Trùng Nhiên

Chương 534: Tôi rất thất vọng.

Buổi chiều trong giờ học Trình Nhiên thu được một tờ giấy "tan học về cùng", y không quay đầu, giơ tay lên làm dấu OK rất tiêu sái, giáo viên sinh vật hiểu lầm hỏi y có thắc mắc gì về bài học cơ quan sinh dục đực đang giảng.

Đám bạn học xung quanh cười rúc rích.

Khương Hồng Thược cũng tủm tỉm cười, hai người làm hòa, quan hệ càng thân mật hơn trước, cũng có cảm giác tươi mới. Với cô mà nói, có gì bằng mỗi ngày vùi đầu vào thời khóa biểu chật kín tới từng phút ở trường, có thể cùng nam sinh đó vào lúc ra chơi cùng nhau đi một đoạn đường trải đầy nắng vàng bên thao trường, hoặc là cùng ngồi trên xe buýt đi học về, chẳng gì khiến người yên tâm hơn nữa.

Đó là thời gian chỉ thuộc về hai người, cho dù là tương lai mờ mịt không xác định, cho dù người khác ngăn cản chia tách cũng không đoạt đi được.

Vì thế buổi chiều muộn khi mà hơi nóng tháng sáu còn chưa tan đi, Khương Hồng Thược và Trình Nhiên đeo cặp sách xuống lầu.

Tan học chưa lâu mà thao trường đã chật kín bóng dáng nam sinh, đang hò hét đuổi theo trái bóng.

Con đường nội bộ xuyên qua viên lâm, ánh chiều tà phủ lên mọi thứ lớp áo vàng, cái hơi nóng hầm hập sao cũng dễ chịu như thế. Khương Hồng Thược áo sơ mi trắng ngắn tay đơn giản, quần đồng phục màu lam, đưa tay ra xua xua trước mặt Trình Nhiên, tay cô dính mực xanh do ngòi bút máy bị hỏng tràn mực ra ngoài, thấy Trình Nhiên tia trộm mình, trời nóng lắm rồi mà cô sợ nhất là nóng, nên mặc áo hơi mỏng một chút, đỏ mặt dọa:” Bôi lên mặt cậu đấy.”

Trình Nhiên không sợ, còn mặt dầy ghé đầu tới.

Khương Hồng Thược thấy chuyện không ổn vội rụt tay lại, nếu như tay cứ thế một đi không trở lại rơi vào ma chưởng của y, theo như nhận thức của cô về sự vô sỉ của Trình Nhiên, lúc đó mình sẽ rất bị động, lúc này ở trường, cô chẳng thể đá y vài cái, phải giữ hình tượng.

Vì thế hứ một tiếng thu tay lại.

Trình Nhiên có thể ngửi thấy mùi dầu gội đầu thơm nhẹ do từng cơn gió nóng mang tới:” Hôm nay trượng nghĩa thật đấy.”

“ Ai bảo mình là lớp trưởng chứ? Chẳng phải lớp trưởng để gánh tội vào những lúc như thế à ? Với lại ...” Khương Hồng Thược dừng lại một chút liếc mắt qua:” Nếu mình không đứng lên lúc đó, có khi cậu đã đứng lên rồi đúng không? Mình biết thừa, không cho cậu cơ hội làm nữ sinh mắt tỏa sáng nhìn vào.

Trình Nhiên gằn giọng: “ Thế sao bạn không nói là nam sinh cả lớp hôm nay sáng mắt nhìn bạn đi.”

“ Lúc nào chả thế chứ!”

Cô nàng ưỡn ngực kiêu ngạo bước đi.

Câu này không sai, Khương Hồng Thược đủ hào quang để người ta nhìn vào rồi, cô không cần thêm một chuyện như vậy nữa, Trình Nhiên nếu thế mà ghen thì ghen với cả thế giới.

Khương Hồng Thược đột nhiên hỏi:” Mà này, gần đây cậu hay mất tập trung lắm, không phải là bảo dồn sức cho kỳ thi cuối kỳ này à? Có chuyện gì thế?”

Không ngờ mình bị giám sát sao như vậy, Trình Nhiên khai thật, nếu không nha đầu này lại suy nghĩ lung tung:” Gần đây mình chơi cổ phiếu.”

“ Ra là cậu chơi cổ phiếu. “ Khương Hồng Thược khẽ gật đầu, giọng điềm đạm như bình thường, đi mấy bước mắt chớp liên hồi, quay hẳn người sang, giọng cao lên mấy phần: “ Chơi cổ phiếu á?”

Mặc dù biết Trình Nhiên hay làm mấy cái chuyện "không nghiêm túc", nhưng mà chơi cổ phiếu vẫn quá ngạc nhiên rồi.

“ Chỉ chơi thôi mà, xem xem thứ này thế nào, mình bỏ ít tiền vào đó. “ Trình Nhiên không cách nào nói hết toàn bộ sự thực, chuyện đó đợi vài năm nữa đi:

Khương Hồng Thược biết chơi cổ phiếu là sao, thậm chí cô biết thứ đó có nhiều thao tác sau màn, cô tham gia các buổi tụ hội nghe nói rất nhiều, thân thích của cô tham gia chơi không ít.

Đây là thứ thời thượng, cô chỉ bất ngờ thôi, chứ với mấy cái chuyện Trình Nhiên từng làm, cậu ta tò mò về thứ nay cũng là hợp lý:” Vậy đã nhìn rõ nó là gì chưa? Có lãi không?”

“ Thì cũng kiếm được một chút, tương đối hiểu rồi.”

“ Đừng quên thi cuối kỳ đấy nhé.”

“ Ừ, đã thu quan rồi, về sau không còn gì phải nghĩ nữa, cho nên bây giờ mỗi ngày mình đều tập trung vào học bài.”

“ Vậy thì tốt. “ Khương Hồng Thược thở phào dặn dò: “ Học tập cũng phải có giờ giấc mới hiệu quả, trước 10 giờ nên làm xong bài tập, trước khi đi ngủ thì học thuộc lòng, mỗi ngày đúng 10 giờ mình sẽ gọi điện đốc thúc cậu, học thuộc lòng xong đi ngủ.”

“ Tốt quả, vậy là bọn mình có thể ngủ cùng rồi. “ Trình Nhiên tóm lấy ngay thời cơ làm một câu ái muội, không đợi Khương Hồng Thược vung tay đánh đã nhanh chóng chuyển đề tài: “ Nhưng hôm nay e là không được, Chương Ngư bố trí nhiều bài tập như thế, khó mà làm xong trước 10 giờ. Với lại, mặc dù hôm nay thầy ấy làm việc chính xác, nhưng cái nhìn của mình không thay đổi đâu.”

Khương Hồng Thược cắn môi giơ nắm đấm lên làm động tác muốn đánh, nhưng không nói gì cả, cô không muốn hai người lại vì chuyện này mà cãi nhau nữa.

Ở sân bóng cách đó không xa, cảnh hai người sóng vai đi bên nhau dưới ánh chiều tà, thi thoảng nói cười đùa giỡn thân mật, lọt vào mắt Chu Húc.

Từng có một thời gian dài, hắn thứ nhất thì Khương Hồng Thược thứ hai, Khương Hồng Thược đứng thứ nhất còn hắn thứ hai, cái tên hai người họ luôn gắn với nhau, thậm chí báo trường cũng xếp bọn họ là cặp đôi lý tưởng nhất.

Mặc dù xung quanh Khương Hồng Thược luôn có nam sinh muốn lấy lòng, hắn không để ý, hắn cho rằng trừ mình ra, không ai xứng đáng đi bên cạnh cô gái ấy, hắn chưa bao giờ thấy bị đe dọa.

Nhưng giờ đây hắn thất vọng cùng tịch mịch, bởi vì cô hái luôn song hành với hắn từ trên cao rơi xuống vực sâu, thất vọng vì cô cùng Trình Nhiên kẻ cũng sa đọa kia sóng vai nhau đi khỏi trường, sự thất vọng đó khiến trong lòng hắn bốc lên một ngọn lửa.

Vì thế Chu Húc đá mạnh quả bóng, đi thẳng về phía hai người.

Đám bạn đang đá bóng cùng không hiểu chuyện gì, đến khi Chu Húc đứng trước mặt Trình Nhiên và Khương Hồng Thược liền đoán được có trò hay rồi, cả đám đông tụ tập cách đó mười mét xem.

Hai nhân vật cấp thần chuẩn bị có màn đối thoại trực tiếp, ngoài ra có một nhân vật phong vân khác xen vào, tình cảm tay ba, quá đủ kích thích rồi.

Chu Húc hết sức nghiêm túc nói với Khương Hồng Thược: “ Có thể nói chuyện riêng với bạn vài câu không?”

Khương Hồng Thược cười nhẹ: “ Có chuyện gì cậu cứ nói đi.”

Chu Húc nheo mắt nhìn Trình Nhiên, hàm ý cậu nên biết ý chút, nhưng Trình Nhiên vẫn đứng trơ ra đó không đi đâu hết.

Được rồi, hắn vốn định nói chuyện này một cách nhẹ nhàng thôi, muốn giữ thể diện cho Khương Hồng Thược, lúc này không còn cách nào nữa, đau lòng nói:” Khương Hồng Thược, bạn tỉnh lại đi.”

Quần chúng hóng hớt vây quanh "oa" một tiếng, nghiêm trọng rồi đây, nếu là người khác nói ra câu này thì là không lượng sức mình, nhưng Chu Húc hoàn toàn có tư cách đó.

Bởi hai người họ trước kia luôn độc chiếm vị trí số một số hai, từng bỏ lại người thứ ba tới mười mấy điểm, khiến người ta có cảm giác không ai xứng đáng đứng bên người kia hơn được nữa.

Đến ngay cả học sinh ngoài trường còn biết ở Thập Trung có đôi trai tài gái sắc đọc chiếm hai vị trí đứng đầu.

Khi Khương Hồng Thược còn đang ngạc nhiên thì Chu Húc chuyển hướng sang Trình Nhiên:” Trình Nhiên, tôi biết vài chuyện về cậu, cậu là thành phần sôi nổi lắm trò đấy, hẳn chơi với cậu sẽ thấy rất thoải mái vui vẻ. Nhưng chúng ta là học sinh, nhiệm vụ là học tập, chứ không phải là vui chơi, chắc cậu cũng biết chuyện học tập giống như leo dốc và đi thuyền ngược dòng, không tiết thì lui, khi cậu vui vẻ thoải mái, liệu cậu có nhận ra là mình đang tụt dốc không?”

“ Tôi biết hai bạn là bạn học cũ từ thời sơ trung, Hồng Thược rất coi trọng tình bạn. Thế nhưng cậu có nhận ra từ khi cậu chuyển tới, đã ảnh hưởng tới cô ấy không? Nếu tôi là cậu, tôi nhất định sẽ đàn ông một chút, bạn bè nếu như không thể giúp nhau tiến bộ, vậy thì nên giữ khoảng cách, nếu cậu trân trọng tình bạn này, nên nghĩ cho cô ấy nhiều hơn mới phải, cậu thấy đúng chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận