Trùng Nhiên

Chương 314: Lúc đó đừng tới tìm.

Mẹ Lý Vận Hàn là người Duy Ngô Nhĩ, cho nên cô kế thừa được dáng người cao, khuôn mặt sắc nét, khi còn nhỏ trông như con lai Âu Mỹ, lớn lên thì nét phương Đông lấn át hơn một chút, hết sức xinh đẹp. Cô học cũng rất tốt, còn là phó chủ tịch câu lạc bộ tiếng Anh, Cao Thiều Ninh từ lâu coi cô là tấm gương của mình.

Giờ nhận ra giữa chị Hàn Hàn và Trình Nhiên tựa như quen lại tựa như không, rất là cổ quái, nhưng cô vắt óc nghĩ cũng không ra hai bên sao có thể quen biết nhau được.

Người Lý gia tới, vậy là coi như đầy đủ, món ăn lần lượn lên bàn, rượu cũng mở nắp, mấy anh em Cao Thế Kim đều là người làm ăn cả, khéo mồm khéo miệng, chẳng mấy chốc bữa cơm đã náo nhiệt vô cùng.

Phải nói Cao Thế Kim ở mặt giao tế rất giỏi, nắm chừng mực tốt, thể hiện hình ảnh đại gia đình hài hòa, bản thân là người có trách nhiệm, gánh vác chuyện gia tộc.

Lý Hạo hết sức tán thưởng: “ Thế Kim, cậu làm thế là đúng rồi, mình có điều kiện thì nâng đỡ cho anh chị em trong nhà. Tôi chỉ tiếc cái là nhà ở vùng tây bắc, xa xôi quá, muốn bảo cha mẹ anh chị qua đây nhưng không hiện thực, cha mẹ tôi ở quê cả đời quen rồi, với lại không hợp thủy thổ, mỗi năm qua thăm tôi một hai lần, không ở được lâu. Tôi không thích bạn bè rượu thịt, kết bạn phải nhìn nhân phẩm mới được .”

“ Tôi chỉ là thấy sức mình tới đâu giúp tới đấy thôi, chẳng nghĩ sâu sa gì … Anh Lý, đây là chị dâu tôi, anh Lý cũng phải gọi tiếng chị dâu đấy nhé.” Cao Thế Kim nói tự nhiên như không, ai nhìn ra được mẹ con Từ Lan chỉ là tráng đinh lâm thời kéo tới:

“ Ồ, sao bao năm qua tôi không biết cậu còn có người anh và chị dâu.”

“ Anh Lý chưa biết, anh chị họ tôi ở Sơn Hải, gần đây mới vì công tác mà chuyển lên Thành Đô. Nghĩ hôm nay cùng anh tụ hội, tôi mời cả nhà anh chị ấy tới, anh tôi có chút việc, không tới được .”

Lý Hạo càng phục Cao Thế Kim hơn một phần, cả họ hàng xa còn chiếu cố như thế, sống rất tình nghĩa, hai người vốn quen nhau cũng lâu, nhưng hắn khá có thành kiến với người làm ăn, không tiếp xúc nhiều, hôm nay mới biết là mình sai, nâng ly mời Từ Lan: “ Vậy lần sau tôi mời cơm, tẩy trần cho chị dâu.”

Cao Thế Kim đạt được mục đích rồi không muốn sự chú ý đặt vào mẹ con Từ Lan, lại chuyển đề tài, khen vợ Lý Hạo suốt, làm vợ Lý Hạo mặt mày hồng hào vui vẻ.

Trình Nhiên cau mày, y hiểu vì sao Cao Thế Kim hôm nay gọi mẹ con mình tới rồi, té ra còn có cả mục đích này, lấy mẹ con mình ra để tôn bản thân lên.

Loại họ hàng này nếu không phải mẹ ở bên cạnh giật áo nãy giờ, Trình Nhiên đã bỏ đi rồi, nếu đúng tính cách của y còn hất cốc nước vào mặt không chừng.

“ Nói cho cùng lần này Ninh Ninh nhà tôi vào được Thập Nhị Trung là nhờ anh Lý giúp .” Cao Thế Kim không biết gì, mời rượu nói:

Lý Hạo xua tay lên hồi: “ Nói bừa, nói bừa, cậu nghĩ ai tôi cũng giúp được à, phải dựa vào bản thân, điểm quá kém thì cục trưởng cũng chịu thôi. Nói ra thì do Ninh Ninh điểm không tệ, lại còn có giải thưởng nghệ thuật, bên tuyển sinh Thập Nhị Trung nhìn trúng năng khiếu này của con bé ... Tôi chỉ tác dụng giới thiệu thôi.”

“ Ài, nói cho cùng vẫn là Ninh Ninh không đủ điểm, được như Hàn Hàn thì tôi không phải lo rồi.”

“ Thói quen tốt là điều kiện tiên quyết để học tập tốt, nếu Hàn Hàn nhà tôi thông minh hơn người thì không hẳn, chỉ là từ nhỏ rèn được thói quen tốt, nhờ mẹ nó bỏ rất nhiều công sức.”

Thế là mấy đứa em của Cao Thế Kim cũng được dịp mời rượu khen ngợi vợ Lý Hàn một phen, thỉnh giáo kinh nghiệm.

Vợ Lý Hàn truyền đạt chút kinh nghiệm: “ Mọi người nên ưu tiên con cái học tiếng Anh, giờ trong nước dạy tiếng Anh khá hình thức, tương lai tiếng Anh sẽ vô cùng quan trọng đấy, như ở Thành Đô bây giờ, nhiều công ty nước ngoài tranh nhau người giỏi tiếng Anh, chuyên môn có thể kém một chút chứ tiếng Anh phải giỏi.”

“ Chị nói phải, chỉ là trong nhà chúng tôi bây giờ chỉ có Ninh Ninh thành tích tốt nhất, vào được Thập Nhị Trung .” Cao Thế Kim nhìn qua hai đứa em trai của Cao Thiều Ninh và Trình Nhiên: “ Còn mấy đứa kia, đuổi kịp được chị chúng nó là may rồi.”

Cao Thế Sung đúng lúc nói vào: “ Vâng, phiền lòng với chúng nó lắm, có khi sau này lại phải phiền tới anh Lý ... Mấy đứa nghe thấy chưa, sau này phải học tập chị Ninh Ninh, Hàn Hàn. “

Hai đứa gật đầu như giã tỏi, ngậm miệng vâng dạ là pháp môn giúp chúng qua sóng gió.

Chỉ có Lý Vận Hàn lấy làm lạ hỏi Trình Nhiên nãy giờ chỉ hì hụi ăn chẳng bận tâm người khác làm gì: “ Chẳng lẽ cậu không phải là học sinh Thập Trung à, trường tôi không cho người ngoài vào, sao hôm đó tôi lại gặp cậu ở Thập Trung thế?”

Cao Thế Kim nghe thấy hơi ngạc nhiên, định nói Lý Vận Hàn nhầm rồi, Trình Nhiên vốn học ở Sơn Hải.

Trình Nhiên giơ tay ra hiệu cho cô đợi một chút, uống ngụm nước cam lớn xuôi thức ăn. Người mới khách chả ra cái gì nhưng món ăn thì vừa miệng, món ăn không có lỗi mà, nên nãy giờ Trình Nhiên ăn nhiệt tình, trả lời cũng đúng sự thực: “ Tôi thi vào.”

“ Thi gì mà được cho vào sâu trong trường như thế? “ Lý Vận Hàn à một tiếng: “ Hiểu rồi, cậu thi chuyển trường.”

Lý Hạo hỏi Từ Lan: “ Ấy dà, nói thế là cháu nó định chuyển tới Thập Trung, chị dâu, cháu nó đỗ không?”

Từ Lan sốt ruột nãy giờ, có đứa con bảo bối mà không có cơ hội để khoe, cái gì mà Ninh Ninh thành tích tốt nhất chứ, trung khảo kém con cô cả trăm điểm kia kìa. Chủ động nói ra thì sợ người ta bảo mình khoe, giờ có người hỏi tới, cố kiềm chế để mình không cười quá to, trông không giống quá hả hê: “ Khai giảng nó sẽ vào Thập Trung học năm thứ hai.”

Lý Vận Hàn là học sinh Thập Trung, tất nhiên cũng biết kỳ thi biến thái đó, nghĩ đã thấy rùng mình: “ Cậu qua được cái kỳ thi chuyển trường đó à, thật là ... giỏi đấy.”

Trình Nhiên cười trừ, đoán chừng Lý Vận Hàn muốn nói "thật là biến thái" mới đúng, bản thân y lúc luyện thi còn thấy thần kinh thác loạn nữa là.

Lý Hạo tặc lưỡi luôn mồm: “ Giỏi, giỏi, cái kỳ thi đó mỗi năm qua được chỉ vài ba người, có năm không chọn được ai, cháu vào được là giỏi lắm đó, sau này phải cố gắng hơn nữa, đừng để uổng phí công sức, chú mời cháu một ly ... Thế Kim, cậu có đứa cháu giỏi đấy.”

“ Vâng vâng .” Cao Thế Kim cười ha hả cho qua, nếu bảo hắn không biết thành tích của Trình Nhiên thì chẳng hóa hình tượng quan tâm tới gia đình sụp đổ à:

Còn với người khác của Cao gia không phản ứng gì lớn, dù gì đâu thân thiết gì, không biết Trình Nhiên trước kia học tập ra sao, cũng như nghe kể chuyện con người ta vậy thôi.

Chỉ là sau đó không khí bữa hơi khác đi một chút, Cao Thế Kim ngửa cổ uống rượu khóe mắt lườm Trình Nhiên, nghĩ tới trước đó mình giáo huấn nó, nó nói "chú nói đúng ạ", chẳng phải cười nhạo mình?

Đúng là bọn nhà quê đắc ý.

Bữa cơm kết thúc, Cao Thế Kim thanh toán tiền, còn Lý Hạo được anh em Cao Thế Sung nhiệt tình tiễn ra xe, tranh thủ cơ hội thân cận.

“ Thì ra Trình Nhiên đỗ vào Thập Trung, chẳng trách nhà chị đều tới Thành Đô, sau này chị trông nó chặt chút, để còn vào trường đại học tốt, ra kiếm được công tác tốt. “ Cao Thế Kim trong lòng giận lắm, vì Từ Lan che giấu tin này khiến bữa cơm hắn thấy mất mặt, ngoài ra vì thấy con mình kém người ta nên khó chịu, chẳng qua là bề ngoài vẫn giữ khách khí, tuy lãnh đạm thêm vài phần: “ Đợi khi nào anh Trình có thời gian, nhà chúng ta lại tụ tập. Mà chị giờ nghỉ việc rồi, đợi chuyện học tập của cháu nó ổn định qua cửa hiệu của em đi. Chỗ em bao ăn, lương tháng 500, chị về bàn với anh em xem”

“ Ừ, để tôi xem thế nào. “ Từ Lan trả lời qua loa, cô lại chẳng nhìn ra Cao Thế Kim hôm nay gọi nhà mình tới chẳng phải vì tình cảm họ hàng gì, chẳng qua muốn làm nền cho nhà hắn.:

Cô vốn rất nóng tính, chưa mắng vào mặt hắn là may rồi, vì đây là họ hàng nhà chồng nên cô mới nhịn đấy.

Cao Thế Kim thấy Từ Lan trả lời đối phó, chắc chắn là chê lương ít rồi, hắn đưa ra mức lương này đúng là mức thấp nhất thật, nhưng hắn thấy với người ở chỗ nhà quê như Sơn Hải thì phải thuộc loại khá chứ, hay là nghĩ thân thích nên mình phải trả nhiều hơn. Lòng sinh ra ghét bỏ, trán hơi nhăn lại: “ Vậy nói sau đi.”

Trình Phi Dương điều công tác tới Thành Đô, vừa phải thuê nhà, lại thêm chi phí sinh hoạt nơi này đắt đỏ, dựa vào lương công chức nuôi sao nổi cả nhà, không bao lâu nữa sẽ biết, ở đây không dễ kiếm việc đâu, thất nghiệp đầy đường kia kìa, tới lúc đó đừng tìm đến hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận