Trùng Nhiên

Chương 522: Không thể bình tĩnh. (1)

“ Được, anh về làm ngay, tối nay sẽ giao cho em. “ Trước khi đi, Trình Tề còn áy náy nói một câu: “ Là anh không làm tốt, khiến em phải lo rồi.”

“ Không sao, anh lần đầu quản lý công ty, thế nào chẳng có va vấp.” Trình Nhiên cũng bình tĩnh lại, chân thành nói: “ Anh, đây là bài học cho chúng ta, tính toán không thể quá tuyệt đối được, ví như lần này anh không tin tưởng vào hợp tác với bưu điện thì không có chuyện hôm nay. Tương lai anh muốn làm lên sự nghiệp, đây sẽ là năng lực quan trọng, anh phải tự có phán đoán, tự quyết sách, còn phải cẩn trọng, không nên tính toán quá tuyệt đối.”

Em trai không trách làm Trình Tề nhẹ người phần nào, lại hỏi:” Rốt cuộc em định giải quyết chuyện này ra sao? Em có tiền sao, nghe anh Lý nói, em và anh ấy phát triển một phần mềm, cũng đốt tiền lắm.”

“ Em cũng chưa chắc lắm phải làm thế nào, anh cứ thống kê chính xác số tiền dùng để sinh tồn thời gian tới đi, cứ qua năm nay đã, xa hơn chưa chắc đã đúng. Sau đó chúng ta tính toán xem có khả năng bù đắp chuyện này không?”

Mỗi lần vấp ngã là một lần khôn ra, con đường làm lên sự nghiệp đâu phải đơn giản, lần này phát sinh vấn đối sớm là một may mắn.

Giờ chưa tới mức xấu nhất, y vẫn kịp phản ứng.

Chuyện cấp bách, Trình Tề không rề rà nữa, chào Từ Lan một tiếng, sau đó tiếng động cơ chiếc xe Phú Khang của hắn truyền lên tận ban công nơi Trình Nhiên vẫn nhíu mày đứng đó.

Cuối cùng vẫn phải dùng cách kia sao?

Trình Nhiên gọi điện cho Triệu Thanh, nhờ hắn tra thông tin về công ty đầu tư Thịnh Hâm.

Điều này không phải khó khăn gì cả, Triệu Thanh vì vẫn đeo chức danh trợ lý phó tổng giám đốc Phục Long, nên có khá nhiều mối quan hệ, hắn chỉ cần nhấc máy gọi vài cú điện thoại là ra rồi, báo lại cho Trình Nhiên:” … đại biểu pháp nhân của đầu tư Thịnh Hâm là Khương Vĩ Cường, nam, 37 tuổi, nguyên quán Bắc Kinh. Thịnh Hâm là công ty con thuộc tập đoàn Đôn Hoàng, chủ tịch tập đoàn là Liễu Cao ...”

Chỉ vài cái tên đã đủ Trình Nhiên hiểu được chuyện gì xảy ra rồi, chẳng trách mà Trình Tề bị dụ dỗ dễ dàng như vậy, đối phương có chủ đích, một bên lại hoàn toàn vô tâm, chuyện khó tránh khỏi.

Ngoài ra người bọn chúng nhắm vào thực sự là mình.

Nếu thế thì những chuyện khác cũng có thể lý giải rồi, vì sao công văn dấu đỏ bên trên tới đúng lúc thế, vì vị kia của Lục gia vốn là cán bộ cấp cao của bộ sản nghiệp thông tin, ông ta lại đang phụ trách cải tạo sản nghiệp, đưa ra một công văn yêu cầu thanh tra nội bộ không đau không ngứa chỉ là chuyện nhỏ.

Trình Nhiên khẽ run một cái, không khỏi nhớ tới lời Chương Ngư từng nói “Về sau, cha tôi mẹ tôi, thậm chí người thân của tôi ở trong nước đều tới, đều là người thân nhất của tôi ... Họ quỳ xuống dưới chân tôi, mong tôi từ bỏ cuộc hôn nhân không thiết thực này, tôi có thể nói gì được đây?”

Đây là thủ đoạn quen dùng của bọn chúng, bọn chúng chưa chắc gì đã thèm khát một cái Liên Chúng quá nhỏ bé, đây chỉ cách chúng gây sức ép lên người xung quanh y.

Có lẽ vì mình được mẹ Khương Hồng Thược mời tới nhà, cho nên chúng có cảm giác nguy cơ sao? Ngày hôm đó Lục Vĩ cũng có mặt.

Trình Nhiên bất giác thấy như có bóng đen khổng lồ bao phủ xuống mình, sản nghiệp của y bây giờ so với những kẻ đó còn quá nhỏ bé, nhỏ tới mức không dám phản kháng.

Qua việc để lãi suất kia, có thể thấy đối phương chưa quá coi trọng, nhưng chúng gần như thuận tay gẩy một cái làm y lao đao rồi, nếu y phản kháng lại, chúng cảnh giác hơn, e là chỉ cần dồn sức một cái có thể đè bẹp ngay.

“ … Trình Nhiên, cháu có nghe chú nói không vậy?” Triệu Thanh ở bên kia đã gọi tới lần thứ ba, giọng không khỏi có chút lo lắng: “ Có chuyện gì thề?”

“ Không sao ạ” Trình Nhiên sực tỉnh, nhận ra nãy giờ mình thất thần, hỏi lại:” Chú vừa nói gì thế ạ?”

Triệu Thanh lặp lại :” Chú thuận tiện điều tra thêm và Đầu tư Thịnh Hâm có đầu tư vào hai hạng mục tin nhắn tức thời là MMO và EICQ. Chính là cái giống phần mền CQ cháu đang làm đấy, còn có cả lễ công bố trên mạng này, làm rất rình rang.”

Trình Nhiên khẽ ồ một tiếng, vì đó đều là đối thủ cạnh tranh của CQ nên y đều biết, quả thực hai phần mềm đó lúc ra mắt rất rình rang, sớm hơn CQ khoảng nửa năm tới một năm, chỉ là không ngờ Khương gia đầu tư vào đó. MMO thì chết hẳn rồi, thị phần quá nhỏ bé không đáng nhắc tới nữa, chỉ có EICQ vẫn đang bám sau lưng CQ của họ.

Lòng y chợt máy động hỏi :” Chú Triệu, chú thử tìm hiểu xem, gần đây những người EICQ hoặc Hâm Thịnh có tiếp xúc với phía bưu điện không?”

“ Được rồi, để chú tìm hiểu, chắc là không khó.”

Cúp điện thoại rồi, trong lòng Trình Nhiên vẫn cồn cáo không thôi, xem lại toàn bộ tình hình, trong số họ hàng của y hiện giờ, có thành tựu nhất là chú Trình Bân rồi, nhưng Trình Bân là người hệ thống công an, không phải dễ vô duyên vô cớ đụng vào. Bác cả thì sắp về hưu không phải sợ nữa. Thím hai chỉ có cái hiệu photocopy nhỏ mà thôi, những kẻ tự coi mình là hào môn đại tộc đó chắc không nhắm vào đâu.

Còn phía họ xa có nhà Cao Thế Kim làm ăn khá một chút, quan hệ hai bên chẳng tốt, y chẳng để ý.

Nhìn đi nhìn lại trừ cha y ra thì trong gia tộc có mỗi Trình Tề là triển vọng nhất mà thôi, chẳng trách mà bị bọn chúng nhắm vào.

Không thể đối đầu, vì y và Chương Ngư xung đột đã khiến Khương Hồng Thược khổ tâm rồi, nếu bây giờ biết họ hàng nhà mình nhắm vào y, cô bé hay nghĩ quá nhiều đó, chẳng biết sẽ thế nào.

Huống hồ y còn chưa đủ thực lực, chỉ cần lộ ra chút ý đồ phản kháng, e là bị đè bẹp tức khắc.

Vậy thậm chí còn không thể để cho bên đó biết mình đã nhận ra ý đồ của bọn chúng, chỉ có thể âm thầm vũ trang, âm thầm lớn mạnh tới mức chúng không làm gì nổi nữa.

Trình Nhiên đã đưa ra quyết định, xưa nay y luôn cẩn thận, không tùy tiện lạm dụng ưu thế trùng sinh của mình, y luôn tiến từng bước thật vững chắc. Điều đó là để chuẩn bị cho tương lai lâu dài khi y không còn ưu thế gì nữa vẫn có thể tự đứng vững, vì nếu năng lực không theo kịp tham vọng của bản thân, thì đó sẽ là thảm họa. Tham vọng càng lớn, hậu quả càng nặng nề, ưu thế trùng sinh rất có thể là con dao hai lưỡi, là viên thuốc độc bọc trong lớp đường ngọt ngào.

Nhưng lần này, bắt buộc phải dùng tới nó rồi.

Suốt cả ngày hôm đó Trình Nhiên mở máy tính, vùi đầu vào đọc tài liệu, đồng thời tay cầm sổ tay ghi chép liên tục.

Khi y phân tích xong loạt con số, đợi xác định lần cuối thì điện thoại của Trình Tề cũng tới.

“ Phía bên anh đã tính toán xong rồi đây, bọn anh để lại 70 vạn, đại khái duy trì được qua năm nay, cho nên có thể đưa em 150 vạn còn lại.”

“ Được, vậy mai anh gửi vào tài khoản của em.” Trình Nhiên mặc dù không cần số tiền này của Trình Tề, nhưng đây là thời khắc quan trọng, y phải nắm hết nguồn tài chính trong tay mới được. Cúp điện thoại của Trình Tề, Trình Nhiên mở email đọc kỹ báo cáo mà Trình Tề gửi qua, sau đó lại bấm số trên chiếc Nokia, tới một biệt danh trên danh bạ ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận