Trùng Nhiên

Chương 664: Phải đề phòng cậu ta.

Thập Trung thiếu đi hình bóng xinh đẹp của Khương Hồng Thược làm trường học mất đi một phần sinh khí.

Cái nỗi buồn mênh mang ấy, không tới mức làm người ta đau, nhưng khiến cảm giác mọi thứ luôn thiếu đi chút gì đó, khiến tinh thần người ta chẳng làm sao khá lên được, chỉ người trải qua mới biết.

Rất ít người biết trước Khương Hồng Thược rời Thập Trung, vì chuyến đi này thực sự quá gấp gáp, thậm chí khi sang tới Anh, vài thủ tục liên quan chưa hoàn thiện, nên cô không kịp chào tạm biệt.

Như cô bạn cùng bàn Vũ Hân hôm về trường đợi mãi không thấy Khương Hồng Thược tới, khi giáo viên chủ nhiệm Tôn Huy vào lớp thông báo liền bật khóc, hết giờ mắt đỏ hoe nói với Trình Nhiên :" Hồng Thược không về nữa, Hồng Thược đi tới nước Anh rồi."

Trương Bình và Vân Địch tay nắm tay, tin tức Khương Hồng Thược đi rồi giúp bọn họ có dũng khí bày tỏ tình cảm với đối phương, nhưng việc đầu tiên là nắm tay nhau ngồi ở thao trường nhìn về sân chơi cầu lông.

Tô Hồng Đậu và Mã Khả lúc giữa giờ tìm Trình Nhiên, đại khái thấy Trình Nhiên có tiền án, Mã Khả cảnh cáo :" Đừng cho rằng Hồng Thược đi xa rồi sẽ không biết, bọn này sẽ trông chừng cậu.", Tô Hồng Đậu giơ hai ngón tay chỉ vào mắt, hàm y có đôi mắt theo dõi cậu ấy.

Dương Hạ mua đồ ăn sáng cho Trình Nhiên, cũng buồn buồn, "Thì ra hôm ấy muộn rồi Hồng Thược còn tới tìm bạn, là vì cô ấy sắp đi". Trong lòng cô chẳng vui, ngược lại còn đau lòng, có lẽ là vì sự háo thắng của cô đi.

Thao trường dưới ánh hoàng hôn, thời gian trước giờ ôn tập tối, Trình Nhiên ngồi một mình trên khán đài. Chu Húc đá bóng dưới sân xin tạm nghỉ, sau đó tới ngồi bên cạnh Trình Nhiên nhìn mặt trời lặn.

Chu Húc thất thần nói: “ Dù là Thập Trung, cũng không ai chói mắt như cô ấy, nhưng cũng không ai giữ được cô ấy, dù có là cậu.”

Có lẽ bị kích thích nên cảm xúc dao động để lộ ra tiếng lòng.

Trình Nhiên quay sang nhìn Chu Húc, không biết có kể với hắn tối qua trên CQ , Khương Hồng Thược kể với y rằng ga trải giường trong kí túc xá của cô có hình Scoopy Doo, cô ra vườn rắc ít vụn bánh mì, liền có mấy con sóc chạy tới, rất đáng yêu, không hề sợ người, hẹn lên đại học rồi cùng tham quan trường của nhau.

Nhìn bộ dạng thiện chí của Chu Húc, Trình Nhiên thu búa lại cười nhẹ thiện chí.

Nụ cười đó trong mắt Chu Húc không khác gì cười chua xót, vỗ vỗ vai Trình Nhiên còn bóp nhẹ: “ Người anh em, tôi hiểu, tôi hiểu mà, sẽ qua thôi, đó là tuổi trẻ, thanh xuân là gì nếu thiếu nỗi đau, đau là để chúng ta trưởng thành đó.”

Trình Nhiên cũng vỗ vỗ vai hắn, người anh em, cậu thắng, cậu thực sự làm cho tôi cạn con mẹ nó lời rồi, nỗi buồn của Trình Nhiên bị cái vỗ vay đó làm bay quá nửa.

Đằng xa mấy nữ sinh xem hắn đá bóng, nhìn cảnh cảm động này không kìm được dựa vào vai bạn học lau đi nước mắt vừa tràn khóe mi.

Khương Hồng Thược đi rồi, Trình Nhiên cũng buồn chứ, mọi người ở trường thường xuyên thấy y đi một mình, vài nữ sinh vì cảnh tượng đó mà đau lòng. Kỳ thực Trình Nhiên đâu phải ở tuổi thích gặm nhấm nỗi đau như thế, chỉ là một thói quen của y, trước kia ở Thập Trung y hay đi dạo một mình như vậy, lúc này kết hợp tin tức Khương Hồng Thược đi rồi mới tạo thành cảm giác không thiết tha cơm nước như thế.

Đa phần những lúc như vậy, Trình Nhiên đang lập kế hoạch, y không thể nhàn nhã nữa rồi, y phải thực sự hùng mạnh.

Trong phòng làm việc của Lam Điểm, tiếng pháo mừng nổ lốp đốp, sau đó hoa giấy bắn tưng bừng, hôm nay Khoa kỹ Lam Điểm vì Trình Nhiên tới mà tổ chức nghi lễ hoan nghênh rất có không khí.

Pháo mừng do Giang Lăng mua, mua luôn cả một thùng, toàn bộ 16 nhân viên dưới sự dẫn dắt của bốn người sáng lập, đừng hai bên, tay cầm pháo mừng, đợi Triệu Thanh và Trình Nhiên đi vào giấy màu phun tứ tung.

Sau khi Lam Điểm nhận được ba đơn đặt hàng mở ra cục diện mới, tiếp đó lại nhận được đơn hàng của Phục Long ở lĩnh vực PDA, Set Top Box, máy chủ.

Bằng vào các hạng mục này, doanh thủ trên sổ sách của Lam Điểm trong tương lai sẽ tăng vọt, hơn nữa buộc vào một công ty lớn như Phục Long, có nghĩa là nghiệp vụ trong tương lai của Lam Điểm đã có chiếc thuyền lớn bảo hộ rồi.

Điều này cổ vũ lòng tin của đám Đặng Ngọc, giấc mơ Mỹ như ngay trong tầm tay rồi.

Tất nhiên đơn đặt hàng của Phục Long do Trình Nhiên dùng hết khả năng thuyết trình với cha mình mới nhận được, mà hệ điều hành Linux tiếng Trung của Lam Điểm thực sự là độc nhất trong nước, cũng là cơ sở Phục Long đặt hàng.

Đặng Ngọc khoác vai Trình Nhiên, xưng hô đã có chút thay đổi: “ Giám đốc Trình, để cậu đầu tư vào Lam Điểm là quyết định sáng suốt nhất của chúng tôi, Lam Điểm tương lai lên sàn chứng khoán Mỹ, cậu sẽ là công thần lớn nhất.”

Mấy tên này mở mồm ra thì trong ba câu nhất định sẽ có một câu liên quan tới chứng khoán Mỹ.

Giang Lăng là người ít tuổi nhất trong bộ tứ, là người tính cách bay nhảy nhất, hào hứng kêu lên: “ Phải nói chúng tôi là bốn anh em đào viên kết nghĩa tìm được Gia Cát Lượng rồi, từ giờ trở đi chúng ta sẽ chỉ một đường tiến thẳng về phía trước, không gì cản nổi chúng ta nữa.”

Liêu Miêu là người tính cách trầm ổn nhất, nhưng là nhất trong bốn tên điên mà thôi, nồng nhiệt bắt tay Trình Nhiên, bao nhiêu phấn khởi thể hiện hết ra mặt.

Khang Minh là người phụ trách vận hành và huy động vốn làm bộ tủi thân muốn đi: “Tôi cũng bỏ công lớn đấy, không coi tôi ra gì hả, được, vậy thì tôi đi.”

Sau đó mọi người cùng cười.

Buổi tối khỏi nói nữa, sao có thể thiếu một bữa bia trong quán nướng chứ, đợi Trình Nhiên và Triệu Thanh đi rồi, chỉ còn lại bốn người.

Liêu Miêu nghiêm túc nói: “ Đặng Ngọc, Giang Lăng, hôm nay bất kể thế nào cũng không nên nói những lời ấy trước mặt toàn thể công ty, nhất là Đặng Ngọc, cậu chính là trụ cột của chúng ta, sau này phải để ý.”

Đặng Ngọc lúc này mới nhận ra, là CEO của công ty, đi đề cao Trình Nhiên như vậy thực sự là làm tổn hại uy vọng của bản thân.

Giang Lăng khá đơn giản, đĩnh tranh luận: “ Nhưng thực sự là vì Trình Nhiên mà ...”

Liêu Miêu khoác tay: “ Đương nhiên Lam Điểm tiến nhanh như thế, Trình Nhiên có tác dụng thức đẩy lớn nhất, mỗi người chúng ta đều nợ ơn cậu ấy, không cần bàn cãi, nguyên tắc số một của tôi là tri ân báo đáp. Thế nhưng chúng ta cũng là người làm ăn, đừng quên Trình Nhiên nắm phân ngạch cổ phần lớn nhất Lam Điểm.”

Khang Minh gật đầu tán thành: “ Tôi đồng ý, con người Trình Nhiên hào sảng, biết chơi, không chỉ các cậu, tôi cũng coi như anh em, nhưng chúng ta không thể vì tình huống trước mắt mà đánh giá tương lai, người đối diện với lợi ích mà không đổi lòng không nhiều. Đương nhiên không phải tôi hoài nghi Trình Nhiên, nhưng nếu ở phương diện quyết sách, chúng ta có chia rẽ thì sao?”

“ Trình Nhiên có 30% cổ phần, là cổ đông lớn nhất, bất kỳ ai trong chúng ta đều không thể đấu với cậu ấy, chúng ta chỉ có liên hợp mới có thể đảm bảo kiểm soát tuyệt đối công ty.”

“ Song có điểm này cần nói trước, chẳng may tương lai một người nào đó trong chúng ta bị cậu ấy thuyết phục thì sẽ thế nào? Chúng ta cho rằng quyết sách của Trình Nhiên không phù hợp với công ty thì sao? Cho nên cần có phương án ứng phó trước với tình huống như thế. Chúng ta đều thấy bối cảnh, tài nguyên cùng cả năng lực hoạt động của cậu ấy rồi, tôi không bài trừ khả năng một trong số chúng ta, hoặc cổ đông mới ngả về cậu ấy, lúc đó Lam Điểm sẽ do cậu ấy kiểm soát, tôi mong mọi người nhớ tới những lời ngày hôm nay.”

“ Chúng ta có thể mâu thuẫn, nhưng khi phải đối mặt với Trình Nhiên, tôi mong chúng ta là một khối thông nhất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận