Trùng Nhiên

Chương 558: Tâm trạng rất tốt.

Hiện thịnh giới trẻ hành nhất là ăn lẩu nóng người sau đó đi hát Karaoke sảng khoái một phen, mọi người hát tới 11 giờ, bị người lớn trong nhà liên tục nhắn tin mới đành kết thúc.

Rời quán Karaoke , vì mọi người có người ở khu tập thể Phục Long, người ở tạm bên ngoài, hoặc ở nhà người thân như Dương Hạ, mọi người chia tay. Trước lúc đó còn hẹn nhau mấy ngày nữa gặp lại, kết quả là không thống nhất được, vừa mới chuyển tới, kỳ thực trong nhà chưa hoàn toàn sắp xếp xong, mỗi người đều có việc riêng, đành tạm thời gác lại.

Liễu Anh và Diêu Bối Bối nói là thứ năm có bạn mời xem biểu diễn ở nhà hát lớn trung tâm thành phố, hỏi Dương Hạ có đi cùng không, giới thiệu cho cô vài người bạn.

Đám bạn bè ở Sơn Hải này có rất nhiều thân thích ở Thành Đô, nhà Trình Nhiên cũng vậy thôi, vì năm xưa Hoa Thông lập ra công ty con ở Sơn Hải rồi mới chuyển từ Thành Đô tới, bây giờ nói chính xác hơn quay lại Thành Đô.

Chỉ là Dương Hạ từ chối, cô nói mình còn chút việc chưa giải quyết xong nên không đi được.

Liễu Anh và Diêu Bối Bối cũng không rủ người khác, chuyện của họ, họ tự biết, hai người chuyển tới Thập Nhị Trung là nhờ quan hệ của mẹ Liễu Anh, người trung gian họ Thẩm rất có tiếng nói ở ủy ban giáo dục tỉnh, trong nhà có một đứa con gái tên là Thẩm Hi Hoa.

Hôm đó bọn họ lên Thành Đô gặp Trình Nhiên sau đó có hẹn chính là ăn cơm với Thẩm gia, Liễu Anh và Diêu Bối Bối rất hợp tính với Thẩm Hi Hoa, trò chuyện vui vẻ, đối phương thấy hai cô bé này xinh đẹp lại hiểu chuyện, không giống loại học sinh phiền toái nên liền giúp lo liệu việc này.

Sau lần đó ba cô gái càng thân thiết hơn, mà Liễu Anh từ nhỏ luôn được mẹ mình cố ý hun đúc, cũng hiểu chút chuyện nhân tình thế thái, biết tầm quan trọng các mối quan hệ, cho nên muốn thông qua Thẩm Hi Hoa để sớm hòa nhập vào vòng tròn Thành Đô.

Đương nhiên, loại chuyện này phải tiến hành phạm vi nhỏ thôi, càng riêng tư càng tốt, đông người mất đi ý nghĩa, hơn nữa họ chưa có tư cách rủ thêm người tham gia vào vòng tròn này. Dương Hạ luôn là một thành viên trong đoàn thể nhỏ của bọn họ, kéo vào không hề gì, huống hồ Dương Hạ xinh đẹp như thế, ai không muốn làm quen, đi đến đâu chẳng được hoan nghênh.

Du Hiểu bĩu môi: “ Thần thần bí bí, nói thử xem xem cái gì thế?”

Diêu Bối Bối hai tay chống nạnh: “ Đi chơi game của cậu đi, người lớn nói chuyện, trẻ con xen vào làm cái gì?”

Du Hiểu tức nổ mũi: “ Ai mà thèm chứ.”

Diêu Bối Bối ha một tiếng đắc thắng, vẫy tay: “ Muộn rồi đấy, mau về nhà đi, không mẹ cậu cầm mắc quần áo đợi sẵn, bọn này còn có chuyện thương lượng, nhà gần đây, thong thả đi là được.”

Mọi người chia tay nhau, Dương Hạ bắt taxi, cô gái này từ nhỏ tới lớn không cần người khác lo hộ, mấy đứa con trai, muốn làm hộ hoa sứ gia cũng chẳng có cửa, với lại con trai tuổi này còn nguy hiểm hơn.

Bữa cơm đó Trình Nhiên rất vui vẻ, có thể nói là tâm trạng tốt nhất trong quãng thời gian qua, quỹ tích mọi người đều thay đổi rồi, tương lai hẳn sẽ rất thú vị. Kiếp trước ở thời gian này, tất cả vẫn còn ở trong khu tập thể Hoa Thông, khi đó Hoa Thông sụp đổ rồi, cha mẹ mỗi người vẫn bôn ba lo kiếm sống. Bây giờ mọi người đều tới Thành Đô, nhà cửa có rồi, công việc cha mẹ cũng ổn định.

Cứ nghĩ tới đó, tâm trạng Trình Nhiên lại rất tốt.

Hiện giờ do nhà phúc lợi tuy đã giao, song trang trí nội thất chưa xong, nên mỗi người ở một nơi, đợi hoàn thành rồi, tất cả lại về một tiểu khu như trước, đó cũng là chuyện rất tốt.

Sau bữa cơm tụ tập đó, Trình Nhiên vào CQ lần lượt nhận được tin nhắn của mọi người, cả Diêu Bối Bối và Du Hiểu xung khắc cũng lên CQ đấu khẩu , đến khi offline vẫn tạm biệt nhau nhau, "Không nói nữa, 886", "Mai cãi nhau tiếp 886".

Trình Nhiên còn nhận được tin tức của Dương Hạ, dòng chữ " Tối qua khi cậu lên xe đi, mình nhìn theo mãi.", khiến tim Trình Nhiên đập bịch một cái, ngay sau đó lại dòng chữ nữa gửi tới khiến y dở khóc dở cười :" Mình nhớ ra, bọn mình cùng đường mà."

"Sao không nói sớm?"

"Trên bữa cơm mình đã nói rồi."

"Vậy mình không để ý."

"Bỏ đi, cậu lúc nào chẳng thế, chẳng để ý cái gì cả, mình quen rồi "

Trình Nhiên gãi đầu gõ:" Lúc nào cũng thế là thế nào?"

Dương Hạ trả lời bằng hai biểu tượng mặt cười.

Buổi chiều Triệu Thanh tới tìm Trình Nhiên, từ lúc ký hợp đồng với ông chủ Mã tới giờ mới nói chuyện, xem một loạt tài liệu, đều không có vấn đề gì, Triệu Thanh làm việc khiến y rất yên tâm. Thế nhưng sau đó tán gẫu mới biết qua cuộc vận động chỉnh đốn tác phong này, Phục Long đã để lộ ra nhiều vấn đề, đều là do thói làm việc cũ mà ra. Ví như một số nhà máy sản xuất phụ trùng, điều kiện không đủ, hoặc vì có quan hệ tốt với cao tầng Phục Long, hoặc là do cơ cấu chính phủ bên trên gửi gắm, khiến chất lượng sản phẩm không như ý.

“ Ví như điện tử Hoa Đằng, bọn họ sản xuất linh kiện vi điện tử và hệ thống đường điện FCB0453, chất lượng vốn không tốt, hàng sản xuất ra tỉ lệ thứ phẩm cao, lại không ổn định, nhân viên bảo trì vì thế mà phải chạy suốt ngày sửa chữa làm họ chửi om sòm, còn bị cả khách hàng chửi. Nhưng mà hết cách, đó là quốc xí, do cục thương vụ chống lưng, phó cục trưởng Nghiêm Sùng Minh tới thăm công ty phát biểu công khai hi vọng Phục Long hỗ trợ Hoa Đằng hoàn thành quy hoạch của cục ... Cho nên chúng ta không thể không dùng đồ của họ, gạt những nhà máy đủ tiêu chuẩn ra.”

Chuyện như thế nói chung là khó tránh khỏi, Trình Nhiên chỉ biết chép miệng.

Phục Long ngày càng lớn, càng nhiều người thì các mỗi quan hệ càng phức tạp, có những tệ nạn luôn tồn tại, không phải là muốn cắt bỏ ung nhọt là cắt được.

Phải cân nhắc tới quan hệ với các cơ cấu chính phủ, quan hệ cá nhân một số nguyên lão cao tầng, làm việc không phải cứ chính xác là được, lý luận và thực tiễn luôn cách nhau núi non trùng trùng.

Cho nên người muốn làm việc thực sự luôn khó nhất.

Trình Nhiên không hiểu sao Triệu Thanh lại nói với mình chuyện này?

Triệu Thanh lại lấy thêm một bản tài liệu nữa, giao cho Trình Nhiên :” Một công ty đầu tư phía dưới Đôn Hoàng của Liễu Cao có đầu tư vào điện tử Hoa Đằng, tuy nhiên không phải khoản đầu tư lớn, chiếm tỉ lệ không nhiều, chú nghĩ có lẽ cháu sẽ hứng thú …”

Trình Nhiên chắc chắn là hứng thú rồi, mở tài liệu xem thật kỹ.

Lại thêm mấy ngày nữa, chú họ Cao Thế Kim mời khách, từ khi biết thân phận của Trình Phi Dương, cứ hai ba ngày Cao Thế Kim lại gọi điện tới mời nhà họ ăn cơm, Trình Phi Dương với Từ Lan thấy từ chối mãi cũng không hay, nên quyết định ăn cơm vào trưa thứ năm tuần này.

11 giờ ngày hôm đó, Trần Văn Quảng lái xe chở cà nhà Trình Nhiên tới nhà hàng có tiếng ở trung tâm thành phố mà Cao Thế Kim đã đặt trước.

Cao Thế Kim lần này có thể nói là tổng động viên cả nhà tham gia, trên từ mẹ già sức khỏe yếu trên 70 của mình, dưới tới em trai, em họ, cháu chắt trong gia tộc, cả đại gia tộc xuất hiện. Chính vì hắn mời mẹ mình ra, Trình Phi Dương không thể không tới, vì mẹ hắn là em gái của ông nội Trình Nhiên, Trình Phi Dương phải gọi bằng cô.

Khi Trình Phi Dương vào phòng bao, người bối phận cao nhất trừ cô ruột từng tới Sơn Hải chơi còn có cả chú họ của hắn, mọi người được Cao Thế Kim dẫn đầu đứng lên chào hỏi, nhiều người rõ ràng rất lúng túng câu nệ, nụ cười đến là thiếu tự nhiên, làm phía nhà Trình Nhiên chào hỏi lại cũng rất ngại ngùng.

Cơm chưa ăn Trình Nhiên đã thấy khó nuốt rồi, y thà tham gia cuộc đàm phán thương nghiệp khó nhằn nhất còn hơn tham dự bữa cơm kiểu này, song vẫn giữ đúng lễ phép, theo giới thiệu của cha chào hỏi một vòng, sau đó được phân vào bàn nhỏ với đám trẻ con hỉ mũi chưa sạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận