Trùng Nhiên

Chương 763: Ai mới là người chi phối!! (2)

“ Vậy còn lợi tích từ thành quả nghiên cứu thì sao, nếu phân phối giữa các anh và đội ngũ nghiên cứu thì nhà trường thế nào? Chúng tôi không có gì à? “ Hoàng Bồi bằng câu này muốn lôi kéo cả trường về phía mình, chống lại việc Trình Nhiên nằm quyền khống chế hạng mục, để mọi người thấy, ông ta mới là người đại diện lợi ích cho trường:

Trình Nhiên từ đầu tới giờ chỉ im lặng, lúc này lên tiếng: “ Lợi ích của trường có thể chia ra từ cống hiến của đội ngũ, có thể lấy 10%.”

Có tiếng ồn ào khe khẽ.

Chu Hoa Thanh không tỏ thái độ, thong thả uống trà, ông ta rất ít khi tham dự vào quản lý cụ thể ở trường học, hiệu trưởng Đại học Trung Nam chỉ là một trong chức vị của ông ta mà thôi, các phó hiệu trưởng phân quan mới là người đảm nhận chức trách trong trường.

Ông ta chỉ cần lên tiếng định đoạt.

Hoàng Bối cười lạnh trong lòng, đối diện với Trình Nhiên, ông ta không cần khách khí gì cả, dù sao trở mặt cũng trở mặt rồi, mất mặt cũng mất mặt rồi, cần làm gì vẫn làm nấy :” 10% là quá ít, không có thành quả, vậy thì không có ích lợi gì sao?”

Hiện trường xuất hiện mùi thuốc súng.

Các phó hiệu trưởng, chủ nhiệm hay viện trưởng khác không tiện phát ngôn tranh luận với Trình Nhiên, huống hồ có Hoàng Bồi làm kẻ ác bọn họ chẳng sợ mất phần.

Thế là trong mắt mọi người, cục diện trở thành chàng thanh niên kia biện luận với phó hiệu trưởng.

Hoàng Bồi công kích Trình Nhiên còn trẻ không có kinh nghiệm, dẫn tới thành quả nghiên cứu không cao, hợp tác như thế nhà trường không có nhiều lợi ích.

Trình Nhiên phản bác: “ Khi phòng thí nghiệm lập nên, tài trợ của xí nghiệp sẽ là chủ yếu, đầu tư thiết bị thí nghiệm tiên tiến, cùng phần mềm hệ thống, lập nên một phòng thí nghiệm tiên tiến, nhà trường có một nơi dùng cho nghiên cứu huấn luyện, đây là tài sản cố định thuộc về nhà trường.”

“ Trường học bớt đi được chi phí đầu tư trang thiết bị, giáo viên sinh viên trong trường có cơ hội tham gia vào nghiên cứu thí nghiệm, từ đó sinh ra loạt lý luận kỹ thuật, nhiều luận văn mang sức ảnh hưởng từ trường ta mà xuất hiện, giúp nâng cao danh tiếng của trường ta, lợi ích sẽ là không tốn tiền quảng bá cũng thu hút được các nhà đầu tư khác, thu hút thêm nguồn sinh viên ưu tú, hiệu trường Hoàng so sánh lợi ích này ra sao?”

Chiêu này đánh trúng chỗ hiểm rồi, nhiều người có mặt ở hiện trường tán đồng, đây là giá trị vô hình khó mà đong đếm, nếu chỉ nhăm nhăm tính từng đồng từng xu lợi ích hạng mục, thì tầm nhìn hơi hạn hẹp rồi.

Hoàng Bồi nhất thời không thể phản bác được câu này.

Lý Minh Thạch lên tiếng phụ họa: “ Nếu phòng thí nghiệm có thể khai phát ra thành quả trọng đại mang tính đột phá, chúng tôi có thể cùng phía quý trường nộp đơn lên xin làm hạng mục trọng điểm quốc gia, khi đó thành quả là nhà trường và xí nghiệp cùng hưởng. Tứ tới không chỉ có đội ngũ do Trình Nhiên phụ trách, chúng tôi sẵn sàng lập quỹ hỗ trợ cùng trường, giá trị 500 vạn, để giành cho các hạng mục khác.”

Hoàng Bồi lại lần nữa không thể nói gì.

Giờ ông ta thực sự không coi Trình Nhiên là sinh viên đại học bình thường nữa, thằng nhãi này lặng lẽ lợi dụng thành ý của xí nghiệp, úy hiếp trường học, để tình huống phát triển lợi nhất cho y.

Trường vẫn có lợi ích, lớn là khác, nhưng không có quyền chi phối kinh phí, tức là phó hiệu trưởng như ông ta đột nhiên mất đi một quyền lực lớn. Nhưng nếu không đồng ý, bọn họ thậm chí chẳng có được cái gì.

Cái bánh lớn thế kia trôi mất, ông ta không gánh nổi trách nhiệm nữa rồi, nhìn về phía Chu Thanh Hoa.

Chu Thanh Hoa quay sang Lý Tĩnh Bình: “ Thị trưởng có ý kiến chỉ đạo gì không?”

Lý Tĩnh Bình thong thả nói: “ Về nguyên tắc tôi tôn trọng ý kiến hai bên, thành phố sẽ hỗ trợ phù hợp nhất.”

Chu Hoa Thanh nhìn quanh một vòng, không thấy ai có ý kiến gì thêm, tuyên bố: “ Tổng giám đốc Lý, vậy tôi đại biểu Đại học Khoa kỹ Trung Nam, đồng ý với bộ khung hợp tác này. Tiếp theo chúng ta sẽ cử người soạn hợp đồng chi tiết, rồi dưới sự dẫn dắt của chính phủ thành phố, tổ chức lễ ký kết.”

Nhiều người nhìn về phía Hoàng Bồi, hẳn là ông ta vấp ngã cú này, uất ức tới không nói lên lời rồi.

Thế nhưng tâm tình Hoàng Bồi không đến nỗi tệ như vậy, ngược lại còn thầm thở phào.

Lãnh đạo bên trên nhìn vào chuyện này họ sẽ thấy gì, thấy thành quả thôi, thấy ông ta đưa về 8000 vạn đấy, lại còn Lý Minh Thạch hứa tăng thêm mỗi năm 500 vạn, đều là nhờ ông ta nỗ lực đấu tranh, thậm chí không ngại hi sinh thể diện vì trường.

Càng phải chịu nhiều ấm ức, tức là công lao của ông ta càng lớn.

Thằng nhãi kia nghĩ chỉ mình nó mới biết lợi dụng tình thế thôi chắc.

Lý Minh Thạch tới Nam Châu khảo sát nghiên cứu, hợp tác với Đại học Trung Nam, Trình Nhiên đương nhiên cũng không phải đem tiền ra đốt để lấy chút ảnh hưởng trong trường.

Nhờ vào ảnh hưởng lới từ Linh Vực, kênh tiêu thụ thông suốt, thúc đẩy kế hoạch Avatar, cộng đồng chơi game từ đó chuyển sang làm thành viên cộng đồng ảo, khiến thu nhập cũng tăng thêm, làm tiền mặt lưu động của CQ hiện giờ lên tới 8000 vạn.

Thế nên Lý Minh Thạch mới có cơ sở hô lên con số 8000 vạn, phần tăng thêm .

Tất nhiên thực sự tạo lập quan hệ hợp tác, số tiền này sẽ phân theo đợt, huống hồ quyền chi phối kinh phí còn nắm trong tay Trình Nhiên, nói cách khác đi một vòng lại quay về bản thân mình thao tác rồi, chẳng qua thay đổi hình thức.

Có số tiền hợp tác này còn kéo được Lý Tĩnh Bình và Trương Tùng Niên lên thuyền.

Lợi ích lớn nhất của Đại học Trung Nam chính là sau khi những hạng mục này làm ra thành quả, bọn họ mới có được danh tiếng giới học thuật và lợi ích sản nghiệp, như vậy tránh được vấn đề lực cản hay trì trệ trong quá trình hợp tác, vì họ chưa có tiền, muốn có lợi ích, họ phải tiếp túc nỗ lực. Nếu giao số tiền này do Hoàng Bồi chi phối, sẽ có rất nhiều va chạm xảy ra.

Bất kể thế nào, kết quả đạt được khiến người có mặt ở đây có cái nhìn hoàn toàn mới.

Lý Minh Thạch tới Đại học Trung Nam khảo sát, mạnh tay tung ra khoản đầu tư lên 8000 vạn, còn không ngần ngại tăng thêm 500 vạn mỗi năm, đây là thông tin lớn cho báo chí khai thác.

Lý Tĩnh Bình là người giới thiệu CQ tới với Nam Châu, có được chính tích đầu tiên, Đại học Trung Nam đặt ở khu nam, Trương Tùng Niên đương nhiên cũng có lợi.

Ở phương diện Đại học Trung Nam, người phụ trách các đội ngũ thông qua mối quan hệ của mình, chú ý sát sao cuộc hội đàm ba bên quan trọng kia, mặc dù không tới mức đợi gạo bỏ vào nổi, nhưng liên quan tới kinh phí mà, ai chê ít đâu?

Không ngờ tin tức chờ đợi được lại mang tính bùng nổ như vậy.

“ Đội ngũ sinh viên khoa vi tính do Trình Nhiên dẫn dắt được Công ty CQ nhìn trúng rồi, có ý định đầu tư 4 năm hơn 100 triệu để cùng xây dựng phòng thí nghiệm, Lão Hoàng tranh quyền phân phối kinh phí với người ta không xong, mất hết thể diện.”

“ Nghe bảo phía CQ và Trình Nhiên đã đạt thành ý hướng từ trước rồi, nhà trường rất bị động, thấy bảo là do nhà trường nhiều lần nhắm vào Hội Thiên Hành, nên khi đàm phán họ không gọi theo, đàm phán riêng rẽ. Lão Hoàng quả này gây tội lớn.”

“ Đội ngũ của Trình Nhiên làm sao có giá trị lớn như thế? Rốt cuộc bọn họ đã làm cái gì?”

“ Không phải đã làm cái gì, mà là muốn làm cái gì, phải có cái gì đó người ta mới nhìn trúng như thế chứ!”

“ Ý hướng đầu tư quá cao rồi, khó tin lắm, đợi tới khi tiền vào tay hẵng nói. Đội ngũ do một đứa sinh viên lập nên thì bằng vào cái gì có giá trị lớn như thế? Bọn họ làm ra được thành quả gì đáng kể chưa?”

“ Thôi đi, đừng có mà ghen tỵ với người ta, kinh tế internet là thế đấy, cả thế giới đang phát triển ầm ầm kia kìa, đây không phải lĩnh vực cậy sống lâu lên lão làng được đâu. Người ta là ai, tổng giám đốc của CQ, nhãn quang của người ta kém anh chắc, tưởng người ta chê tiền nhiều quá ném tiền đi làm từ thiện chắc? Bộ phận kế hoạch của họ chắc chắn có chiến lược rồi .... Thứ anh không nhìn thấy không có nghĩa là họ không nhìn thấy, nói không chừng có kỳ tích sắp xuất hiện ở trường chúng ta đấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận