Trùng Nhiên

Chương 626: Trúng chiêu rồi.

Cô chủ quán này chuyên bán hàng gần trường học, cho nên cảnh như vậy nhìn thấy nhiều rồi, nữ sinh mà đi cùng nam sinh, cơ bản không hỏi giá tiền, hơn nữa nhìn cách ăn mặc của cô bé này là biết nhà có tiền, nên nâng giá một chút.

Quả nhiên Khương Hồng Thược chẳng nghĩ gì chuẩn bị lấy ví ra trả tiền, Trình Nhiên thấy cô chẳng mặc cả gì, vội lên tiếng cản: “ Gì mà đắt thế, trả chị 20 đồng, 2 cái 40 đồng.”

“ Làm sao rẻ như thế, em thật là, em trả giá như thế chị còn lãi sao được, em xem con gái nhà người ta còn chả nói gì. “ Cô chủ quán liền kéo Khương Hồng Thược ra làm lá chắn:

Khương Hồng Thược nhìn Trình Nhiên ngần ngại, thực sự là cô rất ít khi mặc cả, cô cứ thấy giữa đường giữa chợ đi cò kè từng xu rất xấu hổ, thậm chỉ là đáng hổ thẹn.

Đúng là tiểu thư nhà quan có khác, Trình Nhiên bây giờ mới nhận ra bạn gái của y "không tầm thường", hai người đi ăn với nhau rất nhiều rồi, nhưng mà quán ăn có giá cố định, không có chuyện mặc cả, nên y không phát hiện ra.

Khi Khương Hồng Thược bị chủ quán liên tục tấn công làm lúng túng, đành chỉ Trình Nhiên: “ Cậu ấy quyết định.”

Trình Nhiên thực ra cũng là người rộng rãi, như việc y không ngại bỏ ra 20 vạn cho những đứa bé không hề quen biết, nhưng y không làm thằng ngốc để người ta xẻo, cởi đồng hồ ra: “ Chị gái, cái này đồng hồ này chị nhập vào chắc 10 đồng thôi nhỉ, tôi thấy bày đầy ở Ao Sen ấy, vậy mà đi qua vài con phố đã thành 99 đồng? Trả chị 20 đồng là nhiều rồi, chị còn không chịu ... Đây trả chị, không mua nữa.”

Nói xong định dẫn Khương Hồng Thược đi.

Chủ quán vội từ sau quầy chạy ra: “ Này 25 đồng nhé, thôi 20 đồng, quay lại này, bán cho hai đứa 20 đồng đấy.”

Trình Nhiên bấy giờ mới chịu quay lại, người trả tiền là Khương Hồng Thược.

Thực ra 20 đồng vẫn là lãi rồi, nếu ai mặc cả dữ quá 15 đồng cũng bán, chỉ là vừa rồi suýt nữa bán được 70 đồng một cái, đâm ra chủ quán hơi hậm hực: “ Chẳng qua nhìn hai đứa đẹp đôi, chị mới bán rẻ, người khác không có giá này đâu.”

Đợi hai người đi xa rồi, chủ quán bực tức nói với quán bên cạnh: “ Ôi con trai gì mà, mặc cả thấy ghê, cuối cùng còn là do con gái trả tiền, loại con trai như thế thì chẳng có tí tiền đồ nào đâu.”

“ Chứ còn gì, nhìn thì mặt mày cũng sáng láng lắm, không ngờ là loại chắt bóp keo bẩn, chuyện này nhiều mà, cô bé đó trông ngoan ngoãn lắm, nhà lại có tiền, nên đơn thuần, thường bị loại mặt trắng lừa.”

Bọn họ rất mong mấy lời này theo gió đi vào tai đứa con trai keo kiệt kia.

Khi đi qua một cái gian hàng khác, Trình Nhiên hắt hơi liên hồi.

“ Sao trời lại đột nhiên lạnh hơn thế nhỉ? “ Trình Nhiên chẳng hay biết gì kéo chặt cổ áo:

Khương Hồng Thược nhìn y mặc như gấu trúc rồi mà còn kêu lạnh thì không nói lên lời: “ Trời đâu có lạnh đến thế!”

Cãi nhau với người mùa đông vẫn mặc váy là điều vô nghĩa, Trình Nhiên đưa cổ tay lắc lắc: “ Sao đột nhiên lại muốn mua cho mình?”

“ Không phải cậu rất thích ... “ Khương Hồng Thược hứ một tiếng không nói nữa:

“ Ăn cơm nhão. “ Trình Nhiên nghiêm túc gật đầu bổ xung, nhưng mà chân thì bước ra khỏi phạm vi vung tay của cô:

“ Không phải cậu thích đóng giả kẻ vô sỉ không tiền để nữ sinh móc ví à. “ Lần này Khương Hồng Thược cẩn thận dùng từ ngữ để Trình Nhiên không tóm được sơ hở, cô thấy gần đây mình hư đi rất nhiều: “ Phục vụ cậu trọn gói luôn.”

Nói xong thấy vẻ mặt Trình Nhiên cổ quái, cô hơi chột dạ: “ Mình nói sai chỗ nào?”

“ Mình cũng không biết là phải giải thích với bạn ra sao nữa, mình lo lắng nói ra không còn mạng. “ Trình Nhiên hết sức khổ não: “ Trọn gói trong trường hợp này không chỉ có một ý nghĩa.”

Ánh mắt Khương Hồng Thược từ nghi hoặc thành đóng băng, sau đó cô đột nhiên choàng tỉnh, chân dài cách không bay tới.

Màu trắng ...

Á, Trình Nhiên đờ người ra một giây, thế là trúng chiêu rồi.

………. ……….

Văn phòng Ngự Bích Trung Hải, Cát Linh vừa mới từ Pháp trở về, tháng 3 năm nay có một tựa game online tên là Ever Quest công bố ở Âu Mỹ, tựa game online hoàn toàn 3D này được khen ngợi rộng khắp, Cát Linh tranh thủ chuyến công tác này cũng là để thảo luận đem EverQuest tới Trung Quốc.

Ever Quest quá hot, từ nhà bình luận lâu năm, truyền thông, cho tới người chơi đều đánh giá rất cao, khiến cho không ít game thủ Trung Quốc trông ngóng.

Cát Linh không chơi game, từ phản ứng, số liệu tổng kết ở Pháp đều làm cô liên tưởng tới một thứ tương ứng, Linh Vực của CQ.

Mặc dù nhìn bề ngoài, Linh Vực chỉ là game nền web, ồ, nghe nói bọn họ có phát triển client, nhưng tóm lại Linh Vực không thể so với Ever Quest, khác biệt như trời biển. Nhưng cả hai cùng thu được hiệu quả thị trường giống nhau.

Game như Ever Quest hướng vào thị trường internet tiên tiến, gây nên sóng gió, Linh Vực cũng khuấy động phong ba ở thị trường internet mới khởi đầu của Trung Quốc.

Vì không chơi game, nên cố không đem kỹ thuật ra bình luận, cô chỉ nhìn từ góc độ khai thác thị trường.

Trên đời này có nhiều người có năng lực đấy, nhưng thiếu đi tầm nhìn, cho nên chỉ đâm đầu vào ngõ cụt không thoát ra được. Thế giới đang thay đổi nhanh chóng, hết làn sóng này tới làn sóng khác thay nhau nổi lên, ai không có tầm nhìn sẽ bị nó cuốn trôi.

Game online chính là tương lai.

Đó là tầm nhìn của Cát Linh, vì thế cô mới đá bay Cát Lôi cổ hủ chỉ muốn bám vào game chơi đơn.

Cô ở Pháp nghe Lô Anh báo cáo phía CQ không chấp nhận điều kiện, lại còn gửi cho mình một lá thư, thư thì tất nhiên đợi mình về xem, còn CQ không thỏa hiệp khiến cô bất ngờ.

Điều này chứng tỏ tính toán của mình có sai lầm, CQ không phải công ty phần mềm nhỏ không có doanh lợi, gian nan chờ tiền từ Linh Vực duy trì tồn tại.

Vậy sau lưng nó có chỗ dựa rồi.

Xem ra mình đã coi thường.

Đương nhiên chuyện của CQ chỉ là một trong vô số công việc của Ngự Bích Trung Hải, Cát Linh không coi đây là chuyện lớn, hơn nữa cô cũng không cho rằng phải tự mình ra tay.

Về tới văn phòng xử lý sự vụ tồn đọng, khi Lô Anh tới báo cáo cũng mang theo thư của CQ.

Cát Linh trước tiên xem báo cáo trước, hỏi trợ lý do chính mình bồi dưỡng: “ Lượng phát hành tiền CQ tăng 4%?”

Lô Anh không nghĩ câu đầu Cát Linh lại hỏi cái này: “ Vâng, chúng ta và phía công ty Phổ Chính còn đang lập quy trình, thời gian đầu chưa loại ...”

Cát Linh phất tay cắt ngang: “ Phía CQ gần đây có hành động gì, Linh Vực xảy ra vấn đề gì sao?”

“ Không ạ, vẫn vận hành bình thường.”

“ Nếu không phải vận hành có vấn đề thì mức độ tăng trưởng này có vấn đề, không tăng trưởng trên 10% mới là lạ.”

“ Thư của họ ... “ Lô Anh chỉ bên tay phải Cát Linh:

Cát Linh lúc này mới mở thư ra xem, là thư được viết bằng tiếng Anh.

Lô Anh thì tranh thủ thời gian đó suy nghĩ lời của Cát Linh, CQ xảy ra vấn đề ư, vấn đề gì chứ? Nhớ lúc đó xòe bài với bọn họ, người phụ trách rõ ràng kiềm chế phẫn nộ, lúc cô rời đi có quay đầu lại, người tên Lý Minh Thạch như đưa đám, còn Lâm Hiểu Tùng đầy nuối tiếc, không phải giả.

Bọn họ tuy từ chối hợp tác, nhưng gửi cho tổng giám đốc một phong thư, ngay cả mình còn không thuyết phục được lại hi vọng một phong thư có thể cứu mạng?

Đúng là kiến càng lay cây.

Nhưng Cát Linh xem lá thư đó, thư chỉ có ba trang, xem hết trang đầu, xem trang thứ hai lại ngẫm nghĩ hồi lâu lật lại trang thứ hai xem, xem xong ba trang lệnh lo Lô Anh: “ Cô đi Thành Đô một chuyến, tới CQ, tôi muốn gặp người viết lá thư này.”

Lô Anh ngạc nhiên: “ Phong thư này chẳng phải do tổng giám đốc Lý Minh Thạch viết sao ạ?”

“ Ký tên là hắn, nhưng không phải hắn. “ Cát Linh lắc đầu, nói chắc nịch: “ Nếu không thì tôi nhìn nhầm người, sau lưng hắn có người khác, đó mới là người quyết sách, người giúp CQ tiếp tục vận hành dù bị chúng ta chặn nguồn tiền.”

Đợi Lô Anh đi rồi, Cát Linh lại cầm lá thứ lên xem.

Lá thư này từ đầu tới cuối trình bày cách CQ sẽ thoát khỏi sự kiềm chế của Ngự Bích thế nào, thậm chí sẽ chiếm lĩnh thị trường, đạt được ưu thế chiến lược.

Đồng thời còn quy hoạch tương lai cho Ngự Bích, đó là trong làn sóng lớn game online đang trỗi dậy, Ngự Bích sẽ mất đi toàn bộ ưu thế, tài chính, nhân tài. Trong thư viết khéo léo, mập mở nhưng Cát Linh đọc ra được càng cụ thể hơn.

Ngự Bích sẽ dần thu hẹp quy mô ở Trung Quốc rồi biến mất.

Cát Linh đọc ra được sự quyến luyến của người viết khi nhìn chiếc thuyền khổng lồ chìm dần, gửi lời chào tạm biệt thân ái trước cho công ty đã phát hành rất nhiều game nổi tiếng này.

“ Con mẹ nó ! “Từ miệng Cát Linh phát ra câu chửi tiếng Pháp tiêu chuẩn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận