Trùng Nhiên

Chương 656: Mình vẫn ở đây.

Thế lực Liễu Cao ở phía gây ngáng chân không phải là phiền toái lớn nhất.

Uy hiếp lớn nhất là từ cao tầng nước Mỹ, bọn họ không cho rằng sự quật khởi của Trung Quốc sẽ dẫn tới cục diện hai bên cùng tồn tại, cho dù người dân Mỹ thực sự có lợi nhờ việc Trung Quốc gia nhập WTO, cao tầng chính trị Mỹ, tập đoàn lợi ích Mỹ đều không tin tưởng và muốn thấy Trung Quốc quật khởi.

Hình thái ý thức đối lập là thứ không thể tiêu trừ.

Vậy nên Phục Long không thể đi quá xa ở Mỹ.

Chỉ có thể cố gắng đi xa nhất có thể.

Và nếu trong tương lai có một ngày Trung Quốc vượt qua được nước Mỹ, vậy đó không phải là kết quả của đấu tranh, không phải nhờ đánh gục được đối thủ, mà phải là cởi mở hơn, có sức sống hơn, phải tràn ngập hi vọng hơn mới làm được.

Đó chính là điều Trình Phi Dương đang làm

Cùng lúc Trình Phi Dương đang có tiến triển lớn ở Mỹ, thì ở Thành Đô, Khương Vi Cầm có được chứng cứ mang tính đột phá với vụ án xâm hại tài nguyên khoáng sản của tập đoàn công nghiệp nặng Tứ Xuyên mà cô theo đuổi đã lâu.

Tiền thân của tập đoàn này là cục địa chất Tây Nam, về sau căn cứu vào cải cách của quốc vụ viện, cục địa chất trở thành xí nghiệp, từ thời đại kế hoạch đi theo hướng cạnh tranh trị trường.

Tứ Xuyên là tỉnh lớn về tài nguyên khoáng sản, có 32 loại tài nguyên khoáng sản, đứng 5 thứ hạng đầu trong nước, tài nguyên đất hiếm đứng thứ hai trong nước, trên cơ sở này tập đoàn công nghiệp nặng Tứ Xuyên nắm trong tay lượng lớn tài nguyên khoáng sản tỉnh.

Thế nhưng nắm quyền lớn trong tay, vậy mà tập đoàn này để xảy ra hiện tượng thất thoát tài nguyên, để công ty nước ngoài thu mua với giá rẻ. Điển hình nhất là khi tập đoàn này thăm dò được mỏ vàng giá trị hơn 20 tỷ, bị công ty Mỹ FOX mua lại với giá rẻ, một loạt dấu hiệu cho thấy tập đoàn này đã xuất hiện vấn đề liêm khiết.

Đầu năm tổ kiểm tra tỉnh do Khương Vi Cầm đã phát hiện ra hành vi vi phạm kỷ luật nghiêm trọng của những người đứng đầu tập đoàn, nhúng tay vào khai thác giao dịch tài nguyên, dùng quyền lực mưu lợi tư.

Đối phương tất nhiên huy động mọi mối quan hệ chống lại điều tra, khiến tổ kiểm tra gặp trở ngại lớn, đặc biệt nhóm lợi ích chúng nhiều lần "tiết lộ bí mật nghiêm trọng" khiến đối phương thoát khỏi tay Khương Vi Cầm.

Đúng lúc này một góc của nhóm lợi ích vì "sự kiện quan hệ bất chính" mà lộ ra, tình nhân Trung Quốc của Mark, quản lý cấp cao của công ty FOX, đột nhiên tố cáo với tổ điều tra loạt chứng cứ hội lộ của FOX với tập đoàn công nghiệp nặng.

Như thế con đường bày ra trước mặt Khương Vi Cầm bây giờ là khống chế Mark, có thể lôi ra được cả đường dây hối lộ, vụ án sẽ có tiến triển trọng đại.

Thế nhưng Mark là người nước ngoài, vấn đề liên quan tới công ty nước ngoài hối lộ, đây là việc khó giải quyết. Sau khi nhận được chứng cứ từ tình nhân của Mark, Khương Vi Cầm lại thêm một cơn đau đầu.

Khi mà thời đại thông tấn đã dần hoàn thiện, thế giới như nhỏ lại, chuyện Phục Long, Trình Phi Dương được lên tờ báo lớn của Mỹ cũng truyền về nước, bấy giờ mới có nhiều người ý thức được, động tĩnh lớn thế này, e chuyện Phục Long ấp ủ không phải chỉ là đi khảo sát tìm kiếm đối tác làm ăn.

Cô biết chuyện mình làm rất có thể ảnh hưởng xấu tới Phục Long.

Lý Tĩnh Bình gõ gỡ cửa thư phòng, biểu thị muốn cùng vợ nói chuyện.

Khương Vi Cầm bỏ kính xuống, day day trán đi ra ghế sô pha đối diện với Lý Tĩnh Bình.

“ Vụ án tập đoàn công nghiệp nặng, mấu chốt đột phá là ở công ty FOX à? “ Lý Tính Bình hỏi xong liền bổ xung: “ Coi như chúng ta tán gẫu thôi, chỗ nào liên quan tới vấn đề bảo mật vụ án, em không trả lời là được.”

Khương Vi Cầm không có phản ứng.

Lý Tĩnh Bình tiếp tục nói:” Vậy em chuẩn bị làm thế nào, FOX là chi nhánh của ANNO Mỹ tại Trung Quốc, bọn họ có sản nghiệp trải khắp toàn cầu, chỗ dựa tại Capitol Hill rất mạnh, Mark chính là con trai của chủ tịch ANNO ...”

Khương Vi Cầm có chút tức giận cắt lời:” Anh muốn nói gì?”

Lý Tĩnh Bình từ tốn nói:” Hội liên hiệp doanh nghiệp Thành Đô đang có hoạt động mậu dịch ở Mỹ, em ra tay nên nên cân nhắc tới phản ứng của ANNO, liệu có ảnh hưởng tới nghiệp vụ của họ không ... Anh kiến nghị em hoãn lại đã, đợi bên kia thu lưới hẵng ra tay.”

“ Con gái như thế, cha cũng như thế.” Khương Vi Cầm không nhịn được nữa, chuyện Khương Hồng Thược tới Mỹ gặp Trình Nhiên làm cô chưa nguôi giận, Khương Hồng Thược về nhà, hai mẹ con liền chiến tranh lạnh, giờ lại thêm chồng mình nói thế khiến cô rất ấm ức:

Rõ ràng mình chẳng làm gì hết mà đã bị coi là người xấu rồi.

Nếu không phải vì cân nhắc tới lợi ích của Phục Long thì sao cô phải đau đầu như thế.

“Fox hối lộ Triệu Khoan Minh, Lý Minh Thanh, dùng giá rẻ chiếm đoạt tài nguyên khoảng sản, khiến khoáng sản thất thoát ra nước ngoài, để lại hậu quả môi trường không khắc phục, gây thiệt hại cho quốc gia, ảnh hưởng nghiêm trọng tới đời sống của người dân. Giờ có chứng cứ quan trọng trong tay, anh lại bảo em trì hoãn, bọn chúng có không biết bao nhiêu chân rết trong hệ thống, nếu có chút gió lay cỏ động nào thôi là chạy ngay, em đi đâu tìm người? Anh bắt về cho em nhé.”

Lý Tĩnh Bình trầm giọng nói:” Hoặc là em nên đánh tiếng với đoàn thương mại bên kia, để họ sớm có chuẩn bị.”

Khương Vi Cầm vỗ bàn:” Em làm việc lại còn phải đánh tiếng trước với họ à, anh có biết đây là chuyện vi phạm kỷ luật không, nếu trước khi ra tay báo cho họ gây bứt dây động rừng, ai chịu trách nhiệm, là em.”

“ Em quá căng thẳng rồi, anh tin bên đó không ai dính líu tới đám người này ...” Lý Tĩnh Bình nói:

Khương Vi Cầm không muốn nói chuyện nữa, đi ra khỏi phòng, chợt nhìn lên tầng hai, cửa phòng con gái đóng im ỉm suốt từ ngày về, một ngọn lửa bùng lên trong lòng.

Vì cái gì mình phải lo cho đám người đó.

Cùng lắm thì sao nào, hai nhà trở mặt thành thù, con gái mình không qua lại với thằng nhóc đó nữa, không phải tốt à?

Chẳng lẽ cô còn sợ làm mất lòng nhà đó? Khương Vi Cầm đanh mặt:” Anh không cần nói nữa, em quyết định rồi, lập tức bắt người.”

Ngày 23 tháng 2 năm 2000.

Cùng với việc vụ án tham ô của tập đoàn công nghiệp nặng bộc phát, người phụ trách công ty FOX về Mỹ, bằng vào thân phận mẫn cảm của mình vu cáo chính phủ Trung Quốc, tạo lên cơn bão dư luận lớn. Cuộc đàm phán của Phục Long ở Mỹ đứt đoạn, dù phía Phục Long cố gắng khắc phục hậu quả, nhưng vô ích mọi nỗ lực của họ đều như đá chìm đáy biển, ngay cả Robert cũng thừa nhận ông ta sẽ cố gắng hết mức, nhưng cơ hội không còn nữa rồi.

Los Angeles Times bình luận việc này sẽ khiến Phục Long trong tương lai phải bỏ ra hơn 400 triệu USD để mua chip chuyên dụng, đồng thời mất đi khả năng chủ động thay đổi kỹ thuật, chuyến đi của đoàn đàm phán Phục Long kết thúc, đại bộ phận rút về Thành Đô.

Chỉ Triệu Thanh chưa về.

Trong thời gian đợi chuyến bay, Trình Nhiên gọi điện thoại cho Khương Hồng Thược.

Khương Hồng Thược vì ông ngoại bệnh nặng nằm viện mà tới Bắc Kinh, Trình Nhiên gọi điện cho cô hỏi thăm tình hình, nghe giọng cô hơi khàn, nói là bị cảm.

Qua điện thoại còn nghe được tiếng sụt sịt của cô, Khương Hồng Thược nghẹn ngào: “ Trình Nhiên, mẹ mình ...”

Chuyện xảy ra tất nhiên không đưa lên ti vi hay là lan truyền trong dân gian, nhưng ở trong số vòng tròn tin tức linh thông, làm sao che giấu được, bàn tàn, thậm chí cãi vã, ý kiến trái chiều rất nhiều. Hai giờ chính trị và kinh doanh đều có góc nhìn riêng, nhiều người không liên quan cũng tham gia tranh cãi, vì chuyện như thế, rất có thể sau này sẽ xảy ra với họ, nhất trong hoàn cảnh Trung Quốc sắp gia nhập WTO.

Khương Hồng Thược ở trong gia đình như vậy, nên cô cũng có được một số tin tức, từ vài manh mối biết vì sao ông ngoại nổi giận tới vào viện, vì sao ngay cả điện thoại của mẹ mình ở Thành Đô cũng không nhận. Còn nhà cô như cái hố đen, thân tộc lúc này đều tránh né.

Trình Nhiên cố gắng dùng giọng nói thật bình thường an ủi:” Trùng hợp thôi, chuyện này với hai bên mà nói đều là vận may không tốt.

Yên tĩnh một lúc, Khương Hồng Thược lại hỏi: “ Nghe nói chuyện hợp tác của Phục Long bị cắt đứt rồi, đúng không?”

“ Ừ. “ Tâm trạng Trình Nhiên cũng nặng nề, sự kiện này không khác gì đang đi đường bỗng dưng có gạch rơi vào đầu, có phòng cũng chẳng phòng được, có giận cũng không biết phải giận ai: “ Không có đường, vậy thì mình tự đi thành đường, cha mình nói thế đấy, mình thấy rất được cổ vũ, cũng rất hay. Cha mình nói dù lần mò đêm tối mở đường, dù nắm lấy dây leo cũng phải leo tới vách núi, đứng trên đỉnh nhìn xuống.”

“ Thật thế à? Vậy còn cậu thì sao?”

“ Cha con tất nhiêu đồng lòng rồi.”

Bên kia đôi mắt Khương Hồng Thược đầy u buồn, cô đâu phải cô gái bình thường, Trình Nhiên nói có vẻ khảng khái nhẹ nhàng, nhưng "lần mò trong đêm tối" "bám dây leo leo vách núi", hà không phải đại biểu cho hiện thực vô cùng nguy ngập sao.

Từ đầu tới cuối đều là Khương Hồng Thược hỏi han chiếu cố cảm thụ của y, thái độ rụt rè lấy lòng ấy làm Trình Nhiên đau lòng:” Nhà bạn thì sao?”

“ Không giống như bên ngoài nói mẹ mình bị đình chỉ chức vụ đâu, chỉ là bây giờ chuyển giao một phần công tác ... Không có chuyện gì lớn, không cần lo.”

Thực tế sao có thể không có chuyện gì, Thành Đô đang là trung tâm bão tố, mà bắt nguồn là mẹ cô, ông ngoại cô ngã bệnh cũng là phản ứng dây chuyền.

Trình Nhiên nói:” Được rồi, chúng ta đều không nói không cần lo nữa, bạn và mình đều không tin. Hồng Thược, dù xảy ra chuyện gì, mình vẫn ở đây.”

Cô gái xinh đẹp ngồi dưới cây si già trong viện tử độc lập ở viện điều dưỡng khẽ nói:” Mình biết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận