Trùng Nhiên

Chương 390: Phải xem có hứng không đã.

Tần Tây Trăn và Trình Nhiên liên hệ với nhau không được thường xuyên lắm, đại khái một tuần sẽ có một lần. Nhưng xem xong quảng cáo chừng hai ngay, thấy khắp nơi gần như đều nhắc tới Tần Tây Trăn, xem ra hiệu ứng không vì thay đổi nữ chính mà suy giảm so với kiếp trước, Trình Nhiên gọi điện cho cô chúc mừng.

Gọi điện thoại qua, chuông reo hai tiếng đã có người bắt máy.

“ Trình Nhiên, đang làm cái gì đấy?|

“ Câu này phải để tôi hỏi chị mới đúng chứ. “ Trình Nhiên đính chính:

Tần Tây Trăn có vẻ tâm trạng tốt lắm: “ Có phải lâu rồi không gọi điện thoại nên nhớ tôi không? Vừa ăn cơm với người ta, tôi đang ở Thượng Hải, phía trước là sông Hoàng Phổ, gió thổi lồng lộng, cảm giác thật tốt.”

Trình Nhiên chỉ nghe giọng thôi cũng hình dung ra được cảnh Tần Tây Trăn hơi khép mắt giang tay đón gió: “ Thật hâm mộ, Thành Đô đang rét run đây này, lại còn mưa nữa chứ, thời tiết ở đây không ôn hòa như Sơn Hải, mai vẫn phải đi học. Chị ăn cơm với ai?”

“ Vài nhà đầu tư, chuyện công ty ấy mà, liên quan tới mở rộng nghiệp vụ trên mạng, mai lại đi gặp vài ca sĩ, thuyết phục người ta ký kết với công ty .... Này, sao tôi phải nói chi tiết với cậu như thế chứ? Nghiêm khắc mà nói, tôi là kim chủ của cậu, chính cậu mới phải báo cáo nhất cử nhất động cho tôi. “ Tần Tây Trăn đột nhiên phát hiện, mình quá nghe lời rồi, người ta hỏi gì đáp nấy, ngoan hơn cả nha hoàn, vội vàng sửa lại:

Trình Nhiên rất thích nói chuyện với Tần Tây Trăn, vì nói chuyện gì với cô cũng là loại hưởng thụ: “ Trần Mộc Dịch gặp được chị đúng là trúng số rồi, nếu không dựa vào bản thân hắn, nghiệp vụ chẳng cách nào triển khai, mãi mãi chỉ đi nhặt mót đồ thừa của người khác thôi. À phải, tôi xem quảng cáo rồi, quay phim cùng Phát ca, cảm giác ra sao?”

Tần Tây Trăn cười hì hì: “ Biết muộn quá đấy, chiếu cả tuần rồi. Đều là công việc thôi mà, giữ liên hệ, kiểu khách sáo tương lai hợp tác.”

Thực sự là minh tinh lớn rồi, được diễn cùng Phát ca mà vẫn bình thường như thế, đổi lại Trình Nhiên chắc kích động lắm: “ Vậy chị định đi theo đường điện ảnh?”

“ Từ sau khi quảng cáo được phát, có bốn năm công ty điện ảnh tới tìm tôi rồi. Nhưng tôi không nhận lời, thực ra mới đầu quay quảng cáo, đối phương tới tìm tới tôi, nói hình tượng của tôi rất thích hợp, tôi cũng chỉ nghĩ đi trải nghiệm cho biết, dù sao cũng muốn xem xem cảm giác quay phim thế nào. Thử rồi, biết rồi, sau này chắc không làm nữa đâu, nên đóng phim thì tạm thời không muốn, cảm giác làm lỡ chuyện kiếm tiền của tôi.”

Thật, thật, thật đúng là ...

Trình Nhiên mấp máy môi tới tận lần thứ ba mà vẫn không thể nói thành lời.

Tần Tây Trăn đúng là của hiếm mà, muốn trải nghiệm cảm giác trước ống kính nên đi đóng quảng cáo, đóng xong khiến độ nổi tiếng tăng vùn vụt, nhưng lại không tiếp tục khai thác, mà quay lại làm âm nhạc kiếm tiền rồi.

À không, nói thế là chủ quan quá rồi, Trình Nhiên khâm phục, có lẽ cô ấy là người tỉnh táo nhất, biết mình muốn thành người thế nào.

Còn nghĩ Tần Tây Trăn bước vào giới giải trí, sẽ bị ánh đèn chói mắt, lời ca tụng cuốn đi, hai người từ đó sẽ thành người của thế giới khác nhau, ngày một xa cách.

Tần Tây Trăn nhờ cá tính độc đáo cô vẫn giữ được bản tâm.

Chí ít giờ là thế.

“ Tôi sẽ không vì tiền mà đi làm diễn viên, vì tôi cảm giác không có tiền đồ bằng mở công ty, sau này nói không chừng càng làm càng lớn, bản thân tôi chính là hào môn ... Nếu như nói hứng thú, tôi trải nghiệm rồi, chỉ thế thôi, cũng được, nhưng mà nhiệt tình đó mau chóng tiêu hao hết rồi, sau này nếu hứng thú sinh ra thì lại thử.”

“ Tôi còn có chút tò mò, quay cái quảng cáo này tốn công không, chị được bao tiền?”

“ Quay lại hai lần, tới lần thứ ba thì qua ... Thu nhập sau thuế là một trăm vạn. “ Tần Tây Trăn "sụt sùi trong nước mắt" nói: Cho nên Trình Nhiên à, 200 vạn tôi đưa cậu là tiền vất vả bán thân đó, mỗi đồng tiền đều là mồ hôi nước mắt .”

Trình Nhiên nghe mà muốn hộc máu, cô giáo mà dùng từ ngữ thế đó hả? Đám fan hâm mộ nghe được là có án mạng đấy: “ Chị bán thân cái gì cơ?”

“ Bán tự do thân thể của tôi thời gian đó chứ sao. “ Tần Tây Trăn rất tủi thân: “ Nên có thể cân nhắc cho tôi thêm cổ phần không?”

“ Không cân nhắc. “ Trình Nhiên dứt khoát luôn, có kinh nghiệm làm ăn với Tầy Tây Trăn rồi, đừng nghĩ cô gái này đang nửa đùa nửa thật mà lơi lỏng, mềm lòng với cô một lần là sẽ có lần hai lần ba, rồi vô số lần:

“ Hì hì, đùa với cậu thôi, dù cậu có chủ động cho tôi, tôi cũng không công không hưởng lộc, hiếm khi cậu chủ động gọi điện một lần ... Phải kỷ niệm, tôi sẽ nắn nót ghi vào cổ tay dòng chữ, hôm nay Trình Nhiên gọi điện cho tôi.” Tần Tây Trăn đang nói đột nhiên giọng nhu hòa: “ Trình Nhiên, trên màn hình, tôi có đẹp không?”

Trình Nhiên ngẫm nghĩ: “ Câu này hẳn có rất nhiều người nói rồi nhỉ, thiếu tôi cũng không sao.”

Trên sông Hoàng Phố, xa xa có tiếng còi tàu, giọng nói mang theo ôn nhu vô hạn của Tần Tây Trăn xuyên qua không gian cách trở mà tới: “ Người khác nói gì cũng chẳng sao ... Tôi chỉ muốn nghe câu trả lời của cậu.”

Nhịp tim Trình Nhiên thoáng chốc nhanh lên mấy lần, mình có nghe nhầm không, sao giọng điệu này giống như ... Ực một cái, Trình Nhiên châm chước từ ngữ, hắng giọng một tiếng, nói sao cho tự nhiên một chút: “ Cũng được, đừng nên kiêu ngạo, tiếp tục cô gắng.”

Tần Tây Trăn mắc nghẹn, thiếu chút nữa ngạt thở, căm hận nói: “ Trình Nhiên, có phải là cậu với cha tôi đã thông đồng câu trả lời với nhau không hả?”

Quãng thời gian tháng 11 đó vô cùng náo nhiệt, Trình Nhiên phát động Lý Minh Thạch đăng ký " Công ty hữu hạn viễn thông Trung văn Thành Đô", công bố phần mềm CQ, Thế giới Liên Chúng của Trình Tề cũng đưa lên mạng, quảng cáo của Tần Tây Trăn đi vào từng nhà từng hộ, bộ phim quảng cáo này tương lai sẽ đi vào lịch sử quảng cáo trong nước, thành ví dụ kinh điển trong sách giáo khoa.

Thế nhưng công ty Áo Ny Trùng Khánh ở phía sau lại không vì quảng cáo này mà lưu danh lâu dài, cái công ty thành lập vào thập niên 70 này, tới giữa thập niên 90 lượng tiêu thụ tới 800 triệu, nhưng từ đó trở đi, từ huy hoàng rơi xuống vắng lặng. Bởi vì tiền thân là xí nghiệp sở hữu tập thể cải cách chuyển hình không được triệt để, vẫn để thể chế cũ níu chân, kinh doanh không tốt, khiến cho vì nợ tiền hàng trái hại đồng bị kiện, công ty phải bán tài sản trả nợ. Tới năm 2006 vì sinh tồn mà giở vô số thủ đoạn, cuối cùng bị rơi vào vũng lầy tranh cãi xâm phạm bản quyền, sau đó bị tập đoàn Ái Nạp Tư thình lình xuất hiện thu mua, tới đó công ty này hoàn toàn lui khỏi vũ đài lịch sử.

Thế sự chìm nổi, mọi huyên náo ngày nào quay trở về tĩnh mịch, trên đống di tích đổ nát chỉ còn lại đoạn quảng cáo kinh điển lưu truyền.

Halflife bắt đầu thịnh hành, Tomb Raider 3, Baldur's Gate, những tựa game PC kinh điển mà Trình Nhiên quen thuộc cũng nối nhau chào đời. Thời đại đang từng bước tiến về phía trước, còn Trình Nhiên ở Thập Trung thì lại đang từ huyên náo quay về yên tĩnh, trừ tan học và cuối tuần ghé qua Thiên hành đạo quán ra thì cuộc đời học sinh lấy buổi trưa mỗi ngày cùng Khương Hồng Thược học thêm làm trọng điểm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận