Trùng Nhiên

Chương 224: Túng luận. (2)

Dương Hạ ở mé bên cạnh nhìn Trình Nhiên, có chút giận y vì sao lại nhắc tới Tần Tây Trăn vào lúc này, bản thân cô có chút mẫn cảm với cái tên đó. Thứ tới, cô cũng lo Trình Nhiên không vui, trước đó cô không hiểu vì sao đám bạn của anh kết nghĩa mình nhìn Trình Nhiên không thiện cảm, giờ xem như hiểu ra phần nào rồi. Thêm vào Trình Nhiên lại lên tiếng nhờ vả giúp Tần Tây Trăn, khiến bản thân tự dưng rơi xuống thế yếu.

Lúc này Dương Hạ không tiện nói gì đám Vương Gia Tuấn, làm thế sẽ khiến La Chí Tiên không xuống thang được.

Vì thế mà cô lập tức mất hết thiện cảm với đám bạn của La Chí Tiên, cũng may là Trình Nhiên không để bụng, nếu không Dương Hạ ít nhất cũng kiếm cớ về ngay, không để người khác chê cười Trình Nhiên.

Tất nhiên về phần Trình Nhiên thì thế nào cũng bị cô mắng một trận.

Đám Lưu Cầm nhếch mép cười, sau sự kiện ở quán Karaoke Đỉnh Thịnh, lai lịch Trình Nhiên bị chúng moi sạch ra rồi, lần trước kéo được Tạ Phi Bạch đi là vì hai bên là bạn học, có tình cảm đặc biệt thôi.

Chứ thằng Trình Nhiên này, tầng cấp vốn không cao mà.

La Chí Tiền để ý tới sắc mặt Dương Hạ không vui, biết vì đám bạn mình cười nhạo bạn cô, lập tức nói lảng sang chuyện khác: “ Thầy Triệu Nhạc lần này tới tham gia lễ hội âm nhạc Sơn Hải, không biết về quê có định giới thiệu ca khúc mới của mình không?”

Đại đa số người ở đây đều thuộc giới âm nhạc, nhắc tới lễ hội âm nhạc Sơn Hải là phấn chấn ngay. Vì sao bọn họ tụ tập ở đây đông như thế, chính là vì lễ hội âm nhạc. Nghe đồn rằng một số công ty điện ảnh, băng đĩa nhạc, giải trí, nhạc sĩ, nhà bình luận âm nhạc có tiếng trong ngoài nước đều đã đặt lịch trình tới Sơn Hải. Một số ban nhạc dân gian, ca sĩ tự do, cũng tranh thủ cơ hội lớn này tới Sơn Hải tìm kiếm cơ hội. Sự kiện còn chưa tổ chức mà sức ảnh hưởng đã lan tỏa rồi.

Từ Trung Viễn dùng ngón trỏ nâng mắt kính lên rồi mới thong thả nói: “ Lễ hội âm nhạc lần này được chú ý như thế là nhờ ngọn gió đông của Lễ hội du lịch quốc tế, chính phủ cũng muốn tạo nên lễ hội âm nhạc long trọng để thu hút ánh mắt toàn quốc vào Sơn Hải, có thể xem như đây là lễ hội âm nhạc Woodstock đầu tiên trong nước ta, tôi cũng rất trông đợi đấy.”

Triệu Nhạc phấn chấn nói: “ Nói tới lễ hội Woodstock này, phải nói tới phong trảo phản chiến, dân quyền của nước Mỹ ở thập niên 60, 70, hơn 50 vạn người tập trung lại hô vang khẩu hiệu ‘hòa bình, phản chiến, bác ái, bình đẳng’. Hai ngày trước lễ hội có mưa lớn khiến cả nông trường biến thành trại tị nạn. Nhưng chính nhờ tai nạn đó lại khiến lễ hội Woodstock biến thành màn chói mắt nhất, mọi người đều trật tự ổn định, liên tục trong 72 tiếng ở vương quốc đó, không hề có hỗn loạn, tất cả do âm nhạc mà ra.”

“ Khi đó khẩu hiệu phản chiến ‘ Make love, not war’ vang vọng khắp nông trại.”

Có lẽ những người ở đây ít nhiều đều biết tới Lễ hội Woodstock, vì tới nay nó vẫn là lễ hội âm nhạc lớn nhất thế giới, nhưng mọi người chỉ biết tên vậy thôi, những năm 70 thì chụp lại được mấy bức ảnh chứ, truyền vào trong nước càng không mấy. Chính vì thế trong lòng nhiều người Lễ hội Woodstock càng lên mức truyền thuyết, ai nấy chăm chú lắng nghe.

“ Giữa những cơn mưa tầm tã ngày đêm, ngọn lửa của người yêu âm nhạc ở Woodstock vẫn không tắt. Thậm chí, khi lượng thực cạn kiệt dần vì số lượng người tham dự quá tải, khi khán giả ngập trong những bãi bùn lầy lội, tất cả vẫn tràn trề sức sống, vẫn hết mình vì những màn biểu diễn đỉnh cao trên sân khấu. “ Triều Nhạc lúc này nói chuyện đó, khó tránh khỏi có ý khoe khoang kiến thức: “ ... Rất nhiều đôi tình nhân trần truồng, thậm chí làm tình tại chỗ. Dùng phương thức phản phác quy chân đó để biểu thị phẫn nộ và phỉ nhổ vào chính sách chiến tranh của chính phủ Mỹ. Đó là lễ hội độc nhất vô nghị, tới năm 1994, để kỷ niệm 25 năm lễ hội Woodstock, người Mỹ lần nữa tổ chức lễ hội Woodstock , tiếc là không đạt được hiệu quả như kỳ vọng, tinh thần khi ấy mãi mãi không thể phục chế ...”

Lần này Triệu Nhạc trở về cũng là vì chuyện này, năm sau, năm 1999, là 30 năm kỷ niệm Lễ hội Woodstock, mà lúc này Sơn Hải lại tổ chức Lễ hội âm nhạc vào đúng Lễ hội du lịch quốc tế, thời gian vừa vặn, thu hút nhiều người chú ý. Bởi thế mà trong nước mới hô hào gọi nó là Lễ hội Woodstock đầu tiên trong nước, nếu lễ hội này thành công, sẽ được ghi nhớ trên lịch sử âm nhạc trong nước, vì đây đích thị là lần đầu.

Triệu Nhạc muốn lợi dụng danh tiếng và quan hệ của mình ở bản địa, nhờ đó mà vươn lên, tương lai vinh hoa phú quý không thể đong đếm.

Ánh mắt Triệu Nhạc liếc qua mấy nữ xinh đẹp có mặt ở đây, tất cả vẫn ngây ngất trong chuyện hắn kể, có tiền, có danh tiếng rồi, nữ nhân tất nhiên không thiếu ... Kỳ thực với danh tiếng của hắn bây giờ, không phải không có nữ sinh hiến mình, nhưng chỉ là loại nông cạn vô tri thôi, hắn không hứng thú.

Người hắn hứng thú phải như Điền Dĩnh Thanh, hay là cô bé Dương Hạ kia ... Hơi non một chút, nhưng mà rất thuần khiết,

Chỉ là nhìn tới Dương Hạ liền thấy bên cạnh có thằng nhóc lúc nãy bắt chuyện với mình rõ ràng không để tâm, mà vừa xong nó ngáp à?

Nó ngáp? Mình đang nói mà nó dám ngáp à? Trong hoàn cảnh tất cả chăm chú nhìn mình như vậy, Triệu Nhạc cảm giác mình là con sư tử đầu đàn, tất cả bị hắn thống trị, hư vinh đạt tới đỉnh điểm, vậy mà có một thằng nhãi thách thức mình?

Triệu Nhạc cố nén khó chịu trong lòng xuống, ngọt nhạt nói: “ A ngại quá, tôi kể chuyện Lễ hội Wooodstock, không phải người trong giới, khả năng không biết, có phải tôi kể quá tẻ nhạt không?”

Trình Nhiên còn không biết Triệu Nhạc nói với mình, chỉ bản thân thấy hắn nhìn chằm chằm, lắc đầu: “ Không phải.”

Triệu Nhạc cao giọng hơn, bắt bẻ: “ Thế nào là không phải, tôi nói có chỗ nào không đúng à?”

Ở thời đại của Trình Nhiên, khi tin tức bùng nổ, chuyện về Lễ hội Woodstock được kể lại vô cùng tường tận, đa chiều, có cả phim dựng lại hoặc phim tài liệu về nó, Trình Nhiên hiểu quá rõ. Trình Nhiên vừa rồi ngáp là vì có chút mệt mỏi, mấy ngày Tết giờ giấc sinh hoạt đảo lộn hết cả, đêm qua thức khuya điều chỉnh lại tính cân bằng của Tam Quốc Sát. Chẳng phải vì câu chuyện của Triệu Nhạc, giả sử y có ngáp vì câu chuyện vớ vẩn của hắn thật thì vốn không ai biết, Triệu Nhạc cố tình bới móc ra, rõ ràng tên này gây sự.

Đối với đám học sinh, Trình Nhiên rất rộng lượng không chấp, dù mình thiệt thòi một chút cũng cười cho qua.

Nhưng Triệu Nhạc thì khác, hắn là người trưởng thành rồi, phải chịu trách nhiệm với bạn thân, nếu hắn vì bất kỳ lý do gì muốn gây sự, Trình Nhiên chẳng nhẫn nhịn để bản thân khó chịu.

Vương Gia Tuấn lại xì một tiếng gió to.

Dương Hạ nhìn ra Triệu Nhạc muốn trở mặt, định lên tiếng kéo sự chú ý đi chỗ khác thì Trình Nhiên lên tiếng.

“ Thực ra tôi có ý kiến bất đồng, với tôi mà nói, lễ hội đó chỉ là trò hề khi đám thanh niên Mỹ tụ tập ‘phê thuốc’ với nhau mà thôi. Nó là sự kiện lớn, là vụ tụ tập lớn, gọi nó là lễ hội âm nhạc đông người tham dự nhất cũng không sai, nhưng chỉ thế mà thôi, nó chẳng mang ý nghĩa gì hết, không cần đưa lên tới tầm cao như thế.”

Câu này Trình Nhiên nói rất rành rọt, tức thì khiến đám người giới âm nhạc coi đó là thịnh điển của Rock & Roll biến sắc, mắt trừng trừng nhìn Trình Nhiên đe dọa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận