Trùng Nhiên

Chương 313: Thế giới thật nhỏ.

Mặc dù tin tức Phục Long hồi mã thương mua ngược lại tổng công ty Hoa Thông đang gây xôn xao ở Sơn Hải lẫn phần nào đó ở Thành Đô, nhưng khó trách Cao Thế Kim không biết tin về Phục Long và Trình Phi Dương. Thành Đô thực sự rất lớn, báo sáng báo chiều báo tối nhiều không kể xiết, hơn nữa tin này chủ yếu lan truyền giới điện tử viễn thông thôi, chưa tới mức khiến người ngoài giới chú ý, thậm chí còn chẳng lên được trang nhất, dù có thấy tin này thì Cao Thế Kim chẳng đọc.

“ Công ty anh ấy cuối năm ngoái đổ rồi, cải tạo thành lập công ty mới, gần đây công ty chuyển lên Thành Đô, nên nhà chị chuyển theo.” Từ Lan thấy phía Cao gia không biết chuyện chồng mình, nên cô không muốn nói ra, mang tiếng khoe khoang. Với lại trải qua chuyện Tạ Hậu Minh, cô càng hiểu đạo lý tài phú không nên lộ ra ngoài. Phục Long đang phát triển mạnh đấy, người ngoài nhìn vào nghĩ giàu có lắm, thực ra tiêu tiền càng kinh khủng hơn, nợ ngân hàng cả đống kia kìa. Chồng cô trừ lương ra thì có mang về nhà thêm đồng nào đâu. Nên cô muốn tránh người khác coi chồng mình là tổng giám đốc đại phú đại quý, như vậy thì hỏng.

Với lại thân thích bên này vốn xa lánh họ, lộ ra làm gì.

“ Anh Trình thật vất vả, phấn đấu nửa đời người rồi mà công ty thành ra như thế, giờ còn phải chuyển chỗ làm chỗ ở. Người xưa có câu tam thập nhi lập, anh ấy bốn mươi rồi chưa ổn định được. “ Cao Thế Kim cảm thán, rồi dùng ngữ khí nghiêm khắc nói với Trình Nhiên: “ Năm ngoái chú về Sơn Hải, cha cháu tâm sự với chú lo nhất là chuyện học hành của cháu đấy. Cháu xem, người lớn vất vả như thế đều là vì con cái, may mà cha mẹ cháu quá hiền, vào tay chú, chú có cách làm cháu phải cố gắng, sửa cái thói chểnh mảng đi.”

Hai đứa em họ một béo một gầy nhìn Trình Nhiên với ánh mắt thông cảm, bọn chúng sợ nhất là mấy buổi tụ hội gia đình thế này, vì lần nào cũng thành đối tượng để Cao Thế Kim ra oai giáo huấn.

Cao Thiều Ninh chỉ liếc Trình Nhiên một cái, trước giờ mới gặp người anh họ xa này mới một lần thôi, ngoài đẹp trai một chút thì chẳng có chút ấn tượng gì.

Trình Nhiên cười nhe răng với Cao Thế Kim: “ Dạ chú dạy phải ạ.”

Cao Thế Kim nheo mắt lại, xưa nay hắn giáo huấn con cháu trong nhà, có ai không cúi đầu mà nghe chứ.

Hai thằng em toát mồ hôi thầm cầu nguyện cho người anh này, người anh họ không biết từ đâu ra này đúng là to gan lớn mất, nhưng xem ra hôm nay có lá chắn rồi, coi như sống trộm qua ngày.

Cao Thế Kim khe khẽ lắc đầu, xem ra đã nhận định Trình Nhiên thuộc loại hư hỏng không thể cứu được nữa rồi, không để ý tới y nữa, nói với Từ Lan: “ Vậy chị dâu tới Thành Đô cũng là điều động công tác?”

Từ Lan hơi ngượng ngùng, cảm thấy giờ không có việc gì làm phải dựa vào chồng rất mất mặt: “ Lấy ít tiền bồi thường của công ty, tạm thời qua chăm sóc cha con nó, cụ thể làm gì thì sau này nói thêm.”

Mọi người vậy là có ấn tượng sơ bộ về tình hình nhà Trình Phi Dương rồi, công ty Trình Phi Dương cải tổ, điều động tới Thành Đô, coi như có việc kiếm sống, là trụ cột gia đình, nên mẹ con phải đi theo, Từ Lan thôi việc, Trình Nhiên thành tích không tốt, là gia đình cuộc sống gập ghềnh ...

Cao Thiều Ninh nghe kể chuyện không khỏi suy nghĩ, trước kia cô cảm giác bị cha mình quản thúc quá kỹ, không có tự do, ở nhà luôn ức chế, nhưng giờ so ra thấy mình còn hạnh phúc chán.

Không khí trong phòng hơi lắng xuống, Từ Lan chủ động hỏi: “ Hình như có khách nữa phải không, mà Ninh Ninh đỗ vào Thập Nhị Trung hả?”

Cao Thế Sung lên tiếng giải thích: “ Ninh Ninh năm nay trung khảo, thành tích cũng được chị ạ, Thập Nhị Trung cũng không phải dễ vào, điểm chuẩn của bọn họ là 595, Ninh Ninh được 590. May mà con bé trước đó có được giải thưởng ở mấy cuộc thi năng khiếu vũ đạo, cho nên nhờ anh Lý ở hệ thống giáo dục, để người ta ưu tiên, chuyện thành rồi, anh Lý giúp việc lớn, hôm nay khách đang đợi là anh Lý.”

Cao Thế Kim bực bội trách con gái: “ Con xem, nếu con thi thêm được vài điểm nữa thì đâu phải nhờ vả ai.”

Cao Thiều Ninh xem ra chẳng phải cô bé ngoan hiền gì, lẩm bẩm: “ Cha nghĩ thi được chừng đó là dễ à?”

Tất nhiên câu này chỉ mấy anh em ở gần nghe thấy thôi.

Hai mẹ con Trình Nhiên tới từ 6 giờ, giờ là 6 giờ 20 rồi, ăn rau gần nửa tiếng trời mà khách chưa thấy đâu, chủ đề không khỏi xoay quanh nhân vật chính sắp tới.

“ Nói tới anh Lý, con người không tệ, quan hệ rộng, nhiệt tình, con gái còn là học sinh Thập Trung, em mời cả đấy, không biết có tới không? Người thế nào dạy con thế nấy, làm ta làm hệ thống giáo dục có khác.”

Từ Lan định nói gì nghe "rốp" một tiếng, quay sang thấy Trình Nhiên đang bực tức nhai dưa chuột. Cô biết tính con, về nhà đói vài phút là kêu loạn xị ngậu, giờ đợi người ta lâu như vậy, trong lòng chắc chắn cực kỳ khó chịu. Huống hồ trước đó Trình Nhiên tỏ rõ thái độ không thích họ hàng phía này rồi, ném cho ánh mắt trấn áp, rồi hỏi: “ Vậy lần này điểm chuẩn của Thập Trung là bao nhiêu?”

“ Em không rõ lắm, hơn Thập Nhị Trung một chút .” Con gái mình không có khả năng thi vào Thập Trung, tất nhiên Cao Thế Kim không đi quan tâm chuyện này:

Cao Cần Tắc tham gia câu chuyện: “ Em có người bạn năm nay cũng có con tham gia trung khảo, thành tích rất tốt, thi vào Nhị Thập Thất Trung, điểm chuẩn của Nhị Thập Thất Trung 620 điểm, nếu chuyển tuyến thì 630 điểm, theo thông lệ mọi năm thì phải cao hơn chừng 10, 20 điểm.”

Từ Lan vẫn nhớ khi Trình Nhi tham gia trung khảo thì Nhất Trung Sơn Hải có điểm chuẩn là 640, trung khảo thống nhất thi toàn quốc, như vậy tính ra Nhất Trung chẳng thua kém gì trường nào ở Thành Đô. Mà con trai cô được những 705 điểm, chẳng phải muốn vào trường nào thì vào sao, nghĩ thế miệng không khỏi nhếch lên kiêu ngạo.

Cao Thế Kim tính cách gia trưởng một chút, so đo tính toán một chút, nói ra đối với người trong gia tộc không quá tệ, hôm nay mời khách lại còn gọi anh em trong gia tộc theo. Chủ yếu muốn thông qua hình thức tụ hội gia đình này để rút ngắn khoảng cách với Lý Hạo, cho anh em mình cơ hội tiếp xúc với người ta, dưới con gái hắn còn hai đứa nữa kia kìa, học hành be bét, sau lên cao trung phải nhờ tới quan hệ này là cái chắc rồi.

6 giờ 35, nhà Lý Hạo mới tới, Cao Thể Kim đang ngồi oai vệ lập tức đứng dậy nghênh đón nhiệt tình bắt tay cười sang sảng, thành con người khác hẳn.

“ Đường hơi tắc, xin lỗi để mọi người đợi lâu.”

“ Không sao, không sao, chúng tôi vừa tới, đang trò chuyện ... Chị dâu mau vào đi, vừa rồi Ninh Ninh còn nhắc không biết chị Hàn Hàn có tới không?”

Lý Hạo tuổi xấp xỉ 40 dáng vẻ trí thức, cao ráo lịch sự, vợ gốc Tân Cương mũi cao, đường nét góc cạnh rất đẹp. Theo sau là cô gái mặc váy liền thân duyên dáng thướt tha, dáng người rất cao, phải tới 1 mét 7, đường nét mắt khá sâu, da trắng khác thường, trông rất giống búp bê phương Tây, đối diện với sự ân cần của Cao Thế Kim, lễ phép: “ Cháu chào chú Cao.”

Sau đó gật đầu với mọi người trong phòng, lúc ánh mắt nhìn qua Trình Nhiên hơi dừng lại tích tắc, rồi tới nắm tay Cao Thiều Ninh, hai cô gái ngồi xuống tíu tít chuyện trò.

Trình Nhiên chớp chớp mắt, thế giới thật nhỏ, cô gái như thế gặp một lần là nhớ .

Hôm đó y tới Thành Đô thi chuyển trường, lúc xem ảnh của Khương Hồng Thược kết quả gặp phải nhóm nữ sinh tưởng y trộm ảnh, chính cô gái này đứng ra minh oan cho y.

Một cô gái không chỉ xinh đẹp, rất mồm mép, bạo dạn, hôm đó là người trêu y tợn nhất.

Nghe xung quanh nói chuyện thì cô gái này tên là Lý Vận Hàn, rõ ràng là nhận ra mình rồi, ngồi ở phía đối diện, mắt liếc tới mấy lần, tựa cười tựa không.

Khiến người ta cảm giác bọn họ có gian tình.

Cao Thiều Ninh là người nhận ra trước tiên, hạ thấp giọng hỏi: “ Chị Hàn Hàn, hai người biết nhau à?”

Lý Vận Hàn cười với Trình Nhiên một cái, không đáp mà hỏi: “ Anh họ em hả?”

“ Vâng, họ xa ạ, nhà họ trước kia không ở đây, vừa mới chuyển tới Thành Đô.”

“ Kể cho em sau.”

Cao Thiều Ninh bụng đầy nghi vấn, Trình Nhiên sao lại có liên hệ với chị Hàn Hàn.

Tô Xán trong Đại Niết Bàn chuyển trường tới Nhị Thập Nhất Trung, cũng là trường trọng điểm tỉnh, nhưng so với Thập Trung thì kém xa lắm. Kém hơn không phải ở thành tích học tập, nói ra thì Thập Trung quá đặc biệt, chẳng trường nào so được. Nếu tới Thành Đô mua cuốn sách du lịch sẽ có giới thiệu về trường này, vì nó có hơn 2000 năm lịch sử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận