Trùng Nhiên

Chương 789: Để nó tự quyết.

Lý Tĩnh Bình tới thủ đô tham dự hoạt động mời gọi đầu tư, hiếm hoi gặp được Khương Vi Cầm ở nhà, Khương Vi Cầm vừa vặn mấy ngày này có thời gian, sau đó sẽ đi công tác khắp cả nước. Vợ chồng bọn họ bao năm qua toàn thế, gặp ít chia tay thì nhiều, chẳng giống ngôi nhà bình thường, thậm chí chẳng có sinh hoạt vợ chồng như người thường, trong hoàn cảnh như vậy mà con gái trưởng thành hiểu chuyện giỏi giang như thế, thực sự là niềm an ủi lớn.

Bởi vậy khi hai người gặp nhau, đề tài chủ yếu cũng xoay quanh con gái.

Lý Tĩnh Bình thở dài: “ Người bình thường kiếm tiền sống còn chẳng dễ dàng, nó là đứa con gái xa nhà, còn lạ nước lạ cái, lại vừa làm vừa học thì được mấy đồng chứ, tiền chắc chắn là không đủ. Cứ một khoảng thời gian anh gửi cho nó ít tiền, cuối cùng nó dùng tiền đó để mua quà cho chúng ta hết cả, chẳng tiêu một xu... Em biết nó làm gì không, có một việc là buổi sáng đi kiểm tra thiết bị trong lớp học xem có hoạt động bình thường không, tức là phải dậy từ sớm, con gái chúng ta phải làm cả những việc như vậy đấy.”

Khương Vi Cầm cũng phiền lòng, tựa hồ có chút giận dỗi: “ Em gọi điện cho nó, nó thậm chí còn không kể với em cơ, chỉ nói mọi việc vẫn ổn. Ít ra nó còn kể với anh đấy, em chả biết nó đang làm gì cả, nó chỉ báo thành tích học tập với em... Chẳng lẽ em sai sao? Nếu không phải em yêu cầu cao, e là nó không đạt được cấp bậc này đâu.”

Lý Tĩnh Bình hắng giọng một tiếng, như tự lầm bẩm: “ Em chỉ biết đặt tiêu chuẩn, đưa yêu cầu ... Đừng quên lúc còn nhỏ, nó bị sốt, còn phải tự bê chậu lấy nước, vì lấy nhiều nước quá bê không được đánh đổ ra nhà, em phạt nó không được ăn cơm, nói là việc phải làm được mà không làm tốt, sốt không phải là cái cớ. Nó khóc lả người mà em không mềm lòng ... Với trẻ con mà nói, quan trọng là có người làm bạn, anh làm cha cũng chẳng ra sao, nhưng ít nhất dù bận thế nào, anh vẫn trò chuyện làm bạn với nó.”

“ Bởi vì em biết tính anh đại khái qua loa rồi, anh mềm lòng, nên em mới phải nghiêm khắc với nó chứ, đáng lẽ ra anh làm cha phải là người nghiêm khắc hơn mới đúng. Em mà không nghiêm nó theo anh còn chẳng biết tự lo lấy thân, chết đói không chừng, tại anh mà nó không thích em, anh còn trách em được. “ Khương Vi Cầm kích động đứng dậy, cô làm bên hệ thống chính pháp, đi công tác liên tục, vì thế để con gái theo chống làm công tác địa phương ổn định hơn, vì thế khoảng cách mẹ con ngày một lớn, con bé đó bề ngoài lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, nhưng nó luôn âm thầm chống đối cô trong tất cả mọi việc, cô thấy mình oan ức:

Thấy vợ có xu thế nổi giận, Lý Tĩnh Bình nhắc: “ Này, em là lãnh đạo lớn rồi, sao vẫn tính đó, nói một hai câu đã giận.”

Khương Vi Cầm hít ra thở vào mấy hơi, ngực phập phồng một lúc mới kiểm soát được tức giận do đãi ngộ bất công gặp phải chỗ con gái: “ Không nói chuyện đó nữa ... Em nghe Liễu Cao nói Lý Vận không đồng ý nắm cổ phần chéo với tập đoàn Hưng Quảng? Chuyện là sao, vấn đề này không phải đã có ý hướng thống nhất rồi à, sao đột nhiên nói đổi là đổi như vậy được.”

Hiển nhiên là Liễu Cao gọi điện mách chị mình rồi, thậm chí thêm dầu thêm mỡ nói rất nhiều điều không hay, xưa nay có lẽ vì hắn khá thân cận với Lục gia cho nên quan hệ với Lý Tĩnh Bình không hề tốt.

Liễu Cao cũng là người khéo léo, nhưng hắn vốn không coi trọng Lý Tĩnh Bình, cho nên chưa từng cố gắng xây dựng quan hệ, ai ngờ vào đúng lúc mấu chốt lại xảy ra sự cố.

Thế này khác gì đâm sau lưng hắn.

Lý Tĩnh Bình bình thản gật đầu, cứ như đây chỉ là chuyện nhỏ nhặt: “ Trước chuyện này, Tiểu Vận đi gặp con mình trò chuyện.”

“ Hử, họ nói gì? “ Khương Vi Cầm nhướng mày:

“ Tiểu Vận nói Hồng Thược, muốn sau này đem sự nghiệp của mình giao cho con bé tiếp nhận, thậm chí hiện giờ có cơ hội sẵn có, để Hồng Thược tiếp nhận càng có giá trị.”

“ Con mình nói sao?”

“ Con gái chúng ta nói, sau này chưa chắc nó đã đi kinh doanh, có khi nó sẽ làm về nghiên cứu khoa học, bầu bạn với con số, sự nghiệp của cô út là của cô út, của nó là của nó. Sau đó Tiểu Vận nói biết phải làm gì rồi ... “ Lý Tĩnh Bình giải thích: “ Tiếp đó Tiểu Vận đưa ra quyết định.”

Khương Vi Cầm trầm mặc, chuyện liên minh hai nhà này xưa ngay cô chưa từng tỏ thái độ, khi Liễu Cao đề xuất kế hoạch hợp nhất sản nghiệp, cô cũng không phản đối, nhưng con gái lần nữa tỏ thái độ dứt khoát như vậy chứng tỏ nó có quyết định dứt khoát. Thực ra từ chuyện Khương Hồng Thược quyết tâm không nhận hỗ trợ từ gia đình là cô lờ mờ đoán ra nguyên nhân thực sự, đó là sự phản kháng, khiến cô không khỏi cân nhắc lập trường của mình.

Cô cũng biết điều này không dễ dàng với con mình, tuy không giành cho con đủ quan tâm của người mẹ, nhưng về điều kiện khác, con cô luôn có thứ tốt nhất, không bao giờ lo lắng gì về vật chất.

Từ cô gái sống đầy đủ sung sướng như công chúa, bây giờ tự tay kiếm từng đồng từng xu để sống, khó khăn thế nào khó nói hết.

Cô luôn cho rằng mình làm thế là vì tương lai của con mình, để nó có thể vươn tới thành tựu lớn, nhưng nó không cần, nó thậm chí từ chối cả công ty của cô nó.

Nếu ép nó, chỉ sợ cô thật sự mất đi đứa con gái này.

Nó đúng là thứ lò xo, càng dồn nén, càng bật mạnh.

Trầm mặc chốc lát Khương Vi Cầm tựa hồ có quyết định khó khăn, dù gì cô là người kiêu ngạo tự tôn, lập trường cá nhân mà nói, cô cũng không muốn dựa dẫm vào ai, con người Lục Khai Nguyên thế nào cô hiểu lắm, đó là kẻ bất chấp thủ đoạn, loại người như vậy ở mặt thành tựu có thể hơn người, nhưng không phải là đối tác đáng tin cậy.

“ Vậy để nó tự quyết đi ....” Thế nên cô quyết định:

Lý Tĩnh Bình thở phào, trong nhà này, vợ hắn mới là người định đoạt, đưa tay ôm vai Khương Vi Cầm, lâu lắm rồi vợ chồng mới có hành vi thân mật này.

Khương Vi Cầm khôi phục rất nhanh:” Em muốn hỏi anh chuyện Trương Tùng Niên đây.”

“ Rốt cuộc cũng truyền tới tai em rồi hả, mô hình khu nam của hắn không phù hợp với đường lối của quốc vụ viện, nhưng người ta dám làm, hơn nữa không chỉ âm thầm làm mà còn dám nói nữa. Người này rất có thủ đoạn, một lúc làm hai chuyện, vừa cải cách đón ý người dân, khiến dân khu nam nhắc tới ông ta là vỗ tay, nhưng đồng thời một số kẻ nghiến răng nghiến lợi. Ai đụng vào ông ta lúc này là phiền lắm, vì nguyên nhân xung đột tất nhiên là ở chuyện mô hình khu nam, nhưng người dân sẽ nghĩ, đó là vì ông ta mưu lợi cho người dân nên bị bên trên đàn áp, rất phiền ... “ Lý Tĩnh Bình nhớ ra một việc: “ Phải rồi, con gái ông ta xinh xắn lắm, anh có xem ảnh tham gia vài hoạt động, còn chung trường với Trình Nhiên đấy, lần trước dắt về nhà ăn cơm ... Có vẻ ông ta được gợi mở nhờ Trình Nhiên nói chuyện cải cách ở Phục Long, đặc biệt là quản lý hạng mục.”

“ Hừ, ông ta định kiếm đường lui cho mình à?”

“ Không tới mức đó, em cũng biết thằng bé đó ... “ Nói một nửa Lý Tĩnh Bình lại thôi, chuyện con gái mình Trình Nhiên là đề tài nhạy cảm với vợ hắn.

Khương Vi Câm khoanh tay trước ngực đi qua đi lại: “ Mà em nói này, Phục Long năm xưa nhờ anh làm chủ sự ở Sơn Hải tạo không ít điều kiện mới phát triển lên được, mặc dù có chút sự cố, nhưng công lao của anh ở đó, dù bọn họ bất mãn với em, cũng không tới mức không phân trên dưới chính phụ như vậy chứ? Sao không tìm anh mà tìm Trương Tùng Niên. Anh cũng biết, em có hạng mục trọng yếu ở Nam Châu, Trương Tùng Niên làm như vậy không phải gây cản trở cho hạng mục à?”

Lý Tĩnh Bình trước kia chuyển công tác tới Nam Châu cũng một phần có ý hỗ trợ cho vợ: “ Anh thấy mô hình này rất tốt, nhất là ở mặt kiểm soát rủi ro, hiện có quá nhiều kẻ lợi dụng chính sách của quốc vụ viện trục lợi, thắt chặt quản lý một chút không xấu, nếu hạng mục em theo dõi không có vấn đề, mô hình này sẽ không ảnh hưởng tới họ, ngược lại hỗ trợ tài chính còn danh chính ngôn thuận hơn, không cần như trước kia, dù hạng mục tốt mà không có quen hệ tốt cũng chẳng có được tiền nữa.”

“ Anh làm việc.. Em cứ yên tâm đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận