Trùng Nhiên

Chương 622: Không chơi nữa.

Sau khi chính sách mới của Ngự Bích công bố, nội bộ CQ và Liên Chúng đều sục sôi căm phẫn, đối phương rõ ràng chơi xấu, dựa vào ưu thế ông lớn chèn ép bọn họ. Trình Nhiên lúc mới nghe thấy tuy không kinh ngạc như trong nội bộ công ty, nhưng cũng thực sực bị bất ngờ.

Kỳ thực Ngực Bích liên hợp với Vừng Ơi Mở Ra có công ty Phổ Chính đằng sau là chuyện đời sau có xảy ra, nhưng mà chuyện này phải mấy năm nữa, là người mê chơi game, y không lạ chuyện này. Bây giờ xảy ra trước, trừ hiệu ứng cánh bướm ra, hai bên cuối cùng cũng liên hợp cũng là biến tướng nói lịch sử là thể hiện quy luật khách quan của vạn vật.

Vừng Ơi Mở Ra là nhà phát triển phần mềm thế nào? Ở thời đại mà bản lậu khắp nơi, nó hô khẩu hiệu "10 đồng có thể mua bản chính", gần như giá thấp ngang với bản lậu, nhưng chất lượng sản phẩm ổn định hơn, là sự tồn tại độc nhất vô nhị.

Không chỉ sức sống cực kỳ thịnh vượng, hơn nữa kênh phân phối của nó thẩm thấu ghê gớm, công ty phần mềm bình thường căn bản chỉ có đường hít khói, lớn từ quầy phần mềm của nhà sách Tân Hoa, nhỏ tới hiệu sửa máy tính ở huyện trấn, đâu cũng thấy bóng dáng của nó.

Khiến cho một thời nó là vua không ngai ở thị trường phần mềm Trung Quốc, từng quảng cáo cả trên CCTV, độ nổi tiếng rất cao. Thậm chí còn xảy ra kiện tụng quyền sở hữu thương hiệu với Alibaba.

Mới đầu một số công ty game đúng là trao quyền phát hành cho Phổ Chính, nhưng kỳ thực trên thị trường chưa bao giờ thiếu phần mềm và trò chơi mới nhất chưa được cấp phép, hoặc là hết hạn cấp phép mà vẫn bán, mà không ai có thể chứng minh khi bản lậu hoành hành, bản lậu Vừng Ơi Mở Ra là Vừng Ơi Mở Ra thật. Cho nên cuối cùng nó bị gọi là "bản chính giả" giống bản chính nhất.

Người sáng lập của nó từng được gọi là "thần đồng", 15 tuổi thi vào đại học, 25 tuổi thành tiến sĩ, về sau đi kinh doanh, một dạo được coi là đại biểu của Tấn thương. Nhưng đời sau vì dính vào vụ án trốn thuế ở Macao, mà vụ trốn thuế này cũng ý vị sâu sa lắm, vì trốn khoản thuế 80 vạn, bỏ ra 600 vạn hối lộ cơ quan thuế, công ty này từ đó biệt tích.

Ngự Bích là lão đại của kênh phân phối bản chính, Vừng Ơi Mở Ra là vua không ngai của "bản chính giả", mà cái sau còn có kênh phân phối lớn hơn.

Đương nhiên sau này Ngự Bích hợp tác với Vừng Ơi Mở ra là vì internet trong nước ngày càng phát triển, chèn ép không gian tồn tại của Ngự Bích, nó mới phải hạ mình đưa ra hạ sách này, gian nan tồn tại.

Mà giờ hai bên hợp tác nói lên là vì cao tầng Ngự Bích chấn động, thêm vào Linh Vực cực hot, Ngự Bích Trung Quốc thay đổi sách lược.

Trình Nhiên suy nghĩ, liệu có phải Ngự Bích muốn làm game trực tuyến không?

Thật đúng là, bỗng dưng chạy tới ngáng chân mình.

Tới CQ, Trình Nhiên đối diện với đám cao tầng sắc mặt nghiêm trọng, thậm chí Trình Tề và Nhâm Tề hay tin cũng chạy tới.

Lý Minh Thạch, Triệu Thanh, Lâm Hiểu Tùng, Từ Chấn, Trần Ngọc Trung, Trình Tề, Nhâm Tề, tất cả viên tướng dưới tay Trình Nhiên lần đầu tụ tập một chỗ, đối diện với nguy cơ lớn của CQ.

“ Bắt đầu đi. “ Trình Nhiên gật đầu với mọi người:

Lý Minh Thạch trình bày tình hình: “ Người tới từ Ngự Bích tên Lô Anh, trợ lý tổng giáp đốc nước Pháp, bọn họ đã đào mất lập trình viên Liễu Ba, cho nên Ngự Bích khá hiểu tình hình của chúng ta, biết Linh Vực là nguồn thu nhập lớn nhất, thậm chí là duy nhất của chúng ta.”

Sức mặt của Lý Minh Thạch rất khó coi, không ngờ có người trong đội ngũ chế tác game làm tay trong cho Ngự Bích.

Lâm Hiểu Tùng từ đầu tới giờ mười ngón tay luôn đan vào nhau chống lên bàn, giọng nặng nề: “ Vấn đề xảy ra ở chỗ tôi, vì gần đây tôi luôn ở bên Hoa Chương, cho nên phía CQ có sơ hở. Cô gái tên Trương Dung là do tôi tuyển vào, trong vòng ba tháng, vốn tôi chỉ an bài làm lễ tân kiêm văn thư, khi Linh Vực hoạt động cần nhân viên, liền cử cô ta tới giao tiếp với Ngự Bích ... Không ngờ cô ta lại làm cầu nối cho người ta, đào mất Liễu Ba của tổ hạng mục số hai đi. Giờ người đi rồi, là trách nhiệm của tôi, sơ suất do bên tôi.”

Từ Chấn là người thẳng tính, nói luôn: “ Lão Lâm, chuyện này không thể trách anh, có trách thì trách tôi khi đó xúi anh tuyển cô gái xinh đẹp về làm lễ tân, cổ vũ sĩ khí cho đám độc thân ... Kết quả, mẹ nó thằng nhãi Liễu Ba đó, đừng để tôi gặp được, nếu không tôi sẽ dạy cho hắn biết cách làm người.”

Mất đi một kỹ thuật viên, đến cả người kết nối với Ngự Bích cũng bị người ta lung lạc, bảo sao hợp tác hai bên, CQ lại yếu thế như vậy.

Trình Nhiên ngăn màn tự nhận lỗi này lại, hỏi Lý Minh Thạch: “ Phía Ngự Bích nói gì với anh?”

“ Bọn họ hứng thú với kỹ thuật Linh Vực dùng, may mà Liễu Ba không tiếp xúc được với kỹ thuật hạch tâm, nếu không họ đã chẳng đàm phán với chúng ta. Tổng thể mà nói lấy kênh phân phối làm con tin, thậm chí muốn nhường ra kênh phân phối, lấy 30% cổ phần của CQ, muốn quyền tham gia quyết sách chế tác Linh Vực.”

Nói ra khi Ngự Bích tới đàm phán, thái độ khách khí, muốn đôi bên cùng có lợi, nhưng không thay đổi được sự thật đối phương không tử tế gì, bóp nghẹt mạch máu tài chính của CQ, ép họ đàm phán.

Nhường ra kênh phân phối, tương lai Ngự Bích có thể không cần khoản chia phần, hàng tháng trả lại cho CQ 100% tiền tiêu thụ, chỉ cần có được cổ phần của CQ.

Phía Ngự Bích còn tỏ ý, nếu có thể, họ mua lại cả Linh Vực.

“ Bọn họ ám thị, nếu chúng ta không đồng ý với những phương án đó, không đồng ý từ bỏ một số quyền lợi, vậy khả năng chuyện hợp tác này sẽ hỏng. Như thế chúng ta phải chấp nhận chi phí phân phối lớn hơn, tới 70%. Như vậy chúng ta mất đi đại bộ phận thu nhập từ Linh Vực. Cũng may Liễu Ba vào công ty khi chúng ta khởi động hạng mục Linh Vực, nên Ngự Bích không biết, tuy áp lực máy chủ của chúng ta rất lớn, nhưng không phải là nghèo rớt mùng tơi. “ Phía sau lưng CQ có hệ thống máy chủ khổng lồ của Phục Long, cho nên Lý Minh Thạch không tới mức quá cuống, dù là hết tiền, bọn họ vẫn cầm cự được một thời gian dài:

Tuy vậy trong lòng bực bội không khác gì bị người ta cho một đấm vào bụng, kênh phân phối bị khống chế làm phía Ngự Bích nắm quyền chủ động đàm phán, thêm vào nhân viên bị moi đi, đối phương nắm được bảy tám phần tình hình công ty. Người ta ngay từ đầu nhắm vào điểm yếu của CQ rồi, Liễu Ba được tuyển vào để phát triển game, mà người ta lại là nhà phát triển game cỡ lớn, bọn họ có sức hấp dẫn hơn nhiều. Mà ở CQ thì game không phải nghiệp vụ chính, đương nhiên sang Ngự Bích có cơ hội thăng tiến hơn.

Đồng thời Lý Minh Thạch cũng cảm thấy bị xỉ nhục, là "Lý đại hiệp" của giới kỹ thuật, hắn là sự tồn tại cấp đại thần, có sự tự tôn của mình, khó khăn lắm mới phát triển được một nghiệp vụ mang lại lợi nhuận cho công ty lại bị người ta bóp cổ tống tiền.

Ai mà chịu nổi.

Trình Nhiên nhìn những gương mặt u ám xung quanh, nghiêm khắc nói: “ Hãy nhớ kỹ cảm giác này, cũng nhớ kỹ chuyện xảy ra, chúng ta sẽ còn trải qua nhiều chuyện tương tự, bị đào người, bị phản bội, bị chèn ép ... Nhưng không sao cả, giống như tôi giải bài tập vậy, làm sai không hề gì, quan trọng là thấy khuyết điểm của bản thân, kịp thời điều chỉnh.”

Lâm Hiểu Tùng nói chắc nịch: “ Sau này thắt chặt quản lý, đảm bảo không để loại chuyện tương tự xảy ra.”

“ Vậy bây giờ phải làm sao, báo thù à? Giám đốc Tiểu Trình nói một câu thôi, tôi dẫn người đi dần thằng Liễu Ba đó ra bã.”

Lời của Từ Chấn không thể coi là thật, chẳng qua mồm mép hắn như thế thôi, nhưng hắn nói cũng đúng, bài học có thể rút kinh nghiệm sau. Quan trọng là bây giờ phải làm sao?

Trình Nhiên nói: “ Không cho họ cổ phần, dù là có kênh phân phối miễn phía cũng không được. Đàm phán tử tế thì đàm phán, loại hành vi ném đá này không thể chấp nhận. Vậy làm như họ nói đi, chịu phí phân phối cao một chút.”

Cả đám chưng hửng.

Câu đầu còn khí thế lắm, giống tướng quân bảo vệ lãnh thổ, thế mà câu sau thành bán nước cầu vinh rồi.

Mọi người vất vả bao đêm không ngủ, không ngừng sửa chữa lỗi hệ thống theo phản hồi của người dùng, chịu đựng đủ thứ chửi bới mới có thành quả này, lại để đối phương hưởng lợi à?

Ai chịu.

Trình Nhiên dừng một lúc nói thêm: “ Vốn là chuyện hai bên cùng có lợi, giờ họ lại chơi xấu như thế, vậy thì chúng ta không chơi với họ nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận