Trùng Nhiên

Chương 792: Quyết tâm của Du Hiểu.

Trong điện thoại Du Hiểu nghe Trình Nhiên khuyên giải thì trả lời rất có tính hùng biện: “ Mày cũng biết dì tao ở Thành Đô, dì ấy sống bên sông Phù Nam, dì tao từ Sơn Hải đi ra. Trước kia mẹ tao hay kể chuyện về dì, tự học rồi một mình ra ngoài xông pha ra sao, rồi hôn nhân bất hạnh, may dì tao còn có chị tao, một mình nuôi chị tao khôn lớn, chẳng dễ dàng gì. Năm đó chị tao kết hôn, dì tao khóc lên khóc xuống, mọi người biết dì tao khóc vì hạnh phúc, là vì vất vả bao năm được báo đáp. Về sau chị tao có con, dì tao chăm hộ, tao tới thăm dì, thấy dì đã có tóc bạc đi theo đứa bé chập chững chạy trước. Đột nhiên tao cảm thấy cuộc đời như vòng tuần hoàn, kiếm một công việc ổn định, kết hôn sinh con, sau đó trọng tâm đặt lên con cái, rồi nó lớn lên, bận lòng việc học hành của nó, lo lắng chuyện nó yêu đương, rồi chớp mắt con của con mình sinh ra, tiếp tục một vòng lặp .... Tao nghĩ thôi đã sợ, như nhìn thấy cuộc đời mình mấy chục năm sau vậy.”

“ Tao tự biết mình, tao chẳng có thiên phú học tập, cũng chẳng có đam mê nào theo đuổi từ nhỏ, đại khái sau này chẳng tìm thấy đâu, tương lai tốt nghiệp, chắc chắn cố gắng kiếm công việc ổn định như bao người, rồi thành người làm thuê, sáng đi tối về đều đặn.”

“ Nếu nghe lời mẹ tao thi công vụ viên, khả năng nhờ quan hệ gia đình, kiếm được công việc nhẹ nhõm, cũng chỉ sáng đến văn phòng mở báo pha trà, ngày ngày mong đến khi đủ tuổi về hưu.”

“ Trình Nhiên, tao nghĩ thôi đã thở không nổi rồi, tao không muốn sống cuộc đời như thế. Tao có thiên phú chơi game, tao thấy tao làm được, giờ người ta gọi nó là thể thao điện tử rồi, mày biết không, sao tao có thể ngờ một ngày thằng như tao có khả năng tranh vinh quang cho tổ quốc. Có lẽ cả đời tao chỉ có một cơ hội thế này thôi, tao không từ bỏ đâu ...”

Trình Nhiên nghe tới ngây người: “ Rất xúc động đấy ... Tao bị mày thuyết phục rồi, nhưng mà cha mẹ mày nhờ tao khuyên mày, mày đừng để cha mẹ mày cho rằng tao đưa mày vào hố lửa, mày nói tao ủng hộ mày, cha mẹ mày sẽ hận tao.”

“ Cả đời có hai anh em mình thôi, mày gánh cho tao có sao đâu ... Mày kiếm bừa cái cớ gì đó nói với cha mẹ tao, nói là sau này tao không kiếm được công việc thì mày nhận tao vào làm ở Thiên hành đạo quán, trông quán net cũng được, có ông chủ như mày, tao sợ gì thiếu miếng cơm.” Du Hiểu đúng là biết tính xa:

“ Không phải tao nói là xong đâu, cha mẹ mày vẫn còn chơi game như thứ đáng hổ thẹn, sợ người ta nghe thấy đánh giá ấy ... Nên cha mày lên thủ đô lôi mày về rồi, mày xem mà làm, tao tiết lộ trước thế thôi.”

“ Chết mẹ tao rồi ...”

Cha Du Hiểu tới thủ đô ba ngày, gánh trên vai trọng trách đánh thức đứa con tẩu hỏa nhập ma lầm đường lạc lối, sau đó mấy ngày cha Du Hiểu lại mang hành trang về nhà.

Chỉ có một mình.

Đối diện với vợ vật vã khóc lóc tra hỏi, ông kể khi đó cùng huấn luyện viên và ông chủ công ty game, tham quan nơi con trai ở và luyện tập, cuối cùng để lại cho con trai 1000 đồng, còn khuyên giải vợ: “ Anh thấy chỗ tập luyện chính quy lắm, không phải chơi đùa đâu, sáng dậy sớm rèn luyện sức khỏe, sau đó là luyện tập kỹ thuật, rồi nghe giảng giải chiến thuật, đấu tập thảo luận với nhau rút kinh nghiệm, rất nghiêm túc, rất vất vả ... chứ không phải ham chơi mà theo được. Người ta cũng nói con mình rất nhạy bén, tư duy độc đáo, rất có khả năng trở thành ba người cuối cùng đi Hàn Quốc thi đấu ... Nó thực sự nỗ lực đấy, nó trưởng thành rồi, không phải chơi bời đâu.”

“ Với lại thi đấu xong về học là được mà.”

Mẹ Du Hiểu cuống lên, trách chồng làm sao dễ dãi như vậy, phải treo cổ cũng lôi cho bằng được nó về chứ: “ Anh nói thì hay lắm, nó có giỏi giang gì cho cam, lúc học lúc bỏ thì còn học được cái gì, thi nổi không, thi không nổi không tốt nghiệp, vứt đi mười mấy năm học tập, vứt đi cả tương lai rồi.”

“ Trình Nhiên nói, Phục Long có quan hệ với Đại học Trung Nam không tệ, chạy chọt lo lót một ít, tin rằng vẫn có thể kiếm được bằng tốt nghiệp thôi ... Với lại hai đứa nó thân như anh em ruột thịt, em lạ gì nữa, Trình Nhiên giờ mở cả công ty riêng, làm ăn được lắm, lại để con mình tương lai dang dở à?”

“ Trình Nhiên nói thế thật đấy à ... “ Mắt mẹ Du Hiểu đảo tròn, bắt đầu tính toán, thực ra làm lớn như vậy cũng là một phần muốn Trình Nhiên tỏ thái độ:

Vậy có thể tạm chấp nhận.

Lựa chọn lần này của Du Hiểu thực sự khiến cả gia đình và bạn bè chú ý, đến tháng 10, hắn lọt vào top 16 của Trung Quốc.

Lúc này bắt đầu có bài báo tương quan rồi, ảnh Du Hiểu đứng khoanh tay hất hàm kiêu ngạo trông khá là đẹp trai.

Tiêu đề bài báo " Quân đoàn tám thành phố lớn tranh bá hoàng thành."

Cái nick name "Skykill" của Du Hiểu được bàn tán trên box game của diễn đàn Đại học Trung Nam, Trình Nhiên xem mà tặc lưỡi mãi, hoàn toàn khác với phong cách ngoài đời của thằng này, chỉ cần vào trò chơi Du Hiểu liền hóa thân thành ma vương với lối đánh cực kỳ tàn bạo, rất hợp với nick bắt nguồn từ câu "hủy thiên diệt địa" đó

Liễu Anh còn gửi tin nhắn qua CQ cho Trình Nhiên "Xem video trận đấu của cậu ấy chưa, rất bạo lực, rất nam tính, sao trước kia mình không nhận ra.", còn Diêu Bối Bối thì nhận xét "Xem ảnh Du Hiểu rồi, đẹp trai sững sờ luôn.". Sau đó bọn họ lập luôn nhóm chat, Dương Hạ biểu thị đúng ba chữ "Có nỗ lực."

Tổng thể mà nói mọi người đều hồi hộp trông đợi, nhưng mà cũng chỉ mang tinh thần cổ vũ bạn bè thôi, nói thật ấn tượng về Du Hiểu quá bình thường, mọi người nghĩ hắn vào top 8, top 4 là cùng, sau đó có thể mở tiệc mừng hắn về, an ủi hắn rồi cổ vũ hắn học tiếp ... Trở về quỹ đạo cũ, vạn sự tốt lành.

Sau đó Du Hiểu vào top 8, lần này quảng bá không ầm ĩ nữa, dù sao thì nhà tài trợ ít, đầu tư hữu hạn, chủ yếu tin lan truyền trên mạng là chính.

Đến tháng 11, hoàng thành tranh bá hạ màn, Tạ Phi Bạch đúng là thằng nhiệt tình, bay tới thủ đô theo dõi Du Hiểu thi đấu, sau đó gọi điện về báo: “ Du Hiểu đứng thứ 4, không đi Hàn Quốc được rồi.”

Có người thất vọng cũng có nhiều người thở phào.

Sau khi báo tin cho nhau, mọi người vào CQ an ủi Du Hiểu, hắn không trả lời, gọi điện cũng không nhận máy.

Top 4 thực sự rất lợi hại, nhưng mà chỉ một hai năm nữa, ai mà nhớ tới tên người top 4 chứ, đoạn hành trình này trở nên vô nghĩa.

Lúc đầu ai cũng nghĩ tới kết quả này, cho rằng như vậy là tốt nhất, giờ mọi người đều tiếc.

Khi Du Hiểu dọn đồ chuẩn bị về nhà, huấn luyện viên bảo hắn ở lại vài ngày, vì visa sang Hàn chưa làm xong, lỡ xảy ra sự cố. Quả nhiên là có sự cố, người thứ ba thiếu giấy tờ cần thiết, không làm được visa, bổ xung giấy tờ không kịp, vậy là Du Hiểu thay thế.

Tin tức truyền về, cả đám tra hỏi có phải Tạ Phi Bạch giở trò không, hắn thề sống thề chết không liên quan gì cả.

Choáng, Trình Nhiên hoàn toàn choáng váng!

Thằng bạn mình vậy mà đi tham gia cúp thế giới đấy, Trình Nhiên cảm thấy mình có vốn bốc phét cả đời rồi ấy chứ, nhất là quãng thời gian y chà đạp Du Hiểu trong game.

Vậy là hơn 37 quốc gia và lãnh thổ với hơn 400 tuyển thủ sẽ tụ tập ở Seoul Hàn Quốc.

Mà Du Hiểu là một trong số đó.

Tháng 12 năm 2001, Trình Nhiên xin nghỉ học, cùng Trình Tề là đại biểu nhà tài trợ và Tạ Phi Bạch bay sang Hàn Quốc cổ vũ. Đáng lẽ là còn cả đám Liễu Anh, Diêu Bối Bối và Dương Hạ cơ, nhưng mà bọn họ không kịp làm visa, bỏ lỡ cơ hội.

Đội Trung Quốc tham gia thi đấu Starcraft, ở mảng này tuyển thủ Hàn Quốc cực mạnh, muốn lấy quán quân là không thể. Đội Trung Quốc nghiệp dư tới mức mọi người tới nơi mới biết, ngoài đấu đơn còn có đấu đôi, thế là vội vàng báo danh cho Du Hiểu và A Địch, chính là cái tên mê phim Nhật từng dùng tiếng Nhật chào Khương Hồng Thược, chơi rất hợp cạ với Du Hiểu.

Ở hạng mục cá nhân, đội Trung Quốc liên tiếp gặp bất lợi, thành tích tốt nhất cũng không được vào bảng xếp hạng, Du Hiểu đấu với tuyển thủ Mỹ tên "DHLII" đã thua thảm, về sau tuyển thủ Mỹ này vào top 8 chung cuộc.

Chỉ còn chút hi vọng vào thể thức thi đấu 2 đấu 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận