Trùng Nhiên

Chương 452: Âm thanh thời đại mới.

Kỳ thực đám Tạ Phi Bạch lần này làm việc cô cùng cẩn thận, đặt hết cả tâm lực mình vào kiến thiết không gian internet này, khi đó toàn bộ nhân viên của Thiên hành đạo quán đều được trưng cầu ý kiến. Thế nhưng hầu hết những người khác chỉ coi công việc làm phục vụ ở đây là tạm thời, không ai quá để tâm cả, góp ý mang tính tượng trưng thôi.

Chỉ có Tần Thiên là thực sự nhiệt tình, góp ý rất tích cực, cũng rất hữu ích, vì thế đám Tạ Phi Bạch mới rủ cô tham gia vào nhóm tác chiến bọn họ.

Tuy chỉ là thời gian ngắn, Thiên hành đạo quán là nơi ẩn náu lúc gia đình cô gặp khó khăn, Tần Thiên rất có tình cảm với nơi này, vì thế, tới giờ cô vẫn lo lắng cho chuyện xảy ra hôm nay: “ Lúc nãy Phi Bạch hơi quá lời, liệu có rắc rối gì không?”

“ Đừng lo, kẻ phải sợ là Viên Phi mới đúng, chuyện ngày hôm nay hắn còn ra sức giữ kín, sợ người ta biết ấy chứ. Hắn thì dám làm gì, sau này hắn còn làm phiền cô, nói với tôi một tiếng, loại đó tôi nghiền thành bã lúc nào cũng được.” Lô Toa khẳng định: “ Có điều, tính cách Phi Bạch là thế, hơi khó gần, làm việc không mấy khi xét tới hậu quả, cũng rất bá đạo, chúng tôi quen rồi, nếu cô có va chạm gì với hắn cũng đừng để bụng.”

“Không đâu, tôi thấy Phi Bạch rất lịch sự mà, lại chịu khó lắng nghe người khác. Mà cô có thấy Trình Nhiên và Phi Bạch rất kỳ lạ không, bọn họ có vẻ đều không ưa gì nhau, vậy mà lại chơi với nhau, lại không có vẻ gì là miễn cưỡng. “ Tần Thiên nhìn thấy Tạ Phi Bạch và Trình Nhiên ở ngoài kia đang gầm ghè với nhau vì chuyện gì đó, giống như cỏ vẻ đánh nhau tới nơi.

“ Không biết, tôi chỉ thấy Trình Nhiên thật đẹp trai. “ Lô Toa quay đầu nhìn Trình Nhiên, anh mắt si mê: “ Nghe nói họ quen nhau từ hồi ở Sơn Hải rồi, trước kia tôi tới Sơn Hải lại không gặp cậu ấy, nếu không tôi để lần đầu của tôi cho cậu ấy ...”

Phụt!

Tần Thiên phun nước ra ngoài, mặt chấn động như thế không tin nổi vào tai mình, cô nhìn lại Lô Toa, mặt xinh xắn, đôi mắt xếch hơi dài, trông có chút lả lơi, cao trên 1 mét 60, ăn mặc sành điệu, tóc vài lọn nhuộm vàng ... Nhưng không quan trọng, chủ yếu là vì Lô Toa trông hơi xanh xao, người từ trên xuống dưới có phẩn phẳng lì, không phải trong tiểu thuyết hay miêu tả, con gái sau khi thành nữ nhân sẽ "nở" ra à?

Đâu có giống.

Lô Toa mặt thoáng đỏ, che giấu cũng nhanh, điềm nhiên hỏi: “ Gì thế Tần Thiên, không cần phản ứng mạnh thế chứ, đứng nói bạn vẫn là tiểu xử nữ nhé?”

“ Không, không, tất nhiên không phải rồi.” Tần Thiên nói câu này, mắt đảo sang nơi khác:

Cô nói như thể xử nữ thì mất mặt lắm vậy, cô bằng tuổi tôi thôi, còn là nữ sinh cao trung đấy, không phải mới mất mặt.

Trong phòng im ắng hẳn, hai cô gái đều cầm cốc nước đưa lên uống, thi thoảng liếc mắt nhìn trộm nhau, một lần ánh mắt cả hai vô tình chạm nhau đều cười, chỉ có điều cười gượng gạo vô cùng.

Phía bên này, Tương Chu sau một thời gian suy nghĩ vẫn không hiểu được ý đồ của Trình Nhiên, hôm nay khách đông như thế lại càng tiếc, rốt cuộc không nhịn được nữa hỏi nguyên do.

Trình Nhiên giải thích cho hắn cùng với Tạ Phi Bạch đang dỏng tai lên nghe trộm: “ Vì sao không định giá cao, là vì để nhiều người được tiếp xúc với thứ mới mẻ, một hoan cảnh thoải mái sẽ mang tới nhiều sức sáng tạo, tôi hi vọng nhiều người tới đây không phải chỉ để chơi game .”

Khu vực Trình Nhiên vừa tới không ồn ào như nơi khác, chỉ có tiếng gõ bàn phím lạch cạch, đa phần là nhân viên văn phòng, số ít là học sinh đại học, trên giá bày sách, ai cũng có thể đọc ... Phần mềm đại chúng, tin học văn phòng, kỹ thuật lập web cá nhân, tuyển tập lệnh DOS.

Có người ôm sách, tập trung tinh thần vừa xem sách vừa thao tác, có người vừa mới tiếp xúc với máy vi tính, cầm bảng bính âm, đang mổ cò từng chữ một .

Trình Nhiên quay đầu lại nói: “ Mục đích thực sự của Thiên hành đạo quán là tổ chức một ‘liên minh sáng tạo’, hội tụ những người có ý tưởng có tinh thần thực hiện. Sau này tầng ba sẽ mời người tới nói chuyện, có thể là giáo sư, là nhân vật trứ danh ở lĩnh vực nào đó, mỗi lần tọa đảm, truyền danh tiếng đi, thu hút thêm nhiều người tới đây, gieo hạt giống. Sau đó chúng ta lựa chọn một số người trong đó, cho họ cơ hội, nói không chừng rất nhiều thứ trong tương lai sẽ từ nơi này sinh ra .”

Nói một hồi hai người ki tựa hiểu tự không, mỉm cười:” Không sao, chuyện còn xa mà, chúng ta đi từng bước một.”

Bọn họ đã sang khu vực khác, ở nơi này tàn ngập tiếng pháo rít, bom nổ, của Red Alert, tiếng hô khơi hành của Uncharted Waters, còn có cả tank trong StarCraft tiến công phát ra âm thanh "“Identify target!” ...

Thời đại đang ập tới như thủy triều hùng dũng.

Trình Nhiên bắc tay lên tai làm loa, mặt ngây ngất: “ Nghe đi.”

Cả đám im lặng giương tai lên như tai thỏ, cứ nghĩ có sự cố hay vấn đề gì, Lô Toa bên kia nghe mãi chẳng ra cái gì, lớn tiếng nói: “ Có nghe thấy gì đâu? “

Tần Thiên cũng hỏi: “ Quầy phục vụ cũng không có chuyện gì cả, làm sao thế?”

Tạ Phi Bạch nghe thấy bài hát, không biết ca từ có phải ám chỉ gì không, nhíu mày nói: “ Chúa ơi cứu con, còn chừng này tuổi rồi mà một người yêu thương cũng chẳng có?”

Hai cô gái đều chột dạ, vẻ mặt cổ quái.

Trình Nhiên lắc đầu: “ Tiếng gõ bàn phím ấy, không phải vô cùng êm tai à? Đó là âm thanh thời đại mới đang tới.”

“ Cút đi. “ Cả đám người vung tay đánh, cả Lô Toa và Tần Thiên cũng muốn dùng giấy vệ sinh trong tay ném Trình Nhiên:

Tương Chu làm bộ mặt đau khổ nói với mọi người: “ Đã biết cậu ấy bất thương thế nào chưa, có thể tưởng ra bình thường tôi sống thế nào không? “

Mọi người đều phì cười.

Bên kia có người mặc đồ lao động đi tới, vừa đi vừa nói "đi nhờ, đi nhờ cái nào", họ là nhân viên kỹ thuật của Phục Long, đi cùng còn có cả Triệu Thanh.

“ Máy chủ bị tấn công mấy đợt rồi, chỉ là kỹ thuật rất vụng về, có thể xác định IP Thành Đô, xem ra cháu vừa khai trương đã làm người khác chướng mắt rồi đấy, với kẻ tấn công tới từ bản địa, chúng ta sẽ phản kích, họ sẽ lắp thiết bị thêm vào, cho bọn chúng treo máy ba ngày khỏi làm ăn luôn. “ Triệu Thanh tay cầm cốc coca giải thích qua loa cho Trình Nhiên biết tình hình:

Giang hồ hiểm ác, cần có cao thủ tọa trấn.

Trình Nhiên biết mức giá mình định ra khiến người trong nghề căm phẫn thế nào, nay mạng internet trong nước đang ở giai đoạn phát triển hỗn loạn, gần như chưa có bất kỳ quy củ nào. Đối thủ cạnh tranh tức giận tổ chức tấn công mạng là bình thường.

Chỉ là bọn họ đánh nhầm người rồi, Trình Nhiên hôm nay mời nhân viên kỹ thuật của Phục Long tới tọa trấn. Hơn nữa có trợ lý phó tổng giám đốc Triệu Thanh ở đây, một cú điện thoại có thể gọi thẳng tới bên cung cấp dịch vụ viễn thông, bọn họ còn dùng thiết bị của Phục Long kia kìa, một số kẻ tấn công thấy tình thế không ổn liền rút lui, một số bị truy ra tận tổ rồi phản kích, trộm gà không được còn mất nắm gạo.

Đương nhiên những nhân viên kỹ thuật Phục Long không thể ở lại Thiên hành đạo quán thời gian dài làm công tác bảo trì mạng được, như thế quá lãng phí, nên phía đạo quán cũng thuê một số người làm công việc này.

Triệu Thanh an bài: “ Chú sẽ định kỳ phải người tới huấn luyện cho ban kỹ thuật bên này, có chuyện gì không xử lý được thì gọi điện, chú phái cao thủ tới giải quyết ngay. Cơ bản lỗ hổng được vá, để lại hai người, bọn chú đi trước đây.”

Rồi vỗ vai Trình Nhiên vài cái rời đi, như cấm vệ quân, cực kỳ tiêu sái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận