Trùng Nhiên

Chương 475: Mãnh thú internet.

Rầm, cửa văn phòng đẩy ra, giám đốc tòa báo đẩy mạnh cửa đi vào nói lớn:” Mọi người xem tin tức trên mạng...”

Sau đó ông ta thấy tất cả đã tụ tập xung quanh máy vi tính, cũng chen vào.

“ La gia xảy ra chuyện rồi.”

“ Đúng là họa vô đơn chí, mà cái tên La Lẫm Văn đó thì ai còn lạ gì nữa, tôi biết sớm muộn hắn cũng gây họa lớn.”

“ Không đúng ... “ Tổng biên tập lên tiếng, ông ta xem những bức ảnh cùng loạt tiêu đề rất bắt mắt phía dưới, phát hiện manh mối gì đó:

Viên giám đốc cũng phát hiện ra vấn đề: “ Làm đi, cả những bức ảnh đăng trên web lẫn những bức ảnh chúng ta nhận được, đăng cả đi.”

“ Sợ họ kiện thì chúng ta sập mất.”

“ Hong Kong có hơn 800 tờ báo, chúng ta chắc chắn không phải báo duy nhất cho đăng, cứ đăng đi, đến lúc đó La gia còn rảnh nghỉ chuyện khác nữa mới lạ.”

Cho đăng trước tiên không ngờ lại là báo chí đại lục.

Ở đại lục vốn có tạp chí giải trí và truyền thông quan hệ chặt chẽ với Thông Lãng. Mấy tờ tạp chí này dựa theo xu hướng bây giờ, đều chủ yếu đăng tin đủ loại về giới giải trí Hong Kong, Đài Loan. Giống như báo Hong Kong hăng hái đăng tin về đại lục không ngại đụng chạm thế lực bản địa, báo đại lục cũng chẳng ngán gì phú hào Hong Kong, có tin hấp dẫn chẳng cần xác minh nhiều cứ đăng ngay cho nóng. Bên này đã bộc phát, bên Hong Kong chỉ sợ muộn mất phần, thế là không chỉ ảnh, mà "đầu đuôi câu chuyện" công tử của La gia chơi gái bị bắt ra sao được miêu tả sinh động.

Mấy tin tức này ở trong nước không mấy quan trọng, người dân xem vui chửi mấy câu không đau không ngứa vậy thôi, nhưng ở Thông Lãng, nơi mà được rất nhiều người hoải ngoại quan tâm, ba chữ "La Lẫm Văn" liền được gõ vào bộ máy tìm kiếm của Yahoo, sau đó nhanh chóng xuất hiện ở trang đầu tìm kiếm.

Có lẽ người Hong Kong vào web Thông Lãng không nhiều, nhưng mỗi người đều vào Yahoo, đó là bộ máy tìm kiếm nội dung duy nhất đưa họ vào thế giới internet.

Nhiều người chú ý như thế, Yahoo đương nhiên đưa tin tức này lên trang nhất.

Phần đông người đọc báo ở Hong Kong không quá lạ cái tên La Lẫm Văn, hắn dính liền đủ loại scandal trước đó rồi. Giả sử La Lẫm Văn bị bắt ở Hong Kong thì không gây ầm ĩ nhiều như thế, nhưng mà khi Hong Kong mới quay về, quan hệ với đại lục vẫn còn nhiều điều khó xử, người dân Hong Kong rất mẫn cảm với chuyện hắn để xảy ra chuyện nhục nhã như vậy.

Một hai tờ báo cho đăng thì có thể có người không tin, nhưng khi tin tức phủ đầy trời như vậy, không tin cũng không được nữa rồi.

Suy nghĩ của rất nhiều người là, La gia xong rồi, La Nhạc có khi nghe tin về con trai mà xuất huyết não không chừng, thế thì tập đoàn Đổng Phu xong rồi, chạy thôi, ai chậm chân là chết chùm với nhà đó.

Cổ phiếu của địa ốc Đổng Phu trong một đêm gặp biến cố lớn.

Người từng trải qua sự kiện đó kể lại, còn kích thích hơn cả đi tàu lượn.

Chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, ở ngọn núi đối diện với biệt thự La gia ở Bạch Gia Đạo, tụ tập vô số phóng viên lắp đủ thứ ống nhòm ống ngắm. Đám phóng viên này không khác gì võ sĩ đi chinh chiến, ôm vũ khí đứng ở nơi vì chen chúc một chỗ đặt chân cũng khó khăn, không tha cho bất kỳ ai ra vào La gia.

Sau đó La Nhạc nhận được những chất vấn không chút khách khí từ những nhà đầu tư nước ngoài.

Người La gia đưa ra những ngôn từ cảnh cáo đanh thép nhất, yêu cầu Thông Lãng xóa bỏ nội dung. Nhưng Thông Lãng trả lời rằng, bọn họ là nền tảng mở, không thu phí, nếu muốn kiện cáo, vậy thì lấy chứng cứ đi kiện người có nick name "Ca giả" đăng bài này lên ấy.

Còn muốn xóa bài viết, cũng phải có chứng cứ chứng minh bài viết này không đúng sự thực.

Còn nữa, muốn kiện xin mời tới Mỹ nhé, vì tin này do Thông Lãng Bắc Mỹ đăng.

La gia tức điên, liên tục đưa ra phát ngôn ngày một mạnh mẽ, dọa dẫm khắp nơi, sau đó ... Không còn cơ hội kiện ai nữa.

Hội đồng quản trị địa ốc Đổng Phu hết sức tức giận, các cổ đông đòi họp khẩn, La Nhạc bị chỉ trích gay gắt, ông ta chỉ tay lên trời thề mình bị hãm hại. Nhưng mà đối diện với dư luận như thế, ai thèm quan tâm ông ta bị hại hay không, cổ đông và nhà đầu tư phẫn nộ chỉ quan tâm tới cổ phiếu giảm mạnh làm họ tổn thất, thật hay giả cũng là do La gia các người gây ra.

La gia binh bại như núi lở.

Sau sự kiện đó nhiều người bình tĩnh nghĩ lại, cảm thấy sự đắng sợ của internet, như con mãnh thú trong thế giới hư vô nhảy ra nhè người mà cắn, không cách nào đề phòng.

Mà nick name "Ca giả" người đầu tiên phát động chuyện này, mãi mãi thành câu đố.

Mùa xuân đã tới rồi, nhiệt độ còn chưa thay đổi nhiều, thậm chí thi thoảng có ngày rét trở lại còn lạnh hơn giữa mùa đông, sáng sớm vẫn có mảng sương giá lạnh bao phủ đầu cành cây khô, người dân mang rau từ ngoại thành vào phố, co ro trong chiếc áo bông dày, công nhân làm việc ca đêm cúi rạp người trên chiếc xe đạp.

Thành Đô vào sáng sớm mặt trời chưa lên, tĩnh lặng cổ kính.

Cái quán mỳ bò lâu năm mở cửa như thường lệ, bếp lò kiểu cũ, ánh lửa đỏ rực tỏa hơi ấm cả phòng, mùi thơm từ nồi canh xương sôi xình xịch làm người qua đường ứa nước miếng.

Hôm nay khách hàng đông hơn mọi ngày thì phải, chủ quán nhận ra điều khác lạ.

Cái quán này là căn nhà cổ thời Minh Thanh cải tạo mà thành, gian ngoài tháo hết ngăn cách rồi, tạo thành không gian rộng hơn 30 mét vuông, bày được tám chín bộ bàn ghế, còn sớm cơ bản đã kín khách.

Những người này nghe họ trò chuyện thì đều là người công ty Phục Long gần đó.

Lưu Tiên Niệm vào quán, nhìn cảnh tượng đông đúc đó cũng bất ngờ, sau đó liền có tiếng chào hỏi, “Lão Lưu tới rồi à?", cũng có người nhiệt tình vẫy tay "Lão Lưu, bên này này."

Chủ quán không biết chứ, Lưu Tiên Niệm sao lại không biết, đây toàn là nhân viên quản lý cao cấp của Phục Long, ông tay hay ăn sáng ở đây có bao giờ tụ gặp họ đâu, vậy mà hôm nay lại tụ tập đông đủ thế này cũng kỳ, chẳng lẽ có họp sớm, không thể nào, có thì ông ta phải biết chứ.

Trình Nhiên gần đây sáng sớm lại quyết tâm dậy chạy bộ rồi, chủ yếu là vì mấy ngày Tết, hết ăn lại nằm. Một lần Từ Lan đi chúc Tết về, trưa tới nơi rồi, nắng chiếu tới mông rồi mà quý tử nhà mình vẫn quấn chăn ngủ kỹ. Thế là hôm sau sáng sớm đã kéo chăn, bắt Trình Nhiên dạy chạy bộ, không thấy Dương Hạ vẫn dạy sớm chạy bộ kia à? Con lười nhác như thế, bảo sao con bé nó không thích con ...

Hết cách rồi, tránh phải nghe mẹ ca cẩm, Trình Nhiên đành mặc quần áo kín mít chạy bộ, dù sao cũng là chuyện tốt, Trình Nhiên biết sức ì của mình rất lớn, chẳng mấy chốc quay lại trường rồi, không điều chỉnh lại thói quen sinh hoạt có khi đến lớp lại ngủ gật.

Thế là từ mùng 5 Tết tới giờ, Trình Nhiên đều dậy sớm chạy bộ, sau đó về ăn sáng.

Hôm nay vừa chạy qua quán mỳ thì Lưu Tiên Niệm đã vẫy tay: | Trình Nhiên, tới đây nào.”

Trình Nhiên đành đi tới chào Lưu Tiên Niệm, sau đó lần lượt chào thêm một loạt nữa, kỳ thực mấy người này Trình Nhiên đều không quen thuộc lắm, toàn là người mới tới công ty, ít nhất thì y nhớ được tên, không thì cười thật vô tư gật đầu một cái là được.

“ Ông chủ, một bát lớn đầy đủ nhé, nhanh lên đấy. “ Lưu Tiên Niệm vẫy tay gọi:

Chủ quan tay chân nhanh nhẹn, chẳng mấy chốc một bát mỳ bò nóng hổi bóc khói nhi ngút đặt trước mặt Trình Nhiên.

Nhìn Trình Nhiên ăn ngon lành, Lưu Tiên Niệm lên tiếng:” Còn nhớ lần trước có người từ Hong Kong tới đưa công hàm luật sự không?”

Trình Nhiên vâng một tiếng.

“ Người đưa thư là Lâm Lang, ông ta mang thư tay của La Nhạc, La Nhạc vì đứa con trai bộc lộ chuyện mua dâm bị bắt ở trong nước, sau đó chuyện ầm ĩ lên, có người tố cáo ông ta đưa hối lộ trong hạng mục nhà đất, phải tuyên bố từ chức chủ tịch rồi, giờ đang điều tra. Nhưng loại chuyện này không giả được, người kinh doanh địa ốc ít nhiều dính dáng, không bộc lộ ra thôi, một khi thực sự tố cáo và điều tra, với tình trạng La Nhạc bây giờ, khả năng có thể ngồi tù.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận