Trùng Nhiên

Chương 805: Ba kẻ ngốc.

Một cuộc phong ba diễn ra ở Đại học Trung Nam không chỉ gây ra những cuộc cãi vã không dứt trên mạng, mà gây ra va chạm dữ dội các thế lực đứng đằng sau. Trong tình thế đó, tổ kiểm chuyên gia nghiệm hạng mục Quốc Tâm bất ngờ im tiếng, nhiều nhân vật quan trọng không bận đi công tác thì cũng sức khỏe không tốt cần điều dưỡng không phát biểu gì.

Phóng viên hoàn toàn không thu thêm được nhiều tin tức hữu hiệu.

Cùng với đó Trần Dược đưa ra phỏng vấn liên quan cấp dưới chuyển sang làm việc ở phòng thí nghiệp của Hội Thiên Hành, khiến cán cân dư luận ngả về phía hắn, nhưng đó chỉ là người cảm tính. Còn với người lý trí hơn, bài phỏng vấn đó chưa nói lên cái gì.

Rốt cuộc có phải Trần Dược ăn cắp sản phẩm trong phòng thí nghiệm của Hội Thiên Hành, rồi dùng bối cảnh đàn áp đối phương? Hay là thực sự có chuyện đội ngũ Trình Nhiên vì lợi ích mở mắt đã lấy thành quả của người khác còn công kích ngược lại?

Tất cả đều có khả năng.

Thế nhưng đó là với người còn tỉnh táo không muốn bị cuốn vào vòng xoáy dư luận này thôi, trên mạng ngập tràn những tiếng chửi rủa nhắm vào Trình Nhiên, ngay cả tên "nhân viên nghiên cứu dưới quyền" đã rời bỏ đội ngũ của Trần Dược bị moi ra, vì thế Nhiếp Vân cũng bị gộp chung vào chửi tàn tệ.

Khương Hồng Thược đọc được bài phỏng vấn thanh minh của Trình Nhiên, sau đó là dư luận tấn công Trình Nhiên dữ dội, thậm chí ngay trong nhóm chat của Thập Trung cũng xuất hiện nghi vấn, tranh cãi. Cô chưa bao giờ tức giận như thế, không chút do dự bước vào trạng thái chiến đấu, cô không tham gia tranh cãi vô nghĩa mà quyết đoán bay thẳng sang Mỹ, lần theo những manh mối dù nhỏ nhặt về cuộc đời Trần Dược từng trải qua.

Đầu tiên cô liên hệ được với công ty tư nhân mà Trần Dược dùng để hoạt động ở Mỹ, tổng giám đốc là người Đài Loan, cũng là sư đệ của Trần Dược, đối phương cực kỳ cảnh giác, tuy Khương Hồng Thược chỉ là cô gái trẻ nhưng vừa nghe hỏi về Trần Dược là hắn tránh đi ngay, nói có việc gập phải đi không tiếp nữa.

Chuyện đó không hề gì, Khương Hồng Thược chỉ thăm dò thái độ của đối phương thôi.

Bọn chúng rõ ràng đang che giấu, cô càng tin tưởng vào vụ điều tra của em.

“ Luật pháp nước Mỹ cho phép dùng địa chỉ nhà riêng để đăng ký công ty, nhưng chỉ với công ty thuộc loại hình nghiên cứu, còn công ty ESOC của Trần Dược là một công ty sản xuất, có quy mô và nhà máy nhất định, rất có thể có cả phòng thí nghiệm. Không thể nào có địa chỉ ở khu dân cư, nước Mỹ có yêu cầu rất cao ở mặt này.” Khương Hồng Thược báo cho Trình Nhiên thành quả điều tra đầu tiên cô thu thập được thời gian qua:

“ Em và cô em đã tới Đại học Austin, cô em lấy cớ là muốn tìm hiểu trường để cho em du học nên trường học không ngăn cản, vì thế em tiếp cận rất nhiều người, một số giáo vẫn còn nhớ Trần Dược. Nhưng liên hệ với giáo viên chỉ đạo của hắn thì không ông ta trả lời, cũng không tìm thấy người đâu. Em thông qua mạng nội bộ trường tìm được luận văn của Trần Dược, đa phần là mô phỏng mạch điện và phép toán thử nghiệm, không có liên hệ trực tiếp tới lĩnh vực chip điện tử, song cũng không thể nói là hoàn toàn không liên quan nên không chứng minh được gì.”

“ Ở Đại học Austin không thu được thông tin gì đáng kể, thông qua quan hệ của cô em, tìm tới công ty Motorola. Nếu là nhân viên đang làm việc cho họ thì rất khó hỏi thông tin, nhưng Trần Dược đã đi rồi nên không quá khó khăn, kết quả là Trần Dược không hề làm giám đốc thiết kế chip như hắn công bố, thậm chí lĩnh vực mà hắn làm việc cũng chẳng liên quan gì tới chip điện tử, em trực tiếp gặp đồng nghiệp làm việc với hắn, có băng ghi âm, bọn họ đều xác nhận vị trí trước kia của Trần Dược.”

“ Cho nên có thể nói rằng, suốt từ thời đại học cho tới khi công tác ở Motorola rồi về nước, Trần Dược không tham dự hay tiếp xúc với lĩnh vực thiết kế chip ... Quan trọng nhất hắn tuyên bố có công ty thiết kế sản xuất ở Mỹ, nhưng công ty này không có nhà xưởng, không có bất kỳ hạng mục nào để tra ra, chỉ là công ty rỗng ruột mà thôi.”

“ Thông tin rất giá trị, em nói đúng, hắn ta đúng là không chỉ nói dối một lần. “ Trình Nhiên với Khương Hồng Thược đã không cần khách khí nữa rồi :” Thuận tiện cám ơn cô út cho anh.”

“ May mà cháu còn nhớ tới cô đấy. “ Trong điện thoại lập tức truyền ra giọng Lý Vận, té ra cô nghe ké nãy giờ:

“Cô út, có cần giám sát kỹ vậy không ạ.” Trình Nhiên cười khổ:

“Không phải giám sát, mà là quan tâm.” Lý Vận có thể tưởng tượng ra bộ mặt đau khổ của Trình Nhiên, vì cô nhiều lần chứng kiến rồi:” Có điều không cần cám ơn cô đâu, nếu chuyện này không vạch trần sớm thì nguy hại không thể đo lường, nếu để thêm một năm hai năm nữa, có khi đây là chuyện làm rung chuyển quốc gia, nguy hại đâu chỉ là số tiền nghiên cứu vỗ béo cho những kẻ trục lợi? Nguy hại tới cả sản nghiệp công nghệ còn mong manh của chúng ta, quốc gia mất lòng tin vào kế hoạch nâng đỡ sản nghiệp, các nghiên cứu thăm dò khác sẽ phải dừng lại. “

“ Này nhóc, biết cô thích cháu ở điểm nào không?”

“ Dạ? “ Trình Nhiên đoán không ra:

“ Với sự thông minh của cháu, phương án có lợi nhất là hợp tác với Trần Dược đang có danh tiếng như mặt trời giữa trưa, cô cũng tin nếu Trần Dược không quá ngu xuẩn thì hắn hẳn là đưa ra lời mời với cháu rồi phải không, thậm chí còn có nhiều ưu đãi hấp dẫn. Khi thực sự đối diện với cám dỗ tiền tài, ngay cả cô, có lẽ cô cũng khó từ chối lắm ...”

Đúng là thế thật, Trình Nhiên phát động công kích ở thế yếu hơn, đó là lựa chọn kém sáng suốt nhất, đáng lẽ có thể lợi dụng quan hệ bổ trợ để tạo thành liên minh lợi ích, đạt được cả danh lẫn lợi.

Nhưng Trình Nhiên không làm thế, nếu là thằng nhóc ngây thơ thì làm thế còn có thể hiểu được, nhưng với Trình Nhiên, Lý Vận nhìn ra lâu rồi, chưa nói y tăm tối đã là may.

“ Cháu không cao thượng đến vậy đâu ạ, cô nói rất đúng, Trần Dược chủ động tìm cháu, đề xuất ra khả năng cô nói. Đại khái hắn cũng không nghĩ rằng cháu thực sự muốn trở mặt, chỉ muốn gây áp lực để kiếm thêm nhiều lợi ích thôi. Hôm đó hắn nói với cháu rất nhiều, cháu cũng tin hắn nói thật, hắn về nước chắn chắn là có ý định giúp đỡ đất nước, điều đó vì sao lại mất đi?” Trình Nhiên nói rất chân thành: “ Cháu có thể hợp tác với hắn, có thể dẫm lên vai hắn lấy tấm vé đi vào bảng danh dự, như thế mọi người đều vui vẻ. Dù sao cả hai kết hợp, quốc gia sẽ được lợi ích cơ mà.”

“ Nhưng cháu biết, một khi tham gia vào, một khi thỏa hiệp rồi, cháu sẽ như hắn, sợ khó mà quay đầu được nữa. Có câu lửa thử vàng, nhưng cháu chưa bao giờ tin tưởng lòng người là vàng, mà nó là giấy, dễ cháy, dễ vấy bẩn, vì vậy càng chúng ta cần nâng niu nó. “

“ Con đường này không thông, hạng mục Quốc Tâm lại xuất hiện một Trần Dược khác thì còn ý nghĩa gì, tai ương sớm muộn cũng tới, tới khi đó cháu đẩy cả mình vào rồi.”

“ Vì sao quả bóng hắn thổi càng lúc càng lớn? Vì có những kẻ giống hắn tham gia vào. Thế nên phải thay đổi cách chơi, cháu phản ngăn cản hắn, đánh bại những kẻ thông đồng với hắn, chỉ khi những kẻ này bị đánh đổ hét, mới thực sự thục đẩy cục diện mới.”

“ Cháu nghĩ đơn giản vậy thôi.”

Lý Vận nghe hết ném di động cho Khương Hồng Thược: “Đứa bạn trai này của cháu đầu óc thật chán, ngốc tới phát sợ, lại còn gặp được cháu cũng không khác gì.”

Hai người lúc này ngồi ở ngoài hiên một biệt thự, bên cạnh hồ bơi, Lý Vận mặc bikini cực kỳ nóng bỏng, nhảy ùm xuống nước, dùng nước mát để tâm tình nguội lại sau đối thoại vừa rồi.

Khương Hồng Thược lè lưỡi: “ Chẳng phải cô cũng vậy ạ?”

“ Muốn ăn đòn à? “ Lý Vận vươn tay ra kéo Khương Hồng Thược, chỉ nghe ùm một cái, thiếu nữ ướt hết rồi, vải mỏng dán sát thân thể tràn đầy nhựa sống, khiến người ta xịt máu mũi.

Chỉ tiếc bên kia có tên ngốc được chứng kiến, còn đang mải nói những lời hùng hồn, mãi đến khi đột nhiên điện thoại không liên lạc được, còn liên tục "a lô" ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận