Trùng Nhiên

Chương 388: Tao không gọi như thế.

Tạ Phi Bạch thấy uể oải vô cùng, tốn công mất hai tháng trời đợi tới ngày hôm nay, ai ngày niềm vui ngắn chẳng tày gang, lúc này không khác gì mệt mỏi tích lũy hai tháng đó cùng ập tới một lúc, ngả lưng vào ghế, chán nản nói: “ Thôi, chúng ta khỏi làm gì nữa.”

Cả đám ngạc nhiên: “ Vì sao không làm?”

Tạ Phi Bạch chỉ mặt điểm danh thủ phạm: “ Cậu ta làm ra cái Thiên hành đạo quán thế này rồi, chúng ta sao làm tốt hơn được nữa, nếu nói tới căn cứ bí mật, không phải là cái này tốt hơn à, lại còn có sẵn, đỡ tốn công.”

“ Không so được với nơi này, nhưng là do chúng ta chung sức làm nên mà ...” Đặng Duy phản đối:

Hồ Duệ, Mã Hoành Vũ, Lô Toa đều trầm mặc, mọi người góp sức, nhưng Tạ Phi Bạch mới là người bỏ tâm huyết vào đó, nên không thể chỉ trích hắn, nói từ bỏ, hắn càng khó từ bỏ hơn.

Nếu mở quán kiếm tiền thôi thì đã đành đi, tiền ai người nấy kiếm, chẳng ảnh hưởng gì, nhưng bọn họ muốn thông qua cái quán này thể hiện năng lực của mình. Vậy mà bất kể là ở phương diện nào cũng bị người ta chặn đầu rồi, có phát triển thêm nữa cũng kém người ta một bậc, đem đi khoe người khác cũng chẳng đủ tự tin nữa.

Đoán chừng ý nghĩ của Tạ Phi Bạch cũng giống họ hiện giờ, còn chơi cái đếch gì nữa.

“ Đó là tại mày xác định sai mục tiêu, mày định mở quán chỉ để khoe tao sao? “ Trình Nhiên đấm vai Tạ Phi Bạch một cái: “ Tao nói rồi, mày làm rất tốt, biết vì sao tao chưa mở các tầng khác không? Vì không đủ người đấy, ngay từ đầu tao đã muốn rủ mày làm cùng rồi, tại mày lúc nào cũng tỏ ra thần bí bận rộn nên tao không nói được. Giờ đã có ý tưởng trùng nhau, mày tới đây đi, tao giao tầng 2 cho mày, không phải là mày quen biết ông chủ hiệu máy tính à? Tầng 2 tao định biến thành nơi chơi game kết hợp vào mạng, còn có cả máy PS nữa. “ Nói rồi nhìn sang đám Lô Toa: “ Mọi người có thể bố trí theo suy nghĩ của mình, không gian ở đây lớn hơn, mọi người mặc sức sáng tạo.”

Lô Toa lấy lại hứng thú: “ Thì ra cậu chưa quy hoạch tầng 2 à?”

Trình Nhiên nhún vai: “ Thực ra có rồi, chỉ là không khác mọi người làm là bao.”

“ Tao không ăn của bố thí. “ Tạ Phi Bạch hùng hổ tuyên bố: “ Mày có ý gì, muốn tao tới làm công cho mày à, muốn tao làm nền cho mày à, nằm mơ đi, không có chuyện đó đâu.”

Trình Nhiên dụ khị: “ Tao bán cho mày 5 vạn cổ phần, mày tự phân phối, tầng hai do mày quản lý. Chỗ đó tương đương với 10% cổ phần, không mời mày thì tao đi mời người khác cộng tác thôi, tao chính thức mời mày làm cổ đông Thiên hành đạo quán.”

Tạ Phi Bạch thay đổi thái độ nhanh như chớp, chớp mắt cái đã gật gù:” Ừ, thế thì được, khi nào thì ký hợp đồng?”

Đám Lô Toa không còn gì để nói, ai vừa hùng hồn tuyên bố không ăn đồ bố thí?

Người ta vừa mới rải ra một chút bánh vụn đã nhào vào đớp rồi, mất mặt quá thể.

Có điều Tạ Phi Bạch đồng ý làm bọn họ phấn chấn hẳn.

Đây là Thiên hành đạo quán đấy, sau này bọn họ cũng là cổ đông ở đây rồi, cùng Tạ Phi Bạch mở quán giải khát chơi thôi, ai ngờ đột nhiên từ trên trời rơi xuống kỳ ngộ lớn thế này.

Nhất thời cả đám có chút váng vất đầu óc, đồng thời cũng có cảm giác được tham gia vào chuyện lớn.

Mã Hoành Vũ yên tâm rồi, quả nhiên theo anh Tạ tiền đồ vô lượng.

Trình Nhiên tất nhiên đánh giá rất cao quán giải khát của Tạ Phi Bạch, quan trọng hơn nữa là tận dụng được mối quan hệ của năm người này mở rộng thêm thực lực cho mình.

Y cần mau chóng lớn mạnh, muốn thành biển rộng thì phải nạp trăm dòng làm một.

Dựa theo kế hoạch ban đầu phải chừng nửa năm sau Trình Nhiên mới có thể mở được tầng hai, thế nên nói góc độ nào đó, hôm nay người nhận niềm vui bất ngờ là y mới đúng: “ Vậy giao hẹn như thế nhé, sau này tầng 2 giao mọi người tận tình phát huy trí tưởng tượng, tôi không can dự. Nhưng để giữ thống nhất cho Thiên hành đạo quán, có vài tiền đề lớn phải tuân thủ, tôi sẽ đưa cho mọi người bộ khung xem sau.”

“ Không đúng. “ Tạ Phi Bạch xua tay cản lại: “ Nói như vậy, sau này bọn tao phải đổi xưng hô với mày rồi.”

Hắn vừa dứt lời thì Lô Toa đã cười hì hì đi đầu, thỏ thẻ làm nũng: “ Ông chủ!”

Tạ Phi Bạch rùng mình một cái, gằn giọng nói từng chữ một: “ Tao, tuyệt , đối, sẽ, không ... Gọi mày như thế.”

Trình Nhiên cũng rùng mình, mày mà gọi như thế là tao nôn ngay.

Quyết định của Trình Nhiên có phần tùy hứng, nhưng không phải không có cơ sở.

Công bằng mà nói, cái quán nhỏ Tạ Phi Bạch làm ra khiến Trình Nhiên hết sức bất ngờ, đâu ra đấy thực sự chứ chẳng phải chơi. Nhất là sau khi y rời Thiên hành đạo quán quay lại quán cà phê kia để chính thức khảo sát, sau khi hỏi han xem xét sổ sách thu chi của quán rất rõ ràng. Lần này Tạ Phi Bạch nghiêm túc làm việc, không phải kiểu công tử nhà giàu ném tiền ra chơi đùa lấy tiếng. Hơn nữa qua nói chuyện cho thấy mấy người còn lại không kém, nhất là Lô Toa có năng lực tổ chức hơn dự đoán của Trình Nhiên, bọn họ lại có sẵn các mối quan hệ rồi, để kiến thiết quán net ở tầng hai rất phù hợp.

Trình Nhiên khi lập nên Thiên hành đạo quán không đỏi hỏi kinh nghiệm hay sự hoàn mỹ, y đề cao sáng tạo và sức sống, điều này đám Tạ Phi Bạch đều có.

Chuyện này sơ bộ xác định như thế.

Vốn Trình Nhiên không định kiến thiết tầng 2 nhanh như vậy, một là nhân thủ không đủ, Tương Chu căng mình ra mới lo được tầng 1 rồi. Hai là tài chính cũng không đủ, định đợi tầng 1 có thu nhập và tích lũy nhất định rồi tính, nhưng giờ đây có đội quân sinh lực thế này, muốn làm gì cũng được.

Ngày hôm đó càng nói tới sau này, mấy người Tạ Phi Bạch, Lô Toa càng hưng phấn, hận không thể bắt tay thực hiện kế hoạch ngay lập tức. Tạ Phi Bạch giới thiệu kênh mua máy vi tính, Lô Toa biểu thị nhà bọn họ có quan hệ với cơ quan chính phủ, không chỉ lo liệu được giấy tờ, nếu sau này có rắc rồi gì cứ nói một tiếng.

Kỳ thực lúc này quán net vẫn là thứ mới mẻ, cơ chế liên quan chưa hoàn thiện, quản lý rất lỏng lẻo, nếu như sở đời sau muốn mở quán net trên 300 mét vuông là phải có hệ thống phun nước chữa cháy, làm xong cái đó thì phải xin phép cơ quan phòng cháy chữa cháy. Đó chưa phải là ải khó nhất, còn phải lấy được chứng nhận đảm bảo an toàn phòng chống cháy nổi thì đi lấy chứng nhận văn hóa, sau đó cầm lấy đi tới bộ phận giám sát internet, xin giấy chứng nhận kinh doanh internet. Cuối cùng có mấy thủ tục đó tới cục công thương xin phép kinh doanh, thành vòng tròn phiền toái, phải đi lo lót quan hệ các nơi, vừa tốn thời gian vừa tốn công sức.

Nhưng ở thời đại này chỉ cần nộp đăng ký kinh doanh lên, mười mấy ngày sau quy tình xuôi hết. Trình Nhiên có thể nhờ Triệu Thanh làm, song đám Lô Toa đã nhiệt tình như thế, tất nhiên là nhường họ làm.

Không chỉ khởi động hạng mục tầng hai, còn gia nhập thêm trợ lực mới, phía bên Trình Tề, nền tảng Liêu Chúng phục vụ chơi game trực tuyến cũng chuẩn bị đưa lên mạng.

Ở phương diện này, Trình Nhiên buông tay khá nhiều, việc vận hành kinh doanh hoàn toàn do Trình Tề và Nhâm Tề quyết định, y chỉ ở vài trò cố vấn, Nhầm Tề chiến 20% cổ phần, Trình Tề và Trình Nhiên mỗi người chiếm 40%.

“ Cuối cùng anh dùng hết bao nhiêu tiền? “ Trình Nhiên hỏi Trình Tề:

“ Hơn 27 vạn, 15 máy chủ, lắp đặt ở 10 thành phố trong 5 tỉnh. Trang web do Nhâm Tề và hai sư đệ ở hiệp hội vi tính làm, nhưng anh và Nhâm Tề tìm mấy diễn đàn tuyên truyền, hiệu quả không lý tưởng cho lắm.”

Trình Nhiên liền nói để y nghĩ cách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận