Trùng Nhiên

Chương 798: Ai cũng cần một bờ vai.

Tin tức Trương Tùng Niên lợi dụng mô hình khu nam mưu lợi cá nhân, giao dịch lợi ích, bị bên trên lập án điều tra, lan truyền khắp nơi.

Trong nhà xuất hiện biến cố gây ảnh hưởng nhất định tới việc học tập của Trương Tĩnh ở trường, dễ thấy nhất là gần đây số buổi học vắng mặt cô tăng lên.

Ánh mặt trời đỏ ối buổi hoàng hôn chiếu xuyên qua rừng cây chắn hai bên khu giảng đường của Đại học Trung Nam, chiếu lên đường những cái bóng loang lổ, sinh viên qua qua lại lại, người tới thư viện ôn tập tối, người chưa ăn cơm vội vàng tới kí túc xá, thìa sắt trong hộp cơm va chạm kêu lạch cạch, hoặc là vẫy tay gọi bạn bè. Cũng có người đứng ở trên con dốc nhìn người đi đường trước mắt, mắt không mục tiêu, hoàng hôn mà, đôi khi khiến người ta sinh ra nỗi buồn vô cớ.

Trương Tĩnh xuất hiện ở ngã rẽ, người nhận ra mỹ nữ khoa số học không ít, đợi đi qua cô rồi mời bàn tán.

“ Nghe nói nhà cô ấy xảy ra chuyện rồi, người cha làm khu trưởng của cô ấy đang bị điều tra đấy.”

“ Ừ, tôi cũng nghe nói rồi, hình như muốn can dự vào vấn đề kinh phí nghiên cứu, làm bừa làm bậy tự chuốc họa vào thân. Cơ mà làm quan thì lên voi xuống chó không phải bình thường à?”

“ Nhưng mà ông ta làm ra cái gọi là mô hình khu nam nghe đòn là cố ý nhắm vào viện trưởng Trần đấy, kết quả viện trưởng Trần chống lại được áp lực làm ra Quốc tâm số 1, giờ hay rồi. Lịch sử đen tối của cha Trương Tĩnh bị người ta moi ra ...”

“ Cái gì, cha cô ấy nhắm vào viện trưởng Trần của chúng ta à, vậy chẳng phải nếu ông ta mà thành công thì đã không có Quốc tâm số 1 sao?”

“ Chứ còn gì nữa, ông ta thấy hạng mục của trường mình quá nhiều tiền nên nảy lòng than, muốn xen vào, lấy ra chia cho hạng mục được ông ta đỡ đầu.”

“ Hóa ra cô ta có người cha không sạch sẽ như vậy, tôi nghĩ cái chức vụ ở hội sinh viên của cô ta cũng có vấn đề, bảo sao trước kia chủ tịch hội sinh viên ra sức o bế cô ta, chắc là dùng mấy thủ đoạn chẳng đàng hoàng rồi.”

“ Gì mà không đàng hoàng, người ta là mỹ nữ , dùng vốn sẵn có không phải là đương nhiên à?”

Mấy lời bàn tán như vậy càng lúc càng lan xa, một số thậm chí tới cả tai Trương Tĩnh.

Thấy Trương Tĩnh tới, mấy người bạn bên cạnh Trình Nhiên biết ý kéo nhau đi trước, Trình Nhiên bước tới sóng vai đi với cô.

Trương Tĩnh mặc dù trông gầy hơn, tiều tụy hơn, nhưng vẫn còn trấn định, giờ trong trường khắp nơi đồn đại, nhìn cô với ánh mắt thiếu thiện cảm, đám nam sinh tụ tập ở sân tennis đợi cô tới mỗi ngày cũng ít đi.

“ Tình hình trong nhà chị bây giờ thế nào? “ Trình Nhiên đứng lại trước bãi cỏ thoai thoải, ánh nắng chiếu bóng y kéo thật dài:

Trương Tĩnh đè mép váy ngồi xuống, toàn thân tắm trong ánh hoàng hôn, gió mát lay động mãi tóc hơi rối, đôi mắt có chút thất thần nhìn phương xa: “ Vẫn ổn ... Chỉ là mẹ tôi tâm tình không ổn định lắm, thi thoảng tôi về nhà với mẹ, ngày hôm trước tổ điều tra tới hỏi về tiền trong tài khoản của gia đình tôi, cả người thân cũng bị hỏi ... Trình Nhiên, cha tôi không có vấn đề gì chứ?”

“ Tôi tin sẽ không có vấn đề, hiện có kẻ lợi dụng tình thế đả kích báo thù cha chị, đừng sợ, cha chị là người rất đáng nể đấy. “ Trình Nhiên tin Trương Tùng Niên vào ngày hạ quyết tâm cải cách đã lường trước được chuyện này rồi, bảo ông ta trong sạch 100% thì không thể nào, nhưng mà biết rồi mà không có phương án dự phòng, cẩn thận xóa dấu vết gì cũng là chuyện không thể nào:

Hơn nữa Trương Tùng Niên có chỗ dựa, trừ khi có nghi vấn trọng đại, nếu không chỉ có thể điều tra theo quy trình, sẽ không đào bới sâu.

Thế nhưng áp lực với người thân lại không hề nhỏ, mấy chuyện này trên quan trường thường xử lý kín đáo, không chắc trăm phần trăm, ai dại gì như thằng hề nhảy lên nhảy xuống. Lần này gây dư luận lớn như vậy là có kẻ cố tình.

Trương Tĩnh gật mạnh đầu, ánh mắt vẫn nhìn phương xa:” Trình Nhiên, tôi có thể ôm cậu được không?”

Mặc dù trông cô rất kiên cường bình tĩnh, nhưng đối diện với cha bị điều tra, làm chỗ dựa người mẹ thần kinh hư nhược, rồi đủ lời đồn thổi bên ngoài, thậm chí là chế giễu chửi mắng, cô chỉ cô làm ra vẻ kiên cường bề ngoài thôi.

Trình Nhiên gật đầu.

Trương Trĩnh quay sang vươn tay ôm quanh cổ y, hương thơm thân thể thiếu nữ tràn ngập, ánh chiều tà lấp lóe lần cuối sau rằng núi xa, chỉ còn mây trời phủ lớp vàng đậm, không gian tối dân, cô gái gục đầu vào vai y khóc không thành tiếng.

Lưng cô quay về phía Trình Nhiên, vạt váy ngắn vén lên, lộ ra bờ mông trắng như tuyết, được thiếu nữ xinh đẹp căng tràn nhựa sống nằm trong lòng, mắt lại chứng kiến cảnh như thế, lòng Trình Nhiên không dâng lên chút ý niệm nhục dục nào, giúp cô kéo váy xuống.

Vai Trình Nhiên ướt dần, cảm thụ được áp lực, ủy khuất tích trữ thời gian qua trong người cô tựa hồ dồn hết lên bờ vai này, Trình Nhiên đưa tay ra vỗ vỗ nhẹ lên vai cô: “ Yên tâm, sẽ qua, sẽ qua thôi mà.”

Cảnh ở trên con dốc đó lọt vào mắt rất nhiều người, nhưng không ai nói gì thêm nữa, cũng không có tin đồn đại nào.

Vì đại khái ai cũng con người dù là ai vào thời khắc nào đó, đều cần một bờ vai như thế. Huống hồ hiện giờ thân phận Trình Nhiên khác lắm rồi, số người ủng hộ y trong trường cũng rất đông, không phải ai cũng tùy tiện nói ra nói vào được.

Trời tối hẳn, tâm tình Trương Tĩnh cũng khôi phục lại bình thường, nhoẻn miệng cười với y một cái thật tươi rồi ưỡn ngực rời đi, cô đủ năng lượng đối diện với khó khăn này.

Chỉ là trong lòng cô không khỏi đôi phần thất vọng, vừa rồi nhịp tim Trình Nhiên rất ổn định, xem ra hai người không có duyên thật rồi, bạn gái cậu ấy có thể tự hào, trên đời có lẽ không còn nhiều chàng trai làm được như thế.

Trình Nhiên sờ vai phải đã ướt nước mắt, gió thổi qua còn có chút lành lạnh, tâm tình nặng nề, nghĩ một lúc đi thẳng tới viện nghiên cứu khoa vi tính, gặp mặt Hồ Chí Vĩ.

Ngoại trừ ngày hôm đó Lý Thái Hành tập hợp tất cả nhân viên nghiên cứu ưu tú đáng tin cậy nhất trong tay mình tới phòng hội nghị, không một thứ giấy tờ tài liệu nào cho thấy sự tồn tại của kế hoạch Hán Vũ, bọn họ cũng không có ý định thu hút tài chính bên ngoài, kinh phí đều là tự có. Đoàn đội do Hồ Chí Vĩ suất lĩnh đang dồn sức giải quyết vi xử lý HXTB01024, cũng chính là Hán Vũ số 1. Vì kế hoạch này, chia ra các đội ngũ vệ tinh đột phá từng lĩnh vực, tích trữ kỹ thuật.

Đội ngũ nghiên cứu chip của Nhiếp Vân chỉ là một trong số đội ngũ vệ tinh đó thôi, trừ Nhiếp Vân ra không ai biết rằng bọn họ đang phục vụ cho một kế hoạch lớn hơn.

Chi tiết mà nói Nhiếp Vân phụ trách liên quan tới phương diện xử lý tín hiệu của chip.

Nói đơn giản ra Hồ Chí Vĩ là trụ cột, nhưng đứng sau lặng lẽ phát triển, còn Nhiếp Vân có danh xưng thiên tài từ nhỏ thì xử lý thiết kế vi mạch, chính là mắt xích dễ lấy được thành quả khiến người ta đỏ mắt nhất.

Bình thường Trình Nhiên liên hệ với Hồ Chí Vĩ rất bí mật, hơn 30 nhân viên nghiên cứu trong viện nghiên cứu còn chẳng biết bọn họ liên hệ với nhau.

Khi Trình Nhiên đi vào Hồ Chí Vĩ đang nấu mỳ, ở góc văn phòng kê một cái bếp, trên đó bắc nồi nước đang sôi, rổ còn ít rau xanh đã thái. Hồ Chí Vĩ như gấu ăn vụng mật ong bị phát hiện, tay thả ít rau xuống nồi, làm ra vẻ tự nhiên hỏi: “ Ăn không?”

“ Ăn. “ Trình Nhiên gật đầu, ngồi ôm Trương Tĩnh nửa ngày trời đã có gì bỏ bụng đâu, khách khí gì, nói tới ăn Trình Nhiên ít khách khí lắm:

Bất đắc dĩ phải đưa bát mì đang nấu cho Trình Nhiên, Hồ Chí Vĩ xé gói mỳ thứ hai nấu cho mình.

Trong phòng không đủ bát đũa, vì thế đành ăn luôn ở trong nồi.

Mặc dù có thêm rau xanh đấy đủ, nhưng mà rốt cuộc Trình Nhiên vẫn ăn ra vị mì ăn liền, không thành vấn đề, ở trong văn phòng bừa bộn thế này, ăn mỳ ăn liền mới hợp cảnh, ăn vẫn rất ngon.

“ Lão Hồ, ngày nào anh cũng ăn thế này đấy à, trọng trách của anh lớn như thế, dinh dưỡng không đủ là không được đâu nhé.”

“ Nếu không phải là vì phòng thí nghiệm không thể để có hơi nước thì tôi úp luôn mì trong đó ăn chứ chẳng về văn phòng đâu. “ Hồ Chí Vĩ ăn sùm sụp chả có vẻ gì định hối cải: “ Không phải tại yêu cầu của cậu quá cao sao, nếu không mức độ này đủ lắm rồi.”

“ Tôi không muốn dây dưa với loại người đó thôi, không đáng. “ Trình Nhiên ngẩng đầu lên: “ Kỹ thuật đảo ngược tới đâu rồi?”

“ 80%, qua được chỗ khó nhất rồi, bây giờ chỉ là công sức hoàn thiện. “ Hồ Chí Vĩ cười toét miệng: “ Đuôi hồ ly của hắn sắp lộ ra rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận