Trùng Nhiên

Chương 273: Liên hệ mong manh!

Nói đi cũng phải nói lại, Trình Nhiên hay mơ tưởng vẩn vơ, đầu óc Du Hiểu cũng quái chiêu khác người, không phải bỗng dưng hai người thành bạn thân.

“ Cơ mà nói đi cũng phải nói lại ... Vì sao mày không thích Dương Hạ nữa, rõ ràng tao thấy hai đứa mày có ý với nhau, chỉ thiếu một chút nữa thôi, nếu không phải vì quá quen thuộc không ra tay được thì tao đã thay mày rồi.” Du Hiểu lần nữa bẻ lái cực gắt:

Trình Nhiên hết hi vọng vào cuộc nói chuyện này rồi: “ Tao thích Dương Hạ chứ, thích nhiều lắm, chỉ là tao cũng không hiểu được …

Đột nhiên có tiếng nói ở bàn bên cạnh to lên cắt ngang lời Trình Nhiên.

“ Chơi Starcarft làm cái gì? Không khí ở quán nét không tốt, chơi board game đi, có biết Tam Quốc Sát không, gần đây có bản bổ xung rồi .”

Đám học sinh này nói oang oang như không có ai khác ở bên cạnh, thu hút sự chú ý của hai đứa, Trình Nhiên bất ngờ lắm, không nghĩ có người đem Tam Quốc Sát ra so sánh với Starcarft. Game vi tính giai đoạn này dần dần phổ cập, có sức hấp dẫn cực lớn, gần như có thể nói là không gì sánh bằng. Tuy Tam Quốc Sát thỏa mãn cảm giác mới mẻ cùng phát huy trí tưởng tượng của người chơi, cùng kích thích đối kháng trực tiếp, nhưng dù thế vẫn còn thua kém lắm .

Vậy mà không ngờ giờ đây hai thứ đó va chạm gây tranh luận như vậy, còn do mình mang tới, Trình Nhiên phấn khích.

Đây chính là cảm giác thành tựu thay đổi thế giới, dù chỉ là thay đổi chút xíu thôi, nhưng làm người ta thỏa mãn.

Du Hiểu nghe tới Tam Quốc Sát cũng hớn hở, lần nữa lạc đề: “ Mày có biết Tam Quốc Sát không, theo tin đồn thứ này bắt nguồn từ Sơn Hải bọn mình đấy, tao chơi mấy ván rồi, nhưng mà chưa có tiền mua .”

Trình Nhiên thấy thành công này mà không chia sẻ cho anh em thì mất vui: “ Sao không bảo tao, tao cho vài bộ, thứ này anh tao kinh doanh, tao cung cấp bản vẽ cho anh ấy.”

Mồm Du Hiểu thành chứ O lớn, giọng đột nhiên thấp hẳn xuống: “ Mày nói cái thứ này là do mày làm ra à?”

Nhìn cái mặt nó thộn ra, sao mà thỏa mãn đến thế, Trình Nhiên tỉnh bơ gật đầu: “ Ừ, chính tao đấy.”

“ Mày ….”

Bàn bên cạnh lần nữa có người vỗ bàn ngắt lời: “ Ai mua bản bổ xung không, nghe nói trong đó có con gái của Khương Duy là Khương Hồng Thược, kỹ năng mạnh lắm ...”

“ Tao mua rồi đấy, chơi luôn đi.”

“ Không chơi, không được dùng Khương Hồng Thược! Dùng cha cô ấy là Khương Duy thì không sao, chơi Khương Hồng Thược mà biết dùng chỉ thêm chút may mắn thì ai mà đấu nổi.”

Du Hiểu vừa mới rồi còn chưa tin lắm vào lời Trình Nhiên, đang định đòi y đưa ra bằng chứng thì nghe thấy một cái tên quen thuộc.

Họ vừa mới nói tới Khương Hồng Thược?

Sau đó Du Hiểu không khác gì sét đánh, hình như ý thức được điều gì đó, ánh mắt tựa choàng tỉnh, chỉ mặt Trình Nhiên: “ Mày ....”

Trình Nhiên đoán chừng Du Hiểu nhất thời rất khó mà tiếp nhận kết quả này, Khương Hồng Thược và Dương Hạ khác nhau, Dương Hạ tuy rất ưu tú, nhưng không xa xôi, vì từ nhỏ tới lới bọn họ chơi đùa với nhau, đánh cãi nhau, giận nhau ... Mười mấy năm lúc nào cũng ở bên nhau.

Còn Khương Hồng Thược thì khác, Du Hiểu mỗi lần gặp chỉ như một thoáng trôi qua trước mắt, xa xôi, vậy mà mình lại bỏ Dương Hạ mà đi theo đuổi Khương Hồng Thược.

Có lẽ đối với tâm tư thiếu niên đơn thuần như Du Hiểu, đây là sự phản bội, có mới nới cũ, Trình Nhiên cân nhắc xem làm sao giải thích rõ ràng cho Du Hiểu chuyện này, vấn đề không phải như hắn nghĩ.

“ Mày, mày ... “ Du Hiểu lắp bắp một hồi, rốt cuộc cũng nói ra được: “ Thằng chó, đến cả Khương Hồng Thược cũng có phần, mà sao không có tao?”

Trình Nhiên đoản mạch, sao thằng này nó chẳng chịu nghĩ cho mình chút nào thế?

“ Mày phải cho tao vào, nhớ chưa? Đẹp trai vào đấy, tao muốn cầm đại đao, kỹ năng phải thật hung mãnh, đương nhiên không thể để ảnh hưởng tính cân bằng .... Nhưng mà càng lợi hại càng tốt đấy.”

“ .... “ Trình Nhiên thở phào, thôi thế cũng tốt, đỡ phải nói nhiều với nó, chứ Trình Nhiên thấy đầu óc nó kiểu đấy đoán chừng mình giải thích không thông:

“ Á, phải rồi, thằng này, mày thầm yêu Khương Hồng Thược à, người anh em, mày chơi lớn quá .” Du Hiểu như lên cơn động kinh, đột ngột nhớ ra chuyện này, mắt muốn lồi cả ra, người ngả về phía trước cố gắng áp giọng xuống: “ Tao nói cho mày biết, trước kia bọn mình không biết, nghe đâu cha Khương Hồng Thược lợi hại lắm, là lãnh đạo thành phố đấy, mẹ cô ấy bối cảnh càng lớn, ông ngoại cô ấy là tướng quân nữa, trong nhà có cả người quốc tịch nước ngoài, làm ăn lớn lắm.”

“ Tao biết, tao biết mày và Khương Hồng Thược bình thường có thư từ qua lại, nhưng tao cũng có, Lão Khương cũng viết thư cho tao mà. Mày đừng nghĩ là mình đặc biệt ... Tỉnh táo, người anh em, hiểu không hả? Cô gái có giáo dưỡng tốt đều vậy đấy, đối với ai cũng như nhau, đó là lễ tiết mà thôi. Không chỉ tao với mày, còn có mấy người bạn thời sơ trung vẫn giữ liên lạc với cô ấy, có tháng còn gửi cho Liễu Anh tới ba lá thư.”

Trình Nhiên không có cơ hội xen lời vào, ngồi yên để Du Hiểu phun nước bọt vào mặt.

“ Cho nên .... “ Du Hiểu đưa tay ra đặt lên vai Trình Nhiên, thở dài: “ Người anh em à, không phải tao xem thường mày, nhưng mà đây không phải là kế hoạch thăm dò mặt trăng, mà là nhân loại di cư tới sao hỏa ... Nhà người ta ra sao, nhà chúng ta thế nào, tỉnh táo đi ... Anh em ta bao ngọn núi nuôi lợn làm giàu rồi tính sau.”

Có ma nó mới muốn theo mày lên núi nuôi lợn ấy.

Mày cùng đường đi nuôi lợn mặc xác mày, sao cứ kéo tao chết chùm theo.

Trình Nhiên day trán: “ Mày nói cái gì đấy hả, không khoa trương như vậy đâu, tao cũng không tới mức ấy ....”

“ Tao hiểu. “ Du Hiểu không để Trình Nhiên nói hết đã vỗ vỗ vai, bộ mặt tao hiểu, cái gì tao cũng hiểu: “ Nhìn rõ hiện thực là chuyện tốt, ít nhất là mở đầu không tệ, tao hiểu tâm tình của mày, tao cũng từ như thế khi quyết định buông tay Dương Hạ, đi nào ... Tối nay chơi Starcraft, đánh thật đã bay hết chuyện phiền lòng ...”

Trình Nhiên không muốn đi chơi Starcarft với Du Hiểu, trò này mới ra được vài tháng, hình ảnh chưa được tối ưu hóa, Lỗi còn đầy rẫy, với Trình Nhiên mà nói, không phải là chơi xả stress mà là dày vò.

Với người từng chơi game 3D hiện đại đồ họa như thật như Trình Nhiên mà nói, bây giờ chơi mấy trò tương tự hoài niệm một chút còn được, chứ bảo hưng phấn chém giết vài tiếng liền thì không thể nào.

Quan trọng là 8 giờ tối Trình Nhiên còn về nhà gọi điện thoại.

Phương thức liên lạc của Trình Nhiên với Khương Hồng Thược có chút đặc biệt, vẫn dùng thư qua lại, nhưng mà trong thư hẹn giờ sẽ gọi điện cho nhau vào giờ nào đó, giống ước hẹn nhỏ cho tương lai, rất thú vị.

Thi thoảng đang nói chuyện thì cha mẹ về nhà, hồ nghi hỏi nói chuyện với ai mà vui vẻ như thế, khi ấy Trình Nhiên và Khương Hồng Thược đành phải cúp máy, lại có kích thích nho nhỏ.

Mặc dù có máy nhắn tin, di động, nhưng hai người vẫn duy trì phương thức liên lạc quái dị đó, cố chấp giữ bí mật nho nhỏ.

Không như tất cả mọi người nghĩ, thiếu nam thiếu nữ bí mật gọi điện cho nhau, còn nói rất nhiều thứ, điện ảnh, nghệ thuật, triết học, khoa kỹ, chính trị, rồi cả tài liệu lịch sử.

Ví như gần đây Khương Hồng Thược xem phim Trái tim dũng cảm, cuối cùng còn khóc, nói William Wallace chết thật thảm, cũng rất man. Trình Nhiên buột miệng nói, cô bạn gái Murron có vóc dáng không tệ, sau đó là bên kia điện thoại truyền tới giọng nói như không khí lạnh Siberia thổi tới, nói vóc dáng của Sophie Marceau còn tốt hơn đấy, hỏi Trình Nhiên xem hết tác phẩm của cô ấy chưa ...

Bọn họ còn nói 6 tỷ nhân khẩu của nhân loại từ số cực ít nhân loại sinh ra, vậy thì linh theo ý nghĩa truyền thống có tồn tại không? Nếu nói mỗi người có kiếp trước, vậy trước kia nhân loại cùng phải từng có 6 tỷ người chứ?

Bọn họ tranh luận xem có thần thánh không, sau đó kết luận, dù có thần thánh thì họ cũng chẳng quan tâm tới nhân loại, giống như chúng ta có thèm quan tâm tới bên bờ biển có một đám côn trùng nào đó xây lâu đài cát sau đó bị sóng biển đánh tan không?

Bọn họ nói rất nhiều, rất nhiều, nhưng bọn họ không bao giờ nhắc tới tương lai.

Có lẽ, cả hai chỉ cố níu giữ mối liên hệ mong manh này lâu một chút, thêm một chút ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận