Trùng Nhiên

Chương 801: Thiết nương tử Tần Thiên.

“ Tôi cho rằng chuyện này là không thể, toàn lũ ngốc không hiểu chuyện nói ra chỉ khiến người ta cười cho, chỉ người ngoài nghề không biết nên bàn tàn thôi, chứ sao có được. Khả năng cao là ai đó thấy Trần Dược phong quang thì đố kỵ, có khi là nội bộ xích mích, muốn đả kích danh tiếng của ông ấy. Thử nghĩ mà xem một phòng thí nghiệm do sinh viên lập ra, sao so được với đội ngũ kỹ thuật tiến sĩ Mỹ đưa về?”

“ Chuyện này chuyên gia trong nước chẳng làm nổi nữa là, nếu không bao năm qua chúng ta làm gì thua kém thế, đâu phải nhà nước không đầu tư. Ừ, cứ cho là gặp vận may nghịch thiên vượt qua được rào cản kỹ thuật đi, nhưng còn vấn đề hậu cần, quốc vụ viện rót bao nhiêu tiền vào Quốc Tâm rồi, hạng mục kia, ai nghe thấy chưa? Có chưa? Nếu đầu tư lớn thế dù không gây ầm ĩ thì cũng có người biết tới rồi chứ.”

Hội Thiên Hành Thanh Hoa, thành viên quản lý trong lúc đợi cuộc họp diễn ra, mọi người tán gẫu chuyện xảy ra trên diễn đàn Thủy Mộc, người tên Ngô Hoa khẳng định chắc như đinh đóng cột.

Hội Thiên Hành Thanh Hoa thành lập không ầm ĩ như ở Đại học Trung Nam, nhưng vì có một số nhân vật thậm chí đã tốt nghiệp đang sáng nghiệp ở thung lũng Silicon, cực kỳ có tiếng tăm trong trường gia nhập, trở thành thành viên quản lý, khiến hiệp hội bao phủ bởi lực lượng thần bí.

Bọn họ không từ chối bất kỳ ai muốn gia nhập, chỉ cần vượt qua được phỏng vấn, có đơn xin phép, tán đồng tư tưởng của hiệp hội, có sở trường nào đó là có thể gia nhập.

Đó là thành viên bình thường thôi, muốn vào đường tầng quản lý thì ... Không có tiêu chí nào cụ thể nữa, chỉ biết bọn họ đều là người đặc biệt ưu tú, thậm chí có người từng là đại sứ thiện chí của Liên Hợp Quốc.

Cũng có nhân vật như Ngô Hoa, được gia nhập đa phần là nhờ quan hệ gia đình, nói thật về tư cách thì hắn còn kém lắm, nhưng vì có quan hệ, được một vị sư huynh thuộc bậc nguyên lão tiến cử, nên chiếm một vị trí ở tầng quản lý. Hắn cũng không kém, thành tích học tập tốt, giỏi ăn nói hùng biện đấy, nhưng vào tới đây, trong vòng tròn toàn tinh anh này, thì cái thể loại hơi chút thích nói vung vít chỉ bảo người khác, chẳng được ai ưa.

Bản thân hắn không nhận ra cứ thích phô trương theo thói quen.

“ Hội Thiên Hành ở Đại học Trung Nam có quan hệ sâu xa với chúng ta, người sáng lập bên đó cũng vài lần giao lưu qua mạng, nói ra thì đều là người mình rồi, tôi thiên hướng đứng về phía họ. Tuy chuyện này hơi khó tin, nhưng không tới mức khó tiếp nhận. “ Có người tốt tính nhắc nhở Ngô Hoa:

Ngô Hoa xì một tiếng, vẻ mặt chế nhạo: “ Cái gì mà quan hệ sâu xa, chẳng qua dùng cùng tư tưởng Thiên hành kiện, quân tử tự cường bất tức, bên ngoài nói tới Hội Thiên Hành thì nói tới chúng ta trước, đa số nói thêm ở Đại học Trung Nam cũng có Hội Thiên Hành, nói trắng ra là đám ăn ké danh tiếng thôi.”

Một nam sinh đại khái ngứa mắt với bản mặt ngông nghênh của Ngô Hoa, nói một câu: “ Đố kỵ là không tốt, tuy tôi không phủ định sinh viên sáng lập phòng thí nghiệm là chuyện không thực tế, nhưng chưa có chứng cứ thì đừng nên võ đoán. Phủ định sự ưu tú của người khác sẽ là tảng đá cản trở tiến bộ của bản thân đấy.”

Ngô Hoa cười lạnh: “ Ưu tú thật hay chỉ là thằng hề thì tôi vẫn phân biệt được, người ta là tiến sĩ du học ở Mỹ từng đảm nhận vị trí trọng yếu trong phòng thí nghiệm của Motorola, chẳng lẽ kém đám ô hợp. Rõ ràng có kẻ ác ý đả kích, nói trắng ra Hội Thiên Hành Đại học Trung Nam là công cụ để giở thủ đoạn hất nước bẩn vào Trần Dược.”

“ Đủ rồi đấy. “ Một giọng nói trong trẻo cắt ngang lời Ngô Hoa, Tần Thiên đi thẳng tới trước mặt Ngô Hoa, đôi mắt cực lạnh, loại ánh mắt đó nhìn ai cũng khiến đối phương mất tự nhiên: “ Thằng hề trong miệng anh chính là người sáng lập Hội Thiên Hành Thanh Hoa chúng ta, anh không phân biệt trắng đen phải trái đã hoài nghi công kích người của mình, điều này vi phạm quy định lý tưởng thành lập hội. Cho nên từ bây giờ anh bị hiệp hội khai trừ, mời đi cho.”

Có người chấn kinh, cũng có người nhún vai, họ đã biết Ngô Hoa sẽ có kết cục như thế, bình thường Tần Thiên mang người ta ấn tượng rất thân thiết, ngọt ngào, là nhân vật luôn điều hòa khác biệt trong hội. Nhưng những người theo cô thành lập hiệp hội từ ngày đầu, cùng cô đi thuyết phục nhân vật có ảnh hưởng nhập hội mới biết bản lĩnh của Thiết nương tử này.

Ngô Hoa dựa vào quan hệ để vào tầng quản lý Hội Thiên Hành, vì thế tự tin của hắn càng bành trướng cực điểm, cho rằng dựa vào quan hệ trong nhà, không gì không làm được, bình thường Tần Thiên luôn nhỏ nhẹ với hắn, hắn còn nghĩ cô gái này thích mình.

Vậy mà ...

Ngô Hoa mặt như lửa đốt, thấy tôn nghiêm bị chà đạp sạch sẽ, mặt đỏ gay: “ Cô bằng vào cái gì mà khai trừ tôi, chuyện này không dân chủ.”

Tần Thiên nhìn quanh: “ Tôi có quyền đấy, nhưng mà anh đã muốn dẫn chủ, vậy thì dân chủ, mọi người giơ tay biểu quyết đi, ai muốn khai trừ Ngô Hoa.”

Ngô Hoa nhìn thấy một cảnh không tin được, Tần Thiên vừa dứt lời thì bốn cánh tay giơ lên, đều là nhân vật nòng cốt của hội, ngay cả sư huynh sáng nghiệp ở thung lũng silicon như Trương Siêu Dương, vốn là người tọa trấn hiệp hội cũng giơ tay không hề ngần ngại.

Một luồng hơi lạnh chạy dọc xương sống hắn, toàn bộ giơ tay, mình chỉ nói một người ngoài thôi mà, làm sao lại bị bài xích thế này?

Không ai nói một lời, chỉ có những cánh tay giơ lên, Ngô Hoa cắm mặt xuống rời đi trong nhục nhã phẫn hận.

Tiến cử Ngô Hoa gia nhập tầng quản lý là một người bạn của Trương Siêu Dương, tên là Thôi Bình, cũng là vị sự huynh đã tốt nghiệp Thanh Hoa, mở công ty đầu tư. Lý do tiến cử Ngô Hoa nhập hội là một phần là vì bối cảnh gia đình hắn.

Tần Thiên và đối phương trở mặt, có người lo điều này khiến nội bộ Hội Thiên Hành chia rẽ, thậm chí tổn thất thành viên. Kết quả tốt nhất là "đại sư huynh" Trương Siêu Dương sẽ bàng quan, dù sao là người mà bạn mình đưa vào, bên kia là người sáng lập Tần Thiên, sẽ không trực tiếp tỏ thái độ.

Nếu Trương Siêu Dương phản đối, vấn đề khó giải quyết hơn nhiều.

Ai mà ngờ Trương Siêu Dương và đám nguyên lão giơ tay đầu tiên không hề do dự, khiến không ít người mới gia nhập phải nhìn lại Tần Thiên.

Kết thúc cuộc họp, Tần Thiên đích thân tới gặp Trương Siêu Dương: “ Làm anh Trương khó xử rồi.”

Mọi người giỏng tai lên nghe, Trương Siêu Dương lại lắc đầu: “ Chuyện này Lão Thôi phải tới xin lỗi em mới đúng, tại hắn cả, sau này không thể cứ dựa vào nội bộ tiến cử là có thể vào hội, ai cũng phải thẩm hạch nghiêm ngặt.”

Sau đó Thôi Bình vội vàng tới nơi, vốn hắn xin nghỉ cuộc họp hôm nay, đang bàn việc bên ngoài, nghe có người báo vội vàng quay về, gãi đầu đứng trước Tần Thiên: “ Ngại quá, chủ tịch Tiểu Tần, tôi nghe nói rồi, thằng nhãi đó thật quá đáng, cô đừng để bụng. Từ giờ tôi không qua lại với hắn nữa, hắn đúng là không thích hợp với hiệp hội chúng ta. Chuyện này tôi sẽ kiểm điểm.”

Không ít người choáng váng nhìn hai vị sư huynh này đều sáng nghiệp bên ngoài rồi, SOHU của Trương Siêu Dương còn lên sàn chứng khoán Mỹ, nói ra Hội Thiên Hành Thanh Hoa có thanh danh này là nhờ nhân vật cấp nguyên lão như hắn, nhiều người vì danh tiếng của hắn mới gia nhập.

Rốt cuộc là sao lại sợ cô gái trông yếu ớt yểu điệu đó?

Bọn họ đâu biết Trương Siêu Dương được Tần Thiên thông cảm mới là người thầm thở phào, mắng Lão Thôi suýt hại chết người, năm ngoái thảm cảnh ở Nasdaq khiến nhà đầu tư bỏ chạy, cổ phiếu xuống đáy, nghiệp vụ sụt giảm, có nhà đầu tư phẫn nộ đòi hắn bồi thường, người thì ác ý thu mua, ép hắn muốn điên.

Lúc đó có một nhà đầu tư thần bí nhảy vào, thậm chí cùng hắn trao đổi cổ phần cấp cho hỗ trợ bằng tiền mặt, thậm chí chủ động mua vào khiến cổ phiếu tăng giá, gây dựng lại lòng tin của nhà đầu tư, có thể nói cứu hắn một mạng cũng không quá.

Người đó là nam tử rất lịch thiệp, nhưng Trương Siêu Dương biết đối phương không phải là người quyết sách thực sự, chỉ là người đại diện thôi.

Người đại diện này chính là do Tần Thiên dẫn tới, kèm với lời mời hắn gia nhập Hội Thiên Hành, người thần bí kia còn đưa ra cho hắn loạt kiến nghị đầu tư, trong đó chủ yếu phát triển nghiệp vụ ở Trung Quốc. Vì thế hắn cùng Tần Thiên lúc đó sang Mỹ biểu diễn quay lại Trung Quốc. Trong mắt người ngoài "đại sư huynh" hắn quan tâm che chở "tiểu sư muội", nhưng họ không biết kỳ thực hắn kính sợ cô, bên ngoài đưa tin là hắn luôn muốn lập nên Hội Huynh Đệ Trung Quốc, nhưng chỉ ít người biết được nguyên nhân.

Nhìn Thôi Bình liên tục xin lỗi, Trương Siêu Dương nghĩ, Lão Thôi hôm nay chắc chắn là sợ đái ra quần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận