Trùng Nhiên

Chương 710: Hình đơn bóng chiếc.

“ Hội sinh viên à? “ Trình Nhiên lẩm bẩm, phải thừa nhận là y chưa từng nghĩ tới gia nhập tổ chức này, kiếp trước y cắm đầu vào kiếm tiền, đâu rảnh nghĩ tới mấy thứ vô bổ, huống hồ những lời khi nãy của Trương Tĩnh cũng đúng, đa phần suy nghĩ của mọi người về hội sinh viên không tích cực, chửi nhiều hơn khen:

Trương Tĩnh nhiệt tình giới thiệu: “ Ừ, hội sinh viên chính là một xã hội nhỏ, cậu có thể coi nó thành nơi luyện tập trước cho cuộc sống sau này. Vì như phải làm việc trong tập thể ra sao, xử lý các mối quan hệ thế nào, làm cách nào ở trong một môi trường nhiều hạn chế vẫn có thể thúc đẩy một việc đi theo ý chí của mình, vì chúng ta đâu thể nào có môi trường làm việc lý tưởng đúng không? Bất kể cơ quan nhà nước hay doanh nghiệp tư nhân đều có vấn đề riêng mà. Ngoài ra, trường còn có nhiều hoạt động liên kết với xí nghiệp bên ngoài, cần hội sinh viên làm cầu nối, đây là một kinh nghiệm ghi vào lý lịch tương lai. Kỳ thực cậu chỉ cần để ý sẽ thấy, các lãnh đạo lớn đều từng tham gia hội sinh viên. Đương nhiên đó là chuyện quá xa xôi, song phúc lợi thì ở ngay trước mắt đấy, vì sao không làm?”

Trình Nhiên tiếp tục hỏi: “ Vậy có những phúc lợi gì?”

“ Ví dụ tôi ở ban tuyên truyền, có nhiều hoạt động trực tiếp kết nối với xã hội, công việc này giúp rèn luyện EQ, ngoài ra lôi kéo được tài trợ sẽ được chia tỉ lệ, có thể kiếm được tiền đấy. “ Cánh môi Trương Tĩnh khẽ cong lên: “ Nếu cậu muốn rèn luyện thì tới đây đi, tỉ lệ được chia có thể trao đổi. Còn có phúc lợi ngầm là tham gia công tác này sẽ tiếp xúc với giáo viên và lãnh đạo trường, nếu có bình chọn gì đó, cái tên của cậu ở có sẵn trong đầu cậu rồi, không phải có lợi sao?”

“ Vậy là đi cửa sau rồi.”

“ Đây không phải là đi cửa sau, đây gọi là tiến cử.”

Trình Nhiên đã có kết luận của mình: “ Chị dùng từ khéo lắm, nhà chị chắc hẳn phải làm quan lớn rồi.”

“ Là gia đình cán bộ, nhưng không phức tạp như cậu nghĩ đâu. “ Trương Tĩnh không phủ nhận:

Hai người nói chuyện khá tâm đầu ý hợp, lúc nãy từ khu phòng học đi ra còn vắng vẻ, nhưng càng tới gần khu kí túc xá, người đông hơn, bọn họ liền gây chú ý.

Khu kí túc xá này vừa mới xây dựng đưa vào sử dụng năm kia, nói cách khác gần như đều là sinh viên năm thứ hai, những người đã không còn sự non nớt thời cao trung, hiểu được cuộc sống đại học, đang lúc nhiệt tình nhất, đồng thời có khát khao đơn thuần, có những cuộc tình đại học định sẵn tốt nghiệp sẽ chia tay vẫn làm thiêu thân đâm đầu vào lửa.

Có những nam sinh sắc mặt khó coi nhìn Trình Nhiên, cũng có nhóm nữ sinh từ đối diện gọi tên Trương Tĩnh rồi đi tới, tán gẫu chuyện thường ngày, ánh mắt nhìn Trình Nhiên đầy ái muội, mà Trương Tĩnh không giải thích gì.

Ánh mắt ám muội của đám nữ sinh vô hình trung khiến không khí kỳ dị giữa hai người.

Đợi đám nữ sinh kia kéo đi, Trương Tĩnh nói: “ Xin lỗi nhé, để cậu đợi lâu.”

“ Không sao, vừa vặn nghỉ một lúc.”

“ Mệt lắm hả, để tôi đỡ cho một cái.”

“ Không cần nữa, tới tận đây rồi mà. “ Trình Nhiên đúng là mệt rồi, song vẫn đủ sức đi tới nơi về tới chốn:

“ Trình Nhiên này, bạn gái của cậu học ở đâu?” Trương Tĩnh không hỏi y có bạn gái chưa, vì cô dám khẳng định Trình Nhiên có bạn gái, một chàng trai bề ngoài tốt, thành tích học tập cao lại biết ứng xử như vậy, nếu bảo chưa có bạn gái thì vô lý quá:

Trình Nhiên mỉm cười ôn nhu: “ Cô ấy học bên ngoài.”

“ Vậy là yêu xa à, đây là một khảo nghiệm không nhỏ. “ Trương Tĩnh không đi sâu vào chuyện riêng tư: “ Cố lên.”

Trình Nhiên bất ngờ hỏi :” Chị làm công tác sinh viên, có cái nhìn thế nào về học viện vi điện tử?”

“ Học viện vi điện tử sao? ... Ừm, tôi không tiếp xúc nhiều lắm, tuy danh nghĩa là quan hệ trên dưới, song hội sinh viên bọn họ về nhân sự tài vụ đều tự chủ, khá độc lập với hội sinh viên trường. Trước kia thì bọn họ không có gì đặc biệt cả, nhưng năm nay lại khác, có vị tân viện trưởng tên Trần Dược, người này lợi hại lắm, tốt nghiệp ở Mỹ này, lại làm quản lý cấp cao ở Motorola, về nước một cái liền thành viện trưởng, khả năng sắp được có danh hiệu học giả Trường Giang. Ngoài ra chủ trì nhiều hạng mục, không phải chỉ ở trong trường, nghe đâu còn có một hạng mục cực lớn, nếu thành công, thầy ấy trở thành hiệu trưởng cũng là chuyện có khả năng. Có mà khi đó người ta có khi chẳng coi trọng chức hiệu trưởng nữa.”

Còn đang nói chuyện thì đã tới dưới kí túc xá nữ rồi, lúc này thời gian đã muộn, Trình Nhiên không thể vào, đành đợi phía dưới, để cô lần lượt mang ghế lên.

Đến cái thứ hai, Trình Nhiên định về thì Trương Tĩnh bảo y đợi một chút, sau khi mang ghế lên liền cầm di động xuống, hỏi số của y để lưu vào mày, đồng thời nói: “ Cậu về suy nghĩ lời đề nghị của tôi đi nhé, khi nào quyết định rồi thì liên hệ.”

Trình Nhiên vẫy vẫy tay tạm biệt, Trương Tĩnh cũng quay người đi.

Hai tòa kí túc xá ở khu B dung tích rất cao, cách nhau cũng rất gần, nên không chỉ đám nữ sinh, nhiều nam sinh cũng nhìn thấy y.

Còn Trình Nhiên chỉ suy nghĩ những lời Trương Tĩnh vừa rồi, không ngờ người kia đã có danh vọng lớn như thế ở Đại học Trung Nam, đương nhiên theo dõi sát sao sự kiện này Trình Nhiên biết văn kiện 18 của quốc vụ viện đưa ra, người này gặp đúng lúc quốc gia coi trọng sản nghiệp chip, đúng lúc đây là đề tài hot với truyền thông, lại thêm tính chính xác chính trị, thế là quả bong bóng thổi càng lúc càng lớn .... Muốn lay chuyển danh vọng người này quá khó.

Sân thi đấu dưới ánh đèn pha thi thoảng vang lên tiếng đá bóng, Trình Nhiên bị tiếng hô "vào" làm gật mình, sau đó đứng lại, ánh mắt thì nhìn sân bóng, nhưng suy nghĩ thì không biết bay đi tới đâu rồi.

Y có cảm giác quả bom hẹn giờ kia đang tít tít không ngừng.

Lúc này Trương Tĩnh quay về phòng, ra ban công lấy khăn mặt định đi rửa táy, nhìn thấy Trình Nhiên đứng dưới đèn đường.

Trường học bao la, bóng đen bao phủ, hình bóng ấy có chút cảm giác lẻ loi cô độc.

“ Anh chàng đó đẹp trai đấy chứ, có chút phong trần lại đơn thuần, rất có sức hút .... Tĩnh Tĩnh, khai thật ra đi, có phải động lòng rồi không? Lúc nãy mình nhìn thấy rồi đấy, người có thể trò chuyện say sưa với bạn như thế không nhiều.”

“ Nam sinh đó quen mắt lắm, hình như là năm đầu ... Oa, Tĩnh Tĩnh, bảo sao bao người theo đuổi lại không chú ý tới ai, thì ra cậu thích loại hình em trai đơn thuần hả? Có gu lắm, hi hi, cô gái tính cách nữ vương như bạn, kiếm bạn trai ít tuổi biết nghe lời là thích hợp nhất.”

“ Người ta vừa vào trường chưa lâu đã rơi vào tay sư tỷ cường nhân của hội sinh viên, ôi cậu nhóc đáng thương đó.”

Một đám nữ sinh nói chuyện về nam sinh chẳng đỏ mặt, kỳ thực nếu có nam sinh nào thấy cách ăn mặc của họ lúc này mới phải đỏ mặt, Trương Tĩnh thi thoảng đáp vài câu:” Mình không có ý đó, đấy là các bạn nói nhé, này, có cần mình giới thiệu cho không, đích thực không tệ.”

“ Thật à, hay quá, cái khác không cần quan tâm, đẹp trai là đủ rồi, thi thoảng dẫn đi quanh trường cũng đủ nở mày nở mặt.”

“ Giúp Tĩnh Tinh mang ghế từ khu phòng học về đây, thể lực cũng tốt.”

“ Oa, gì mà thể lực cũng tốt, cô lộ liễu quá rồi đấy.”

Mấy cô gái cười đùa không ngừng, đòi Trương Tĩnh cho số điện thoại, Trương Tĩnh mắng vài câu, lấy lý do không cho nam sinh non nớt rơi vào tay đám sư tỷ đói khát, để cho người ta học.

Cuối cùng đèn đã tắt, Trương Tĩnh vẫn chưa ngủ, cô nghĩ rất nhiều, cuối cùng lắc đầu xua đi cảm giác nào đó vừa nổi lên.

Người ta có bạn gái rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận