Trùng Nhiên

Chương 820: Rút kiếm đâm thẳng. (2)

Tới lượt ông chủ Mã lập tức chủ đề bắt đầu khả năng chệch hướng bất kỳ lúc nào: “ Năm đó tôi và Trình Tề của Liên Chúng nhờ đánh mà quen nhau, nick của tôi là Phong Thanh Dương của cậu ấy là Ma Thiên Hành, ngày đầu chúng tôi gặp nhau ngoài đời thực. Trình Nhiên cũng có ở đó, cậu ấy cứ nhìn tôi cười, cười thân thiết lắm, làm tôi cảm tưởng chưa gặp đã quen, nhưng mà cậu ấy cười cũng thật kỳ lạ, theo suy nghĩ của tôi bấy giờ ... À quay lại chủ đề, khi đó CQ của bọn họ chắc là vì kinh doanh game nên có lãi? Cụ thể tôi không rõ, chỉ biết tôi từ chối rất nhiều nhà đầu tư, vì không tìm được người cùng tư tưởng, nhưng mà cùng cậu ấy ngồi ăn đồ nướng uống bia ở quán bên đường chỉ mười mấy phút, cậu ấy quyết định đầu tư vào Alibaba. Tôi công nhận vụ đầu tư đó mang chút tâm khí thiếu niên, nhưng giữ được tâm khí đó lại dẫn tới thành công.”

Đinh Lỗi hồi tưởng: “ Khi đó chúng tôi thảm lắm, tài sản từng lên tới 470 triệu USD, cuối cùng chỉ còn 20 triệu, suốt giai đoạn đầu năm 2001, tôi chỉ có nguyện vọng bức thiết là bán được NetEase, nhưng không ai dám mua. Cuộc đời con người là quá trình tích lũy, chúng ta rồi sẽ có một ngày vấp ngã, nhưng dù vấp ngã, cũng phải nắm lấy nắm cát vào tay. Tôi rất may mắn gặp được quý nhân, khiến tôi nắm lấy nắm cát đó, sau đó luyện thành vàng.”

“ Câu chuyện của tôi không khác anh Đinh là bao. “ Trương Siêu Dương định nhắc tới việc Tần Thiên tới chiêu mộ mình cho Hội Thiên Hành, nhưng chợt nhớ chuyện ầm ĩ giữa Trình Nhiên với tiểu thiên hậu nên giấu nhẹm đi: “ Nhưng tôi không cho rằng đây là một sự ngẫu nhiên hay may mắn, tôi nghĩ đó là vì chúng tôi kiên trì theo đuổi mộng tưởng, nên trong quá trình đó gặp được người cùng chung mộng tưởng.”

Mỗi người góp một chuyện, tấm màn bí ẩn dần hé lộ.

Ở dưới sân khấu giới truyền thông hưng phấn như hít thuốc kích thích, đồng thời cũng khổ sở, không biết nên chọn chuyện nào làm trọng điểm đây?

Nếu viết cả bao nhiêu trang báo cho đủ, chẳng lẽ cả tờ báo chỉ nói về một người à?

Cuối cùng Lý Minh Thạch nói: “ Về chuyện thành lập liên minh phần cứng, chúng tôi thực ra có chia rẽ, có nên làm hay không, đồng thời có nên do chúng tôi làm hay không, vì sản nghiệp này có độ khó cao, nguy hiểm lớn. Giống một người leo núi, đỉnh núi không biết nơi nào, bất kể lúc nào lại có thể rơi xuống vực sâu muôn trượng. Đây là một chuyện khiến người ta tuyệt vọng. Nhưng chúng tôi vẫn quyết định làm, vì cậu ấy nói với chúng tôi, dùng 10 năm 20 năm thậm chí lâu hơn thế nữa, tương lai cậu ấy dùng đại bộ phận lợi nhuận thu được để làm chuyện này. Nếu như tới một ngày chúng tôi tận lực rồi, chúng tôi kiệt sức rồi, vậy hi vọng liên minh đời sau tận dụng ưu thế chúng tôi tạo ra, tiếp tục truyền đi ngọn lửa này.”

Mọi người vỡ lẽ, lúc đầu CQ và Đại học Trung Nam liên kết với nhau thập lập phòng thí nghiệm, thực hiện mô hình nhà trường + doanh nghiệp + chính phủ nhất thể, bên ngoài có nhiều suy đoán, người Thanh Hoa Bắc Đại cũng nghi hoặc, vì sao lại là Đại học Trung Nam, vì sao không đặt ở trường học, nơi có nhiều tài nguyên tốt hơn.

Ra là đều vì chàng trai đó.

Tình hình ở hội trường đã thay đổi, liên minh phần cứng, Khoa kỹ Hán Vũ, Trình Nhiên, những cái tên này đã thành điểm bùng nổ của đại hội Thục Sơn.

Lữ Kiệt dựa vào bài viết bịa đặt về Tần Tây Trăn ngoi lên, rốt cuộc liên hệ được những chuyện xảy ra trong hai ngày qua liên hệ với nhau, đêm qua và sáng nay vì sao liên tiếp lộ ra chuyện liên hệ giữa Liễu Cao và Quốc Tâm.

Tờ Báo cáo Kinh tế vì sao lại cho ra lò bài báo vào lúc toàn bộ sản nghiệp đang chú ý tới Thục Sơn Luận Kiếm, không sớm không muốn đúng vào lúc này?

Trình Nhiên đang trong lúc dính vào vòng xoáy tưởng chừng chìm xuống đáy, bằng một thông tin này thôi tất cả luận điệu trước đó nhắm vào y được xóa sạch, hai đằng tương phản đẩy danh tiếng của y lên đỉnh điểm trong một ngày.

Không cần biết nhân vật nào đứng đằng sau, nhưng đã tới lúc dao trắng đâm vào dao đỏ rút ra rồi.

Đây là một cuộc chặn đường tập kích.

Liễu Cao xoay người đi luôn, thành viên hội Trường An bám sát, Lữ Kiệt cũng theo sau, sau lưng vẫn thi thoảng rộ lên những tiếng ầm lớn.

Xe lái tới, liên tiếp từng người lên xe, Lữ Kiệt không dám lên xe Liễu Cao, khỏi đoán cũng biết tâm trạng Liễu Cao lúc này rất tệ, không ai dại gì chuốc họa vào thân, định lên xe Trương Mậu Sâu, kết quả vừa nhìn vào xe thì gặp bộ mặt lạnh như đá của ông ta, vội dừng bước.

Cửa xe đóng lại Lữ Kiệt vội quay sang xe khác, từng cái xe đã rời đi, bỏ lại mình hắn đứng đó, nhưng hắn không phẫn nộ vì thói đời bạc bẽo, mà cảm thụ hoàn toàn khác, từ trên gương mặt thành viên hội Trường An, hắn thấy một ngọn núi lớn đè xuống.

Điều này có nghĩa là sau Thục Sơn Luận Kiếm, mũi kiếm kia chĩa thẳng vào Quốc Tâm.

Ắt kinh thiên động địa.

Báo chí là chiến trường, tòa báo chính là quân đoàn.

Lúc này Nhật báo Đông Phương đang có một cuộc họp, mùi thuốc súng khét lẹt.

Tranh cãi nổ ra xoay quanh đưa tin về đại hội Hoa Sơn Luận Kiếm, mọi người đều biết đây là cột mốc trong lịch trình phát triển của mạng internet trong nước.

Bởi thế tòa báo tiến hành hoạt động làm nóng, cử phóng viên tới hiện trường, liên hệ với các công ty tương quan, đặt đại hội này thành trọng điểm khai thác trong thời gian tới, nhưng cuối cùng khi lên bài lại xảy ra vấn đề, nguyên nhân là biến cố trên đại hội.

Trước đó không lâu bên trên truyền xuống lệnh phong sát sự kiện Quốc Tâm, Nhật báo Đông Phương chấp hành nghiêm túc, nhưng giờ đây điểm nóng của đại hội liên quan tới Quốc Tâm, làm nội bộ sản sinh xung đột.

Tổng biên tập yêu cầu chuyển từ trọng điểm đi sâu khai thác đề tài thành đưa tin một cách vắn tắt, chỉ chú trọng vào bài phát biểu của Bill Clinton và màn tranh luận giữa các lãnh đạo của những công ty internet hàng đầu, còn phần liên quan tới việc bộc lộ thân phận của Trình Nhiên trong liên minh phần cứng thì cắt đi.

“ Nếu đưa tin là tôn chỉ của chúng ta, vậy đưa tin một cách đầy đủ thể hiện sự tôn trọng với sự kiện, một nửa sự thật không phải là sự thật. Trong đại hội luận kiếm này, Bill Clinton không phải trọng điểm, liên minh internet Trung Quốc mới là điểm nhấn, hơn nữa tôi dám đảm bảo, đây là sự kiện mà lịch sử con nhắc tới. Nếu chúng ta tiếp tục đưa tin theo cái kiểu bớt xén đó, tôi dám nói Nhật báo Đông Phương sớm muộn cũng phải sụp đổ.”

Phó tổng biên tập vừa nói ra câu này, mọi người gần như nín thở.

Tổng biên tập nhíu chặt mày, cố nén giận xuống: “ Tôi làm thế cũng là vì tòa báo này thôi.”

“ Tôi biết, chúng ta cũng phải sinh tồn, có những lúc phải mắt nhắm mắt mở, nhưng bây giờ khác rồi. “ Phó tổng biên tập kiên quyết giữ ý kiến của mình: “ Ngoài kia có hơn 100 đơn vị truyền thông báo chí, có cả trang tin internet, chẳng lẽ bọn họ không đăng? Chẳng lẽ còn phong tỏa được? Chỉ cần có một tờ báo đăng lên, chúng ta sẽ bị chỉ trích, người ta sẽ hỏi, vì sao chúng ta bỏ qua phần quan trọng nhất? Người ta sẽ nhìn lại sự kiện Quốc Tâm trước đó, sẽ lấy ra để nói, họ sẽ đánh giá thế nào về chúng ta? Tôi làm báo cả đời rồi, không muốn bị rỉa rói sau lưng, không muốn bị người ta nói là thằng hèn.”

“ Tôi không cần biết những tờ báo khác ra sao, nhưng chúng ta là tờ báo lớn, quá gây chú ý, tôi không gánh nổi nguy hiểm này .. Tôi tin, mọi người hiểu tôi làm thế là vì tất cả chúng ta. “ Tổng biến tập quay sang nhìn mọi người, muốn có thêm sự ủng hộ:

Không ai hưởng ứng ông ta, tuy họ chỉ im lặng, nhưng đủ cho thấy tình thế hiện giờ rất bất lợi.

“ Thời gian không còn sớm nữa, anh cứ nói là quyết định này do tôi đưa ra, tôi chịu toàn bộ trách nhiệm, anh có thể nói khi đó anh bị ốm không ở tòa báo, toàn bộ do tôi tự tung tự tác là được rồi. “ Phó tổng biên tập không đợi đối phương trả lời, lập tức phân công: “ Tổ số một, lập tức soạn bản thảo, đem toàn bộ thông tin các cậu có được đem ra dùng đi, cần đi sâu, toàn diện. Tổ số hai, hôm nay tôi muốn mười sáu trang báo cho sự kiện này, trong đó có hai trang in màu. Các nhóm khác, ai vào việc nấy, phải nhanh, người khác không đăng thì chúng ta phải đăng, người khác cho đăng thì chúng ta phải đi sâu hơn, chi tiết hơn. Lập tức hành động!”

Những tiếng đẩy ghế liên tiếp vang lên, mọi người nhanh chóng chạy đi, không ai nhìn vào gương mặt đã trắng bệch của vị tổng biên tập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận