Trùng Nhiên

Chương 658: Phục Long thiết quân, vĩnh viễn không hàng.

Theo kế hoạch ban đầu, cha con Trình Nhiên sẽ đi từ 7 tới 10 ngày, ngay từ đầu phía Phục Long không hi vọng một chuyến đi có thể hoàn thành tất cả mọi việc, đặt cơ sở có lợi cho đàm phàn sau này là được, vẫn kịp về nhà ăn Tết Xuân.

Nhưng mọi việc phát triển ngoài dự liệu, mới đầu thì quá khó khăn, về sau lại chuyển thành thuận lợi bất ngờ, Trình Phi Dương muốn tranh thủ đánh một trận thắng luôn. Thế nhưng ngay khi chỉ một bước nữa thành công thì tai bay vạ gió ập xuống đầu, mọi nỗ lực trôi theo dòng nước, đổi lại là ai cũng không tiếp nhận nổi.

Trình Phi Dương từ Mỹ về thì tới ngay công ty, tới giờ đã 3 ngày không về nhà, đến tối ngày thứ 4 sắc mặt tiều tụy gọi cả hai mẹ con tới, trình bày sơ qua kế hoạch sắp tới của mình, nặng nề nói: “ Anh sẽ đem cổ phần của mình chia ra, nhà ta trong tương lai sẽ không giữ lại bao nhiêu đâu, mẹ con em không trách anh chứ?”

Từ Lan bĩu môi: “ Vốn anh cũng chẳng mang về được bao nhiêu tiền, nghe thì thấy nhiều, toàn là tiền trên sổ sách, trước vốn không có rồi, chẳng coi là mất đi, có gì phải tiếc chứ?”

Mẹ nói sáu phần không thật lòng, nhưng tình cảnh lúc này không thể có lựa chọn nào khác, Trình Nhiên thì tích cực cổ vũ: “ Con thấy cha làm rất đúng, chuyện này giải phóng sức sản xuất của nhân viên, để nhân viên được lợi nhất, để bọn họ vì bản thân mà chiến đấu, kích thích tinh thần sáng tạo của mỗi người, như thế chúng ta mới có thể tiến hành cuộc chiến này.”

“ Một Phục Long yếu ớt, cha để cho con 100% cổ phần cũng chỉ là bánh vẽ trên mặt đất, to cũng chẳng ý nghĩa. Nếu tương lai cha có thể khiến Phục Long thành người khổng lồ, thì 10% thôi cũng là hàng tỉ rồi.”

“ Hơn nữa, con không cần cha để lại cho con cái gì, thứ con cần, con sẽ tự sáng tạo ra, cha đừng quên con cũng sáng nghiệp rồi.”

“ Vì thế con ủng hộ cha.”

Từ Lan vỗ vai Trình Nhiên đầy tự hào: “ Đúng là con trai mẹ có khác, tính toán thật tốt, rốt cuộc vẫn phải trông cậy mẹ con mình. Còn nhớ năm xưa cha con trông con, con phải ăn mỳ ăn liền tới phát ngán, mẹ thì sao, đi theo mẹ con toàn ăn ngon đúng chứ, con ăn thành kén luôn. Thế nên cha con ấy à, từ đầu mẹ không đặt nhiều hi vọng.”

Dù vợ nói khó nghe, nhưng mà Trình Phi Dương thấy nhẹ người, chuyến đi này Phục Long không chỉ mất thời gian, mất tiền bạc, mất đi cơ hội, nguy hiểm nhất là sĩ khí vô cùng sa sút, nếu không vực dậy được tinh thần nội bộ, ngoài kia đang có rất nhiều kẻ rình rập lấy đi nhân tài của họ.

Từ Lan cố nén lo lắng hỏi: “ Chuyện này tệ lắm sao?”

“ Rất tệ, nhưng không có nghĩa là toàn chuyện xấu, ít nhất chúng ta đang được dư luận, Lý Thái Hành, viện sĩ viện công trình số một, từng được giải tiến bộ khoa học quốc gia, chuyên gia lĩnh vực chip điện tử, ông ấy là người sống qua thời kỳ Trung Quốc chỉ có cái cày cái quốc, nên biết tầm quan trọng của tự chủ sáng tạo. Ông ấy chủ động gọi điện thoại cho anh hòi tình hình chuyến đi Mỹ. “ Trình Phi Dương tiết lộ: “ Nên anh cho rằng nếu mình tự dựng lên một lá cờ riêng, thu hút những chuyên gia chú ý tới sự kiện này, rất có thể là cơ hội mới của Phục Long đấy.”

Trình Nhiên hít sâu một hơi nhìn cha, cha mình từ trong nguy cơ nhìn ra cơ hội, thực sự là thay đổi quá nhiều, đây chính là bản lĩnh của lãnh đạo: “ Cha, gần đây có một số vị khách lén lén lút lút tới Phục Long, nghe khẩu âm thì là người Thâm Quyến, chẳng lẽ là vị bí thư kia? Cha định rời ổ thật à?”

Từ Lan bợp Trình Nhiên một cái, giọng có chút tức tối: “ Cái gì mà lén lén lút lút, ăn nói cũng không biết ... đi thì đi, ở đây người ta không chào đón mình thì chẳng việc gì phải ở lại. “

“ Không như em nghĩ đâu. “ Trình Phi Dương trầm ngâm: “ Phục Long rời đi sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn cho việc thu hút đầu tư của Tứ Xuyên, đây là vũ khí hạch nhân của nhà ta, chưa tới lúc cuối cùng chưa cần làm thế. Bấm nút một cái thì sảng khoái thật đấy, thế nhưng cả hai bên cùng thua, chúng ta sẽ không thể quay lại Tứ Xuyên nữa. Có điều bên Thâm Quyến đưa ra điều kiện rất tốt, anh động lòng lắm, tổng bộ không đi, nhưng trung tâm nghiên cứu, khi điều kiện tới sẽ để họ đi, chúng ta sẽ không để ai kiềm chế mình ...”

Trình Nhiên há mồm, đồng thời có chút phấn khích, cha cũng biết đấu tranh rồi, Phục Long mà trải qua tai kiếp này, sẽ thành người khổng lồ thực sự:” Cha, cha đúng là cái máy tạo tin bom tấn, chuyện này không biết khiến bên trên bao nhiêu người hộc máu.”

“ Toàn nói linh tinh. “ Trình Phi Dương đưa tay ra rồi, nhưng lại xoa đầu Trình Nhiên: “ Hộc máu thì hộc máu, rồi họ sẽ quen thôi.”

“ Thế giới của chúng ta đã trải qua ba cuộc cách mạng công nghiệp.”

“ Lần đầu tiên là cách mạng hơi nước, năng lượng hóa thạch dưới đất được sử dụng triệt để, tạo thành động lực cho máy móc trên mặt đất, máy móc sinh ra vũ khí nóng phức tạp, chiến tranh với văn minh nông canh còn dùng binh khí lạnh đã không còn gọi là chiến tranh nữa, mà là đồ sát. Khi đó nhà Thanh bế quan tỏa cảng, khiến Trung Quốc gặp kiếp nạn.”

“ Cách mạng công nghiệp lần thứ hai gọi là cách mạng điện khí hóa, điện được sử dụng quy mô lớn, gây ra đại chiến thế giới lần thứ hai, cuối cùng dẫn tới cách cục thế giới mới.”

“ Cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ ba có thể gọi là cách mạng vi mạch, sự xuất hiện của vi mạch điện tử giúp máy tính thu nhỏ, nâng cao hiệu suất tính toán, tạo thành thời đại bùng nổ thông tin, tạo nên cách cục nhất siêu đa cường do nước Mỹ chủ đạo.”

“ Trong hai trăm năm qua, trong lịch sử công nghiệp hóa và hiện đại hóa, đất nước chúng ta bỏ lỡ ba cuộc cách mạng công nghiệp. Hai cuộc cách mạng đầu, chúng ta là người bên rìa, là kẻ tụt hậu, khiến chúng ta bị ức hiếp bị sỉ nhục. Cuộc cách mạng lần thứ ba này, chúng ta chỉ là kẻ may mắn lên chuyến xe vớt ... Chúng ta là kẻ bám đuổi.”

“ Vậy có cuộc cách mạng công nghiệp lần thứ tư không? Nó sẽ là gì? Là Trí tuệ nhân tạo, là Khoa học lượng tử hay là công nghệ nano? Đều có thể ... Tôi cho rằng là gì thì cơ sở nhất định phải là đột phá vật lý ở mạng internet, khiến dẫn tới cách mạng thông tin.”

“ Hôm nay ở đây, có lẽ chúng ta chưa ý thức được, vì thế chúng ta phải biết, chúng ta đang đứng trên bước ngoặt lịch sử, tôi và các vị may mắn ở đây, cùng đuổi theo làn sóng mới, đuổi theo tinh thần tiến bộ.”

“ Để đạt thành mục tiêu đó, từ hôm nay, Phục Long sẽ tiến hành cải cách, từ chế độ nhân viên nắm cổ phần chuyển sang chế độ công hội nắm cổ phần, công hội sẽ là cổ đông lớn nhất trong tương lai của Phục Long, thông qua cải biến từng bước, dự kiến công hội sẽ nắm trên 90% cổ phần. “

“ Đúng, cổ phần của tôi sẽ giảm xuống, mà công hội sẽ căn cứ vào điều lệ mới, căn cứ vào cống hiến của nhân viên tăng thêm cổ phần, điều đó có nghĩa là, mỗi một người cống hiến cho Phục Long sẽ có báo đáp tương ứng. Chúng ta sẽ không lên thị trường chứng khoán, hạn chế tối đa ảnh hưởng tới từ bên ngoài. Phục Long không phải là của một mình Trình Phi Dương tôi, mà là của mỗi một nhân viên Phục Long ... Tôi không là gì cả, nhân viên Phục Long mới là chủ nhân của Phục Long, đây là công ty của những người tích cực sáng tạo.”

“ Mọi người biết rồi, chúng ta đang đối diện với kẻ địch mạnh mẽ, có rất nhiều người hận không thể đánh sập chúng ta, bất kể là trong hay ngoài, chúng ta đều đối diện với nguy cơ và khiêu chiến. Bọn họ nói chúng ta mất đi tương lai, nói chúng ta mất đi hi vọng, nói chúng ta sắp sụp đổ rồi! Đang đợi giẫm đạp lên chúng ta. Nhưng, chẳng lẽ chúng ta đầu hàng?”

“ Hôm nay vấp ngã, không đáng sợ, đáng sợ là không dám đứng lên nữa.”

“ Phục Long là đội quân sắt thép, chúng ta ngã xuống bao lần, đứng lên bấy nhiêu lần, chúng ta vĩnh viễn chiến đấu.”

Trong đại sảnh có sức chứa hơn nghìn người ở tổng bộ Phục Long Thành Đô, vào thời khắc nguy cấp, Trình Phi Dương có bài phát biểu khích lệ lòng người:

Phát biểu kết thúc, có người đứng dậy giơ tay hô lên: “ Phục Long thiết quân, vĩnh viễn không hàng.”

Tiếng hô đó kích động thêm nhiều người đứng dậy giơ tay hô vang, tiếng hố biến thành giọt nước mắt nóng hổi và khí thế vạn trượng.

Phục Long thiết quân, vĩnh viễn không hàng.

Phục Long thiết quân, vĩnh viễn không hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận