Trùng Nhiên

Chương 528: Cả công lẫn tội.

Lâm Lang nhân cơ hội thiên hạ đều đang chú ý tới sự kiện La gia để marketing bản thân, kể chuyện mình tới công ty Phục Long đàm phán cứ như hành trình vào hang hổ, thể hiện khí phách không khuất phục của một luật sư.

Ông tay đã dốc hết sức, chỉ tiếc La gia tuy là kiêu hùng, nhưng đạo đức suy đồi, khiến dẫn tới kết cục thảm bại.

Dù thế ông ta biểu thị khâm phục sự độ lượng của cha con Trình Phi Dương khi đó.

Ông ta muốn lấy sự kiện này làm bàn đạp, đương nhiên không thể bôi nhọ Trình Phi Dương, quan trọng hơn nữa, ông ta là người chứng kiến thời khắc Trình Nhiên ấn F5 rồi bức ảnh kia xuất hiện, từ lúc đó trở đi, thế cục sụp đổ. Lâm Lang vì cẩn thận và bản năng nhà nghề, không hề nói xấu Phục Long và hai cha con kia dù chỉ một câu.

Quả nhiên, hành vi của Lâm Lang nhanh chóng được một công ty của Hong Kong nhìn trúng, công ty này tên là Điện tín Hòa Ký, nhà kinh doanh viễn thông đời thứ hai ở Hong Kong. Hòa Ký tìm tới Lâm Lang cũng là xuất phát từ một tiền đề.

Trước kia điện tín Hong Kong đời thứ nhất độc chiếm 70% thị phần Hong Kong, chính phủ Hong Kong vì tránh cục diện lũng đoạn, thay đổi cách cục này. Cũng có một nguyên nhân nữa, người giàu nhất Hong Kong là Lý Gia Thành cũng nhìn trúng thời cơ này, tiến quân vào sản nghiệp viễn thông, còn lấy liền ba giấy phép kinh doanh. Cách cục viễn thông Hong Kong tức thì biến đổi khó lường.

Hòa Ký vốn cũng không nghĩ tới liên lạc với Phục Long, nhưng muốn đứng vững ở thị trường Hong Kong, phải thể hiện được thành ý và thực lực, muốn lập công đầu, trong vòng mấy tháng huy động 4000 vạn đô la Hong Kong, thành lập mạng lưới thương nghiệp tổng hợp.

Bọn họ điều binh khiển tướng, tìm kiếm đối tác, đầu tiên tìm tới Siemens, Alcatel, kết quả hai công ty lớn quốc tế này đưa ra thời gian hoàn thành hạng mục gấp đôi họ yêu cầu, giá lại còn cao. Vì đối phương điều tra được cục diện ở Hong Kong, nên ra sức nâng giá, muốn ngoạm miếng thịt lớn của Hòa Ký.

Đúng lúc này sự kiện La gia bộc phát khiến cao tầng Điện tín Hòa Ký nhìn thấy cái tên Phục Long.

Cho nên bọn họ tìm tới Lâm Lang.

Lâm Lang khó quên nhất là được Lý Gia Thành hỏi chi tiết tình hình.

Lý Gia Thành là phú hào siêu cấp, ông ta có thể hợp tác với phú hào như La gia, chứ muốn tiếp xúc với Lý Gia Thành thì còn kém xa lắm. Nên được Lý Gia Thành đích thân hỏi chuyện, đó là thời khắc huy hoàng nhất cuộc đời ông ta rồi.

Sau đó Lâm Lang được Điện tín Hòa Ký nhìn trúng, thành một trong số thành viên quan trọng nhất của đoàn đàm phán thương mại Hòa Ký, tới Thành Đô.

Cho nên Trình Nhiên vừa mới tan học bị gọi tới khách sạn gia nhập bữa tiệc chiêu đãi của Phục Long.

Trên bữa tiệc, Lâm Lang cầm ly rượu tới, hết sức chân thành cụng ly nước hoa quả của Trình Nhiên: “ Trình thiếu gia, chúng ta đúng là không đánh không quen. Có câu thương trường như chiến trường, không có bạn bè vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn, khi đó tôi làm việc cho La gia, nếu có nói gì quá đáng, mong Trình thiếu gia bỏ qua.”

Không phải khi đó mà là lúc này, ông đừng có mở miệng ra là Trình thiếu gia, khép miệng lại Trình thiếu gia được không, nghe phong kiến bỏ mẹ, tôi là thanh niên lớn lên dưới lá cờ đỏ đấy, Trình Nhiên lòng chửi, miệng thì cười rụt rè: “ Đại luật sư Lâm nói gì thế, khi đó tôi còn thán phục trình độ của ông, làm gì có thù oán, hôm nay uống ly này, chúng ta thành bạn.”

Lâm Lang cũng chửi thầm trong lòng, nếu chẳng phải ông ta tận mắt chứng kiến Trình Nhiên ấn nút hủy diệt La gia, ông ta đã thực sự tin bộ dạng đơn thuần vô hại này rồi.

Nên ông ta không tin Trình Nhiên rộng lượng bỏ qua như thế: “ Chuyện của La gia, là bọn họ tự chuốc lấy mà thôi. Ôi, tôi cũng chẳng giúp được. Bạn bè bao năm, nhìn thấy họ như thế, không đành lòng. Nhưng tôi thích kết giao bạn bè, đặc biệt là anh hùng hào kiệt, như khi đó thấy được sự bất phàm của tổng giám đốc Trình, và Trình thiếu gia, nên khi Hòa Ký tìm tới, tôi hết sức tiến cử Phục Long.”

Ý tứ là tôi biết tôi sai rồi, nhưng mà do có nỗi khổ trong lòng, lần này lập công chuộc tội, coi như chuyện cũ xí xóa nhé.

Trình Nhiên nghe sởn gai ốc, trên đời này mặt dày quả nhiên là vô địch mà, mặt dù tự nhận da mặt mình cũng chẳng mỏng, so với đám luật sư này thì sao bằng được. Trình Nhiên chạm ly với ông ta lần nữa, hết lời biểu thị hết thảy chuyện cũ bỏ qua, tiếp đó trong bữa tiệc mới được yên thân.

Bên này Trình Nhiên nói chuyện với Lâm Lang, bên kia các phó tổng giám đốc của Hòa Ký bàn bạc ý hướng với người Phục Long.

Kỳ thực tính ra thì cái hợp đồng giá trị 4000 vạn này của Hòa Kỳ không quá cao, tính ra Phục Long cũng có doanh lợi, nhưng quy mô không lớn, lại kẹt ở điều kiện phải hoàn thành trong ba tháng. Thứ tới, phía Hong Kong yêu cầu kỹ thuật cũng rất cao, điều này có nghĩa là Phục Long phải phái đi nhân viên kỹ thuật cốt cán nhất, đây là trận đánh khó.

Nhưng đồng thời nó mang tới cái gì? Đó là Phục Long mở ra thị trường Hong Kong, là cơ hội chứng mình thực lực của mình, tuy Hong Kong đã trở về rồi, nhưng trong tâm trí đa số người dân, coi đó là nước ngoài, cũng là nơi vượt trội hơn. Làm ra thành tích nơi đó về mặt danh tiếng có lợi gấp nhiều lần ở nội địa. Chỉ cần Phục Long làm tốt đơn này, tương lai sẽ có được nhiều hợp đồng hơn nữa.

Còn về phía phú hào họ Lý, đây chỉ là một phần trong sản nghiệp của họ, khả năng chưa để vào mắt. Nhưng cảm giác đi sượt qua vai người khổng lồ như thế, khiến Trình Nhiên kích động.

Phong cách Trung Quốc là như thế, bất cứ làm cái gì, đàm phán thương mại, lo lót chạy chọt, tạ lỗi hay cám ơn, cứ phải ăn trước đã, ấn tượng trong một bữa ăn một bữa ăn có thể định đoạt rất nhiều thứ. Bữa tiệc này vui vẻ thuận lợi, chuyện làm ăn cơ bản cũng được xác định ....

Vì đảm bảo hạng mục này, Trình Phi Dương sai kỹ sư số một của Phục Long là Trịnh Kiếm Phong đích thân dẫn đội tới Hong Kong, đồng thời đưa ra hai mệnh lệnh nghiêm khắc, một là tranh thủ toàn bộ thời gian để làm việc, nhất định trong vòng ba tháng phải kiến lập song mạng lưới thương nghiệp, điều này cần đoàn đội của hắn phải dùng toàn lực ứng phó, mỗi người mang theo giường hành quân chăn đệm đầy đủ, làm việc ngày đêm.

Điều thứ hai quan sát các xí nghiệp Hong Kong, tích lũy kinh nghiệm để mở rộng năng lực nghiệp vụ.

Ăn xong về nhà, khi hai cha con ngâm chân, Trình Phi Dương cười lớn: “ Đại luật sư Lâm lần đầu tiên tới còn mang theo đơn kiện, muốn kiện chúng ta, nhiều người nói con gây họa rồi, kết quả là mở ra cơ hội tiến vào thị trường Hong Kong, ha ha ha ... Kết quả là cha không biết nên mắng hay nên khen con đây. Thế này đi, để cha đánh vài cái, mai cha mua kem thưởng con, thế là có công tội đều trọn vẹn.”

“ Cha con say rồi đấy. “ Từ Lan phì cười, chồng cô có một đặc điểm, uống rượu mặt không đổi sắc, nhưng say một cái dễ nhận ra lắm:

“ Rõ ràng ạ! “ Trình Nhiên gật đầu, cha uống say như vậy chứng tỏ rất vui:

“ Này, sao không trả lời, kem ốc quế hẳn hoi nhé, không phải là thứ kem que rẻ tiền toàn đá đâu, đầy chặt kem từ gốc tới ngọn, vỏ giòn giòn ... “ Trình Phi Dương miêu tả, bộ dạng không đồng ý là sẽ lỗ:

“ Cha, cha ngâm chân xong rồi đi ngủ đi. “ Trình Nhiên lau khô chân đem nước đi đổ, vốn còn lo Liễu Cao sẽ giở trò với Phục Long, định tìm cơ hội cảnh báo cha, xem ra không cần rồi, tiếp tục thế này, kẻ run sợ sẽ là Liễu Cao mới đúng:

Y đợi ngày đó tới.

Phía sau truyền tới giọng nói cụt hứng của Trình Phi Dương với vợ: “ Ài, thằng bé này càng lớn càng chẳng vui nữa.”

“.....”
Bạn cần đăng nhập để bình luận