Trùng Nhiên

Chương 740: Đã có tính toán !

Tần Tây Trăn cuối cùng cũng đồng ý với ý kiến của Trình Nhiên, lần này Âm nhạc Thiên Hành ký hợp đồng nội dung với Monternet, thực sự kiếm được khoản lớn rồi, đang làm thiên hạ thèm đỏ mắt kia kìa, tự cho mình nghỉ ngơi một chút cũng được, nếu không tổ chức một buổi biểu diễn theo đúng tiêu chuẩn bình thường thực sự quá nhiều thứ phải chuẩn bị: “ Được rồi, chỉ lần này thôi đấy nhé, nếu không sau này không kiếm được tiền nữa, tôi sẽ đau lòng tới lăn lộn không ngủ được.”

Trình Nhiên lại nói: “ Còn chuyện nữa, chị cho tôi 100 vé nhé?”

Giọng Tần Tây Trăn tức thì cao vút tận mây xanh: “ Cho 100 vé, tức là miễn phí ấy hả? Cậu biết bao nhiêu tiền không thế?”

Vé ở nhà thi đấu Nam Châu được định từ 180 tới 300 đồng, 100 vé, ít ra là mất 1,8 vạn rồi.

Trình Nhiên phải rời điện thoại ra khỏi tai tránh nguy cơ thủng màng nhĩ: “ Coi như bên tổ chức tài trợ cho Đại học Trung Nam đi, chị thật là, cứ nói tới tiền liền như thế, vé do bên tổ chức bán, chỉ lấy tiền thù lao cố định, có ăn chia % đâu, chị lỗ chỗ nào chứ?”

“ Ử nhỉ! “ Tần Tây Trăn nhớ ra, hiếm khi hào phóng một lần: “ Được tôi tài trợ 101 vé.”

Vì thế mà thành viên Hội Thiên Hành mới được chứng kiến một màn thần kỳ, vốn Trình Nhiên có vé tài trợ của lễ hội âm nhạc của Tần Tây Trăn đã khiến người ta chấn kinh rồi. Kết quả là Trình Nhiên gọi mỗi người tới, căn cứ vào quan hệ của mỗi người, cấp số vé khác nhau, để người đó đi gặp lãnh đạo tương quan trong trường, chạy chọt việc tổ chức cuộc thi thiết kế do Hội Thiên Hành tổ chức.

Đại học Trung Nam có một màn chưa từng có trên lịch sử, đoàn trường, giáo viên phụ trách, còn cả viện trưởng phó viện trưởng khoa máy vi tính cùng chỉ đạo viên Thạch Gia Huân, đều nhận được vé lễ hội âm nhạc do thành viên Hội Thiên Hành tặng. Ai cũng chấn kinh, dù sao giá vé rõ ra đó, giá trị không hề nhỏ, mà dư luận rõ ra đó, Tần Tây Trăn đấy, bình thường ai mà chưa từng ngâm nga vài câu hát của cô chứ, giáo viên trẻ mừng quá rồi, lãnh đạo có tuổi thì chắc là không đi, nhưng chẳng lẽ không có con cái thích?

Cho nên thẩm hạch hoạt động của Hội Thiên Hành tới đâu thuận lợi tới đó.

Khi biểu ngữ giăng lên thì hiệu quả khỏi phái nói nữa rồi, các câu lạc bộ hiệp hội ở trong trường đại học thu hút tài trợ, chủ yếu là doanh nghiệp quanh trường, hoặc nghiệp vụ kinh doanh liên quan tới trường học. Chưa từng có chuyện một minh tinh đang hot lại thành nhà tài trợ.

Cái Hội Thiên Hành này thật thần thông quảng đại.

Cuộc sống sinh viên trong trường Đại học Trung Nam vốn đơn thuần yên ả, đột nhiên đâu ra có dòng lũ ùn ùn kéo tới, phá hết lịch sử lâu đời. Ngay cả thành viên hiệp hội sáng nghiệp xưa nay tiền nhiều thế mạnh, tổ chức hoạt động lúc nào cũng kín người, vài cốt cán gặp người Hội Thiên Hành, câu đầu tiên cũng là "Sao các cậu kiếm được vụ tài trợ này thế?".

Thạch Gia Huân là giáo viên chỉ đạo Hội Thiên Hành, khi có được 4 vé mừng khôn xiết, bạn gái hắn là fan của Tần Tây Trăn, chính là Tần Tây Trăn, tiểu thiên hậu vô song, lấy trình độ chuyên nghiệp ra nói, khói ca sĩ đang hot cũng thua cả đoạn xa tít tắp.

Cha người ta là Tần Khắc Quảng, một đại sư trong giới âm nhạc cổ truyền, nhà người ta có truyền thừa sâu xa, bản thân cô cũng thiên phú hơn người, mỗi lần cô công bố tác phẩm là khiến giới âm nhạc bàn tán. Không chỉ ấm nhạc lưu hành, mà vòng tròn âm nhạc khác cũng tiến hành đánh giá hà khắc về tác phẩm của cô, khiến tác phẩm càng được đi sâu khai thác giá trị người nghe nhạc thường không nhận ra. Phải thừa nhận dù là làm âm nhạc lưu hành, Tần Tây Trăn cũng dung hợp thêm nhiều chất liệu âm nhạc khác vào đó vô cùng khéo léo, bất kể là người nghe nhạc bình thường hay là người có yêu cầu khắt khe đều tìm được tư vị trong đó.

Cho nên Tần Tây Trăn không chỉ nổi tiếng, càng xây dựng được địa vị trong giới, gợi mở hướng đi cho không ít người làm âm nhạc truyền thống.

Thạch Gia Huân cầm vé về phòng, bạn gái hắn hét lên nhào bổ vào lòng, tiền lương hai người không cao, ăn một bữa thịt còn phải đắn đo, nói gì tới đi xem biểu diễn âm nhạc, mà giá vé xem Tần Tây Trăn lại càng cao, giá bán bên ngoài còn nâng lên mấy chục đồng. Cao Mẫn vốn định cắn răng cùng bạn đi xem một lần, ai ngờ Thạch Gia Huân lại mang về chiếc vé ngoài kia đang tranh giành không được.

Cao Mẫn lần đầu tiên thấy bạn trai làm chỉ đạo viên cũng rất có thể diện.

Bạn gái hưng phấn làm Thạch Gia Huân được hưởng thụ một phen ôn nhu cùng nóng bỏng bất ngờ, có điều hắn vẫn khá tỉnh táo. Từ khi làm chỉ đạo viên Hội Thiên Hành do Trình Nhiên lập lên, hình như sự việc bắt đầu mất kiểm soát rồi, cái hiệp hội này hoàn toàn không giống hiệp hội nào mà hắn từng thấy trước đây.

Điều này khó tránh khỏi một số người có tư tưởng truyền thống bất mãn.

Điện thoại reo, Cao Mẫn lấy chiếc Nokia second hand ra, sau đó ra dấu im lặng với Thạch Gia Huân, điện thoại vợ chủ nhiệm khoa gọi tới.

Rời khỏi người Thạch Gia Huân, Cao Mẫn giọng câu nệ: “ Em chào sư mẫu ...”

“ Ừ ... Cũng rảnh rỗi mà, được được, hôm nào tới nhà chơi ... Mà này, cái hiệp hội do Gia Huân làm chỉ đạo viên ấy ... Đúng rồi, còn vé không?”

Cao Mẫn ngẩng đầu nhìn bạn trai, dùng giọng môi hỏi nhỏ, chuyện gì thế.

Thạch Gia Huân đại khái đoán ra, Hội Thiên Hành vì tổ chức hoạt động nên chạy khắp nơi tặng vé lo lót, mọi người khó tránh khỏi nghe ngóng xem ai có ai không. Vợ chủ nhiệm khoa chắc là nghe thấy rồi, bản thân lại không được tặng cho nên gọi điện cho bạn gái mình, Cao Mẫn là học sinh chồng bà ta, không phải loại ưu tú gì, cho nên bình thường chỉ là quen biết thôi.

Cao Mẫn làm sao biết sư mẫu mình lại không có vé chứ, giờ làm sao đây, vốn có hai vé đi cùng bạn trai, giờ phải nhường ra à?

Nhưng còn cách nào khác, Cao Mẫn đành nuốt lệ dâng ra thôi, cô vẫn đang học nghiên cứu sinh, sau này còn phải nhờ vả họ.

Đợi Cao Mẫn ỉu xìu xỉu cúp điện thoại, Thạch Gia Huân mói nói:” Anh còn hai vé nữa, Trình Nhiên cho anh bốn vé.”

Cao Mẫn mở to mắt: “ Thật á?”

“ Thật! ....”

Thế là Thạch Gia Huân lần nữa bị bạn gái nhào vào lòng đẩy ngã ...

Không ngờ Hội Thiên Hành tổ chức cuộc thi thiết kế vi mạch đang rầm rộ là thế, mọi mắt xích được đả thông, đột nhiên xịt luôn.

Nghe nói là do phó hiệu trưởng Hoàng Bồi buổi chiều dự hội nghị về trường, nhìn thấy biểu ngữ, lại thấy đám sinh viên tụ tập dưới biểu ngữ bàn tán, nói cái gì mà âm nhạc, ca sĩ, nghe mà nhíu mày. Ông ta về văn phòng gọi trợ lý tới, lệnh bộ phận liên quan loại bỏ hết những biểu ngữ kia.

Đồng thời còn tuyên bố ra ngoài, trong trường cấm chỉ hành vi tuyên truyền dính líu tới giải trí. Không ra làm sao cả, một trường đại học đàng hoàng, vậy mà mở mồm ra là nhắc tới minh tinh ca sĩ, tạo thành ảnh hưởng ác liệt, đồng thời phê bình nghiêm khắc với thành viên liên quan của Hội Thiên Hành.

Đây chính là điều Thạch Gia Huân lo ngại, Hoàng Bồi là người đại diện phe bảo thủ trong đại học Trung Nam, chính là số ít tỏ ra khó chịu với bài diễn giảng của Trình Nhiên hôm khai trường, ông là người nghiêm khắc nề nếp, dù dí một ngón chân khỏi ranh giới là khó chịu rồi.

Khi đó thu được tin tức, đội bảo an của trường tới tháo biểu ngữ, Lý Duy phụ trách tuyên truyền và Vương Tân Bác phụ trách hậu cần đều ở hiện trường, tất nhiên không chịu, dẫn một nhóm thành viên tới tranh cãi. Khi Lão Quách vội vàng chạy tới nơi thì đã có nguy cơ thành xung đột rồi, vất vả mới ngăn cản được.

Lão Quách chín chắn hơn kêu các thành viên cốt cán rút lui, để bảo an tháo bỏ biểu ngữ.

Trên đời này lắm trò nhất là sinh viên rồi, bọn họ đâu dễ chịu thua, đám người Lão Quách giống như dân quân du kích hồi xưa vậy, bảo an vừa mới tháo biểu ngữ xuống, bọn họ trăn bản thứ hai lên.

So với biểu ngữ có phần "phô trương" lần trước thì lần này chính quy hơn "Chúc cuộc thi thiết kế vi mạch của Hội Thiên Hành thành công viên mãn", bên giáo vụ không còn cớ tháo bỏ nữa, hơn nữa trước đó suýt xung đột rồi, kiên quyết mà làm e là to chuyện.

Đến cả cán sự của Hội Thiên Hành cũng choáng, làm sao mà nhanh chóng thế được, bọn họ kinh ngạc: “ Chẳng lẽ trong hội đã chuẩn bị sẵn hai đằng, dự liệu được cả biểu ngữ đầu tiên bị hạ xuống rồi sao?”

Lý Duy cười hăng hắc: “ Đương nhiên rồi, cái đầu tiên huênh hoang như thế không làm người ta chướng mắt mới lạ đó, không sao, chúng ta thu hút đủ sự chú ý rồi, giờ có ai không biết Tiểu Thiên Hậu tài trợ cho chúng ta nữa.”

Té ra vừa rồi tức giận cũng là giả nốt, cả đám sùng bái vô cùng, thành viên cốt cán trong hội có khác, giờ thì bọn họ phục rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận