Trùng Nhiên

Chương 506: Cố tình gây sự.

Trình Nhiên sững sờ, cơn giận thoáng cái bùng lên cực nhanh, tên khốn này nói cái gì vậy, hắn bị thần kinh hoang tưởng à? Lòng tức giận, nhưng đồng thời cũng mơ hồ nắm bắt được con người Chương Ngư , nói không chừng thời đi học gặp phải bạo lực học đường, tạo thành tính cách của hắn có mặt u ám không ai biết, cho nên coi Trình Nhiên là loại học sinh nổi tiếng, hô phong hoán vũ hoành hành trong trường, từ đó sinh ra phản cảm. Mà nói không chừng còn từng thầm yêu một cô gái giống Khương Hồng Thược, nhưng chuyện không thành, nên bây giờ ký gửi tình cảm đó lên người cô ...

Lòng thấy hết sức bực tức cùng oan ức, tự nhiên Chương Ngư tưởng tượng ra đủ điều rồi tự đối địch với y, hơn nữa y chẳng làm gì mà mâu thuẫn càng lúc càng lớn.

Trình Nhiên kỳ thực chẳng hiền lành gì, vừa rồi cũng thiếu chút nữa kéo Chương Ngư lại, muốn nói chuyện hai năm rõ mười, nhưng lại nghĩ lần trước vì chuyện này "cãi nhau" với Khương Hồng Thược rồi, mà loại thành kiến tới cố chấp như Chương Ngư khó nói thông được, nhất là khi mình đang tức giận, có khi lại sinh lắm chuyện.

Đành phải nhịn xuống.

Nhưng chuyện lại chưa dừng ở đó.

Sau tiết hôm ấy Chương Ngư đại khái là bị Tôn Huy gọi lên nói chuyện, yêu cầu cải thiện quan hệ với học sinh, cho nên hôm sau có tiết lên lớp Chương Ngư mang theo máy chiếu, nói muốn tổ chức xem Cuốn theo chiều gió bằng bàn gốc tiếng Anh, đứng trên bục giảng hỏi: “ Hôm nay ai trực nhật, lên văn phòng của tôi lấy phông trắng tới đây. “

Trình Nhiên đứng dậy, sau đó là Khương Hồng Thược.

Đây là trò ác của của cán bộ lao động Mao Linh, trực nhật luôn là một nam một nữ, cứ khi nào tới tới lượt Trình Nhiên trực nhật là cô gái này sắp xếp trực nhật cùng với Khương Hồng Thược, hoặc ngược lại.

Bình thường thì chẳng sao đâu, trong lớp trêu vài lần cũng chán rồi, cơ mà ai bảo Chương Ngư đối xử đặc biệt với Khương Hồng Thược, đám học sinh được thể trêu chọc. Cả bọn gán ghép hai người, ồn ào như ở sân bóng, chẳng qua là muốn dằn mặt Chương Ngư , để hắn biết, đừng mơ nữa, người ta là hoa có chủ rồi.

Chiêu này quả nhiên là hiệu quả, cái bộ mặt trắng như quỷ hút máu của Chương Ngư đỏ rực lên như lửa.

Khương Hồng Thược dùng ánh mắt cảnh cáo mấy học sinh ầm ĩ nhất, cô lớp trưởng này ít lớn tiếng với người khác nhưng có uy lắm, bị cô nhìn vào đa phần làm ra vẻ học sinh ngoan ngoãn ngay.

Sau đó cô không khỏi lo lắng nhìn Trình Nhiên im lặng đứng đó, chuyện này không phải mình cô có thể ngăn cản, lúc này chỉ có cách cùng Trình Nhiên đi thật nhanh mới là sách lược tốt nhất.

Chương Ngư đưa tay ra ngăn lại: “ Lớp trưởng, em không cần đi nữa, lên đây điều chỉnh máy chiếu kia. Chuyện lấy phông trắng ... Trình Nhiên và Trương Bình đi đi.”

Lớp học vừa yên ắng được một chút phát ra tiếng xì rõ ràng.

Trình Nhiên không nói không rằng kéo tay Trương Bình đang định phản đối rời đi.

Trong lớp số 5, không ít học sinh thầm chửi rủa Chương Ngư , loại hành vi này là gì chứ? Chẳng khác gì trắng trợn thể hiện tâm tư xấu xa của hắn với Khương Hồng Thược.

Trương Bình chửi bới suốt dọc đường đi, mặt Trình Nhiên càng âm trầm như đêm đông.

Bất bình thì bất bình, nhưng mà đối phương là giáo viên, vấn đề bày ra đó, hắn bảo anh làm gì là anh phải làm, chỉ không phải chuyện gì quá đáng là anh không được cãi, nếu không đi đâu nói thì anh cũng chẳng chiếm được lý.

Trình Nhiên tự biết mình làm vài việc không giống với học sinh rồi, nếu lại để xảy ra chuyện ồn ào nữa, không cần biết lý do là gì, người ta nghi ngờ nhân phẩm của y là cái chắc.

Nên một lần nữa Trình Nhiên phải cắn răng mà nhịn.

Bản thân Chương Ngư làm thế, hắn cũng phải chịu sức ép, lúc này ai không kiềm chế được phản ứng quá đà là người ấy thua.

Không bao lâu sau Trình Nhiên và Trương Bình mang đồ về, mặt y không thể hiện nửa phần tức giận hay có chút dao động nào, hỏi Chương Ngư có đôi chút thách thức: “ Thầy có còn chuyện gì phải làm không ạ?”

Lúc này Khương Hồng Thược đã làm xong việc của mình, người khác có thể không nghe ra chứ cô sao không hiểu Trình Nhiên đang hết sức kìm nén. Nếu bình thường giọng của Trình Nhiên hết sức thoải mái, có chút lười nhác, nói kiểu đều đều bình tĩnh thế này mới chính là vấn đề lớn nhất.

Mẹ cô phản cảm Trình Nhiên ở điểm gì nhất, chẳng phải là vì thường gây mấy chuyện ầm ĩ sao?

Tức thì không đợi hỏi ý Chương Ngư , trực tiếp đi tới chỗ Trình Nhiên, sóng vai với y, vành tai hơi đỏ lên kéo tay áo Trình Nhiên: “ Về chỗ đi.”

Oa!

Trương Bình đứng đó không ai để ý há hốc mồm nhìn Trình Nhiên bị Khương Hồng Thược "đưa" về chỗ ngồi sau đó cô mới về chỗ của mình, không biết là ai không nhịn được thốt lên "cẩu nam nữ", kết quả bị người bên cạnh đánh luôn.

Vài nam sinh đau lòng, người ngoài chỉ nghe mấy chuyện ồn ào Trình Nhiên gây ra, thậm chí sự kiện đám lưu manh tát y ở cổng trường sau đó bị bắt sạch, có kẻ bị phạt tù, còn phải tới trường đọc kiểm điểm. Nhất là tên tát Trình Nhiên càng vừa đọc kiểm điểm vừa khóc như mưa, khiến nhiều tin đồn về y, nói gia đình Trình Nhiên là xã hội đen, nói Trình Nhiên kỳ thực rất ghê gớm, đánh nhau như cơm bữa. Ngoài kia miêu tả Trình Nhiên như ma vương, mơ hồ có người coi y là “ác công tử của Thập Trung”. Nhưng lớp số 5 biết Trình Nhiên rất ít nói, thường ngày Trình Nhiên "lành như đất", mọi người thoải mái trêu chọc, vậy mà tẩm ngẩm tầm ngầm câu được lớp trưởng rồi à?

Đương nhiên không phải học sinh nào cũng có tâm tư méo mó như vậy, đa phần chỉ thấy lớp trưởng đứng ra chen vào cuộc xung đột khả năng xảy ra, chứ nhìn ánh mắt Chương Ngư âm u dõi theo Trình Nhiên là ai hiểu rồi ... Vết nứt hai người này đã sản sinh, đã đứng ở phía giai cấp đối địch.

Mà Trình Nhiên bình thường hiền lành đấy, nhưng chẳng phải học sinh ngoan hiền gì đâu, chọc vào y thì đến chuyên gia giáo dục Tôn Tiêu còn bị y "chửi" cho bẽ mặt bỏ đi, huống hồ là một giáo viên ngồi chưa ấm chỗ?

Đến lúc đó thành vấn đề của cả lớp, vì thế cả Vân Địch bàn trên cũng quay xuống an ủi Trình Nhiên.

Đó mới là tâm thái học sinh bình thường, tuy chẳng ưa gì Chương Ngư, song càng không muốn xảy ra chuyện, học tập mới là quan trọng nhất.

Buổi chiếu phim rốt cuộc diễn ra thuận lợi, nhưng mà trong bầu không khí chẳng tốt, Chương Ngư không qua đó mà hòa hoãn được quan hệ với học sinh, ngược lại, học sinh càng phản cảm.

Mấy chuyện gần đây đều làm người ta có chút khó chịu, hết tiết học mọi người hẹn nhau buổi chiều cùng ăn cơm bên ngoài mới về nhà, mục đích không nói cũng biết, "thảo phạt Chương Ngư biến thái". Chuyện học sinh tụ tập như vậy thường xảy ra, giờ gần như mọi người đều có máy nhắn tin rồi, thậm chí học sinh mang theo di động, báo về nhà trước, thế là cả đám góp tiền làm một bữa.

Nhất là hành động của Chương Ngư hôm nay bị đám học sinh liệt vào hàng cố tình "gây sự", càng khiến đám học sinh đồng tình với Trình Nhiên. Trương Bình tổ chức ăn lẩu, báo danh rất đông. Về phần Trình Nhiên, cha y thì đi công tác rồi, mẹ y cũng chẳng ở nhà, mặc dù mẹ làm cơm sẵn, về hâm nóng lên là ăn được, nhưng hôm nay trong lòng khó chịu, thế nên hưởng ứng đi cùng đàm bạn.

Nhiệt tình của mọi người rất cao, cả Vũ Hân bạn cùng bàn của Khương Hồng Thược cũng gia nhập, chỉ là mọi người đang hưng phấn thì Vũ Hân hậm hực nói: “ Hồng Thược nói hôm nay bạn ấy bận, không đi được.”

Thiếu lớp trường, tâm tình mọi người hơi chùng xuống.

Giờ lên lớp Trình Nhiên gửi tin nhắn :" Không đi sao?"

Không bao lâu sau tin nhắn gửi về "Ừ, chiều có chút việc."

Tuy gần đây hai người có chút "xa cách", nhưng sự ăn ý vẫn còn, ví như khi Khương Hồng Thược nói là cô có chuyện, hoặc ngược lại là Trình Nhiên, không ai hỏi sâu hơn. Đương nhiên, nếu một bên hỏi thêm, bên kia sẽ cho biết.

Nhưng đó là trước kia rồi.

Giờ Trình Nhiên có thể khẳng định chắc chắn là Khương Hồng Thược đang cố ý né tránh y, tựa hồ cố gắng duy trì quan hệ hai người ở khoảng cách vừa đủ. Như thể không để cho tình cảm nào đó quá nóng, sau đó bùng lên thiêu hủy tất cả mọi thứ của họ ở tuổi này, nhưng rõ ràng vẫn vượt qua phạm trù bạn thân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận