Trùng Nhiên

Chương 729: Thay đổi rồi.

Nếu như có người hỏi học tập ở trường học tốt nhất toàn Trung Quốc có cảm giác như thế nào, Dương Hạ khó mà nói ra rõ ràng, vì nói có thứ giống và không không giống trong tưởng tượng, nhưng có thể khẳng định một điều, chuyện ăn uống khá khổ sở.

Nhà ăn quá nhiều chứ không phải chỉ có một cái như ở cao trung, đã thế phong cách khác nhau, vào rồi phải đối diện với những cửa sổ gọi món tới từ tứ hồ ngũ hải, ăn cái gì cũng phải vất vả lựa chọn đúng là chuyện đau đầu.

May là bây giờ không cần phiền toái nữa, Dương Hạ và Tần Thiên gửi tin nhắn cho nhau, hai người thương lượng rồi quyết định.

Sau khi hội giáo hữu Thập Trung tụ tập được vài lần thì liên hệ được với Tần Thiên đang học ở Học viện nghệ thuật Thanh Viễn trực thuộc Thanh Hoa, thế là Tần Thiên cũng tham gia vào hội giáo hữu. Kết quả chẳng hiểu thế nào mà Dương Hạ và Tần Thiên lại trở nên thân thiết.

Loại quan hệ này của hai cô rất kỳ diệu, không phải kiểu chị em thân thiết, trong mắt mọi người, cả hai cô gái đều là nữ sinh có cá tính, khó có chuyện hợp nhau, nhưng hai người lại cực kỳ hợp.

Họ có nhiều việc làm cùng nhau, tới nhà ăn cùng bàn bạc ăn món gì, vào buổi chiều nào đó ra quán trà sữa ngồi tán gẫu, hoặc là tới thư viện xem sách. Nhưng chưa bao giờ đi sâu vào cuộc sống đối phương, ví dụ Dương Hạ chẳng nói về chuyện lớp mình, Tần Thiên cũng chẳng mời cô xem mình biểu diễn.

Hai cô gái có một phương thức tiếp xúc rất đặc thù, giữa khoảng cách mà vẫn có sự thân thiết của bạn bè.

Lại nói lúc đầu hai cô gái gặp nhau cũng hơi kỳ dị, hôm đó Tần Thiên hơi xa lạ chào Dương Hạ :" Ra bạn ở khu tập thể Phục Long à ... Có phải lớn lên cùng Trình Nhiên không?"

Dương Hạ thì trả lời :"Có lần vào phòng cậu ấy, thấy ảnh bạn kẹp giữa sách."

Nghe sặc mùi súng đạn là thế, vậy mà sau đó hai cô gái lại thường xuyên sóng vai đi bên nhau trong sân trường, trở thành cảnh đẹp làm người người há mồm.

Tần Thiên là thành viên đoàn nghệ thuật cho nên sớm là tiêu điểm trong trường, danh tiếng khá lớn, thường xuyên tham gia biểu diễn, cho nên Dương Hạ thấy cuộc sống của Tần Thiên rất đặc sắc. La Thiến kể, còn có nhóm nam sinh đánh cược theo đuổi Tần Thiên, sau đó có vài màn tỏ tình rất lãng mạn, kết quả đều thất bại, mấy cái trò đó đều bị Tần Thiên nhẹ nhàng hóa giải.

Đám nam sinh đúng là nản chí, người ta còn hiểu chuyện tình cảm hơn mình.

Điều này khiến Dương Hạ phục lắm.

Hai người cùng nhau ăn cơm, bàn bên cạnh đang có một nhóm thành viên cốt cán của câu lạc bộ nào đó tranh cãi với nhau về hoạt động của câu lạc bộ làm Dương Hạ nhớ tới Trình Nhiên, nhưng cô không chắc có nên nhắc tới với Tần Thiên không? Tuy nói từng thấy ảnh Tần Thiên được kẹp trong sách của Trình Nhiên, đoán chừng hai người từng có một thời gian "Người đi sông nước mênh mang, ngược dòng nước biếc tìm đàng ta theo." Song hai cô gái trò chuyện rất nhiều đề tài, Dương Hạ chưa từng nghe thấy Tần Thiên hỏi tới Trình Nhiên, mà Tần Thiên ở Thanh Hoa được hoan nghênh như thế.

Có thể giống như một cảnh đẹp từng trôi qua cửa sổ thôi.

Dương Hạ múc một thìa cơm, ngậm trong miệng không nhai: “ Gần đây trong nhóm chat Thập Trung, cậu ta chẳng chịu yên phận ...”

Tần Thiên đang phát tin nhắn, liên hệ chuyện diễn suất, trước đó đã gọi mấy cuộc điện thoại về chuyện này, nghe vậy ngẩng đầu lên: “ Bạn vừa nói nhóm chat làm sao?”

“ À ... Hình như có tụ tập ăn cơm. “ Dương Hạ chẳng hiểu sao mình lại nói thế:

“ Chắc là mình không đi được rồi, mình sắp có một cuộc lưu diễn dài ngày, có khi đi cả tháng.”

Tần Thiên mỉm cười, nét đẹp mang mỹ cảm phương đông của cô luôn vô tình lộ ra chút gì đó hơi lả lơi, khiến cả Dương Hạ cũng đố kỵ, thầm nghĩ nếu mình là nam sinh thế nào cũng không kìm được mà ra tay.

Buổi tối Dương Hạ đăng nhập vào CQ, Trình Nhiên gửi cho cô hai cái mặt cười, "ngộ chỉ qua đường thôi", báo rằng mình đang online, vì nick của Trình Nhiên chẳng bao giờ sáng. Dương Hạ chat :" Chúc mừng chủ tịch Trình, ầm ĩ quá đấy."

Trình Nhiên trả lời: "Đại học Trung Nam trầm lắng quá, không làm chuyện gì đó vui vui thì mình mốc meo mất."

"Vậy đã có nữ sinh nào tham gia chưa?"

"Đang bực đây, nữ sinh nộp đơn nhiều quá, nam sinh chẳng có mấy"

Dương Hạ ngứa răng nói: "Cậu lập cái hiệp hội đó không phải vì muốn lợi dụng ưu thế chiếm cứ tài nguyên nào đó chứ? Thật là quá đáng, trường cậu vốn đã nhiều sư ít cháo, lại còn bị cậu đánh cướp, có biết xấu hổ không?"

Trình Nhiên trả lời rất nhanh :" Oa, oa, ghê gớm chưa, Dương đại tiểu thư cũng biết nói đùa rồi kìa, lại còn nhiều sư ít cháo nữa chứ, lên đại học có vẻ thay đổi không ít nhỉ?"

"Bơn bớt đi, đang nói vấn đề của cậu đấy, mới năm đầu đã tổ chức hiệp hội có ổn không? Đừng quên, bọn họ cho cậu học bổng cao như thế, là muốn cậu báo đáp ở thành tích, mình đoán chừng có phóng viên vẫn theo dõi cậu đấy, đừng để xuất hiện bài báo trang nguyên tỉnh Tứ Xuyên giờ thế này thế nọ, bôi nhỏ cả tỉnh! Còn nữa nói dối làm gì, gì mà nữ sinh tham gia nhiều hơn nam, ai lạ gì tình hình trường cậu, được mấy nữ sinh chứ, cậu lại học khoa vi tính, đừng dát vàng lên mặt."

"Chuyện này oan quá, đúng là tin đồn hại người. Ở trường mình nữ sinh không tới mức là động vật quý hiếm vậy đâu. Tuy số lượng mất cân bằng, nhưng chưa tới mức thành động vật phải bảo hộ, nữ sinh xinh đẹp vẫn có cả đống. Giống như trường bạn thôi, khoa tự nhiên thì đúng là ít thật, nhưng với khoa xã hội hay nghệ thuật, đi một vòng mà xem nữ sinh xuất chúng có mà đầy.”

Dương Hạ cuối cùng gõ vào dòng chữ :" Cậu tới Thanh Hoa rồi à, cái thói xấu của cậu chính là nói những chuyện chẳng có căn cứ. Được rồi, cậu tiếp tục đắc ý đi, nhưng đừng để chân đạp hai thuyền, chuyện gì cũng hỏng."

Trình Nhiên thấy Dương Hạ đã offline thì cũng đóng laptop lại, cô bạn này thực sự thay đổi không ít, nếu là trước kia thế nào cũng lải nhải một phen, nói y không nên làm thế này, nói y phải làm thế kia, lần này cuối cùng chỉ vẻn vẹn cảnh cáo một câu.

Cảm giác thế nào nhỉ, giống như mình không còn là mối bận tâm chính của người ta nữa, sao cũng được rồi.

Ý nghĩ đó chỉ là thoáng qua thôi, trưởng thành rồi nhiều mối quan tâm san sẻ mất sự chú ý vào việc nào đó là bình thường.

Tâm tư Trình Nhiên quay lại hội Thiên Hành mới thành lập.

Sau khi Nhiếp Xuyên gia nhập, sức ảnh hưởng của Hội Thiên Hành tăng mạnh, mà Trình Nhiên nói với Dương Hạ là nữ sinh nộp đơn tham gia nhiều hơn nam không phải là là khoe khoang, mà là sự thực. Nguyên nhân là do hiệu ứng danh nhân của Nhiếp Xuyên, nhiều nữ sinh từ ở dưới sân khấu nhìn cảnh Nhiếp Xuyên lạnh lùng cô ngạo nhận đủ loại giải thưởng, khả năng không chỉ muốn cùng hắn nghiên cứu khoa học, còn càng muốn đi sâu nghiên cứu cảnh giới nhân sinh.

Nữ sinh đại học Trung Nam tiêm nhiễm khí chất của trường, bớt đi chút hàm súc uyển chuyển của khoa xã hội, thêm vài phần thẳng thắn bạo dạn.

Chỉ là Nhiếp Xuyên gia nhập làm khổ ba thành viên hạch tâm khác phòng 409, phát hiện muốn thảo luận chút gì đó với đám MM mộ danh mà tới, thường nghe họ nói mà chẳng hiểu, hơn nữa có Nhiếp Xuyên ở đây, người ta còn thèm nghe họ nói không? Nói cho cùng là vì trình độ không đủ, cho nên cả ba thái độ độ chính xác, vừa tham gia hoạt động hiệp hội, cơ sở cũng không bỏ, đã nhận thức sâu sắc tầm quan trọng của tri thức thì đi phét lác.

Bọn họ cũng thu được thành quả đầu tiên, tiếp nhận vài hạng mục bên ngoài, đều là gia công thành phần nhỏ của phần mềm, ở phương diện này, Trình Nhiên chưa dùng tới CQ hay Liên Chúng. Đội ngũ bọn họ cần mài rũa đã, đợi tới khi Lý Minh Thạch ném cho vài việc, sản phẩm làm ra không tới mức khiến đám cao thủ kia thất vọng.

Kỳ thực đội ngũ do Nhiếp Xuyên dẫn dắt còn đáng tin hơn đội ngũ "giáo sư + sinh viên" mà nhiều trường đại học áp dụng. Nhiều giáo sư đại học giờ mang cả đống học hàm học vị đấy, nhưng mà kỳ thực đã không còn ở tuyến đầu lâu rồi, nhiều hạng mục do người dưới hoàn thành, không chỉ đạo được gì cả, kiếm ăn dựa vào tên tuổi mà thôi. Chỉ người năng lực bình thường mới chịu để những vị giáo sư này bóc lột, người năng lực cao thì đi lâu rồi, cho nên mô hình này bị chỉ trích nhiều. Các công ty có kinh nghiệm sẽ không hợp tác với họ.

Ngược lại đội ngũ do Nhiếp Xuyên dẫn dắt giàu sức chiến đấu hơn hẳn, tuy kính nghiệm có thể thiếu một chút, nhưng bọn họ có tinh thần, có ý chí, năng lực học tập kinh người.

Đợi đội ngũ của Nhiếp Xuyên trải qua vài hạng mục thử lửa đi đã, sau đó còn phải đào thải thay đổi vài người mới thực sự đem dùng được.

Một gợn sóng nhỏ tựa hồ như không đáng chú ý lắm ở đại học Trung Nam đang từ từ lan tỏa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận