Trùng Nhiên

Chương 794: Phong ba kéo tới. (2)

Rất nhiều người bình thường trước kia chưa từng nghe tới IC là cái gì, nhưng bây giờ ngay cả ông ba bà bảy cũng nói chuyện này, mọi người liền biết mấy từ chuyên môn, bán dẫn, vi mạch, chip xử lý.

Con chip nho nhỏ đó là trái tim của xã hội hiện đại.

Nó xâm nhập vào đủ mọi ngóc ngách cuộc sống hiện đại, máy vi tính, xe hơi, ti vi, điện gia dụng, mạng lưới điện, thiết bị y tế, người mày, đâu đâu cũng cần tới.

“ Vậy ra cái thứ nhỏ xíu như vậy mà Trung Quốc không làm ra được, đều nắm trong tay người ta à ... Thế người ta cấm một cái thì nồi cơm điện, tủ lạnh, ti vi nhà mình khỏi dùng luôn à ... Hỏng, hỏng, thế thì hỏng rồi, không thể để như vậy được. “ Bác trai chơi cờ tướng ở đầu ngõ nghe người ta bàn tán chuyện này giật nảy mình:

Ông bạn cờ ngồi đối diện phải thốt lên: “ Thì ra nước mình lạc hậu như thế sao?”

Đó là suy nghĩ của rất nhiều người, dù là các giáo sư Đại học Trung Nam làm ra được một cái chip rồi, té ra chỉ đột phá trong một lĩnh vực nhỏ xíu thôi, còn rất nhiều rất nhiều thứ khác thua xa người ta.

Thế nhưng hành trình vạn dặm đã đi bước đầu tiên, thật đáng mừng.

Ngoài kia xôn xao như thế khỏi nói cũng biết Đại học Trung Nam ở trong tâm chấn thì còn tới mức nào, cái tên Trần Dược trong trường đã tới mức không ai không biết nữa rồi. Người của học viên vi điện tử đi tới đâu cũng cảm giác mình cao hơn người một bậc, sinh viên trong trường hân hoan, sau này ngoài Thanh Hoa Bắc Đại người ta phải nói tới Nam Khoa.

Nhưng đội ngũ chip của Hội Thiên Hành thì bao phủ bởi bầu không khí chết chóc.

Vì những công năng mà Quốc Tâm số 1 công bố ra kia chính là thứ mà đội ngũ của Nhiếp Vân còn đang nghiên cứu, thậm chí nhiều bản quyền kỹ thuật của bọn họ, nhưng giờ đây Trần Dược đã công bố sản phẩm, đã xin đăng ký bản quyền rồi.

Sĩ khí sa sút, nhiều người không dám tin chuyện đã xảy ra.

Vấn đề bây giờ là thông qua lễ công bố kia, Trần Dược khoác lên người vô số hào quang chói mắt rồi, còn ai rót tiền vào hạng mục tương đồng của bọn họ nữa không?

Làm sao bây giờ?

Thế là ngay trong nội bộ Hội Thiên Hành, bắt đầu có đủ loại ngôn luận nổi lên, lòng người loạn rồi.

Phía cao tầng Đại học Trung Nam, Hoàng Bồi chủ động tìm Trình Nhiên nói chuyện.

“ Tôi nghe được một số chuyện trong phòng thí nghiệm, cũng có được một vài phán ánh ....”

Hiện giờ đội ngũ của Nhiếp Vân có hơn 30 nhà nghiên cứu, bọn họ đã mất hơn nửa năm trời cùng ăn cùng ngủ với hạng mục này, Quốc Tâm số 1 của Trần Dược không khác gì cho họ một đòn giữa mặt, không kìm được phẫn nộ, lại ở trong cùng trường, đương nhiên là bọn họ tố cáo lên cao tầng.

Trường học nhận được một số tin tức, Hoàng Bồi chủ động tìm tới là một tín hiệu, e rằng phía trường sẽ không có phản ứng, nhưng với Trình Nhiên thì khác, bọn họ phải cho y câu trả lời.

“ Tình hình bây giờ là như thế, em biết đấy, phía viện trưởng Trần dã thông qua kiểm nghiệm của chuyên gia, còn có lãnh đạo các nơi tham dự, nếu như các em lật nhào kết luận này, sẽ có vô số người dính líu ... Hơn nữa quan trọng là, không có chứng cứ. “ Hoàng Bồi không thể nói nhiều hơn, chỉ nhắc tới là dừng, thế đã là thành ý lớn nhất của ông ta rồi, vì ở góc độ trường học, bọn họ không muốn xảy ra vụ bê bối lớn như vậy:

Trình Nhiên mặt không cảm xúc hỏi: “ Vậy em có cần nói chuyện với viện trưởng Trần không?”

Hoàng Bối quan sát sắc mặt Trình Nhiên vẫn khá bình tĩnh, yên tâm phần nào, ngại nhất là thằng nhóc này nóng máu lên, tung hê tất cả, như thế bên nào đúng, bên nào sai, vẫn là thiệt hại cho trường: “ Tôi đương nhiên hi vọng hai bên có thể giải quyết hòa bình, bất kể có hiểu lầm hay không, thẳng thắn cởi mở với nhau luôn tốt nhất. Vậy tôi an bài.”

Nhà khách Nam Châu, hôm nay chính phủ có một hội nghị ở đây, thời gian nghỉ, Trương Tùng Niên gõ cửa phòng Lý Tĩnh Bình.

Vào phòng rồi, ông ta nhận một điếu thuốc từ Lý Tĩnh Bình, hai người ngồi hút.

Giữa hai người đã có nhận thức nhất định về nhau, thêm vào tính cách Trương Tùng Niên nên khá tùy ý: “ Thị trưởng Lý, tôi nghe nói thời gian trước ban thông tin chính phủ mở lễ công bố hạng mục, kết quả cuối cùng tham dự lại không phải anh, thế là không công bằng.”

Lý Tĩnh Bình bật cười: “ Mấy lời kiểu này không cần nói làm gì, Nam Châu luôn nâng đỡ sản nghiệp công nghệ cao, tôi mới tới nhậm chức, lại tới hưởng hào quang người đi trước, thế là không thích hợp ... Người ta sẽ nói là tôi đi hái trộm đào.”

Trương Tùng Niên thở dài: “ Thị trưởng Lý, tôi làm liên lụy tới anh rồi.”

Sự xuất hiện của Quốc Tâm số 1 đã chứng minh đường lối phát triển cũ của thành phố Nam Châu không có vấn đề, kết quả nói lên tất cả, sự kiện lớn này sẽ lập tức gây ra phản ứng dây chuyền, ví như sản nghiệp nào đó xuất hiện sự cố an toàn đặc biệt lớn, nhất định sẽ xảy ra cả cuộc chỉnh đốn kiểm tra.

Lý Tĩnh Bình thúc đẩy mô hình khu nam, mà hạng mục quốc tâm của Trần Dược được vận hành theo chính sách cũ, giờ thành quả đã có, sinh ra một cách oanh liệt như thế, những tiếng nói phản đối bắt đầu trỗi dậy.

Lá đơn tố cáo Trương Tùng Niên vốn dừng lại một thời gian giờ lại dồn dập đổ tới, mà Lý Tĩnh Bình cũng bị coi là ô dù bảo hộ, là kéo bè kết phái chiếm đoạt lợi ích quốc gia.

Lý Tĩnh Bình xua tay: “ Không liên quan tới anh, thậm chí tôi ủng hộ anh là vì tán thưởng cách làm việc của anh, cải cách xưa nay là chuyện ném đá dò đường, sao có thể nói là không có sơ hở nào. Phía anh thời gian tới phải cẩn thận.”

Trong quá trình cải cách Trương Tùng Niên đụng chạm tới các phe lợi ích, giờ nhân khí thế của Quốc Tâm số 1, có người hô hào kéo Trương Tùng Niên xuống tế cờ, phải cách chức điều tra xem có quan hệ lợi ích hay không, thời gian tới công tác của Trương Tùng Niên khó triển khai.

“ Tôi không sao cả, đã nói rồi mà, cùng lắm là tôi thôi việc, dù sao tôi thanh bạch, họ tra được cái gì chứ? Con rể tôi lai lịch lớn như thế, còn lo bát cơm sao? “ Trương Tùng Niên tỏ ra khá thoải mái:

“ Đã thành con rể rồi? “ Lý Tĩnh Bình run tay, tàn thuốc rơi xuống quần, vội vàng phủi đi:

Trương Tùng Niên xoa gáy cười ha hả: “ Vẫn đang khảo sát, hiện giờ rất hài lòng, chỉ xem bao giờ công bố chính thức thôi ... Tôi gọi chú nhóc đó tới nhà nói chuyện vài lần. Chậc chậc, không phải tôi khoe khoang con rể chứ trình độ của nó ăn đứt đám cố vấn thư ký của tôi, tầm nhìn rộng, lối suy nghĩ cởi mở độc đáo, thực sự là một nhân tài. Có năng lực, lại có chỗ dựa gia đình như thế, tương lai vô cùng rộng mở, chúng ta nỗ lực không phải vì con cái sao, thành tựu chú nhóc đó tương lai hơn xa những gì tôi làm được còn lo lắng gì nữa.”

“ Chỉ mỗi tội con bé Tĩnh Tĩnh nhà tôi, cứ coi nó như tiểu sư đệ, mỗi lần tới nhà tôi, sợ nó uống nhiều, sợ nó về muộn, đến tôi là cha nó mà còn chẳng nhịn được. Ha ha ha, tôi đang tính hôm nào đó chuốc say thằng nhóc đó một hồi, chắc là thú vị lắm ...”

Lý Tĩnh Bình càng nghe càng sốt ruột, họ một tiếng cắt ngang: “ Có chuyện này tôi chưa nói với anh, tôi biết Trình Nhiên.”

“ Vâng, tôi biết. “ Trương Tung không bất ngờ, Phục Long phất lên trong thời gian Lý Tĩnh Bình chấp chính ở Sơn Hải, quan hệ với Trình Phi Dương hẳn rất tốt, biết Trình Nhiên không có gì lạ:

“ Tôi không chỉ nhìn Phục Long trưởng thành, mà cả Trình Nhiên, tôi cũng chứng kiến toàn bộ quá trình phát triển của nó ... “ Lý Tĩnh Bình rít sâu một hơi thuốc, cái chuyện này đáng lẽ phải nói sớm hơn, để càng lâu càng khó mở miệng rồi, nhưng vẫn phải nói: “ Trước tốt nghiệp sơ trung nó còn ngày ngày tới nhà tôi ôn tập.”

Trương Tùng Niên kinh ngạc ồ một tiếng: “ Vợ của thị trưởng Lý còn mở lớp ôn thi à, ái chà vị lãnh đạo trong nhà anh thật là ...”

“ Không, không phải. “ Lý Tĩnh Bình lần nữa ngắt lời: “ Mà là con gái tôi.”

Trương Tùng Niên sửng sốt, sau đó trong tích tắc ông đã hiểu câu chuyện.

Hai người cứ thế nhìn nhau.

Ánh mắt Lý Tĩnh Bình phức tạp chưa từng có, ảm đạm, áy náy, tựa hồ còn có đấu tranh giằng co, khó nói lên lời, cuối cùng không thể không nói.

Trương Tùng Niên liếm môi, chàng rể này rốt cuộc của nhà ai chưa chắc đâu, trong chuyện này không có chuyện tới sau tới trước.

Nhường nhịn tất nhiên là không thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận