Trùng Nhiên

Chương 749: Giông tố đang tới !

Trần Dược hiện đang là yếu nhân của Đại học Trung Nam, lời của hắn có sức nặng không nhỏ, lại thêm sự cương quyết của Hoàng Bồi, sự tồn tại của Hội Thiên Hành như chỉ mành treo chuông.

Phó hiệu trưởng cũng là phó bí thư đảng ủy Triệu Hoành Kiến từ đầu tới giờ chỉ ngồi nghe, đến giờ thấy không ai ý kiến gì thêm mới lên tiếng: “ Cho dù trong trường không có các hoạt động thương nghiệm, chỉ cần phòng thí nghiệm giám sát không nghiêm, hoặc giả sinh viên đạo đức không tốt, giáo sư hướng dẫn kiến thiết tư tưởng không tốt, cũng có thể xảy ra hiện tượng như viện trưởng Trần nói, ý của viện trưởng Trần nói như thế, chẳng lẽ đã xác định được sinh viên ở trong phòng thí nghiệm có loại tình huống này.”

Nếu thế thì đây sẽ là sự kiện nghiêm trọng, Trần Dược không muốn thể hiện mình có tính mục đích rõ ràng, xua tay: “Tôi chỉ lo lắng thôi.”

Gần đây trong phòng thí nghiệm của Trần Dược có biến động nhân sự khá ồn ào, nên mọi người nghĩ vì thế mà hắn mẫn cảm ở phương diện này.

“ Vậy là chưa có chuyện gì xảy ra. “ Viện trưởng khoa vi tính La Tín không bỏ qua cơ hội: “ Chuyện mà viện trưởng Trần nói về bản chất không nằm ở hành vi thương nghiệp của hội nhóm trong trường, mà là ở công tác bảo mật nghiên cứu không làm tới nơi tới chốn, cần phải tăng cường quản lý, nâng cao ý thức, chứ không phải là xóa bỏ một hội nhóm nào đó là xong, như thế là bỏ gốc tìm ngọn.”

Trình Nhiên là sinh viên của khoa vi tính, đương nhiên lập trường của La Tín rất rõ ràng, đó là bảo vệ đứa sinh viên quý giá này.

Triệu Hoành Kiến quay sang Hoàng Bồi: “ Hiệu trưởng Hoàng, hội Thiên Hành được tổ chức chưa lâu, nhưng trước đó đã tổ chức cuộc đi thiết kê vi mạch, ảnh hưởng rất lớn, anh có biết không?”

“ Tôi biết. “ Hoàng Bồi có linh cảm xấu, Triệu Hoành Kiến muốn bảo vệ bên kia? Lại chẳng thể trợn mắt nói dối là chưa:

“ Vậy hẳn anh cũng biết cuộc thi này đã diễn ra rất nghiêm túc, tính học thuật, tính kiến thiết rất cao, chứng minh năng lực của những sinh viên đó. Sinh viên không phải nhân viên chính phủ, trường học không phải là tòa án, nếu cứ như thế xóa bỏ Hội Thiên Hành, chẳng phải nói trường ta không hề có tính bao dung, chúng ta không phải cơ quan pháp luật mà là giáo dục, giáo dục là để dẫn dắt, chỉ lối, vì thế cần có tính bao dung, đây không phải cơ cấu trừng phạt.

Căng thẳng rồi, lời này của Triệu Hoành Kiến nâng vấn đề lên tầm cao hơn, đồng thời có ý nhắc nhở thái độ cực đoan của trong vấn đề xử lý sinh viên của Hoàng Bồi.

Ông ta là phó bí thư đảng ủy trường, ý kiến ở mặt tư tưởng kiến thiết đội ngũ, có sức nặng rất lớn.

Không thấy Hoàng Bồi phản bác, Triệu Hoành Kiến lại nói: “ Đương nhiên, chưa được trường cho phép mà đã chiêu mộ sinh viên làm việc, lại có cả nghiên cứu sinh làm việc cho chúng. Ài, tôi không biết làm sao chúng thuyết phục được ... Dù gì cũng cần trường thẩm tra giám sát, trường có quy định chế độ tương ứng rồi. Tình huống của chúng là, có vi phạm quy định, nhưng mà xóa bỏ Hội Thiên Hành thì thôi đi, trước tiên tạm dừng hoạt động đã, thẩm tra xem, nếu không có hành vi phạm pháp, vậy cho chúng hoạt động tiếp.”

Hoàng Bồi trầm mặc, trong mắt ông ta đây chỉ là cái hiệp hội sinh viên thôi, cho dù có Lý Thái Hành chống lưng chăng nữa, nếu mình kiên quyết muốn giải tán, không quá khó, không ngờ gặp phải phản ứng mạnh như thế.

Vấn đề nâng tầm tới cả bảo mật, rồi tư tưởng nữa, thực sự là đi quá xa.

Ông ta bất giác có chút bất mãn nhìn sang Trần Dược, không rõ vừa rồi vì sao Trần Dược lại lên tiếng như thế, chẳng lẽ là vì Hội Thiên Hành đào góc tường của hắn?

Hôm nay ông ta đưa ra vấn đề chủ yếu là nhắm vào chuyện lề thói trong trường, ở mặt này rõ ràng Hội Thiên Hành đã gây ra tác động xấu, Trần Dược xen bừa vào làm vấn đề chuyển sang hướng khác, phạm vi mở rộng thế nào cũng sinh tranh cãi.

Giờ Hoàng Bồi nếu còn cương quyết muốn xóa bỏ Hội Thiên Hành, vậy lần nữa vấn đề chuyển thành đấu tranh quyền lực của lãnh đạo trường, tính chất biến dạng, ông ta không muốn thế, thành hay không sẽ ảnh hưởng tới uy vọng của ông ta, dù sao cũng là môi trường giáo dục, mang tiếng thích đấu đá đâu hay ho gì.

Tạm dừng hoạt động thẩm tra là đủ rồi, ông ta tin cái hội nhóm đó thế nào cũng có vấn đề.

Để ông ta tóm được, chúng không tai qua nạn khỏi lần nữa đâu.

Huống hồ, Trần Dược có vẻ có thù oán riêng, vậy để hắn đứng ra chuốc lấy tiếng xấu đi.

Nội dung cuộc hợp khẩn của Đại học Trung Nam truyền ra, Hội Thiên Hành bị lãnh đạo trường không vừa mắt rồi, điều này gây áp lực lớn lên các thành viên trong hiệp hội.

Đại học Trung Nam là trường đại học cấp phó bộ, hiệu trưởng và bí thư đảng ủy có cấp bậc hành chính là phó bộ, phải biết rằng bất kể là Thanh Hoa Bắc Đại, hay các trường đại học khác thuộc dự án 985, 211 cũng chỉ là cơ cấu hành chính cấp sở cục thôi.

Cho dù cấp bậc hành chính ở môi trường học thuật thế này có được dễ dàng hơn quan trường, nó vẫn thể hiện được mối quan hệ sức ảnh hưởng thâm sâu khó lường của các lãnh đạo trường. Một hiệp hội sinh viên mà được các đại lão đặt lên làm chủ đề nghị sự chính, nói ghê gớm cũng được, nói là đáng thương cũng chẳng sai. Vì tương đương với việc anh chỉ là quân cờ không có chút sức phản kháng nào cả.

Thực sự là gần đây Hội Thiên Hành gây ra quá nhiều chuyện, quá nổi bật rồi, đừng nói lãnh đạo trường, trong giới sinh viên cũng có người chướng mất.

Trường học sau đó đưa ra thông báo công khai, Hội Thiên Hành vì hành vi thương nghiệp chưa được phê chuẩn, tạm ngừng hoạt động, tài vụ trường sẽ tới kiểm tra giám sát.

Không ít lời hả hê cay độc.

“ Biết ngay mà, thích chơi trội lắm vào, thế nào cũng xảy ra vấn đề mà.”

“ Một đám nhãi ranh năm thứ nhất thì biết cái gì, chỉ giỏi làm bừa làm bậy, thành lập chưa nổi ba tháng nhỉ, nếu bị đóng cửa thì thành kỷ lục luôn, đúng là trò hề.”

Cũng có người bao dung hơn: “ Thôi quan tâm làm gì, bọn chúng ta cũng chỉ định chơi đùa tí thôi mà.”

Tiếng bàn tán nhất thời lại xôn xao toàn trường, tuy chưa có kết luận cuối cùng nhưng danh tiếng Hội Thiên Hành bị ảnh hưởng không nhỏ, cảm giác cái hiệp hội này làm chưa được bao việc mà đã gây đủ loại tai tiếng. Những kẻ ghen tỵ sẵn đã đành, cả người vốn trung lập cũng có ấn tượng xấu.

Thành viên Hội Thiên Hành vì thế mà gặp đủ ánh mắt soi mói, chịu áp lực không nhỏ, tinh thần sa sút.

Ngay sau khi quyết đình của nhà trường đưa ra, hội sinh viên cũng có cuộc họp nói tới vấn đề này.

“ Bọn họ thực sự làm quá lớn rồi, nghĩ một chút đã thấy vấn đề xảy ra chỉ là sớm muộn, ảnh hưởng tới trật tự bình thường của trường, quá nguy hiểm, tưởng cơ quan quản lý của trường là hổ giấy chắc.”

“ Nếu hành vi tự ý tổ chức kinh doanh của họ có vấn đề, người phụ trách chắc sẽ bị khai trừ.”

“ Cũng chưa biết ... Nhưng mà dù sao là sinh viên thì tập trung vào học là được, bày ra trò nọ trò kia để làm cái gì, cuối cùng làm hại bản thân rồi.”

“ Hội sinh viên chúng ta cũng cần lên tiếng chứ, dù sao bọn họ là hiệp hội dưới quyền mà, nếu không tỏ thái độ gì, người ta nghĩ chúng ta chỉ làm cảnh.”

Trường đại học được coi là điểm giảm xóc cuối cùng trước khi bước vào xã hội, là con thuyền tránh cho sinh viên trực tiếp rơi vào biến rộng, nhưng cũng có nghĩa là khi anh đụng chạm tới quy tắc của con thuyền, anh sẽ phải đối diện với giông tố.

Theo như thống kê mỗi năm có tới 15% số sinh viên vì nhiều nguyên do mà không thể tốt nghiệp bình thường, người không theo kịp chương trình học chủ động nghỉ học, người phải xin bảo lưu kết quả, người bị cho thôi học, đây là chuyện không có thời cao trung. Thời cao trung thôi học một học sinh là chuyện cực kỳ to tát, có khi chấn động cả trường, lên đại học, nó không phải vấn đề lớn nữa.

Vì sao tới 0 giờ sáng mà thư viện của Đại học Trung Nam vẫn đông đúc, vì họ đã hiểu phía trước mình là biển khơi, cho nên không ai dám thả lỏng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận