Trùng Nhiên

Chương 331: Giấc mơ hoang đường.

Đi qua rừng cây sẽ lầu thực nghiệm cao bảy tầng, mặc dù cũng mái cong lợp ngói, nhưng đây là tòa nhà hiện đại chưa tới mười năm tuổi.

Đứng ở ban công lầu thực nghiệm nhìn xuống, giữa viên lâm, trên thao trường, trong hành lang dài, có thể dễ dàng thấy những học sinh thành đôi thành cặp.

Đến cuối hành lang, cũng thấy thêm một đôi đứng dựa vào tường tán gẫu, thi thoảng lại có vài động tác nhỏ thân mật.

Ngụy Thư cũng là năm thứ hai thôi, nhưng già trước tuổi, cô ngửa mặt lên trời thở dài: “ Mỗi ngày ở trong trường đều thấy mấy cảnh này, chúng ta đều sắp bị ngược chết rồi, hiệu trưởng cứ thi thoảng lại tuyên bố không cho yêu sớm, kết quả chỉ bắt tượng trưng ... Bạn nhìn xem, ngang nhiên chưa, ở trước mặt hội trưởng hội học sinh mà chẳng biết kiêng kỵ gì, chỗ có người còn thế, chỗ không người, chẳng biết làm gì. Theo mình thấy, phải chỉnh đốn tới cùng, không cho tồn tại một một đôi nào trong trường hết, mình đám bảo họ sẽ biến bi thương thành sức mạnh, tỉ lệ đỗ đại học trọng điểm của Thập Trung chúng ta tăng vèo vèo.”

“ Ừ, có lẽ thế .” Khương Hồng Thược trả lời có chút qua loa, mấy cảnh này không phải trước kia cô chưa từng thấy, cô cũng ra nước ngoài rồi, ở các nước phương Tây, chuyện thể hiện tình cảm chốn công cộng còn nhiều hơn, mức độ bạo dạn gấp mấy lần:

Nhưng lần này khang khác, nghĩ tới cảnh hai người bạn kia làm ở trong rừng, lại liên tưởng tới ánh mắt Trình Nhiên thi thoảng như vô ý liếc qua ngực mình, rồi dùng lời nói nửa đùa nửa thật trêu chọc mình, trong lòng có chút bất an.

Cô chẳng phải là thiếu nữ ngây thơ chẳng biết gì, cô thừa biết đám con trai xấu xa ra sao, cô và Trình Nhiên cứ tiếp tục thế này, chuyện kia phải tới là điều tất yếu.

Lúc đó phải làm sao, Khương Hồng Thược chưa chuẩn bị đủ.

Kết quả khi thảo luận đề tài, giáo viên chỉ đạo gõ gõ bàn nhắc: “ Hồng Thược.”

“ Dạ.?”

“ Vừa rồi tôi nói tới phương trình phản ứng hoàn nguyên ô-xy hóa, phân giải chất điện giải, hòa tan chất điện giải, em đã hiểu chưa?”

Khương Hồng Thược thấy mọi người nhìn mình, có chút xấu hổ vén tóc mai: “ Làm phiền thầy giảng lại lần nữa.”

“ Khó khăn hoạt động đội ngũ là thế, nếu giữa đường có người tụt hậu, thành quả nghiên cứu của mọi người khả năng sẽ bị dang dở, vì không chỉ thi viết, mà còn phải thi phỏng vấn, nên phải lý giải thấu triệt vấn đề mới có thể giải thích được. Cho nên tôi hi vọng mỗi người trong các em phải tập trung hết tinh thần ...” Giáo viên chỉ đạo nói có chút trách mắng, tuy không nhắm vào ai, hàm ý rõ ràng, sau đó nhấn mạnh: “ Các em nên nhớ, phải được giải nhất mới có ích cho lí lịch của các em, nếu không chẳng có mấy ý nghĩa, nếu không các em tham gia thi năm môn lớn còn hiệu quả cao hơn.”

“ Vâng ạ, em xin lỗi, em sẽ tập trung hơn. “ Khương Hồng Thược hít sâu một hơi, lấy lại tinh thần.

Đội ngũ nghiên cứu, thảo luận rồi phân công nhau công việc, tới 7 giờ, mọi người đi ăn cơm chung, ở quán ăn nhỏ trong ngõ đối diện với cổng trường.

Kết quả trong bữa ăn, Khương Hồng Thược nhìn thấy hai thành viên trong đội trắng trợn đút cơm cho nhảu.

Tim cô đập đánh thịch một cái.

Buổi tối về nhà, Khương Hồng Thược ngồi vào bàn không học tập được, trong đầu toàn là hình ảnh hai người bạn kia ôm hôn nhau, đôi lúc còn nghĩ, nếu lúc đó Ngụy Thư không lên tiếng, chẳng biết hai người đó làm tới mức nào … thậm chí cô nghi ngờ, hai người đó sớm vượt qua giới hạn cuối rồi.

Thế này không được, Khương Hồng Thược chạy ù vào nhà vệ sinh, lát sau mặt vẫn còn ướt đẫm nước đi ra, cô đi đi lại lại trong phòng, sau một hồi cân nhắc, quyết định gọi tới số máy cá nhân nhà Trình Nhiên.

Vì cha mẹ đều có di động rồi, cho nên điện thoại gọi tới nhà bây giờ đa phần là của mình, Trình Nhiên nghe thấy tiếng chuông thì nhấc máy phụ trong phòng, nghe thấy giọng Khương Hồng Thược, xem đồng hồ, đã gần 9 giờ, có chút thương: “ Giờ mới về nhà à, bạn bận rộn quá đấy.”

“ Hôm nay cậu thế nào?”

“ Còn thế nào, học xong vốn có mấy người bạn gọi đi chơi game, mình từ chối về trước.”

Khương Hồng Thược khẽ ừ một tiếng.

Trình Nhiên nghe ra giọng cô có chút thiếu tập trung: “ Có sao không?”

“ Ừm ... “ Khương Hồng Thược khẽ nói: “ Trình Nhiên, có chuyện này mình muốn thương lượng với cậu.”

“ Bạn nói đi. “ Trình Nhiên nghiêm túc hơn, khiến Khương Hồng Thược ngập ngừng như vậy, hẳn là vấn đề lớn, chẳng lẽ nhà cô ấy có chuyện gì sao?

“ Bọn mình, bọn mình trước tiên hãy học thật tốt nhé ... “ Khương Hồng Thược ấp a ấp úng mãi mới nói được một câu như vậy, lại sợ mình chưa nói rõ bổ xung: “ Ý mình là, ở giai đoạn này nên đặt tâm tư vào việc học tập thôi ... Tạm thời không nên nghĩ chuyện khác ...”

Im lặng, không thấy trả lời.

“ Trình Nhiên, cậu có nghe thấy mình nói không vậy.”

Trình Nhiên nuốt nước bọt, còn tưởng mình nghe lầm: “ Nghe thấy, nhưng mà chuyện khác là chuyện gì?”

Bên kia điện thoại, Khương Hồng Thược đến tai cũng nóng lên, nhưng có những lời cô không cách nào nói ra. Trong lòng có chút nóng này, bình thường không phải cậu thông minh lắm à, lúc này ngốc như vậy.

Đồng thời lại sợ Trình Nhiên hiểu ý mình.

“ Có phải là loại chuyện giống ở viên lâm không ...”

“ Mình cúp điện thoại đây, ngủ ngon.”

Cụp một phát, Trình Nhiên chưa kịp phản ứng chỉ còn nghe thấy tiếng tu tu kéo dài.

Khương Hồng Thược vừa mới cúp điện thoại liền nhào ngay lên giường, chui đầu vào trong chăn, hai tay ôm lấy mặt ... Cậu ấy hiểu, cậu ấy hiểu ... Cậu hiểu cái gì chứ, đừng có mà nghĩ bậy bạ, cái đồ xấu xa đó.

Đột nhiên cô ngồi bật dậy.

Không thể nào, Trình Nhiên không thể biết được chuyện xảy ra ở trong rừng được, cậu ấy nói tới chuyện khác.

Khương Hồng Thược a một tiếng, lại vùi đầu vào chăn.

Phía bên kia.

Trình Nhiên vẫn còn cầm điện thoại, trong đầu quanh quẩn đoạn đối thoại vừa rồi, có tích tắc y còn nghĩ nhầm số.

Vừa rồi nhắc tới tới chuyện ở trong viên lâm chỉ là nói tới các cặp đôi ở Nhất Trung nắm tay nhau thôi.

Cơ mà rõ ràng Khương Hồng Thược đang nhắc tới chuyện còn ghê gớm hơn.

Thực tình mà nói, Trình Nhiên vốn không nghĩ gì cả, chỉ muốn có quãng thời gian cao trung đặc sắc, chuyện tình cảm trường học, y không nghĩ sâu xa gì, dù Dương Hạ, Khương Hồng Thược, với y mà nói chỉ là cô bé ...

Nhưng mà hôm nay tựa hồ hộp pandora bị Khương Hồng Thược mở ra rồi.

Kết quả là đêm hôm đó Trình Nhiên gặp giấc mơ hỗn loạn, lúc là cánh môi mềm ướt át của Khương Hồng Thược, khi là gương mặt kiêu kỳ của Dương Hạ, lúc biến thành đường cong gợi cảm của Tần Tây Trăn, thậm chí thế nào còn xuất hiện cả Diêu Bối Bối nữa, đại khái tất cả cô gái y quen đều xuất hiện, hòa quện vào nhau, tạo thành giấc mơ hoang đường.

Sau đó trời còn chưa sáng, Trình Nhiên đã thức dậy, thay hết quần áo, sau đó lén lút như trộm, tống tất cả vào máy giặt phi tang, thân thể thiếu niên quả nhiên là không chịu nổi khiêu khích.

Lúc ăn sáng Trình Nhiên vờ không nhìn thấy ánh mắt khác thường của mẹ, ăn xong sách cặp lên, chào mẹ rồi bắt xe buýt tới trường.

Sáng sớm hôm đó cũng không có gì khác, Trình Nhiên dẫm trên sương mỏng buổi sáng đi vào khu phòng học, qua chỗ rẽ nhìn thấy Khương Hồng Thược dựa vào lan can, giống hôm báo danh, cô đứng đợi chỗ đó.

Vì đợi mình à? Vì cuộc điện thoại hôm qua?

Nghĩ tới giấc mơ hôm qua, lòng y không khỏi nhộn nhạo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận