Trùng Nhiên

Chương 737: Nặng tựa Thái Sơn. (1)

Khi hai anh em Nhiếp Vân Nhiếp Xuyên rụt rè không biết nên ngồi ở vị trí nào thì bọn họ nhìn thấy một cảnh không sao đánh giá được, viện sĩ Lý Thái Hành vội vội vàng vàng vào cửa một cái, nhìn quanh thấy Trình Nhiên, đi thẳng tới hỏi luôn:” Sao cháu được công ty đó cấp quyền, cấp quyền thế nào?”

Hồ Chí Vĩ đi theo bên cạnh cũng kích động tới mặt đỏ bừng bừng:” Nghe nói cháu có được cấp quyền kiến trúc tập lệnh ISA à?”

Còn có mấy nhân vật hạch tâm của viện nghiên cứu Đại học Trung Nam nữa cũng dùng ánh mắt kinh hồn nhìn Trình Nhiên.

Trình Nhiên trả lời:” Cháu dùng công ty có kỹ thuật trọng yếu đổi được, quyền sự dụng kiến trúc của họ, quyền cao nhất.”

Nói ra ARM vẫn là công ty danh tiếng không mấy nổi trội, đương nhiên với Lý Thái Hành suốt ngày vì nước bôn ba trong lĩnh vực chip bán dẫn thì không xa lạ gì.

Đen so với rất nhiều công ty công nghệ mang ra đủ loại khái niệm bắt mắt thu hút danh tiếng, ARM chưa bao giờ hơi chút là gân cổ lên la hét thể hiện sự tồn tại của mình, mà cách công ty này sinh ra vẻn vẹn chỉ là do không tồn tại được ở lĩnh vực khác mà thôi.

Hơn nữa ngay từ đầu ARM luôn đi theo con đường cấp quyền thương nghiệp của mình, chỉ cần bỏ tiền, sẽ được ARM cấp quyền tương ứng, cho nên ARM luôn tồn tại với bề ngoài vô hại.

Đương nhiên họ cũng có giới hạn, đó là cấp quyền ở cấp độ tối cao.

Công ty được cấp quyền này cực kỳ hiếm hoi, mà sau này công ty nổi tiếng nhất được quyền sử dụng kiến trúc ARM chính là Apple.

Muốn có được quyền này, hoặc là có thể ảnh hưởng trọng đại tới sự phát triển của ARM trong tương lai, hoặc có trao đổi lợi ích quan trọng, hoặc là kỹ thuật hạch tâm. Nếu không thứ có khả năng liên quan tới sự tồn vong của công ty này, ARM không dễ trao ra.

Trình Nhiên tóm được yết hầu phát triển của ARM, lợi dụng kỹ thuật quan trọng ngăn cản ARM thu về lợi ích lớn hơn, mới lấy được cấp quyền này, còn ARM bị cắn một cái, sau này càng cảnh giác.

Vì mai phục trên con đường ARM phải đi qua, Trình Nhiên trước kia sử dụng tư duy nghịch hướng, sai Triệu Thanh mua 5 công ty ở lĩnh vực tương quan cản đường tiến của ARM, cuối cùng chỉ có hai công ty làm mục tiêu.

Đến khi Triệu Thanh ra tay, ARM nhận ra đã muộn, lúc ARM muốn mua lại hai công ty này, Triệu Thanh hết muốn cổ phần lại muốn một vị trí trong tầng quyết sách của ARM, ARM hết sức đề phòng đưa ra thông điệp cuối cùng, bọn họ sẽ không nhường vị trí trong Hội đồng quản trị.

Lúc đó Triệu Thanh mới “xuống nước”, muốn cấp quyền sử dụng kiến trúc ARM.

Lúc đó Trình Nhiên mới nắm trong tay bảo bối này.

Nhiếp Vân Nhiếp Xuyên nhìn không khí trong phòng hội nghị, chỉ có thể dùng hai từ "cuồng nhiệt" để hình dung.

“ Đây là quyền sử dụng kiến trúc tập lệnh V6 mới nhất, giúp chúng ta có thể thoải mái phát huy ưu thế kiến trúc ARM, điều này chúng ta có thể tiến hành tái sáng tạo, nâng cấp, thậm chí lấy kiến trúc này làm nền tảng để tự chủ nghiên cứu, có thể làm một khởi điểm mới hoàn toàn.”

“ Đương nhiên, đây mới là chỉ là ý tưởng, cháu chỉ nói tới một khả năng có thể làm, nhưng nếu như chúng ta muôn đi trên con đường tự sản xuất chip, đây là con đường tốt để đi.”

Đám người Lý Thái Hành, Hồ Chí Vĩ gật đầu, cuống nhiệt thì cuồng nhiệt, hiện cũng có vấn đề hất nước lạnh vào họ.

Lý Thái Hành kích động tới tay phát run, kẹp điếu thuốc cũng không vững, đây là thứ ông theo đuổi cả đời: “ Chuyện này khẳng định là tốt, nhưng cháu cũng biết, dù chúng ta có lợi dụng kiến trúc ARM để phát triển ra thứ thực sự thuộc về mình thì vẫn không được, vì nó không phù hợp với lối tư duy và khẩu hiệu người ta đang hô hào ngoài kia.”

Đúng thế vấn đề trước mắt chính là văn kiện số 18 của chính phủ, từ khi công bố tới nay, khắp nơi hô hào khẩu hiệu chấn hưng công nghiệp dân tộc, lập nên sản nghiệp chip bán dẫn tự chủ, các loại công ty "tự chủ nghiên cứu đuổi kịp trình độ thế giới" sinh ra. Kỳ thực toàn là loại nhắm vào phí hỗ trợ của nhà nước, vì đám thiển cẩn, chỉ biết lợi ích trước mắt, nên sinh ra sự kiện quốc tâm kia ...

Một loạt bài báo được trau chuốt làm thoạt nghe thì toàn thành quá phấn chấn lòng người, khiến người ta hiểu lầm là nghiên cứu thử nghiệm chip bán dẫn, là lĩnh vực kỹ thuật có thể bùng nổ dễ dàng đuổi kịp thế giới.

Trải qua những sự kiện kia, từ cao tầng, sản nghiệp tới dân chúng mới nhận ra rằng bức tường kỹ thuật kia là thứ húc vào vỡ đầu.

Trước khi tất cả bọn họ nhận bài học kia, vận dụng kiến trúc ARM này nói không chừng sẽ gặp phải búa rìu dư luận.

Giờ không bị người ta dùng nước bọt nhấn chìm đã là may rồi, đừng mong được ai hỗ trợ.

Lý Thái Hành vấp ngã một lần rồi, chính là vì ông đi ngược với dư luận, khi mà người người hô hào hợp tác với doanh nghiệp nước ngoài, quốc gia chủ trương lấy thị trường đổi kỹ thuật, ông lại kiên quyết đi theo hướng tự chủ . Bởi thế đối thủ của ông trong tập đoàn Nam Tinh mới nhân cơ hội miêu tả ông thành tài hèn chí lớn, không thức thời, không hiểu kinh tế thị trường, cuối cùng bị đá khỏi chính công ty mình sáng lập.

Giờ đây người ta hô hào tự chủ, ông lại đi mua kỹ thuật nước ngoài về sử dụng, không biết bị người ta bôi vẽ thành cái gì.

Không trông mong gì được chính sách hỗ trợ từ chính phủ, càng không thể thu hút đầu tư, bọn họ chỉ có thể tự mình nghiên cứu phát triển thôi, Lý Thái Hành nghiêm giọng nói: “ Chúng ta sẽ cần rất rất nhiều tiền đấy.”

Phục Long không hi vọng gì rồi, họ có định hướng phát triển riêng, đi theo lối riêng, hơn nữa hiện giờ cũng rất khó khăn, lại chia ra thêm phần tinh lực cho chuyện này nữa thì không sáng suốt.

Trình Nhiên gật đầu: “ Cháu biết, nếu muốn tự chủ chip, chúng ta có vài điểm phải khắc phục, thứ nhất là có một kỹ thuật tiên tiến, thứ hai có đội ngũ nhân tài, thứ ba là phải gánh chịu được thua lỗ lâu dài.”

“ Điểm thứ nhất chúng ta đã có, điểm thứ hai cháu đang làm, đồng thời cũng nhờ tới bác, rất nhiều người ở đây sẽ là cơ sở. Thứ ba không hi vọng quốc gia hỗ trợ, nhưng có thể tranh thủ địa phương nâng đỡ.”

“ Nếu được cao tầng Nam Châu ủng hộ thì đỡ phần nào, tệ lắm thì xin Đại học Trung Nam giúp đỡ nghiên cứu, thịt muỗi cũng là thịt. Phương diện khác, có thể đưa vào mô hình hợp tác nghiên cứu giữa nhà trường và doanh nghiệp. Tóm lại là ở mặt tài chính cháu nghĩ cách, giờ cần bác lập nên đội ngũ để có thể khơi động hạng mục.”

Nhìn ánh mắt quyết tâm của Trình Nhiên, Lý Thái Hành cũng dứt khoát: “ Nếu thế thì bác liều cái mặt già này, đi thuyết phục người ta, tranh thủ được bao nhiêu tốt bấy nhiêu. Về người đứng đầu hạng mục, Hồ Chí Vĩ có thể đảm nhiệm, cậu ấy đã nghiên cứu đề tài này lâu rồi.”

Hồ Chí Vĩ xuất thân chuyên ngành kiến trúc hệ thống vi tính, là lớp viện sĩ sau Lý Thái Hành, từng theo học ông ta, sở trường là mạch điện tử, thiết kế chip, nên hôm nay nghe tin từ Trình Nhiên, Lý Thái Hành gọi ngay Hồ chí Vĩ theo.

“ Tôi còn có một vấn đề nữa. “ Hồ Chí Vĩ không trả lời ngay mà hỏi: “ Khi giáo sư Lý nói với tôi, tôi còn nghi ngờ, nhưng giờ xem ra không phải giả. Chỉ là cậu trẻ như thế, vì sao muốn làm việc này?”

Đây là thắc mắc chung của mọi người, ví thế cả Nhiếp Vân Nhiếp Xuyên và các nghiên cứu viên khác đều nhìn cả vào chờ đợi.

Vì chuyện này không phải đơn giản, chưa nói ý nghĩa đằng sau, riêng hạng mục lớn như vậy từ quyết sách, chấp hành, rồi trí thức, kinh nghiệm xã hội, nếu do Lý Thái Hành chủ đạo, không ai dị nghị gì, nhưng mà do một sinh viên năm đầu chủ đạo, người ta nghi ngờ, y có biết đây là chuyện không hề nhẹ nhàng không?

Còn nữa, động cơ là gì, không có động cơ đủ thuyết phục, người ta khó tin quyết tâm đi đến cùng của anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận