Trùng Nhiên

Chương 809: Tôi chịu trách nhiệm.

Trình Nhiên biết ý định của Tần Tây Trăn, sự xuất hiện của cô khiến chuyện có thêm một đề tài để bùng lên, đối phương muốn phong tỏa sẽ khó khăn, nhưng điều này gần như tự châm lửa hủy diệt cuộc đời minh tinh của cô, chí ít cũng gây ra vô vàn yếu tố không xác định.

Vì thế y chưa bao giờ cân nhắc tới.

Nhưng cô đã làm rồi, giữa hai người với nhau đã không cần nhiều lời nữa, Trình Nhiên nhanh chóng tỏ ra như thường giới thiệu bạn bè: “ Đây là bạn cùng phòng của tôi Tiểu Duy, Đại Duy, Lão Quách ... Còn đây là Tần Tây Trăn, mọi người đều biết rồi chứ?”

Ba tên kia gật đầu như cái máy, đầu óc trống rỗng cả rồi, chỉ còn là công cụ gật đầu thôi.

Tần Tây Trăn cười tươi, vươn bàn tay trắng reo khẽ bắt tay từng người một, bắt tay tên nào, tên đây cứng đờ như cương thi.

Đến người cuối cùng là Lý Duy tức Tiểu Duy, tên mồm mép đó tuy đang sốc nặng, nhưng bản tính không thay đổi, dù hơi lắp bắp lẫn lộn: “ Chúng tôi, tôi ... Đi xem chị biểu diễn, chính là, là hôm chị tới Nam Châu, hôm đó chúng tôi còn phát vé cho trường .... Sân khấu chấn động, khi đó chị hát thật hay.”

“ Vậy là bây giờ tôi hát không hay nữa?” Tần Tây Trăn đùa:

“ Không, không phải, không phải sau đó còn chưa được nghe chị hát hay sao, chắc chắn là càng hát hay hơn rồi.” Lý Duy rối rít nói:

“ Oa, thật cơ trí. “ Tần Tây Trăn giơ ngón cái lên:

Lý Duy thấy đời này của mình đủ rồi, chỉ riêng lời này của Tần Tây Trăn đủ cho hắn đem khoe khắp thế giới. Vương Tân Bác thì rụt rè nấp sau lưng Lý Duy, cười ngượng ngập, Lão Quách thì chắc là treo máy rồi, chả thấy phản ứng gì.

Tần Tây Trăn hỏi: “ Tôi tới trường thăm cậu mà cứ để tôi đứng đây thế à? Không có chỗ ngồi sao?”

Trình Nhiên đảo mắt nhìn quanh, đã có rất đông người tụ tập tới đây, tuy bọn họ không tới gần, nhưng có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng gọi nhau thông báo, tình hình này sẽ càng lúc càng đông, nói: “ Hay là chúng ta ra ngoài đi.”

Tần Tây Trăn tới đây chính là để khuấy động mọi thứ sao có thể làm một cách nửa vời như vậy? Cô thoải mái lắc đầu: “ Không cần đâu, dẫn tôi đi tham quan một chút đi, quanh đây có món gì ngon không, đừng giấu nhé, bây giờ tôi không phải là cô gái một cái móng gió là thỏa mãn được đâu đấy. Còn nhớ lần trước tôi nói gì không? Tôi nói nếu một ngày tôi tới trường tìm cậu, liệu có kích thích không?”

Người bên cạnh nào dám quấy nhiễu đôi bên nói chuyện, nhưng mỗi câu nói đều giống như diòng suối nhỏ róc rách chảy qua rừng mùa thu lá tiêu điều, nghe không sót chữ nào, càng hận không thể đập xương hút tủy moi ra chuyện quá khứ của cả hai. Đó là Tần Tây Trăn đấy, điên mất rồi, cô ấy lại quen biết Trình Nhiên, hơn nữa quan hệ không hề tầm thường.

Cho dù trong lòng có ngàn vạn nghi vấn, lúc này mọi người không quấy nhiễu họ, kẻ nào mù mắt định tiếp cận có ngay thành viên Hội Thiên Hành ngăn cản. Cứ thế đoàn người mỗi lúc một đông bám theo hai người họ, tạo thành khung cảnh quỷ dị.

Sinh viên đại học đương nhiên là quần thể có lượng fan hâm mộ Tần Tây Trăn nhiều nhất, lúc này tin tức chắc chắn lan khắp toàn trường rồi, huống hồ đây là thời điểm nhạy cảm, sự kiện Quốc Tâm bị phong sát, sự xuất hiện của Tần Tây Trăn không khỏi khiến người tinh ý suy đoán.

Vì tránh phô trương quá mức, rốt cuộc Trình Nhiên không thể cứ thế mà dẫn Tần Tây Trăn đi quanh trường được, hỏi cô thích ăn gì, Tần Tây Trăn nói hôm nay cậu định ăn gì thì tôi ăn nấy, thế là Trình Nhiên dẫn cô tới quán mỳ.

Quán mỳ này nằm ở khu dân cư nhỏ còn sót lại sau cải tạo gần trường, chủ yếu đây là khu nhà cổ có giá trị bảo tồn. Toàn bộ nhà ở đây đều mở quán tầng một sống tầng hai, quán mỳ cũng vậy, phòng khá rộng, thời xưa chắc cùng từ là cửa hiệu, dùng bình phong gỗ chia cách thành từng khu nhỏ. Hai người đi vào một khu, có ba bàn, không gian hẹp, may mà khách thời điểm này không nhiều, có người tới nhìn thấy hai bọn họ cũng đổi chỗ.

Trong quán không đông, nhưng bên ngoài thì chật kín, bọn họ đứng ngoài cửa sổ, cách rào chắn gỗ ngó nghiêng vào trong, tụ tập tầng trong tầng ngoài, chủ quán mỳ khiếp hãi không hiểu gì cả.

Bàn tròn rất nhỏ, vì thế Trình Nhiên và Tần Tây Trăn ngồi gần nhau, nhìn góc độ này, Tần Tây Trăn lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng với cách ăn mặc giản dị như thế, áo thun quần jean đơn giản, rất có chất sinh viên, hai người thực sự đẹp đôi.

Người ngoài tụ tập, người bên trong quán thì yên tĩnh, Trần Mộc Dịch tới cửa rồi, hắn nghe Tần Tây Trăn nói muốn tới đây là lên đường ngay, tuy không tiếp xúc với cô, nhưng hắn muốn ở gần cô nhất có thể để kịp xử lý tình huống.

“ Chuyện quá lớn rồi, chị vẫn nên cân nhắc. “ Trình Nhiên vẫn cứ lo chuyện này ảnh hưởng tới sự nghiệp của Tần Tây Trăn:

“ Đừng hiểu lầm, tôi làm vậy không đơn thuần là vì cậu, cũng là vì tôi cho rằng đây là chuyện chính xác. Tôi tin ngoài kia có nhiều người giống tôi, khi bọn họ theo dõi toàn bộ câu chuyện này đều muốn làm gì đó, chỉ là năng lực quá nhỏ bé nên đành thở dài tiếc nuối thôi. Nếu không thể vạch trần loại lừa đời trộm danh đó, thậm chí khiến hắn phải trả giá, thì chuyện hôm nay tôi làm chưa hết đâu, còn xa mới kết thúc ... “ Tần Tây Trăn giơ nắm đấm: “Tôi không còn là cô giáo âm nhạc nhỏ bé trước kia nữa đâu.”

“ Được rồi, đừng tạo dáng thêm nữa, người ta chụp lại rồi đấy, ăn đi không nguội. “ Trình Nhiên gạt lo lắng sáng bên, chuyên tâm ăn mỳ:

Ăn một bát mỳ có lâu cũng có thể lâu tới đâu được, thế nhưng mười lăm phút đấy đủ gây tắc đường kinh khủng rồi, đợi hai người họ ăn xong ra ngoài, Trần Mộc Dịch dẫn thêm mấy nhân viên xông tới bên cạnh Tần Tây Trăn đảm nhận vị trí vệ sĩ, bảo vệ cô tới cổng phía đông nơi cậu hai cô đỗ xe.

Gió tối thổi mái tóc đen khiêu vũ trên chiếc áo thun trắng, gửi hương thơm tới mũi Trình Nhiên, Tần Tây Trăn dừng lại vẫy tay: “ Đừng tiễn nữa, tiếp theo tôi còn có lịch trình, hi vọng chuyện này khiến giông bão càng lớn.”

Khi thế cục ngoài kia giống như bị tầng tầng mây dầy phủ xuống che khuất, cô gái ấy tựa như con én biển xuyên qua lớp mây dày nhất, xông vào thẳng trung tâm, cất tiếng hót vang khuấy động trời đất.

Chiếc Mercedes S Serie đỗ bên cạnh, cửa mở ra, Tần Tây Trăn trước khi vào xe quay đầu làm bộ mặt tội nghiệp nói: “ Nếu sau này tôi không có cơm ăn, không có công việc, không có nơi nào để đi ...”

“ Tôi sẽ chịu trách nhiệm. “ Lời nói kiểu đó Tần Tây Trăn không phải nói lần đầu, nhưng lần này Trình Nhiên nói nốt nửa phần còn lại.

Tần Tây Trăn nở nụ cười thật rạng rỡ, lên xe, phóng vào trong đêm tối.

Tin tức chập tối ngày hôm đó Tần Tây Trăn tới Đại học Trung Nam gặp mặt thanh niên thần bí được đăng lên chỗ bắt mắt nhất của chuyên mục giải trí, tương ứng với đó là một bức ảnh, đó là cái quán mỳ nhỏ, ảnh chụp góc chính diện, vừa vặn thể hiện hết hình tượng hai người.

Giới truyền thông đưa ra vô số lời giải thích, thậm chí có cả chuyên gia ngôn ngữ cơ thể vào cuộc, từ bức ảnh chụp đó phân tích, hai người trong ảnh thể hiện một mối quan hệ cực kỳ mật thiết, tín nhiệm lẫn nhau, thường thấy ở người thân quan hệ gần gũi nhất. Với đối tình lữ thông thường, rất dễ thấy được nam nữ đều bức thiết muốn thể hiện với đối phương, che giấu khiếm khuyết, nổi bật ưu điểm, nên hoặc ngồi đối diện, hoặc song song. Nhưng hai người trong ảnh lại ngồi ở góc 90 độ, thì đó là quan hệ đã tới mức độ bao dung tất cả ưu điểm lẫn khiếm khuyết của đối phương.

Từ đó có thể thấy rằng hai người này không phải người thân, vậy thì quan hệ không hề tầm thường.

Trước nay tin đồn về Tần Tây Trăn rất ít, nhưng tính đề tài thì tuyệt đối không hề nhỏ, vì cuộc sống của cô khá kín tiếng, chủ yếu làm âm nhạc, tham gia biểu diễn, ít xuất hiện trong các hoạt đồng thương nghiệp, cũng ít tham gia hoạt động xã hội.

Vì thế chỉ cần trong những hoạt động hiếm hoi mà cô tham gia, có chút tương tác nào đó với nam minh tinh, nam danh nhân thôi, cũng được người ta bàn tán, thậm chí tự tưởng tượng ra đủ câu chuyện thỏa mãn khao khát "tài tử giai nhân."

Nhưng những bức ảnh đó đều xuất hiện ở trường hợp công khai, xung quanh có rất nhiều người khác, MC, nhà doanh nghiệp, bên tổ chức, thế nên chỉ có mấy tờ báo giải trí rẻ tiền tung hô để bán báo, mọi người đọc vui thôi, chẳng coi là thật.

Thậm chí có lần một tờ báo bịa ra hắn câu chuyện ái tình của Tần Tây Trăn, đội ngũ của cô dứt khoát kiện tờ báo đó ra tòa.

Tới nay Tần Tây Trăn giữ được tính độc lập cực tốt, danh dự cá nhân rất cao.

Ấy vậy mà một bức ảnh như thế xuất hiện trước mặt mọi người, Tần Tây Trăn ngồi trong cái quán mỳ đơn giản, bên cạnh là một thanh niên chẳng hề phù hợp tới tưởng tượng của tất cả mọi người.

Chàng trai đó rốt cuộc là ai, có phải người nắm giữ trái tim Tiểu Thiên Hậu không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận