Trùng Nhiên

Chương 546: Chúng tôi cùng một loại người. (2)

Kết thúc là chuyến đi Thành Đô vốn không có hi vọng lại trở thành đột phá lớn nhất, phía Liên Chúng còn mua vé máy bay trở về cho hai người Mã Vân và Tôn Vũ.

Cho đến khi bay cao lớn vạn mét, nhìn ngoài cửa sổ, dưới tầng mây là bóng đen đang di chuyển, khó bề phân biệt được đâu là Thành Đô nữa.

Trên cao nhìn xuống, nhỏ bé làm sao.

Tôn Vũ còn chưa từng đi máy bay, nhưng cảm giác lâng lâng này không phải do máy bay đêm lại, mà là từ bước ngoặt khó tin vừa diễn ra.

Trước kia ông chủ Mã ở trước mặt nhân viên có nói :" Chúng ta phải trở thành top 10 trang web thế giới", mặc dù đó vẫn là mục tiêu xa vời, nhưng bọn họ không còn ở dưới đất nhìn lên mây đen vô tận nữa.

Khó tin được người mang tới cho họ tất cả, người tăng than hồng trong tuyết ấy lại là một thiếu niên mới gặp lần đầu.

Càng nghĩ tới tương lai, Tôn Vũ càng có chút lo được lo mất: “ Ông chủ Mã, chàng trai đó thực sự nghiêm túc chứ, liệu có khả năng lại xảy ra biến cố không?”

Mấy lần trước chẳng hi vọng gì thì đi một nhẽ, lần này chuyện không thành khác hắn sợ mình không chịu được.

Khác nào từ thiên đường rớt xuống địa ngục.

“ Cậu thấy chuyện này dễ dàng quá chứ nên có cảm giác không thật chứ gì? “ Ông chủ Mã hiểu tâm trạng của hỏi:

“ Vâng. “ Tôn Vũ gật đầu:

“ Yên tâm đi, chuyện này không hỏng được đâu, vì có những người mà cậu nhìn thấy một cái, giống như nhìn thấy đom đóm trong đêm, như tìm thấy đồng loại, về bản chất, tôi và cậu ấy là cùng một loại người. “ Ông chủ Mã cảm thán, nhớ lại ngay từ lúc ở thang máy đi ra, chàng trai đó đã khiến hắn có cảm giác đặc biệt:

Tôn Vũ nhìn chằm chằm ông chủ nhà mình, đúng là cùng một loại người, chỉ khác tí xíu là một bên có tiền còn một bên rỗng túi.

Ông chủ Mã không để ý tới vẻ mặt “khinh bỉ” của Tôn Vũ, vẫn thao thao bất tuyệt: “ Tôi đến Thành Đô một ngày tham quan Liên Chúng và CQ, nhưng đến lúc thực sự bàn việc tới cậu ấy đồng ý đầu tư chưa tới ba phút, có thể nói, tôi rất siêu, cũng có thể nói nhãn quang của cậu ấy rất độc đáo.”

Tóm lại là đều khen ông chủ ngài phải không ạ, khóe miệng Tôn Vũ co giật.

“ Trong mắt tôi, cậu ấy có ba ưu điểm, thứ nhất là quyết đoán, ánh mắt cao thủ luôn chuẩn xác, nhìn một cái thấy ngay ưu nhược điểm, thấy rồi là ra tay không do dự. Thứ hai, trong lòng cậu ấy muốn làm việc lớn, từ sự dứt khoát còn cho thấy, dã tâm của cậu ấy cao hơn thế, nên đừng sợ không có 3000 vạn kia không thành. Điểm thứ ba, cậu ta có hoàn toàn quyền tự chủ, một khi nhắm mục tiêu là lập tức thực thi, quán triệt.”

“ Thông minh, chúng tôi đều là người thông minh cả.”

Tôn Vũ đến phục ông chủ nhà mình, nở nụ cười lễ phép mà không cần xấu hổ, may mà còn thêm cả cậu ta vào câu cuối, nếu không tôi còn cho rằng là người ta cần anh giúp đỡ chứ không phải là anh cần đầu tư.

Kỳ thực có thể lấy 3000 đổi 35% cổ phần Alibaba, Trình Nhiên rất hài lòng.

Nghĩ tới sau này mấy công ty do Goldman Sachs dẫn đầu, bỏ ra 500 nghìn USD, lấy của ông chủ Mã 50% cổ phần, nhìn qua thì loại chuyện không có khả năng, nhưng nếu biết tình trạng của ông chủ Mã khi đó thì không ngạc nhiên. Chuyện này xảy ra vào khoảng năm 2000 rồi, tức là vài tháng tới một năm nữa, cứ nhìn tình trạng thê thảm của ông chủ Mã bây giờ thì không khó tưởng tượng lúc đó đã rơi vào tuyệt cảnh, mới đồng ý nhường ra 50% cổ phần.

Cuộc đời là thế, kịch bản rất mỹ hảo, nhưng hiện thực lại không đi theo kịch bản, đó không phải kết quả tốt nhất, nhưng là điều kiện có thể chấp nhận nhất rồi.

Buổi tối ngày hôm đó Triệu Thanh nghe Trình Nhiên nói chuyện đầu tư, có chút không đành lòng: “ Những 3000 vạn, khó khăn lặp mới gặp được cơ hội như thế ở thị trường chứng khoán, kiếm được khoản tiền này, tôi thấy chúng ta sao không tiếp tục đầu tư vào thị trường chứng khoán, như thế ít mạo hiểm hơn đầu tư một công ty mới thành lập, cháu nhìn trúng cái gì ở công ty đó chứ?”

“ Đầu tư vào một công ty rốt cuộc cái gì quan trọng hơn? Mô hình ý tưởng của công ty đó, hay là người lãnh đạo của nó? “ Trình Nhiên tự đặt ra câu hỏi lại tự trả lời: “ Nếu lúc mới sáng lập, người lãnh đạo quan trong hơn, nhìn vào mô hình một công ty, làm sao thực sự biết nó có tiền đồ hay không? Có công ty nhìn qua mô hình rất tốt, nhưng thiếu người có thể quán triệt được, cuối cùng cũng chết, cho nên nhìn trúng cái đó vô nghĩa. Quan trọng vào người, đầu tư chính là đầu tư vào người có thể tin tưởng được. Đó là nguyên nhâu cháu không cần vào Ban quản trị, không tham dự kinh doanh, tối đa giữ quyền phủ quyết, vì cháu tin người này.”

“ Thứ hai, khoản đầu tư này có thể lấy danh Liên Chúng để tiến hành, tin tức này đưa ra, cả Liên Chúng và ông chủ Mã đổi sẽ được chú ý, đây là chuyện hai bên cùng có lợi.”

Triệu Thanh mắt sáng lên, đầu tư không đơn giản là ném tiền đi, nếu có được cả danh tiếng thế này, đối với một xí nghiệp mà nói được cấp thêm động lực phát triển.

Trình Nhiên tuy không có mạng lưới quan hệ, nhưng thông qua chuyện bắc cầu đầu tư này, tất nhiên gây ra động tĩnh lớn trong giới, hiện giờ có nhiều nhà đầu tư nắm đống tiền trong tay nhìn vào mảnh đất Trung Quốc này, Liên Chúng thông qua chuyện này danh tiếng cao lên, giá trị càng lớn, cổ phần của Trình Nhiên nước lên theo thuyền.

Đồng thời cũng là tăng thêm đảm bảo cho Alibaba, đảm bảo nguồn đầu tư của mình.

Thằng bé này, hắn không còn biết từ nào bình luận nữa rồi.

Tính toán càng ngày càng lợi hại, tầm nhìn ngày một lớn, trong khi hắn chỉ để ý tới lợn nhuận vụ đầu tư, Trình Nhiên có tầm nhìn toàn cục.

Nếu như nói Triệu Thanh trước kia làm việc cho Trình Nhiên là vì mang ơn, bây giờ thì hắn thực sự phục rồi, không ý kiến gì nữa: “ Tôi sẽ soạn thảo hợp đồng ngay.”

Nếu một ngày cậu ấy bước ra khỏi hậu trường, đứng dưới sân khấu, không biết sẽ chói lọi thế nào, bao người chấn kinh đây.

Triệu Thanh mong đợi ngày đó.

“ Còn chuyện này nữa.” Trình Nhiên tiếp tục nói :” Cháu đã nói chuyện với chú Trần Văn Quảng rồi, chú liên hệ với chú ấy, chú ấy sẽ giới thiệu cho chú một số người, đều là lính trinh sát giải ngũ. Tổ chức một đội ngũ chừng 15 -20 người, nhiệm vụ chính là thăm dò tin tức. Cháu muốn toàn bộ thông tin về người tên Liễu Cao mà chú điều tra lần trước, chủ yếu nhất là sản nghiệp trong tay hắn, tất cả những thứ hắn và người thân xung quanh hắn đầu tư, càng chi tiết càng tốt …”

Triệu Thanh gật đầu, dựa vào giọng điệu của Trình Nhiên thì đoán chừng không có gì tốt đẹp đang chờ người tên Liễu Cao đó.

Ông chủ Mã chuyến này về là để chỉnh đốn lại công ty, hắn và Trình Nhiên đã đạt thành hiệp nghị ở vấn đề hạch tâm, tiếp theo là phần chi tiết hợp đồng, chuyện này đại khái sẽ mất một tuần soạn thảo và thương lượng. Triệu Thanh dựa theo ước định của hai người đưa ra phương án đầu tư, bề ngoài tuyên bố là Liên Chúng đầu tư vào Alibaba, nhưng kỳ thực người nắm cổ phần là Trình Nhiên.

Khi đó ông chủ Mã lại tới Thành Đô chuyến nữa, hai bên tiến hành ký hợp đồng.

Toàn bộ lưu trình này giao cho Triệu Thanh xử lý là được rồi, có chỗ yên tâm gửi gắm khoản tiền kiếm được từ thị trường chứng khoán, Trình Nhiên mang tâm thái hoàn toàn nhẹ nhõm nghênh đón kỳ thì cuối kỳ sắp tới.

Lần này phong độ của y đang rất tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận