Trùng Nhiên

Chương 790: Bi ai trưởng thành.

Mùa hè tháng 6, Nam Châu nóng như lò lửa, may Đại học Trung Nam nhờ cây cối rậm rạp không khí dịu hơn phần nào.

Vì thế Tạ Phi Bạch cũng siêng năng tới Đại học Trung Nam hơn.

Tạ Phi Bạch gần đây trò chuyện với Trình Nhiên lúc nào cũng có cái vẻ tâm sự trùng trùng, hỏi hắn chuyện công ty có vấn đề à, hắn lắc đầu nói không phải, chỉ là gặp phải vài chuyện bình thường, trong lòng không thoải mái.

“ Vài việc không biết phải nói thế nào, mày biết quỹ hỗ trợ sinh viên nghèo chứ, trường có hạn ngạch, nhưng chỉ đạo viên của bọn tao, tùy tiện phân chia, đều chia cho người nghe lời hắn, mỗi người một học kỳ được nghìn sáu, hắn còn lấy một nửa. Vốn loại chuyện này tao chẳng muốn quản, nhưng mà nhìn thấy lại chướng mắt. “ Khi nói những lời ấy Tạ Phi Bạch đang đi mua coca, ném cho Trình Nhiên một chai, xoạch một cái mở ra, ngồi xuống một cái bờ kè: “ Trong phòng tao có một đứa, gia cảnh không tốt, lúc đầu tao không biết đâu, mấy lần thấy hắn cứ lang thang ngoài nhà ăn, đợi lúc gần hết giờ mới vào lấy cơm, tao không hiểu. Về sau lưu ý nhận ra, hắn tới cuối được đầu bếp vét hết thức ăn thừa vào khay hắn.”

“ Rồi nghe trong phòng trò chuyện mới biết, nhà hắn ở nông thôn, cha là công nhân tàn phế, có đứa em gái, đang học trung học. Con gái ở nông thôn mà, cho lấy chồng sớm là xong nợ, nhưng hắn cầu xin cha mẹ đừng để em gái hắn nghỉ học, nên hắn đi học không chỉ tự trả tiền, còn liều mạng làm thêm để giành tiền cho em gái đi học.”

“ Thế nên tao nhìn thằng chỉ đạo viên kia rất chướng mắt, nếu không phải tính tao thay đổi rồi thế nào cũng cho hắn vào đấm cho nôn hết tiền ra.”

Trình Nhiên chép miệng ngồi xuống bên cạnh: “ Thực ra chuyện mày kể không phải là hiếm đâu, tao không để ý, nhưng trường tao có khi cũng có vấn đề trương tự, mà nước mình người chủ yếu vẫn là nông thôn, rất nhiều nhà khó khăn ...”

Tao biết, trong đầu tao khi đó nghĩ ra rất nhiều cách xử lý thằng chỉ đạo viên đó, cuối cùng cao lại không làm gì . Tạ Phi Bạch ngập ngừng một lúc nói nốt: “ Tao, không dám.”

Trình Nhiên không ngờ một ngày nghe thấy Tạ Phi Bạch nói hai chữ "không dám", mặc dù hắn không phải loại người thấy chuyện bất bình bạt đao tương trợ, nhưng mà hắn luôn kiểu sống thế nào cho sảng khoái nhất thì làm mới đúng.

Đây là biểu hiện của trường thành, cũng là một chuyện bi ai của con người, du hiệp thiếu niên trước kia chẳng sợ trời chẳng sợ đất, giờ cũng biết nghĩ tới quy tắc hành tẩu thế gian, cân nhắc thiệt hơn, thỏa hiệp với giang hồ long xà hỗn tạp.

“ Không thể trực tiếp vạch trần, có thể tố cáo sau lưng ... Nhưng như mày nói, loại chuyện đó chắc là rất phổ biến, nhìn thấy là số ít, không nhìn thấy thì sao? Cảm giác cái thế giới này chính là như thế, cho nên lòng nặng nề. Vậy giải quyết đi.”

“ Giải quyết thế nào được chứ, có giải quyết chả bõ bèn gì.”

“ Ai xúi mày đi cứu thế giới đâu mà lo lắm thế, vậy đi, tao về bảo Hội Thiên Hành phát triển một phần mềm, nhưng phải bàn với nhà trường, lập dữ liệu lớn về mỗi sinh viên trong nhà ăn, căn cứ vào đó sàng lọc ra sinh viên khó khăn, sau đó hỗ trợ một cách trực tiếp bằng gửi tới phiếu ăn của sinh viên nghèo, vậy thì không cần sinh viên phải làm hồ sơ xin trợ cấp, tên chỉ đạo viên kia chẳng thể dựa vào ý muốn riêng chia tiền cho ai hắn muốn.”

Nói là làm ngay, có ý tưởng một cái, Hội Thiên Hành lập tức khởi động, về kỹ thuật chuyện này không khó, còn về liên lạc với nhà trường, với quan hệ của Trình Nhiên và Đại học Trung Nam thì cũng rất dễ dàng.

Phía Tạ Phi Bạch không dễ như thế, ai ngờ thằng này cắn răng đi nhờ bà chị họ oan gia Vương Ngọc Lan của mình, Vương Ngọc Lan rất có thủ đoạn, lấy danh nghĩa tòa báo tìm tới Đại học Chính Pháp, dùng khả năng ăn nói một hồi giảng giải ý nghĩa việc làm này tới danh tiếng trường, có thể lập nên hình tượng giáo dục, thế là nhà tường bật đèn xanh, thông qua nhanh chóng.

Vào một ngày tháng sáu, có một sinh viên bình thường trải qua một ngày bình thường ở trường học, đột nhiên nhận được tin nhắn CQ.

"Chào bạn XX, tôi là trung tâm quản lý tài trợ sinh viên, trường học thông qua số liệu chi tiêu của bạn, kết hợp với biểu hiện của trường, cấp cho bạn một số tiền vào thẻ, dùng trợ cấp nhu cầu sinh hoạt. Xin hãy dùng cho tốt, chúc bạn học tập sinh hoạt vui vẻ."

Thật khó tin được có người vì nhận được một tín nhắn do máy móc lạnh lùng phát ra mà mắt đỏ hoe, hoặc rơi lệ, cảm thấy thế giới này thật ấm áp.

Có học sinh không có máy nhắn tin, di động, thậm chí không để lại số CQ trong tài liệu. Nhưng không sao cả, tiền vẫn gửi vào tài khoản, khi sinh viên tới quản lý để hỏi khoản tiền dư, sẽ có câu trả lời tương tự.

Sẽ có người nghi hoặc, nhưng có bài báo của Vương Ngọc Lan giải thích việc sinh viên Tạ Phi Bạch đưa vào sử dụng phần mềm quản lý ở Đại học Chính Pháp, tức thì Đại học Chính Pháp được cơn mưa lời khen từ dư luận.

Cuối bài báo Vương Ngọc Lan dùng ngòi bút của mình viết ra hàng chữ ấm lòng :" Các em hãy cứ yên tâm, tâm linh mềm mại của các em luôn có người lặng lẽ bảo vệ."

Tương ứng là Tạ Phi Bạch vang danh toàn trường.

Chuyện này được giải quyết thuận lợi như thế, Tạ Phi Bạch bỏ được một phen tâm sự, mời Trình Nhiên ăn một bữa cơm.

Lúc Trình Nhiên về, Tạ Phi Bạch nói: “ Mày biết Du Hiểu vào top ba cuộc thi lựa chọn WCG tây nam chưa, tiếp tới họ sẽ tới thủ đô tham gia tập huấn để đấu chung kết.”

“ Tao vẫn theo dõi tin tức của nó. “ Trình Nhiên ngẩng đầu đón lấy ánh nắng chiếu xuyên qua tàng cây, y vì biết được phương hướng tương lai, sau đó cùng kiên trì, thi thoảng vì bị ép sinh ra động lực, khai sáng ra sự nghiệp này. Nhìn thấy Du Hiểu thoát hẳn khỏi quỹ tích kiếp trước, đi lên con đường riêng không rõ phía trước là gì, thậm chí nói là cực kỳ có dũng khí mới làm được, Trình Nhiên hâm mộ lắm, nói ra thằng bạn này đúng là có mặt hơn mình.

Cái thằng từng trải qua vài mối tình chả đi đến đâu, cuối cùng kết hôn với một cô gái chỉ vì người ta cũng cần kết hôn, làm một công tác bình thường trong thể chế, không tới mức chết đói, nhưng đại khái cuộc đời đã được xác định từ khi mới hơn 30.

Nhưng giờ đây vào năm tháng tuổi trẻ bồng bột nhất, hắn làm ra một lựa chọn khác.

“ Rồi sau thế nào, tập huấn cả mùa hè à?”

“ Sau lần tập huấn này đấu vòng chung kết Trung Quốc, chọn ra 3 người đi Hàn Quốc. Tháng 12 đấu WCG ở Hàn, mày đi không, cùng đi. “ Tạ Phi Bạch rủ rê:

“ Nếu được, tao tất nhiên sẽ đi.” Trình Nhiên gật mạnh đầu, dù hiện công việc của y rất bận rộn, nhưng thời khắc trọng đại của bạn mình, y không muốn vắng mặt.

Tháng 7 nghỉ hè, Trình Nhiên trở về Thành Đô, đúng như đã dự đoán, chỉ tháng sau thôi CQ sẽ đột phá mốc 100 triệu người dùng, hiện giờ số nhân viên CQ đã lên tới 200, hơn nữa mỗi ngày có thêm nhân viên tới nhậm chức. Tới mức này rồi Trình Nhiên không thường tới tổng bộ CQ nữa, vì không muốn quấy nhiễu hoạt động bình thường, mặt khác lúc này ngoài CQ luôn có một số người quan sát hoặc rình mò, nếu cần Trình Nhiên gọi điện cho người liên quan tới Thiên Hành đạo quán trò chuyện.

Liên Chúng đã công bố Tam Quốc Sát bản online, đang tích cực tìm đại lý phát hành game online ưu tú chất lượng để phát hành.

Năm nay Liên Chúng, bộ phận game CQ, Ngự Bích tạo thành liên mình chế tác game, lập nên đường trao đổi nhân tài. Ngự Bích là công ty game lớn thế giới, nữ tổng giám đốc người Pháp Cát Linh không phải người chịu ở dưới người khác, giờ tình thế phải hợp tác chiến lược với CQ, nhưng nếu cho bà ta cơ hội, nhất định sẽ trở mình.

Trình Nhiên muốn tách hẳn bộ phận game CQ ra, như vậy sẽ thoải mái phát triển hơn trong thời kỳ game online trong nước phát triển vùn vụt này, có thể tập trung nguồn lực mà không ánh hưởng tới vận hành của CQ và nền tảng game giải trí của Liên Chúng.

Vì để đảm bảo CQ và Liên Chúng không thể can dự vào sự độc lập của công ty mới, e không thể dùng phó tổng giám đốc mà hai bên tiến cử, mà cần tìm người ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận