Trùng Nhiên

Chương 646: Phố K (3)

“ Ha ha ha, Lão Trình, lâu rồi mới gặp. “ Từ xa Ngô Chi Sơn đã đưa hai tay ra bắt tay Trình Phi Dương, đồng thời đổi cách xưng hô, coi như đáp lại sự nhiệt tình của Trình Phi Dương:

Hai người gặp nhau ở gian phòng tiếp khách của khách sạn, còn Trình Nhiên như Conan, ở bên nghe ngóng, y thấy chuyện này có mùi vị bất thường.

Ngô Chi Sơn chỉ coi Trình Phi Dương muốn bồi dưỡng con mình, nên không để ý tới Trình Nhiên, hắn không vòng vo: “ Tuy tôi cùng phái đoán thương mại Trường An tới Mỹ, nhưng tôi không phải thuyết khách của họ. Bọn họ cho rằng anh không hiểu cách thức hoạt động ở bên Mỹ này, hành động tùy tiện sẽ làm ảnh hưởng tới hoạt động của bọn họ, vì thế có người cho rằng phải cảnh cáo anh. Nhưng tôi không phải vì chuyện này mà tới, tôi muốn nghe ý kiến của anh.

“ Ở phần kỹ thuật hạch tâm, quan điểm của tôi cho rằng, nghiên cứu không bằng mua, chuyện nghiên cứu tốn công mà hiệu quả không cao, chu kỳ dài, nhất là với tình hình ở trong nước, nhân tài thiếu hụt, kỹ thuật cũng chắp vá, đây không phải thứ dễ bù đắp. Khi anh bù đắp được thì thế thời cũng đã khác rồi.”

Trình Nhiên thầm gật đầu, trong lời nói của hắn có hai ý, thứ nhất quá trình quật khởi của Phục Long thực sự quá nhanh, đồng thời với phong cách cứng rắn của cha y, đúng là có nhiều tiếng nói cho rằng Phục Long không tuân thủ quy tắc cuộc chơi, phá hỏng cục diện ổn định, nếu không phải Phục Long gặp đúng lúc chính sách quốc gia đang ngả về ngành nghiệp thì có kẻ đã đứng ra đả kích rồi.

Đây là chuyện Trình Nhiên cũng biết, đương nhiên cái gọi là “quy tắc cuộc chơi” chẳng qua là kẻ được lợi bị Phục Long chiếm mất bánh mà thôi, nghe nực cười đấy, nhưng phải xem “lời nực cười” này do ai nói ra.

Thứ hai cái nhìn của hắn về cục diện ngành viễn thông trong nước cũng không sai, lời này thẳng thắn, có thể thấy hắn tới đây đúng là có một phần thiện chí, cho dù quan điểm đứng ở phía đối lập.

Trình Phi Dương pha trà xong, rót mời Ngô Chi Sơn tỏ thái độ đang lắng nghe.

Cái ngành nghiệp này của chúng ta đang thay đổi rất nhanh, áp lực lớn, một khi tụt lại là sẽ liên tục đẩy ra phía sau, người ta đều mua thứ mới nhất, anh nghiên cứu, tất nhiên tinh lực phân tán. Trung Quốc muốn gia nhập WTO, anh nghĩ chỉ chúng ta thúc đẩy chuyện này sao? Không đâu, còn có cả nhà tư bản Mỹ ở sau lưng nữa, vì sao họ làm thế? Đơn giản, họ bỏ công sức nghiên cứu phát triển, chúng ta có thị trường lớn như thế, bọn họ cần chúng ta tiêu thụ hàng của họ. Cho nên có họ nghiên cứu rồi, chúng ta chỉ cần mua là được, anh lo gì chứ? Lo họ không bán à, vậy các quốc gia phát triển khác, họ bán không? Công ty cạnh tranh, chả lẽ không cần thị trường, cho nên anh không cần lo. Người ta dại gì đi ngược tinh thần mậu dịch tự do làm khó một công ty nhỏ?” Ngô Chi Sơn tiếp tục khuyên nhủ:

Trình Phi Dương có lý do của mình: “ Sinh trong hoạn nạn, chết nơi an lạc mà, trước kia Hoa Thông và Bối Thác cũng có cạnh tranh, tôi tin anh hiểu vì sao Hoa Thông lại đi xuống, không thể làm đại lý cho người ta mãi thế được.”

Ngô Chi Sơn lắc đầu: “ Đó là chuyện cũ, Trung Quốc sắp gia nhập WTO rồi, tinh thần của WTO là gì? Là tự do thương mại, là quốc tế hóa, là phân công thị trường, một khi chúng ta gia nhập rồi, sản nghiệp yếu sẽ bị sóng thời đại đào thải, cạnh tranh càng quyết liệt, anh chuyên cái gì thì làm cái đó, chúng ta làm việc của chúng ta, anh đi trái với tinh thần này, đúng cũng là nguyên nhân họ lo anh có hành động ngoài dự liệu.”

“ Lão Trình, đây là lời gan ruột của tôi, nếu là ở góc độ đối thủ cạnh tranh, tôi muốn anh tiêu hao hết tiền bạc tinh lực vào nghiên cứu cho rồi. Nhưng ở góc độ sản nghiệp, tôi không muốn Phục Long bại, chúng ta cần nhau khi làn sóng tiếp theo tới.”

Trình Nhiên tin những lời Ngô Chi Sơn nói là thật lòng, nếu hắn tới đây ra sức cổ vũ cha mình thì mới là loại giả dối.

“ Anh làm tôi dao động rồi đấy. “ Trình Phi Dương không thể không coi trọng lời của hắn: “ Nếu có thể mua được thì chúng tôi sẽ mua, nếu không thể mua, mà chúng tôi thực sự cần kỹ thuật tiên tiến của Mỹ, vậy mọi người cùng hợp tác.”

“ Cám ơn anh đã hiểu. “ Ngô Chi Sơn nhẹ người, cách cục ngành nghiệp đang thay đổi, lại đứng trước ngưỡng cửa WTO, sẽ có rất nhiều công ty bên ngoài đổ vào, đối thủ cũ hôm nay khả năng thành đối tác là bình thường, cạnh tranh thì vẫn cạnh tranh, nhưng không có nghĩa ở vài lĩnh vực không thể hợp tác, Phục Long nếu sau này có nhu cầu thiết bị kỹ thuật tương quan, Bối Thác có thể hỗ trợ.

Đồng thời hắn tiết lộ, Công ty Trung Tinh đang định tài trợ cho một đối bóng rổ ở NBA, lấy thiện cảm của nghĩ sĩ bang tương ứng, nếu Phục Long không muốn thua kém người ta, có thể đột phá ở mặt này.

Tiếp theo đó hoạt động của Phục Long hoặc bị người ta từ chối ngay từ cửa, hoặc là bị nghi ngờ giống Benjamin, vận động hành lang rất tốn kém, tiền tiêu như nước, một người tiết kiệm như Trình Phi Dương, lần này hao tốn như thế, xót xa trong lòng.

Washington nếu dựa theo tỉ lệ xanh hóa mà nói, đại khái là thuộc top đầu nước Mỹ, những công ty lớn về công nghệ, giáo dục, y tế, quân sự, nghiên cứu đều đặt tổng bộ hoặc công ty con ở đây. Nhà cửa ở đây không cao, quy hoạch rất chỉnh tề, đường phố rộng rãi sạch sẽ, ngay cả không khí cũng phát tán mùi thủ đô quyền lực. Về sau phim House of Cards của Mỹ mỗi ngày đều diễn ra ở nơi này.

Trình Nhiên mấy ngày qua nhận được rất nhiều tin nhắn trên CQ, nhất là Du Hiểu, thi thoảng lại thấy câu hỏi của hắn, hỏi có gì hay không, mua được cái gì về không, rồi hỏi có gặp em gái Mỹ nào xinh đẹp không? Mời đầu Trình Nhiên còn trả lời, ai ngờ càng trả lời hắn càng kích thích, hỏi đã tới khu đèn đỏ trải nghiệm chưa, xem múa khỏa thân chưa, Trình Nhiên giả chết luôn.

Tần Tây Trăn đang bận chạy khắp nơi, giờ cô đã hoàn toàn xác định mộng tưởng của mình rồi, đó là tự biến bản thân thành hào môn, trừ khi là chuyện liên quan tới tiền bạc, nếu không thì con hamster này trả lời rất qua loa.

Diêu Bối Bối thì bóng gió thích cái nọ thích cái kia, đại khái là muốn Trình Nhiên mua về làm quà, dù sao trong mắt cô, Trình Nhiên là ông chủ hẳn hoi đấy, có tiền mà, hẳn không vấn đề. Trình Nhiên thoải mái nhận lời.

Chỉ nói chuyện với Dương Hạ là bình thường nhất, cô hỏi thời tiết bên đó cùng chênh lệch múi giờ rồi ăn uống. Cả hai đều đang điều chỉnh lại định vị của mỗi người trong quan hệ mới này, tiến triển có vẻ tốt, có giao lưu, thi thoảng trêu đùa vài câu, dù hơi giữ kẽ so với trước kia một chút. Dù sao cũng cần thời gian mà, thế này là tốt rồi.

Phía Khương Hồng Thược thì không cần phải quan tâm, cuộc sống của cô phong phú lắm, định tham gia thi đấu cầu lông ở nhà thi đấu Thành Đô, sau đó còn muốn vác xách ba lô lên du lịch Cửu Trại Câu với đám Tô Hồng Đậu. Tô Hồng Đậu còn đảm bảo với Trình Nhiên cứ yên tâm, đảm bảo không cho đứa con trai nào bắt chuyện với Khương Hồng Thược quá ba câu.

Mặc dù thấy nơi gần như Cửu Trại Câu, đáng lẽ cô nên đợi mình về, tình lữ song hành mới đúng, đi cùng mấy thành phần nhìn đã phiền còn hứng thú gì nữa, nhưng cô gái như Khương Hồng Thược, luôn luôn tự chủ, đừng mong cô vì thích ai đó mà ưu tiên đối phương hơn bản thân giống phần đông nữ sinh.

Có lẽ đó là cái giá nho nhỏ khi yêu một cô gái quá mức ưu tú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận