Trùng Nhiên

Chương 581: Xấu hổ chết thôi.

Với Tần Thiên mà nói, cô gần như không có khái niệm nghỉ hè, mùa hè với cô mà nói luôn là thời điểm bận rộn nhất, vì rất nhiều hoạt động lớn diễn ra vào mùa hè, biểu diễn rất nhiều. Nhất là mùa hè vừa qua có vài biểu diễn rất quan trọng, có thể nói ảnh hưởng tới tương lai của cô.

Kết thúc nghỉ hè quay về trường chưa lâu, còn chưa quen lại với nhịp học tập thì lại chuẩn bị tham gia biểu diễn ở hội thao mùa thu của Thành Đô, lại tất bật tập luyện.

Chiều thứ bảy hôm đó, cả nhóm tập luyện xong thì là khoảng 4 giờ chiều, người ai nấy dính nhớp khó chịu, theo hẹn trước, cả đám đi bơi.

Thực ra bơi vào thời điểm còn nóng thế này không khoa học chút nào, nhưng không phải vấn đề to tát.

Tuổi trẻ mà, không phải cố kỵ nhiều.

Bề bơi ở gần Thập Trung, cũng là gần nhà Tần Thiên, rất thuận tiện.

Đám Viên Tuệ thay áo bơi "gợi cảm" xong mới nhìn thấy Tần Thiên mặc bộ áo bơi liền thân màu đi ra, sọc trắng xanh, đáng yêu nhiều hơn gợi cảm..

Mọi người gặp nhau đều "xì" một tiếng, giao hẹn là thế, cuối cùng chẳng ai mặc bikini hết, bạo dạn nhất là Viên Tuệ cũng chỉ mặc áo bơi để hở toàn bộ phần lưng cùng xẻ vài đường bên eo thôi, bọn họ đều học múa, giờ lại tham gia vào cùng đội thể thao, tất nhiên rất tự tin với thân hình của mình. Thế nhưng không phải không phải toàn bộ nữ sinh đều bạo dạn, đại đa số bọn họ đều thiên hướng bảo thủ, nhưng vóc dáng nhờ thường xuyên vận động và giữ gìn rất tốt, vẫn khiến họ thành tiêu điểm, huống hồ đông như vậy đứng cùng một chỗ, tạo xung động thị giác mạnh mẽ khiến người ta không biết nhìn vào đâu.

Tần Thiên xuống hồ bơi một cái là giấu cả người vào nước tới tận cằm luôn, Viên Tuệ ở bên nhăn mặt: “ Có cần phải thế không, chẳng qua lộ ra chút lưng và eo thôi mà, bạn còn chẳng lộ nhiều bằng mình, trên sân khấu nhiều khi còn mặc hở nhiều hơn thì lại chẳng ngại, không hiểu nổi bạn nữa ... Oa, nhìn phía đông nam kia, có vài soái ca đang nhìn trộm chúng ta đấy.”

"Ùm" một tiếng chỉ còn nhìn thấy bóng mỹ nhân ngư của Tân Thiên dưới nước, Viên Tuệ cũng đuổi theo, bất kể vận động trên bờ hay dưới nước, cả hai đều vô cùng thuần thục, chẳng mấy chốc đã bơi từ đầu này tới đầu kia hồ bơi rồi.

Bể bơi này rất rộng, chia làm ba phần, phần dành cho trẻ em nước rất nông, chỉ chừng 60 xăng-ti-mét, bể bơi ở giữa sâu 1 mét 6 tới 2 mét rưỡi, còn bể bơi lớn nhất có đoạn sâu 5 mét, nơi này không phải ai cũng dám tới, vì thế vắng vẻ khá ít người, đám Tần Thiên tất nhiên không thành vấn đề, bơi cả tới đó.

Tới gần bờ, Viên Tuệ đột nhiên lại nói:” Bạn có cảm thấy, gần đây chúng ta gặp được Trình Nhiên ở trường hơi bị nhiều không?”

“ Ừ. “Tần Thiên làm sao không nhận ra cơ chứ, tuy lớp hai người gần nhau, chưa bao giờ chạm mặt dày đặc như thế, gần như đi tới đâu cũng thấy:

Viên Tuệ khẳng định chắc nịch: “ Mình thấy là cậu ta cố tình tạo ra cuộc gặp gỡ tình cờ đấy, nếu không nghĩ mà xem, bình thường chẳng bao giờ gặp cậu ta vào buổi sáng trước khi tới trường, vậy mà liên tiếp mấy ngày rồi xuống xe một cái là thấy luôn, có kỳ không, nếu không phải chuyên môn nhằm vào thời gian bạn đi học, đánh chết mình không tin.”

“ Còn nữa, ngay cả ăn cơm xong đi dạo cũng thấy cậu ta, rồi cậu ta cùng Trương Bình nhìn trộm chúng ta tập đồng diễn thể thao .”

“ Í, mình đang nói là nghe thấy ai nhắc tới tên mình kìa, Viên Tuệ, hôm nay cũng đi bơi à ... Tần Thiên nữa.” Trên bờ đột nhiên có giọng nói xuất hiện cắt ngang cuộc nói chuyện của hai cô.

Tần Thiên và Viên Tuệ liền nhìn thấy Trương Bình và Trình Nhiên từ phía hồ bơi tiêu chuẩn bơi tới phía hồ bơi lớn bên này.

Tần Thiên vẫy tay với Trình Nhiên nói một câu "thật khéo", sau đó nửa cái đầu chìm vào nước, thiếu điều phun bong bóng lên nữa mà thôi, mặt đỏ rực như muốn đun sôi cả nước.

Lại gặp nữa rồi.

Viên Tuệ sửng sốt một giây rồi chỉ tay hỏi: “ Sao các cậu lại ở đây, không phải là nghe đâu đó bọn này hôm nay hẹn đi bơi nên vờ tình cờ gặp chứ?”

Trương Bình kêu oan: “ Tôi và Trình Nhiên hẹn nhau lâu rồi, bọn Lưu Cảnh Thụy, Hách Dịch ở bên kia kìa, không tin hỏi xem.”

“ Xì, coi vậy đi. “ Viên Tuệ nhìn Trình Nhiên một cái đầy thâm ý:

Đợi Trình Nhiên và Trương Bình bơi tới thì Tần Thiên lại từ trong nước ngoi lên, mặt cúi gằm nói là đi nhà vệ sinh.

Tần Thiên vào nhà vệ sinh, đi qua gương treo trên tường, liếc mắt không thấy ai, lại lùi về, nhìn toàn thân mình trong gương.

Cô xoay người một vòng, khẽ vỗ vỗ bầu ngực nhú lên dưới lớp áo bơi, không quá lớn, nhưng đủ khiến cô tự tin, mặt đỏ au, hít sâu một hơi như quyết định gì đó, ưỡn ngực lên, khoe hết đường cong đẹp nhất, cứ thế đi về bề bơi, khỏi nói thu hút bao nhiêu ánh mắt.

Cô tới bên bờ, nghênh đón ánh mặt trời, điều chỉnh hơi thở.

Viên Tuệ vừa bơi một vòng nhìn lên, không hiểu Tần Thiên lúc nãy còn rụt rè xấu hổ sao bây giờ lại đột nhiên tự tin như thế, sau đó cô há mồm kinh ngạc, không ngờ Tần Thiên chạy một đoạn sau đó tung mình lao xuống nước tuyệt đẹp.

Động tác này khiến xung quanh ồ lên, một số chàng trai huýt sáo thật lớn.

Tần Thiên lặn dưới nước một đoạn rồi trồi lên, giọt nước long lanh từ trên mặt, trên tóc cô chảy xuống, đẹp tới làm người khác nìn thở.

Viên Tuệ bơi tới gần: “ Bạn lợi hại quá, học cả nhảy cầu sao?”

“ Ừ, trước kia có học. “ Tần Thiên trả lời xong nhìn quanh, lơ đễnh hỏi: “ Ừm, đám Trương Bình đâu rồi?”

“ À, đi rồi, lúc bạn vào nhà vệ sinh đó, bọn họ đến sớm hơn chúng ta một tiếng, bơi lâu rồi ...”

Ồ!

Tần Thiên lại chìm cả người vào nước, sủi bong bóng ùng ục.

Mình vừa làm cái gì vậy chứ !!? Xấu hổ chết thôi.

Trình Nhiên thích mùa hè, cũng thích bơi lội, tất nhiên điều đó không đáng kể lắm, vì sở thích của y thực sự quá nhiều rồi.

Năm học vừa mới bắt đầu, Trình Nhiên đã hết sức bận rộn, y vốn lập ra kế hoạch 5 năm, sẽ từ từ phát triển, đến khi y rời đại học cũng là lúc toàn bộ sản nghiệp của y hợp nhất, vì đó là thời điểm chín muồi nhất, bất kể tiến bộ kỹ thuật đã đáp ứng, đội ngũ đã hoàn thiện hay thị trường, mọi thứ đều vừa vặn.

Đến lúc đó có lẽ cũng là thời hạn cuối cùng cho Khương Hồng Thược rồi, khi đó Trình Nhiên cho rằng, mình đủ cường đại để giữ thứ mà mình muốn giữ.

Nhưng sự xuất hiện bất ngờ của đầu tư Thịnh Hâm của Liễu Cao đã thay đổi tất cả, khiến Trình Nhiên lên kế hoạch gấp rút chỉnh hợp toàn bộ sản nghiệp của mình cho phù hợp với tình hình.

Y chỉ còn thiếu một thời cơ nữa thôi, một màn biểu diễn ngẫu hứng của Tần Tây Trăn chính là thời cơ đó.

Thời cơ không thể bỏ lỡ.

Tần Tây Trăn gọi cho Trình Nhiên mấy cuộc điện thoại vượt đại dương, kể chuyện Trần Mộc Dịch đang đi khắp nơi thu mua bản quyền âm nhạc số, cô vừa du lịch Châu Âu cùng mẹ vừa điều hành từ xa, khi Trần Mộc Dịch gặp vụ đàm phán khó không dứt điểm được, cô kết thúc chuyến du lịch, đích thân ra trận.

Trình Nhiên nói với cô mua được bao nhiêu mua bấy nhiêu, Tần Tây Trăn hỏi nếu không đủ tiền thì làm sao, Trình Nhiên nói sẽ chi viện cho cô, ngữ khí của Tần Tây Trăn liền vui vẻ hơn nhiều.

Y không ngại dùng hết lợi thế của mình giúp Tần Tây Trăn đạt mộng tưởng, khuyến khích cô suất lĩnh Thiên hành âm nhạc ký kết bản quyền số quy mô lớn là có cái đích rõ ràng. Hiện giờ chưa ai biết rằng, không lâu sau cùng với bong bóng Nasdaq bị vỡ, làn sóng xung kích này sẽ kéo tới thành không khí lạnh bao phủ sản nghiệp internet trong nước.

Khi đó Monternet nghĩa là Mobile và Internet sinh ra cung cấp một cái cảng tránh bão, nên đời sau gọi nó là "cứu vớt mạng internet Trung Quốc". Monternet khi đó hợp tức với hơn một trăm nhà cung cấp dịch vụ mạng, cung ứng các nghiệp vụ đạt tới hơn 300 vạn hạng mục, ba cổng thông tin internet lớn đời sau khi đó cũng chỉ là một trong số nhà cung ứng của Monternet mà thôi.

Trong hai năm tới là mùa đông khắc nghiệt của internet Trung Quốc, dịch vụ tin nhắn thành vũ khí quan trọng nhất của dịch vụ internet.

Nó thực sự thực hiện được mục tiêu chỉnh hợp chuỗi giá trị sản nghiệp từ trên xuống dưới, từ sáng lập tới quá trình thực hiện có thể gọi là điển hình.

Đó là thời kỳ sinh trưởng mạnh mẽ không quy tắc, chiếc hàng không mẫu hạm Monternet cuối cùng vì vấn đề chí mạng nội bộ quản lý không tốt, giám sát thiếu chặt chẽ mà chia năm xẻ bảy.

Nhưng không thể phủ nhận cống hiến lịch sử cực lớn của nó.

Monternet đã trực tiếp đưa mạng internet Trung Quốc thoát khỏi mùa đông lạnh của sản nghiệp, sinh ra hết làn sóng này tới làn sóng khác, từ tin nhắn, tải nhạc chuông, tin nhắn đa phương tiện, tới tải nhạc trực tuyến ... Mỗi thứ trong đó đều là núi vàng núi bạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận