Trùng Nhiên

Chương 781: Tập kích bất ngờ.

Về nhà ăn Tết, đi thăm người thân, tụ tập với bạn bè xong thì kỳ nghỉ vẫn còn khá dài, Trình Nhiên xin được visa sang Anh, vì thế lấy lý do đi du lịch. Sáng mùng năm Tết, sau đêm tụ tập ăn uống trên sân thượng đó, Trình Nhiên lên máy bay tới London, chuyến đi này vì giữ bí mật, ngoại trừ cha mẹ y thì không ai biết cả.

Vì lịch học ở Anh không giống trong nước, Khương Hồng Thược vừa mới khai giảng mùa xuân ở Đại học London, chẳng thể nào về quê ăn Tết.

Cũng vì đây là lần đầu tiên ăn Tết ở nước ngoài, cho nên cô cảm thấy có chút mới mẻ, vơi đi không ít nổi buồn nhớ quê.

Ở London có Chinatown, nên cũng có nhiều hoạt động mừng năm mới, diễu hành, múa lân, diễn kinh kịch, người nước ngoài mặc quần áo Thần Tài trông như ông già Noel.

Hôm Giao Thùa, du học sinh người Trung Quốc trong trường tụ tập với nhau, mua nguyên liệu về làm lẩu, còn tổ chức gói sủi cảo, không ít sinh viên nước ngoài hứng thú với Tết Trung Quốc cũng tham gia, vô cùng náo nhiệt.

Thực ra có lệch múi giờ, nên đúng 0 giờ sang năm mới, kỳ thực không chuẩn xác lắm, dù sao không hề gì, có tinh thần là được rồi.

Khương Hồng Thược nhận được điện thoại của Trình Nhiên chúc năm mới vui vẻ, ấm áp, an lành, song cảm nhận được chút thương cảm.

Sau Giao Thừa có kỳ thi, kéo dài mấy ngày, nên Khương Hồng Thược thực sự không cách nào trở về, huống hồ trở về rồi ăn Tết cũng đại gia tộc thực ra chẳng hề vui vẻ. Dù máu mủ thật đấy, nhưng trước giờ quan hệ không khác gì xã giao, huống hồ cô đã tốt nghiệp cao trung rồi, chuyện kia vốn lắng xuống một thời gian rục rịch được người trong gia tộc nhắc tới. Cả hai nhà Khương Lục đều không muốn đợi tới khi cô tốt nghiệp đại học.

Khương Hồng Thược từ sau lần gặp lại ở Nam Châu nói rõ thái độ của mình, cô cắt đứt hoàn toàn liên hệ với Lục Vĩ. Cô tin một nam tử ưu tú như Lục Vĩ sẽ có tự tôn của mình, cô không muốn kết hôn với hắn, hắn tuyệt đối không thúc giục.

Nhưng lúc đó cô còn quá ngây thơ, giờ hiểu ra bảo Lục Vĩ buông tay không phải dễ dàng, kể cả hắn không thích cô, nhưng chuyện này cả hai nhà đều ngầm thừa nhận rồi, bọn họ cũng làm một vài thao tác gây sức ép, vài vòng tròn ở Bắc Kinh cũng đoán được.

Cô không kết hôn với hắn, đó sẽ là một cái tát vào mặt Lục gia.

Lần trước Khương gia bị cuốn vào cuộc phong ba bất ngờ kia, ông nội cô vận dụng hết quan hệ mới giảm tối đa ảnh hưởng tới mẹ cô, nhưng ông nghỉ lâu rồi, ân tình cũ dùng một phần là hao một phần, quan hệ Khương gia với cao tầng lại càng yếu, chuyện hai nhà thành thông gia càng cấp thiết với một số người.

Vì thế Tết không về cũng chẳng sao, không chỉ chuốc bực vào người, cô sợ mình không kìm được mà trở mặt với những kẻ đó.

Không phải Dương Hạ đã nói rồi sao, họ hàng như thế, không qua lại cũng được, cô giữ thể diện cho họ thôi, nếu ngay cả thể diện mà họ cũng không cần nữa thì đừng trách cô.

Dù gì Khương Hồng Thược không cảm thấy áy này gì ở chuyện này nữa.

Khương Hồng Thược hôm đó kết thúc môn thi buổi sáng, buổi trưa lại bánh mì với sữa, vội vàng quay về phòng ngủ, tóc lất phất trong gió, chóp mũi đỏ ửng vì lạnh, vừa mới tới dưới lầu kí túc xá thì khựng người.

Vì có một chàng trai xách hai cái túi lớn, đang đứng giữa ngã ba trông có vẻ lơ ngơ không biết đi đâu, cũng chẳng biết là đợi bao lâu rồi, đại khái cứ mỗi người đi qua là nhìn chằm chằm, sợ bỏ lỡ nên đứng ở chỗ đầu gió như thế.

Trong khi cậu ấy vốn rất sợ lạnh.

Hai người cuối cùng cũng thấy nhau.

Phía bên này trong gió, cô gái tóc dài bay bay, khăn quàng đỏ quấn cổ, áo choàng trắng muốt, cổ áo lông dựng lên, lộ ra khuôn mặt yêu kiều thuần khiết, giữa cảnh tuyết rơi lất phất, trông như tiên nữ giáng trần.

Phía bên kia Trình Nhiên đã lạnh tới tê cứng cả mặt rồi, cười một cái cũng vô cùng khó coi, vì thế đáng lẽ là chuyện tiểu biệt thắng tân hôn, lại chẳng có tí chút lãng mạn nào.

Khương Hồng Thược vội vội vàng vàng đưa Trình Nhiên vào phòng, trên đường đi cũng có vài người chú ý nhìn bọn họ, cảnh này nhìn một cái là ai cũng hiểu rồi.

Có điều Trình Nhiên chẳng thấy xấu hổ một chút nào, hoặc chẳng thấy có gì bất tiện, thậm chí thấy để mọi người tới xem gấu mèo mới tốt, cho nhiều người biết mà.

Để người ta biết Khương Hồng Thược là danh hoa có chủ, bạn trai còn rất soái ... Trước khi tới đây Trình Nhiên đã chau chuốt bề ngoài một phen, rất tự tin, dù lạnh run người vẫn tỏ ra rất phong độ.

Tóm lại lần này xuất hiện chắc chắn với hình tượng chói mắt nhất trước giờ rồi.

Cửa phòng đóng lại, Trình Nhiên rùng mình dễ chịu, toàn thân được hơi ấm bao phủ, giờ không phải đóng giả phong độ nữa, đặt hai túi thực phẩm lớn xuống, hai tay ôm vai xoa liên hồi :” Cái nơi quỷ quái này lạnh thật đấy.”

Khương Hồng Thược dở khóc dở cười, nhưng nhờ thế mà làm bớt đi ngượng ngùng khi gặp lại, dù gì bọn họ làm chuyện kia rồi, bây giờ mọi thứ đã khác rồi, xếp gọn hai cái túi vào góc phòng, pha cho y một cốc ca cao nóng: “ Đến từ bao giờ thế?”

“ Từ sáng rồi. “ Trình Nhiên uống một ngụm ca cao, vừa xoa tay quanh cốc vừa ngó nghiêng quanh phòng, thực ra xem ảnh cô gửi cho rồi, không lạ lẫm lắm, đồ dùng trong phòng chủ yếu phục vụ học tập, không có nhiều vật trang trí dấu ấn cá nhân, được cái phòng rộng rãi:

“ Vậy mà không gọi điện thoại trước. “ Khương Hồng Thược đỏ mặt: “ Cậu định kiểm tra đột xuất đấy à?”

Câu này mang theo chút làm nũng cùng hờn dỗi của cặp đôi, Khương Hồng Thược buột miệng nói xong có hơi xấu hổ, Trình Nhiên mặt trơ trán bóng gật đầu.

Lúc này người cũng ấm áp hơn nhiều rồi, Trình Nhiên nắm tay Khương Hồng Thược, kéo cô ngồi lên đùi mình,, một tay vén mái tóc dài của cô, tay kia luồn qua nách ôm lấy eo, cảm thấy cơ thể ấm áp của cô khẽ run lên từng đợt.

Khương Hồng Thược thực sự chưa quen được với chuyện này, sau khi chiều ý y bằng nụ hôn, liền lấy cớ giới thiệu bạn bè dẫn ra ngoài, nếu không chẳng biết xảy ra chuyện gì nữa, cô vẫn đang thi đấy.

Sau khi thành sinh viên chính thức Khương Hồng Thược mới chuyển sang căn phòng này, đây là phong đơn, cô bạn cùng phòng Jenny thì thành hàng xóm bên cạnh, hôm nay Trình Nhiên tới, tất nhiên phải dẫn sang giới thiệu.

Cô bạn da đen chào hỏi xong rất thoải mái nhận lấy túi quà, trêu: “ Cậu muốn Khương bị béo à, đến thăm mang theo nhiều đồ ăn thế?”

Vì biết cô bạn này chiếu cố cho Khương Hồng Thược rất nhiều, có lần Khương Hồng Thược bị sốt còn đưa đi khám bác sĩ, mua thuốc cho cô, nên Trình Nhiên rất có thiện cảm với Jenny, lần này trong số quà mang theo, không ít thứ chuẩn bị cho Jenny.

“ Có điều dù béo thì cô ấy vấn đẹp nhất trường, nhưng Khương này, bạn trai của bạn thật khá đấy, đừng để Trình của bạn bị anh em họ Lai nhìn thấy, nếu không bạn phải lo cậu ấy bị nam nhân lừa mất ...”

Trình Nhiên miệng co giật, trước đó trước đó Khương Hồng Thược có mập mờ đề cập Jenny nói rất êm tai, trước kia không hiểu êm tai kiểu gì, giờ biết rồi, thì ra ăn nói rất khéo.

Trong kí túc xá nam nữ ở chung này, Khương Hồng Thược chắc chắn là một trong số sinh viên kín tiếng nhất, vì bình thường cô tập trung vào việc học tập, ít tham gia vào hoạt động câu lạc bộ hay hội sinh viên tổ chức, không thể hiện bản thân ở trường hợp công khai.

Điều đó không có nghĩa là cô không được người ta biết tới, vì thành tích cô rất tốt còn tổ chức lớp học hỗ trợ du học sinh, cho nên người để ý tới cô không ít, đặc biệt trong quần thể sinh viên người Hoa.

Sinh viên bản địa người Anh thì đa phần cho người ta cảm giác trầm tính, còn sinh viên các quốc gia khác lại mang nhiều phong cách khác nhau, đặc biệt ở trong kí túc xá này, cho dù khu vực nam nữ trách riêng, Khương Hồng Thược gặp không ít người bắt chuyện.

Những sinh viên gốc Á chào hỏi cô đồng thời nhìn đánh giá Trình Nhiên, có người sau khi nghe Khương Hồng Thược giới thiệu còn nói: “ Bạn trai của bạn à? Chào Trình, phen này Mars hẳn là sẽ thất vọng lắm đây, gần đây cậu ta hay hỏi thăm chuyện về bạn.”

Cùng Khương Hồng Thược ở kí túc xá chào hỏi bạn bè một lúc, sau đó nghe nói Trình Nhiên còn chưa ăn cơm, Khương Hồng Thược vội vàng kéo y đi ăn, buổi chiều cô phải thi, Trình Nhiên tập kích bất ngờ rất không đúng lúc.

“ Mình tới không ảnh hưởng tới bạn thi chứ, có làm bạn phân tâm không?”

“ Trước khi thi ám thị bản thân sẽ không thành vấn đề, vả lại phân tâm thì phân tâm, không thể lần nào cũng thi tốt nhất, dễ không có bạn. “ Dẫn Trình Nhiên tới nhà ăn, Khương Hồng Thược tỏ ra rất hoạt bát vui vẻ:

“ Nói như thế có kiêu ngạo quá không vậy. “ Trình Nhiên nghiêm mặt hỏi:

Khương Hồng Thược lè lưỡi làm bộ mặt đắc ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận