Trùng Nhiên

Chương 621: Biển khơi dậy sóng. (2)

Tầng 17, 18 tòa nhà Hoa Nhuận Thời Đại là nơi đặt Ngự Bích Trung Hải, trong đó tầng 17 là bộ phận chế tác, tầng 18 là bộ phận thị trường, diện tích 1800 mét vuông, hơn 200 nhân viên.

Cát Linh lấy bút máy ra ký tên: “ Một gian là được, cô và Trịnh Yến, giám đốc Dương không cần xuống theo, tôi không muốn họ nghĩ Cát Lợi đi rồi, tôi sẽ tiến hành điều chỉnh. Chuyện qua rồi là cho qua, trước kia chúng ta chiếm 70% nhân viên tổng công ty, thu nhập chỉ chiếm 5%, cục diện này phải thay đổi. Nếu không thể chỉnh hợp thành một, chúng ta không thể có sự nghiệp lớn hơn.”

Khi Cát Lợi chưa đi, người bộ phận chế tác đều là người của ông ta, Cát Linh không chỉ huy được, nếu không trao đổi với Cát Lợi, lệnh của Cát Linh không được thực hiện. Giờ Cát Linh chiến thắng, bộ phận thị trường reo hò ăn mừng, còn bộ phận chế tác, nhất là những người kiên định đứng về phía Cát Lợi đều ngầm tìm đường khác, đợi Cát Linh điều chỉnh nhân sự, bọn họ tự đi không cần đuổi, ít nhất có thể diện.

Lô Anh nghe vậy thầm tán thưởng, đó mới là khí độ của người quản lý, Cát Linh không so đo hiềm khích cũ, chỉ chuyển văn phòng của mình xuống tầng 17, toàn bộ thân tín không đưa theo, không thanh trừ phe đối lập. Gì chưa nói chứ phương thức đơn thương độc mã tới tọa trấn, thế nào cũng ổn định được bộ phận chế tác đang lòng người hoảng loạn.

Cát Linh lấy một văn kiện đặt sang bên, không phê duyệt mà trầm tư một lúc hỏi: “ Cái công ty ở Thành Đô này, khảo sát thế nào rồi?”

“ Vâng, do giám đốc Dương ký kết với họ, khi khảo sát, tôi cũng có mặt. “ Lô Anh nhớ lại: “ Địa điểm của họ không lớn, người sáng lập xuất thân làm viễn thông, nhưng mà họ có định vị rất rõ ràng ở lĩnh vực game, hiện giờ Linh Vực có độ hot lớn, nhiều nhà phân phối của chúng ta phản hồi rất tốt. Có lẽ bọn họ có lẽ bắt kịp thời đại rồi.”

“ Ồ, câu nói cuối cùng của cô nói hay lắm, bọn họ bắt kịp thời đại rồi. “ Cát Linh đặt bút xuống: “ Tôi không chơi game, cũng không hiểu game, nhưng tôi biết xu thế, tôi hiểu phân tích con số. Trước kia tôi nói với Cát Lợi, chúng ta có thể đi con đường khác với tổng bộ, không cứ nhất định ôm chặt vào game PC chơi đơn nữa, loại game đó cần đủ loại giấy phép, tốn thời gian. Game đồ họa kết nối mạng, game tương tác đa người chơi, game cộng đồng rất có khả năng thành xu hướng tương lai của thế giới game. Nhưng Cát Lợi là fan hâm mộ hạng nặng của game PC chơi đơn, ông ta quá truyền thống. Nếu không CQ làm gì có cơ hội đi trước thế này.”

Dừng một chút Cát Linh hỏi: “ Cô thấy tương lai của Linh Vực thế nào?”

“ Vâng, tôi thấy khác với game chơi đơn, game trên mạng thu hút ở chỗ tương tác, cùng với đua tranh, sẽ sản sinh ra sự gắn kết. Hơn nữa game chơi đơn truyền thống kiếm tiền được một lần, còn game trên mạng này thông qua phương thức bán thẻ mua giờ chơi, sẽ thu được tiền không dứt. Thế nên tiền đồ của nó, khó đánh giá hết. “ Lô Anh đưa ra đánh giá rất cao: “ Có nhiều công ty nhỏ chỉ nhờ vào một trò chơi mà lớn mạnh nhanh chóng, CQ hẳn sẽ thuộc về loại này.”

“ Suy nghĩ của cô đại khái giống tôi, cô khảo sát CQ rồi, công ty nhỏ phát triển từ phần mềm nhỏ, tôi tin ở Trung Quốc hiện nay không có công ty nào có mạng lưới tiêu thụ lớn như chúng, đó là đường cung cấp máu mà công ty nhỏ cần. “ Cát Linh gật đầu, chỉ văn kiện chưa ký: “ Vì sao tôi giữ lại tiền của họ, tin rằng với sự phát triển của họ bây giờ, áp lực máy chủ rất lớn, bọn họ vô cùng khó chịu, nhưng phải tạo ra chướng ngại này. Hợp đồng giám đốc Dương ký với họ trước đó, cần phải sửa lại.”

“ Chúng ta chiếm 90% kênh tiêu thụ của họ, công hiến của Ngự Bích cho họ là cực lớn, điều này có nghĩa là không có sự hỗ trợ của chúng ta, họ sẽ chết.”

“ Cho nên chúng ta phải điều chỉnh sách lượng, thay đổi cái nhìn cũ, giờ tôi muốn chia phần 70% doanh thu, không phải quá đáng phải không? Đây cũng là thông lệ cho sau này, đồng thời chúng ta có thể lấy một phần cổ phần của họ. CQ sẽ thành công ty hợp tác với chúng ta, chúng ta sẽ có cơ sở chế tác game internet của mình. Đây là con đường chúng ta đi trong tương lai, chúng ta cần đôi ngũ như thế.”

Lô Anh hiểu ra, thì ra bà chủ của mình có mưu đồ lớn hơn chỉ là lợi nhuận, Trung Quốc có câu thành ngữ "thất phu vô tội, hoài ngọc kỳ tội", cái công ty nhỏ ở Thành Đô kia đào được mở vàng mà gặp phải họa rồi.

“ Trước kia có game MUD như Giang Hồ, nhưng so với các vị, không chỉ nhảy vọt về đồ họa, đến nội dung cũng tuyệt vời, sao các vị có thể làm được điều này?”

Lý Minh Thạch nhận điện thoại của chủ biên Tiết Đào của PC World, hiện giờ Linh Vực có được đánh giá cực tốt ở trên tạp chí có liên quan tới game, trên báo còn cho đăng tâm đắc chơi game. Nhiều người kỳ quái lắm, dù bản thân không chơi được, nhưng rất thích đọc quá trình chơi của người khác, Tiết Đào nói với hắn, hai kỳ tạp chí vừa qua tiêu thụ tăng mạnh.

“ Nếu là cơ mật tất nhiên không cần nói. “ Là người quen nên Tiết Đào mới hỏi thế, cũng biết người ta có cố kỵ, cười ha hả cho qua:

Cúp điện thoại rồi, Lý Minh Thạch nhìn bảy tám cuốn tạp chí trước mắt, bất kỳ tờ báo nào có bài liên quan tới Linh Vực hoặc cộng đồng ảo CQ, hắn đều mua.

Xem qua vài trang, trên tạp chí còn có người chơi viết cả tiểu thuyết ngắn về Linh Vực, hướng dẫn chơi, tâm đắc đánh quái, kim chỉ nam kiếm tiền. Người mua tạp chí đều vì những thứ này.

Trên trang chủ của Linh Vực cũng có rất nhiều bình luận.

"Chỉ cần vào mạng, mở trang web một cái là có thể chơi game, quá xịn, Linh Vực dùng sức của một mình mở ra con đường mới cho game MUD đồ họa trong nước." Người nick "quý ngài Z" bình luận.

" Tôi là người trong nghề, chúng tôi có rất nhiều ý tưởng game internet, nhưng cố hết sức cũng không đạt được hiệu quả như vậy. Kỹ thuật của CQ quá mạnh." Cư dân mạng "Long Thánh Hoa."

"Biết tôi để ý nhất là chuyện gì không? Khi chơi game trừ thay đổi bản đồ ra, không ngờ không chậm như tưởng tượng, chứng tỏ bọn họ có máy chủ rất chiến." Lời của "Một con nòng nọc."

Xem những bình luận này Lý Minh Thạch thấy động lực hơn hẳn, uống hết cốc cà phê, đăng nhập vào BBS Thủy Mộc, nick "Lý đại hiệp" của hắn là tài khoản khá cao cấp, mỗi lần xuất hiện là có rất nhiều người tới chào hỏi, hắn là thế hệ cư dân mạng đầu tiên của Trung Quốc mà lại, còn có trình độ nữa.

Xem hết bình luận từ tạp chí, trang chủ game rồi tới diễn đàn, Lý Minh Thạch đứng dậy kéo rèm cửa sổ văn phòng, tức thì bị ánh mặt trời chói lọi chiều vào làm mắt không mở ra được.

Chói lọi như tương lai vậy.

Thế nhưng dù là vùng biển yên bình nhất cũng có lúc dậy sóng, thậm chí chuyển thành bão tố.

Con thuyền CQ mượn làn sóng lớn của thời đại đi lên, gặp phải trở ngại không ngờ tới.

Ngự Bích tuyên bố thăng cấp kênh phân phối, để đối kháng lại với uy hiếp của bản lậu, hợp tác với công ty phần mềm "Vừng ơi mở ra" có kênh phân phối lớn hơn trong nghề, vì qua "Vừng ơi mở ra" có thể dùng giá cực rẻ mua được bản chính, bớt đi các loại vấn đề chống làm lậu. Đồng thời Ngự Bích cũng thông báo cho CQ, sau khi nâng cấp, bọn họ có kênh phân phối lớn hơn, cần đặt lại quy tắc, nếu CQ muốn tham gia vào hệ thống này, không chỉ thay đổi tỉ lệ ăn chia, hơn nữa Ngự Bích còn có ý đàm phàn hợp tác sâu hơn.

Ngự Bích đột nhiên trở giáo, làm CQ ứng phó không kịp.

Thậm chí bọn họ đề xuất việc mua lại game Linh Vực, hoặc là lấy ưu thế kênh phân phối để nhập cổ phần vào CQ, chuyện này làm kinh động cả tới Trình Nhiên đang hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc ở Thập Trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận