là động lực của nhân loại, vì thế phần mềm quản lý "Thuyền cứu nạn" của CQ lan truyền ở quán net như virus.

Đây là thứ mà người bắt chước nhất thời không học được, trừ khi là có sản phẩm game đạt độ hot nhất định mới có thể tới chia một chén canh.

Khi nền tảng chi trả này của CQ lập lên, Ngự Bích làm gì cũng đã muộn, bọn họ không có game đủ hot để ứng phó ngay lập tức, đến khi họ có sản phẩm thì mọi người quen với sự thuận tiện của Thuyền cứu nạn CQ.

Thói quen là thứ khó thay đổi.

Các game nhỏ hơn thì sao? Tất nhiên không tốn công sức đi tới từng quán net như thế, chi phí cao, quy mô người chơi không đủ bù vào công sức bỏ ra, thế nên tốt nhất tham gia hệ thống thanh toán có sẵn của CQ.

Tương lai CQ có thể thuận theo đó đi theo con đường cổng thanh toán điện tử này.

Cho nên nếu Ngự Bích loạn, đó là vì nhìn ra được tương lai u ám, nên phải vội vàng điều chỉnh sách lược, điều chỉnh ắt sẽ rối loạn một thời gian, nhất là họ vừa công bố sách lược liên kết lớn. Nếu như họ không loạn thì tức là họ chẳng nhận ra được thời thế đang thay đổi, họ là hoa vàng của ngày hôm qua rồi, cứ đợi từ từ chìm nghỉm đi.

Dù thế nào Trình Nhiên cũng không cần để ý tới họ nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận