Trùng Nhiên

Chương 341: Tới McDonald’s giải bài tập.

Căng tin trường đông nghịt người qua lại, thi thoảng liếc nhìn về phía cái cây phía trước, ở đó có thiếu nữ mặc áo thun rộng cổ, cổ áo hơi trễ, lộ ra mảng da ngực trắng mịn, dáng cao thanh thoát, vòng eo nhỏ như dương liễu, đứng đỏ chẳng khác nào muốn gây tắc nghẽn giao thông.

Tần Thiên vòng hai tay ra sau kê mông, người hơi dựa vào thân cây nhìn Tô Dương, tựa cười tựa không nói: “ Gần đây hẳn cậu có động lực lắm nhỉ?”

Tô Dương trông khá thanh tú, ưa nhìn, da hơi tái một chút, có vẻ là loại trạch nam ít ra ngoài tiếp xúc với ánh nắng, nghe Tần Thiên nói thế thì hơi xấu hổ gãi đầu: “ Sao lại nói như thế?”

Tần Thiên nguýt một cái: “ Còn chối, không phải Khương Hồng Thược đã gia nhập hạng mục pin Li-ion của các cậu à? Sướng mê tơi chứ gì?”

Tô Dương ho một tiếng, nhìn quanh, không phủ nhận: “ Cứ nghĩ cô ấy tham gia thi sinh vật, bên ấy lôi kéo dữ lắm.”

“ Không phải nói cậu chứ, mình đã bảo cậu đi nói với cô ấy mà.”

“ Không dám.”

Tần Thiên híp mắt: “ Cũng phải, cậu tự ti mà.”

Tô Dương ngay lập tức muốn phản bác, nhưng bị nói trúng tim đen, cuối cùng không thể mạnh miệng được, hơi ấp úng: “ Ít nhất mình học hóa không tệ ... Chỉ là cuối cùng cô ấy vẫn tham gia thi khoa kỹ ... Liêu Hậu Minh và cô ấy là chính phó hội trưởng hội học sinh, quan hệ bọn họ không tệ, còn liên tục hẹn nhau, cuối cùng cô ấy vẫn lựa chọn tham gia thi khoa kỹ, chứng tỏ hạng mục của bọn mình hấp dẫn hơn.”

Tần Thiên có hơi ghen: “ Thôi đi, không cần nói đường hoàng như thế, nhận thì chết ai, cậu xem cậu sắp cười tới toét cả miệng kìa, cần thế không ... Mấy ngày qua khẳng định suốt ngày chạy tới lầu thực nghiệm.”

“ Làm gì khoa trương như thế . “ Tôn Dương hơi ngượng ngùng, sau đó đánh mắt về phía Trình Nhiên: “ Bạn thì làm sao, cãi nhau với Quách Dật à?”

“ Ừ, vốn ngay từ đầu đã không thích hợp rồi, nên bai thôi.”

“ Vậy người anh em mới kia gặp họa rồi, nghe nói cậu ta là học sinh chuyển trường?”

Tần Thiên tự biết chuyện liên quan tới mình sẽ có cả một đống người chú ý, cô và Tô Dương vẫn luôn quan tâm tới nhau nên biết không có gì lạ: “ Cậu nói gì thế, mình không thể nghiêm túc một lần à?”

Tô Dương thở dài: “ Từ trước tới giờ bạn thế nào, mình lạ sao? Với lại, cậu ta là người thế nào? Đâu ai biết, thế mà gọi là nghiêm túc à?”

“ Được rồi, chỉ đang tiếp xúc thôi, coi như kết bạn mới, nghĩ nhiều làm gì.” Tần Thiên chuyển đề tài: “ Hì hì, đọc mãi mới hiểu phản ứng đồng phân của aryophyllene mà cậu đang làm, Trước kia mình đọc tiểu thuyết khoa huyễn có nói, tương lai thuốc do con người phát minh có thể trị bách bệnh, trường sinh bất lão, rất hâm mộ nhà khoa học họ. Này tài tử, cậu có phải muốn đi theo con đường đó không, phát minh ra thuốc chữa ung thư và AIDS, thế thì lưu danh sử sách rồi.”

“ Lại quanh co. “ Tô Dương khéo léo đưa tay chỉ Trương Bình mang được ra: “ Được rồi, đừng để người ta đợi lâu.”

Tần Thiên vẫy tay: “ Đợi tin tức tốt từ cuộc thi của cậu đấy, này nếu cậu bị Khương Hồng Thược câu mất, mình sẽ ghen đấy.”

Tô Dương vừa cười vừa vẫy tay đi, xem ra tâm tình rất tốt.

Lúc tan học sáng hôm đó, Trình Nhiên vẫn cảm thấy chuyện đi ăn đi uống này phiền phức, nói với Trương Bình hay là không ăn cùng với Tần Thiên nữa, Trương Bình mặt đầy ngạc nhiên: “ Ấy chớ, tôi còn hi vọng thông qua Tần Thiên làm bàn đạp quen nữ sinh đội vũ đạo, còn nữa, Tần Thiên chủ động mời mà, vì sao không đi? Có phải là định dục cầm cố túng không, hay là cậu thích cô ấy rồi, sợ mình bị lún vào .”

“ Cậu nghĩ quá xa rồi đấy. “ Trình Nhiên thở dài, Thập Trung đúng là quá tự do mà:

“ Nếu như cậu không có ý đó thì tốt rồi, coi như vì tôi đi.”

Mấy tin đồn gần đây liên quan tới Tần Thiên và Quách Dật cũng truyền tới tai Trình Nhiên rồi. Nếu không có mấy chuyện rắc rối đó, nếu không phải bị người ta trên đường chỉ trỏ bàn tán, y vốn mang thái độ cảm thụ mọi thứ, sẽ không thành vấn đề, dù sao Tần Thiên là cô gái xinh đẹp, cái gì không nói, riêng việc dưỡng nhãn như thế đã đủ .

Nhưng dính dáng mấy chuyện tình cảm trẻ con, tay ba tay tư thì xin kiếu. Trình Nhiên không thích phiền phức kiểu này, y tới đây không định gây chú ý như thời Nhất Trung nữa, nếu có thể làm mở tồn tại của mình thì tốt nhất. Có điều Trương Bình đã nói thế, nếu y còn tìm cớ từ chối, sau đó đi ăn một mình có khí bị Trương Bình, Tần Thiên bắt gặp. Nếu không muốn bị bắt gặp thì phải đi xa một chút, ăn cơm thôi mà phải trốn tránh như thế còn gì ngon nữa.

Vì thế đành gật đầu, dù sao Trình Nhiên tin loại chuyện này không kéo dài được lâu.

Lần này họ đi ăn McDonal's ở phố Thiểm Tây, tuy là hiệu ăn nhanh, cửa hàng lại trang trí hiện đại sang trọng, mang cảm giác khá đẳng cấp, vì thế học sinh ra vào đều có điều kiện.

Trương Bình nói: “ Sơn Hải các cậu chắc chưa có McDonal’s đâu nhỉ, hôm nay tôi mời.”

Tính Trường Bình thích ôm việc vào mình, thích kết giao mọi người, có hào khí quen hết anh hùng thiên hạ. Chỉ là trước kia nhân vật có tiếng trong trường thì hắn không tiếp xúc được, hắn không đá bóng, không chơi cầu, không biết vẽ tranh, chẳng giỏi âm nhạc, thế nên không có cửa vào các câu lạc bộ.

Kết quả lần này may sao tiếp cận siêu cấp mỹ nữ như Tần Thiên, cơ hội lớn, sao chịu bỏ qua.

Trương Bình như mọi khi, hỏi mọi người thích ăn gì rồi đi xếp hàng, ba người còn lại kiếm chỗ gần cửa sổ ngồi xuống, Tần Thiên mở túi tùy thân, lấy cuốn sổ tay hỏi Trình Nhiên: “ Mình bị kẹt bài này mấy ngày rồi, cậu xem giúp mình được không?”

Trình Nhiên hơi sửng sốt, vẫn nhận lấy, Viên Tuệ ở bên hơi ngả người ra sau che miệng cười, có hơi tội nghiệp cho Trình Nhiên.

Đi ăn cũng bị kiểm tra bài.

“ Phản ứng đồng phân Caryophyllene à? “ Trình Nhiên lẩm bẩm đọc:

“ Ừ. “ Tần Thiên khép hai tay lại làm động tác chắp tay, mặt rất tội nghiệp: “ Làm hộ mình với được không?”

Viên Tuệ nói vào: “ Tần Thiên cũng hỏi anh chàng học sinh giỏi hóa rồi, cậu ta cũng không hiểu ... Cậu là học sinh chuyển trường, qua được mấy đề biến thái kia, chắc không vấn đề nhỉ, cố lên, đánh bại Tô Dương.”

Tần Thiên nhíu mày lườm cô một cái, ý bảo đừng làm lộ liễu như vậy, đưa cả bút chì tới: “ Hôm nọ mình nhìn thấy đề này trên cuốn "Ôn luyện mở rộng" của một người bạn nên chép lại, kết quả làm mãi không đúng đáp án, vốn định hỏi giáo viên, giờ gặp cậu ở đây, hỏi cậu luôn vậy.”

“ Ừ, xem thế nào.” Trình Nhiên không nghĩ đi ăn trưa, một lời không hợp liền … bắt người ta giải bài tập. Y nhận lấy bút chì, rất mảnh, còn có mùi thơm nhẹ, Trình Nhiên thấy mình mở ra một thành tựu mà tương lai sẽ mặc niệm vì nó, tới McDonald's giải bải tập cho mỹ nữ.

Bữa cơm này vốn nên từ chối dứt khoát mà.

Viên Tuệ giúp lấy đồ uống, Trương Bình hộp combo gia đình và vài cái hamburger mang tới, thấy Trình Nhiên đang chăm chú giải bài thốt lên: “ Oa, chăm chỉ thế, ăn trước đã.”

Trình Nhiên cầm lấy humberger, cũng chẳng ăn sống nuốt tươi gì, vậy mà Trương Bình chưa ăn hết đã thấy Trình Nhiên ăn xong, tiện tay đưa cho cái đùi à, vèo một cái trả lại một cái xương vào tay hắn.

Vậy mà tay không ngừng viết, đúng là kỳ tài.

Tần Thiên ngồi bên xem các bước giải bài của Trình Nhiên, mới đầu ánh mắt đầy kỳ vọng, sau ảm đạm dần.

Viên Tuệ còn sốt ruột hơn, hỏi: “ Sao rồi?”

“ Mình không làm ra. “ Trình Nhiên đặt bút xuống, hớp một ngụm coca: “ Bài này khá khó đấy.”

Viên Tuệ mất hứng, định nói "thì ra cậu cũng chẳng có gì đặc biệt", lời ra tới miệng cảm thấy tổn thương người ta không tốt, nên thôi, nhưng mà thất vọng thì thể hiện rõ ra mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận