Trùng Nhiên

Chương 436: Dám coi thường cảnh sát nhân dân.

Ngày mùng 1 Tết Dương, Cố Tiểu Quân cũng tới nhà Trình Nhiên, vốn Từ Lan còn gọi cả Trình Bân, nhưng hiện công tác phá án đang trong giai đoạn khẩn yếu, còn một số nghi phạm đang bỏ trốn, Trình Bân còn ở vùng ngoài không tham gia được.

Bữa cơm rất vui vẻ, chủ yếu vì mây đen trên đầu đã xua đi. Cố Tiểu Quân kể đại khái quá trình truy bắt, còn sau đó khi Lôi Vĩ được đưa về Thành Đô, nội bộ tỉnh ủy họp khẩn cấp, nghe nói là nổ ra tranh cãi kịch liệt . Tất nhiên Cố Tiểu Quân chỉ nghe nói thế thôi, cụ thể không phải cấp bậc thấp như biết được, nguồn tin tức thì đại khái là tới từ chỗ Trình Bân.

Trình Bân có sự ủng hộ của Lý Tĩnh Bình sau lưng, hành động này nhìn như lỗ mãng, kỳ thực hắn có mưu tính kỹ càng. Hôm nay Cố Tiểu Quân kể với nhà Trình Nhiên cũng là do Trình Bân muốn tiết lộ cho họ.

Nghe nói trong hội nghị khẩn cấp này có người chủ trương không nên làm rùm beng, phải cẩn thận để tránh gây chấn động xã hội, làm ảnh hưởng tới kiến thiết kinh tế tốt đẹp, gây khó khăn cho việc kêu gọi đầu tư sau này.

Thế nhưng đôi khi có những việc nhỏ xảy ra vào đúng lúc có thể tạo ảnh hưởng không ngờ. Viên Khuê thực sự là tát người nhầm chỗ rồi, đám lưu manh nghĩ Thập Trung chỉ là cái trường học thôi, nhưng nào đơn giản như vậy, lãnh đạo nơi này người vốn là học sinh Thập Trung, người có con cái theo học ở Thập Trung, chuyện chưa từng xảy ra ấy khó tránh khỏi người ta cảm giác, thế lực xã hội đen đã lộng hành quá mức.

Nếu chưa xảy ra chuyện kia, hết thảy trông có vẻ hài hòa ổn định thì không ai muốn phá vỡ nó, nhưng có kẻ phá hoải trật tự cần phải loại trừ.

Vì thế một lãnh đạo gay gắt chỉ ra:" Hành vi tổn hại tới trật tự kinh tế là ung nhọt thịt thối, phải kiên định trừ bỏ, mới thể hiện được quyết tâm đả kích tất cả hành vi tương tự của chính phủ, mới sáng tạo môi trường kinh tế tốt đẹp.”

Cách nói thứ hai chiếm ưu thế, do đo sở công an lập án, phó sở trưởng Hướng Dương Quan làm tổng chỉ huy, đồng thời do Trình Bân nắm giữ tình tiết trọng yếu của vụ án nên làm phó chỉ huy, các đại đội, trung đội hình sự, kinh tế, kỹ thuật trinh sát ở các địa phương liên quan hiệp đồng, tổ chức các tiểu tổ, bắt giữ, thu thập chứng cứ, hỗ trợ pháp luật cho người bị hại.

Cố Tiểu Quân nói có tới tám tiểu tổ phá án, hắn thuộc tiểu tổ số một, sau khi bắt được Lôi Vĩ thì nghỉ ngơi đợi lệnh, cơ bản là đã hoàn thành nhiệm vụ, giờ làm quân tiếp viện cho nơi cần.

Trọng điểm bây giờ là công tác chỉnh lý sản nghiệp tương quan của tập đoàn Hâm Long, tra sổ sách lấy chứng cứ liên quan việc uy hiếp nhà máy vay nặng lãi, đây là việc phía điều tra kinh tế.

Nghe thế Từ Lan hả lắm: “ Đám người này phải chịu trừng trị đích đáng của pháp luật, Tiểu Quân làm tốt lắm! Chứ cứ để chúng làm xằng làm bậy như thế, gây hại xã hội, còn làm bao nhiêu người học hư theo. Cho cháu biết, thằng lưu manh đánh Trình Nhiên không có chút xíu nào tỏ ra biết lỗi, còn nghênh ngang trêu chọc dì, như mình làm chuyện hay ho lắm, giờ xem còn cười nổi nửa không?”

Chung quy với người ngay thẳng như Trình Phi Dương, đây không phải chuyện vui vẻ, đáng lẽ không có thì hơn:” Đó là tội chúng tự gây ra, chúng chỉ có thể tự trách mình thôi.”

Giờ lời đồn phổ biến bên ngoài là bang Lôi Vĩ gặp kết cục này là vì chọc vào Phục Long, làm Trình Phi Dương không thoải mái, dù thế nào thì giờ Vương Lập Cương bị bắt, Bối Thác không dám làm gì nữa rồi.

Trình Nhiên cũng biết cha không thích mấy lời đồn ngoài kia, nghe qua thì có vẻ lai như Phục Long lịch rất ghê gớm, không ai đụng vào được, kỳ thực bất lợi cho sự phát triển bình thường của xí nghiệp.

Ngoài ra còn có những người bao che cho Lôi Vĩ, những kẻ này chưa đụng tới được, từ nay về sau cái tên Phục Long hẳn thành cái gai trong mắt họ.

Hết cách, đánh trận làm gì có chuyện không tổn thất.

Giờ cha y một lòng đặt ở việc kiến thiết Phục Long lớn mạnh. Còn về phần Bối Thác, Lôi Vĩ, cũng chỉ là một phần chặng đường phải qua thôi.

Có lúc Trình Nhiên thấy vui mừng lẫn hổ thẹn, y dựa vào kinh nghiệm hai kiếp, còn cha nếu kiếp trước không bị y níu chân, có khi vẫn tự làm lên được sự nghiệp của mình, đúng là con không bằng cha.

Có tấm gương ngay trước mắt như vậy, Trình Nhiên khó mà kiêu ngạo được, luôn nhắc nhở phải tiếp trục học tập tích lũy kiến thức vũ trang bản thân.

Cố Tiểu Quân ăn xong là đi ngay, Từ Lan gói cho hắn gói lớn gói nhỏ, toàn là đồ ăn vặt, Cố Tiểu Quân nói để lại cho Trình Nhiên, hắn không thích đồ ăn vặt, Từ Lan cười mắng đồ ngốc, cái này mang về cho bạn gái, không có tí tiến bộ nào.

Trình Nhiên giúp hắn xách quà xuống lầu cất vào xe, vừa xuống tới nơi liền châm ngay thuốc hút, vì cả nhà Trình Nhiên không hút thuốc, hắn nhịn thiếu chút nữa chết nghẹn.

“ Cái tờ giấy em đưa anh viết rất nhiều địa danh, đều bí ẩn, sao em biết?”

“ Đương nhiên em có nội ứng của mình rồi, từ lúc đám Lôi Hiểu Đông xông vào Phục Long là em cho người điều tra chúng. “ Trình Nhiên nhún vai: “ Trong tay em có một người tên Tương Chu biệt danh Tương Nhị Oa, là địa đầu xà ở Thành Đô, à, không phải lưu manh xã hội đen đâu, chỉ là người bản địa thông thuộc nơi này, nhiều bạn bè ... Bây giờ giúp em trông quán, chuyện bang Lôi Vĩ, em nhớ anh ấy tra, có nhiều tin đồn đại trên giang hồ, em tổng kết lại giao anh.”

Cố Tiểu Quân nhìn chằm chằm Trình Nhiên, hắn là cảnh sát hình sự, tuy Trình Nhiên nói rất hợp lý, biểu hiện bề ngoài cũng không có gì khả nghi, song hắn vẫn có cảm giác Trình Nhiên không nói thật.

Đương nhiên cũng hiểu không cậy miệng Trình Nhiên được, đành cho qua.

“ Lôi Vĩ khi khai báo, nhiều lần nhắc tới cha em với em lắm đấy, nhưng không liên quan vụ án, cơ bản không cần lo.”

Trình Nhiên biết Lôi Vĩ thế nào cũng nói cha y muốn chỉnh hắn, nhưng chẳng thể chối cãi sự thực phạm tội của hắn: “ Chú em không trách em chứ?”

Lần này Trình Bân có công, nhưng khiến cả vùng tây nam chấn động, hành động không thông qua chỉ đạo bên trên, cho nên tương lai thế nào rất khó nói, huân huy chương thì sẽ có đấy, nhưng sau đó cho uống trà dưỡng lão không chừng.

Không ngờ Cố Tiểu Quân vung tay bợp cho Trình Nhiên một phát rõ đau.

Trình Nhiên ôm đầu lùi lại, bị đánh thật, không phải đùa: “ Sao thế?”

“ Ha ha ha, cục trưởng Trình dặn anh, em không hỏi câu này thì thôi, nếu hỏi thì phải đánh thật đau vào, bảo anh chuyển lời, đừng coi thường lòng chính nghĩa của cảnh sát nhân dân, cháu không có, không có nghĩa là chú không có.” Cố Tiểu Quân cười ha hả lên xe phóng đi mất.

Sau khi Vương Quang Hoa bị đột phá, dính líu tới vụ án mạng ảnh hưởng trọng đại, vụ án do bộ công an đốc thúc điều tra, tới đây cả những người lấy danh nghĩa "bảo vệ phát triển kinh tế" cũng không dám nói gì nữa rồi.

Vụ án Lôi Vĩ được xác định là tổ chức băng nhóm xã hội đen, lực độ đả kích mở rộng, trừ nhân viên dính líu tới vụ án, loại lưu manh xã hội như Viên Khuê vì khả năng liên quan tới sự kiện bạo lực có chỉ thị của Lôi Vĩ cũng chuyển từ trại tạm giam, sang trại giam, đợi xét tội, không thể ra trong thời gian ngắn.

Cũng có người như Vương Lập Cương, làm bảo hộ cho hoạt động tài chính của tập đoàn Hâm Long mà lật thuyền, Vương Lập Cương bị bắt cũng tức thì ảnh hưởng tới Bối Thác, đây là cú đấm giáng mạnh vào Bối Thác ở tây nam, tin tức vừa truyền ra, người đang có khả năng cao thành tổng giám đốc bị bắt, cổ phiếu tụt thê thảm.

Nhưng tổng công ty Bối Thác rất có trí tuệ, ở dưới tình huống này không mạnh tay lâm trận đổi tướng, mà đưa Ngô Chi Sơn quay lại, không tiếc sức lực ủng hộ, hòng ổn định tây nam.

Tin tức đưa ra ngoài cũng rất rõ ràng, không phải ban lãnh đạo của Bối Thác tây nam sụp đổ, mà là hành vi cá nhân của Vương Lập Cương, bọn họ không thay người, không thanh trừng càng thể hiện sự tự tin của người trong sạch.

Đọc được tin này trên báo Trình Nhiên hơi thất vọng, Bối Thác không vị lâm nguy mà hoảng loạn, còn có cao chiêu, đúng là khiến người ta phải nhìn với con mắt khác .... Ngô Chi Sơn kỳ thực là nhân vật khó giải quyết, hắn không thua Phục Long, mà là thua vì vấn đề nội tại do Vương Lập Cương gây ra bao năm.

Nếu sau sự kiện này Ngô Chi Sơn rút kinh nghiệm, vung đao cải cách, lần sau đối đầu với Bối Thác sẽ không dễ dàng.

Có điều Trình Nhiên sau đó gập báo lại, y chỉ xem tin cảm thán vậy thôi, có đau đầu cũng là chuyện của cha y, không phải của y, ít ra thì giờ là thế.

Với lại không có Ngô Chi Sơn thì sẽ có Vương Chi Sơn, Dương Chi Sơn mà thôi, trên đường đi sao tránh được những nhân vật như vậy, gặp sớm tốt hơn gặp muộn, cứ mong đối thủ gặp chuyện rung đùi hưởng lợi, tới một ngày gặp đối thủ lợi hại thực sự sẽ ngã càng đau.

Mà Trình Nhiên cũng có đủ lòng tin vào Phục Long do cha y gây dựng.

Mà ở tổng bộ Bối Thác Thành Đô lúc này đối diện với Ngô Chi Sơn là hơn hai mươi thanh niên trẻ tốt nghiệp không lâu. Bọn họ không phải là đám lưu manh thích dùng thủ đoạn phi pháp như người của Vương Lập Cương, mà là đội quân tinh anh thực sự, rất có khả năng trong tương lai ở lĩnh vực thiết bị viễn thông của Trung Quốc, trừ rồng lục địa Phục Long ra, còn có cả người khổng lồ Bối Thác.

Nhiều năm sau đó khi mọi người nhìn lại giai đoạn lịch sử này mới thấy tổng bộ Bối Thác không thay Ngô Chi Sơn là chuyện sáng suốt thế nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận